Lão Thấp Của Tôi

Chương 36: Gặp Nhiên tại Phong Đô (Thượng)




Hết tiết tự học, Khúc Thương Mang hiếm khi không mang cặp da hai tay tùy tiện đút túi quần, đi rất nhanh ra cửa trường.

Nếu là sinh nhật vậy khó tránh khỏi cần uống chút rượu, mà phía dưới không...thiếu nhất chính là rượu mạnh, rượu Trần * cũng có.

Chẳng qua nhân gian có rượu nho màu sắc tươi đẹp mới mẻ, gần đây ở Phong Đô nhân khí bạo tăng, một lọ khoa trương nhất có thể lên tới một trăm lượng bạc.

Anh đã định mua hai chai, sớm để Hắc vô thường tặng trước.

Uống rượu đương nhiên không thể thiếu đồ nhắm rượu.

Hiện tại anh chạy tới khu đồ ăn gần trường học, chọn mấy nhà danh tiếng không tồi mua mỗi loại ba gói gà nướng vịt quay mang về, bởi vì bệnh dịch gia cầm giá thịt cấp tốc giảm xuống, cho nên Khúc Thương Mang phát hiện trong tay vẫn có thừa tiền, vì thế dứt khoát đi vào trong quầy hàng mua thêm vài món nhắm lạ lạ.

Cẩn thận ngẫm nghĩ, cuối cùng là không quyết định mua thịt bò.

Ngưu ca dưới Địa phủ sẽ đau lòng.

Lúc này học sinh trong ký túc xá ——

Đã sớm nhận thấy được trường học bên kia có oán khí tiết lộ ra không bình thường Vương Kim Vũ nắm chặt nắm tay, lạnh lùng giằng co cùng Lý Long Vọng.

"Long Vương, thả tôi đi ra ngoài, tôi cam đoan sẽ không phát điên." Cậu chỉ là muốn xác nhận tên tiểu hòa thượng ngu ngốc kia có ổn không.

Rốt cuộc là ai dám đụng vào cậu ta!

Tính tình Vương Diệu Quang, ta hiểu nhất.

Dù sao, cùng ở chung một cái phòng ngủ lâu như vậy.

Lý Long Vọng bất đắc dĩ buông tay: "Đừng nói như đúng rồi thế chứ, có lão thấp ở bên đó cậu còn lo lắng cái gì chứ. Cậu biết tính cách tiểu Quang, cậu ra mặt ngược lại cậu ấy càng khó chịu, chúng ta hãy để cho tiểu Quang tự mình quyết định đi."

Dù sao liên lụy đến thân thế, người ngoài nhúng tay vào cũng không tốt.

Đúng vậy, có thể làm tiểu hòa thượng xù lông trừ bỏ chuyện đó ra phỏng chừng sẽ không còn chuyện khác.

Vương Kim Vũ hiểu được Long Vương nói rất có lý, lúc trước mọi người tụ cùng một chỗ, người trong lớp cũng từng có hiệp định, có thể giúp đỡ cho nhau, lại không thể cản trở cùng gây trở ngại quá đáng.

Nhưng mà anh đây lo lắng a!

Nói đến buồn cười, vốn tưởng rằng tang hi mất hết toàn bộ cảm tình nhân loại, kết quả là, cậu vẫn có thể cảm nhận được cái gì gọi là lo lắng!

Ai nói Zombie không có dao động cảm xúc?

Sao cảm thấy như tim mình đang đập thình thịch!

Lúc này Tào Chí Vĩ đang ở cách vách luyện tập lời MC cũng đi tới, ký túc xá cách âm không tốt bằng lớp học, nhất cử nhất động bên cạnh cậu vẫn luôn để ý.

Lúc này cậu cũng đồng ý nói: "Chúng ta không chỉ tin tưởng lão thấp, hơn nữa càng phải tin tưởng tiểu Quang."

