Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 93: Chúng Ta Đi Ngủ Đi






Ăn xong một bữa cơm, Tô Kỳ xui xẻo những ba lần, trong đó có một lần làm cháy cả nồi.

Phải biết, hai người chỉ ăn cơm bình thường, cháy nồi không phải do quên, mà là do lửa đột nhiên bùng to mà không để ý.

Chờ ăn cơm xong, Tô Kỳ định đi rửa bát, Giang Tả liền ngăn lại:- Để anh làm!- Không, để em làm, không sao, nhất định là không sao!Tô Kỳ nói.

Không sao sao?Vừa mới rơi một cái a, Giang Tả nhìn bát vỡ trong thùng rác.

Tô Kỳ vẫy vẫy tóc:- Buộc tóc giúp em, em không tin, rửa cái bát cũng còn xui xẻo được.

Giang Tả sững sờ, sau đó trở về phòng ngủ, lấy cái dây buộc tóc kia ra.

Vừa hay, hắn vốn định đem thứ này cho Tô Kỳ dùng, pháp bảo hộ mệnh mà thôi, Giang Tả hắn chưa từng lo bản thân sẽ xảy ra chuyện.


Hắn chỉ lo Tô Kỳ ngày ngày ra ngoài, nhất là Tô Kỳ còn đang trúng Tai Ách tiền tệ, vậy càng thêm cần pháp bảo hộ mệnh.

Lấy dây buộc tóc ra, Giang Tả liền thản nhiên đi tới sau lưng Tô Kỳ, giúp Tô Kỳ vuốt lại tóc, sau đó dùng dây buộc tóc buộc hộ.

Vì dây buộc tóc rất dài, cho nên buộc xong vẫn còn thừa một đoạn, Giang Tả liền để hai cái đuôi buông theo chiều tóc.

Nhìn qua, Giang Tả cũng hài lòng.

Tô Kỳ nghiêng đầu nhìn một chút, kinh ngạc:- Ồ, đây là cái gì? Thật đẹp nha!Giang Tả đứng một bên:- Dây buộc tóc!Tô Kỳ vui vẻ nói:- Lấy ở đây vậy? Cho em sao? Em rất thích!“…”Một câu nói này, trực tiếp trả lời tất cả vấn đề, cộng thêm còn nói sẵn là thứ này cho cô.

Có điều vốn là vậy, Giang Tả cũng không muốn giải thích thì thêm.

Chỉ nhàn nhạt nói:- Thích là được!Tô Kỳ vui vẻ cười:- Đã lâu anh không mua đồ cho em rồi, đúng là chả lãng mạn gì cả.

Phanh một tiếng, một cái bát từ trong tay Tô Kỳ rơi xuống.

Sau đó, nó vỡ.

Chỉ hai cái bát, trực tiếp vỡ một cái.

Giang Tả: “…”Tô Kỳ: “…”Tô Kỳ nhìn Giang Tả, cười khan hai tiếng:- Không sao, nổ pháo ăn mừng đồ mới!Giang Tả không còn gì để nói, có điều vỡ thì vỡ, ai bảo hắn là kẻ gây chuyện đây, nếu để Tô Kỳ biết, tuyệt đối sẽ không có thái độ này.

Chờ làm xong, Tô Kỳ lại chạy vào nhà vệ sinh, không vì làm gì khác, chỉ là muốn xem dây buộc tóc.

Sợi dây này thực sự rất đẹp, mặc dù màu sắc sặc sỡ, nhưng tương đối mà nói lại không hề tục chút nào, hơn nữa sờ lên còn thấy rất thoải mái.

Giang Tả đang bình thản nhìn Hồng Thự cẩn thận ăn Lê, đột nhiên nghe Tô Kỳ gọi lớn:- Tả ca, vào đây, vào đây!Giang Tả bất đắc dĩ đi tới, lúc này Tô Kỳ đang cầm dây buộc tóc, đầy ủy khuất:- Vừa rồi anh buộc thế nào, dạy em!Giang Tả không nói, đi thẳng tới sau lưng Tô Kỳ, sau đó cầm dây, từng bước chỉ dạy:- Trước như vậy, sau quẹo qua, tiếp đó kéo hai bên là được.

Tô Kỳ nhìn Giang Tả trong gương:- cái này là cách buộc sao? Anh học lúc nào vậy?Giang Tả bản năng:- Ừm!Chẳng qua lời vừa tới miệng, Giang Tả liền cảm thấy bản thân thiếu chút liền lộ, lúc trước để bắt Đa Linh khuyển, hắn chuyên dùng cái này để buộc bốn chân nó.


- Học trên mạng a!Tô Kỳ cười cười, sau đó lại thử tự buộc lại, thiên tư của Tô Kỳ thực không tồi, vừa học liền biết.

