Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Chương 70: Anh ấy trở lại




Chương 70:Anh ấy trở lại

 

Trong bệnh viện,người mặc áo khoác trắng _Đường Dục Hàn cho ra kết quả chẩn đoán cuối cùng: Say rượu quá độ cộng thêm lửa giận công tâm dẫn đến xuất huyết dạ dày dạy,cần nằm viện trị liệu một tuần.

Nghe nói Đường Dục Hàn trước khi sa vào hắc đạo là một bác sĩ y thuật cao siêu, sau bởi vì nguyên nhân bất đắc dĩ mới dấn thân vào sự nghiệp hắc đạo,nhưng cuối cùng không quên được chuyên nghiệp mình thích nhất,đã xây dựng một bệnh viện để anh em hắn ở, bất kể thành phố lớn nhỏ đều có  bệnh viện hắn mở thuận tiện phục vụ việc cho bọn hắn.

Chờ xử lý xong Lục Chu Việt đưa vào phòng bệnh,nhìn thấy anh em mình áo quần xốc xếch mặt mũi tiều tụy ,ngay cả hắn từ trước đến giờ nho nhã cũng không khỏi cau mày lạnh lùng lên án nhóc con kia,

“Hứa Lưu Liễm,cô có phải không chọc Lục lão đại tức chết cô không cam lòng không hả ? Chọc hắn tức đến vào bệnh viện cô mới hài long có phải không?”

Nói về điểm này  hắn đành nén giận,vừa định ngủ ngon giấc thì nhận được điện thoại vô cùng lo lắng chạy tới bệnh viện,Lục lão đại của hắn bây giờ không phải đang ôm nhóc con này ân ái triền miên sao? Tại sao ngược lại vào bệnh viện?

Hứa Lưu Liễm bị hắn lên án như vậy,lửa giận tích trữ trong lòng thoáng cái tất cả dâng lên không khách khí theo sát cãi lại Đường Dục Hàn.

“Anh tại sao đem tất cả sai lầm đẩy tới trên người tôi? Là tôi cả đêm không ngừng khuyên hắn uống rượu  sao? Chẳng lẽ mấy người các ngươi cũng chưa từng sai sao?”

Những người đàn ông này tại sao không nói đạo lý vậy? Đem tất cả lỗi  đẩy tới trên người cô? Cô cũng giận hắn,nếu như trước đó hắn không uống rượu nhiều vậy,cô làm gì chọc hắn tức,hắn cũng không  vào bệnh viện.

“Cô…. cô ….cô………. “

Đường Dục Hàn không nghĩ tới cô có thể nhanh mồm nhanh miệng phản bác hắn, trong lúc nhất thời không biết làm sao nói rõ với cô,đành phải chuyển hướng trên giường bệnh người khác, “Lục Chu Việt,anh nhìn xem dáng vẻ cô ta đi,ta thân phận gì,cô ta lại dám hô to gọi nhỏ với ta!”

Không nghĩ tới người nọ trên giường bệnh không đứng bên phe hắn,ngược lại không lạnh không nóng liếc hắn một cái,

“Thân phận của cậu tôn quý đến đâu,cao tới đâu cũng phải dựa dẫm vào tôi,bàn về thân phận cậu nên gọi cô ấy một tiếng chị dâu,cô thét cậu mấy câu thì thế nào?”

Đường Dục Hàn tròng mắt đen đẹp trợn tròn thiếu chút nữa phun ra máu, này này này, đây là anh em tốt của hắn sao? Anh em tốt của hắn giờ này khắc này giảng cho hắn câu thành ngữ cái gì gọi”trọng sắc khinh bạn”

Hứa Lưu Liễm vốn vì việc hại hắn bệnh dạ dày tái phát mà trong lòng cảm thấy đau,hôm nay gặp được hắn nói thay cô,trong lòng không khỏi càng thêm khó chịu,cũng… không hề để ý tới hắn và Đường Dục Hàn, mà Đường Dục Hàn thì hung hăng  trợn mắt nhìn cô một cái sau đó xoay người rời đi.

Trên giường bệnh  Lục Chu Việt nhìn thoáng qua người đứng nơi đó không nói được lời nào,chậm rãi mở miệng,

“Bên cạnh có một phòng để nghỉ ngơi,em ngủ một giấc đi!”

Cả đêm vì hắn  say rượu gây chuyện khiến cho tất cả mọi người rất không vui ,nhưng đó căn bản không phải nguyện vọng ban đầu của hắn.

Cô cúi đầu đi vào bên trong,điện thoại di động bỗng nhiên lại vang lên,cô đón điện thoại mới vừa đi một bước bỗng dưng ngừng lại, sắc mặt cũng thoáng cái trở nên trắng bệch,điện thoại nắm trong tay rơi thẳng tắp xuống,bốp một tiếng nặng nề rơi xuống mặt đất cô hoàn toàn không biết. Hắn nhìn dáng vẻ cô tâm thần hoảng hốt trực tiếp nhổ kim tiêm trên mu bàn tay vọt tới trước mặt cô lo lắng hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì?”

Hứa Lưu Liễm hai mắt không có bất kỳ tiêu cự mặc hắn lung lay hồi lâu đều nói không ra một câu , bởi vì vừa rồi trong điện thoại Hạ Vi Lương do dự thật lâu mới khó khăn mở miệng,

“Lưu Liễm,tớ hôm nay. . . . . . Nghe bạn học nói, nói Trần Thanh Sở —— trở về!

Lục Chu Việt khom lưng nhặt lên điện thoại của cô,trong loa mơ hồ truyền ra giọng của Hạ Vi Lương,

“Ê, Lưu Liễm Lưu Liễm? Cậu đang nghe sao? Bọn họ nói hắn hiện tại đã trở về Ôn Thành!”

Sắc mặt của hắn cũng bất ngờ thay đổi,hắn dĩ nhiên biết,hắn trong miệng  Hạ Vi Lương  nói chính là người nào.