Sau đó liền ngửa đầu nhìn sau, nhìn Giang Tả nói:- Đẹp không?Giang Tả gật đầu một cái:- Đẹp!Tô Kỳ lại nói:- Em hỏi là, bà xã của anh đẹp không?Giang Tả vẫn gật đầu:- Ý anh chính là như thế!Điều này là thực, Tô Kỳ thực sự đẹp, toàn thân trên dưới, không tìm được khuyết điểm, mà hợp vào thì lại càng thêm hoàn mỹ.

Đương nhiên, đây là ánh mắt bình thường nhìn tới, người đẹp hơn Tô Kỳ cũng không ít, ví như Thánh nữ, Ma tu Thánh nữ, hoặc Lục Nguyệt Tuyết…Nhưng trong mắt Giang Tả, những người đó hoàn toàn không thể so với Tô Kỳ.

Giang Tả sống nhiều năm như vậy, người có thể khiến hắn nhìn chăm chú, cũng chỉ có một mình Tô Kỳ.

Dù là Cửu Tịch, cũng không thể, thù là thù, kiếp trước hắn chưa từng thay đổi ý định đuổi giết Cửu Tịch, cũng chưa từng đi lệch hướng bao giờ.

Vạn sự vạn vật, đều không thể nào xúc động nội tâm hắn.

- Này!Tô Kỳ làm nũng một tiếng, sau đó nói:- Anh đang nghĩ gì vậy? Không khí thật tốt nha.

Giang Tả phục hồi tinh thần, lắc đầu:- Không có!Tô Kỳ dựa đầu vào ngực Giang Tả, ngước đầu nhìn lên.

- Em nói làm bà xã của anh đã xinh đẹp như vậy, anh không cúi đầu hôn một cái sao? Người ta đã đưa tới cửa rồi…Giang Tả sững sờ, lúc này Tô Kỳ thực sự đẹp…Giang Tả cúi đầu nhìn lại, khoảng cách thực gần, còn có thể ngửi được mùi hương thoang thoảng, nhưng muốn hắn cúi đầu hôn một cái?Nói thế nào đây?Không biết bao nhiêu năm rồi, từ khi ly hôn với Tô Kỳ, thế giới của Giang Tả cơ bản không có tình yêu nam nữ, càng chưa từng nghĩ tới chuyện nam nữ.

Bây giờ đột nhiên muốn hắn hôn, cảm giác này, có chút xa lạ.

Xa lạ khiến hắn có chút, dè dặt? Luống cuống?Tóm lại, tạm không làm được.

Thấy Giang Tả chậm chạp không phản ứng, Tô Kỳ lập tức quay người nhìn thẳng, hai tay đặt lên cổ Giang Tả, sau đó hỏi:- Còn giận em sao?Giang Tả lắc đầu.

Quả thực, hắn không hề tức giận.

- Không giận, vậy mà thờ ơ không động? Lúc trước, anh có như vậy đâu.


Nói xong, Tô Kỳ không để Giang Tả phản ứng, trực tiếp nhón chân đụng tới miệng Giang Tả.

Chỉ trong chớp mắt, tinh thần căng cứng của Giang Tả lập tức mềm lại.

Trong nháy mắt này, nếu có người đánh lén hắn, đảm bảo có thể đơn giản đắc thủ.

Nhưng chỉ một chớp mắt, hắn liền khôi phục tỉnh táo, hơn nữa thời khắc cảnh báo bản thân, phải bình tĩnh, phải thích ứng.

Đổi thành lúc trước, đây là chuyện rất bình thường.

Có điều, không lâu sau Tô Kỳ liền buông ra, nhìn Giang Tả không chớp mắt.

Lại kéo kéo quần áo:- Chúng ta đi ngủ đi!Giang Tả khó hiểu:- Giờ còn sớm mà?- Không sớm, ngủ sớm dậy sớm người khỏe mạnh, đi thôi!Vừa nói, liền muốn kéo Giang Tả đi, chỉ là vừa mới xoay người, phanh một tiếng, đụng vào tường.

- Em… không sao chứ?- Không sao, ngủ một giấc là được.

Vừa nói phải đi, đúng lúc này điện thoại của cô lại vang lên.

- Em có điện thoại kìa, hay là nghe trước đã?Tô Kỳ lấy điện thoại ra, Giang Tả thấy là chị họ gọi tới, có điều Tô Kỳ trực tiếp tắt máy, sau đó tắt luôn nguồn.

Tiếp đó lại mò lấy điện thoại của Giang Tả, vừa cầm liền trực tiếp tắt nguồn.

- Được rồi, giờ có thể an tâm ngủ rồi!Sau đó liền kéo Giang Tả đi, chẳng qua lại phát hiện Giang Tả không hề động, Tô Kỳ nhìn Giang Tả, lại nhìn nhà vệ sinh, tiếp đó liền kinh ngạc:- Anh muốn ở đây luôn!!Sau đó liền ngượng ngùng:- Thực ra có thể thử một chút!Giang Tả đổ mồ hôi lạnh:- Không, lại nghĩ lung tung rồi!-----------Phóng tác: xonevictory.