"Được rồi, tôi nghe các người." Thần kinh Vương Kim Vũ từ buộc chạt đã buông lỏng, bộ dạng uể oải dựa vào tường, châm lửa vào điếu thuốc.

Lại nói, đã nhiều năm không hút loại đồ này.

Trước kia chạy tới khe suối tránh đầu sóng ngọn gió không có cái gì có thể cắn, một mình một người chịu đựng thi độc đau thấu xương, cậu đã quen tự trói chặt bản thân, hút thuốc, lẳng lặng tĩnh tâm.

Long Vương cùng Mỹ nhân ngư thấy cậu bình ổn, liếc mắt nhìn nhau, cùng thấy vẻ bất đắc dĩ trong mắt nhau.

Con hàng này, bình thường nhìn như khi dễ tiểu Quang vô cùng tàn nhẫn, kỳ thật... Người quan tâm tiểu Quang nhất, chính là cậu.

"Bạn thân, đừng hút thuốc ở trong phòng ngủ, trong chốc lát quản lý viên tới làm sao bây giờ? Sẽ gây ra phiền toái cho lão thấp." Hứa Chính mặc một bộ áo ngủ, hiếm khi nghiêm túc, xách một chai Nhị Oa đầu* đi vào trong phòng ngủ: "Là nam nhân thì cùng nhau uống!"

"Yo!" Người trong phòng đồng thời kêu vang!

Nguyên bản Hứa Chính muốn mua rượu ngon tới, nhưng đắn đo mãi, vẫn là Nhị Oa Đầu thì hơn, vừa rẻ vừa nhiệt tình!

Được rồi, thực ra cậu bé tự an ủi mình, làm bộ làm tịch cái gì! Muốn mua Mao Đài mua không nổi!

"Ai..." tiểu vương tử ngoài hành tinh Hứa Chính Tư Cơ nâng chén, cùng một đứa vương tử khác nhân ngư tiểu vương tử nốc một ngụm lớn rượu đế.

Lão thấp a, em không có tiền đồ mượn rượu tiêu sầu.

Lão thấp a, nếu tương lai ta quay về tinh cầu chính mình, em có nguyện ý hay không... Ai...

→_→ ta →_→ là →_→ phân →_→ cách →_→ tuyến →_→ bán →_→ manh →_→

Hiện giờ phụ cận ký túc xá đã bị bên dưới mở thông đạo VIP, Khúc Thương Mang không cần chạy đến nấm mộ đi tìm cửa vào, cũng không cần từng bước một xuyên qua nhiều trạm kiểm soát mới có thể đến Phong Đô.

Tựa như đang đi thang máy, trong nháy mắt có cảm giác phập phồng, mở cửa đi ra nơi muốn đến..

Ra đến đầu phố Phong Đô vị trí hiện tại không tồi, quỷ dày đặc, lượng tiêu thụ sung túc.

Đương nhiên vị trí cửa hàng nơi này tiền thuê cao, cần phía dưới có người quen lại là về phương diện khác.

Đúng vậy, có thể thuê cửa hàng vị trí ngon thì ô dù nhất định phải cứng rắn!

Quỷ đời trước đều là người, đồng dạng với nhân gian, như vậy đời quỷ cũng coi như kiếp thứ 2 đi.

Có điều quỷ cùng quỷ không có nhiều tâm địa gian giảo như vậy thôi, dù sao người đều đã chết rồi, đùa giỡn khôn vặt giở thủ đoạn cũng chẳng tiện nghi bao nhiêu.

Có điều hậu trường cứng rắn, chỉ cần nhìn thấy Khúc Thương Mang xuất hiện ở đầu phố... các vị chủ quán hàng tha lôi thân thể đủ dạng của mình chạy đến lôi kéo làm quen.

Chuyện cười, ở dưới này hậu trường của ai có thể cứng rắn hơn vị này?

Chúng nó không chút nghi ngờ, nếu Khúc Thương Mang nói thích, như vậy mấy vị tôn đại gia kia có thể đem cả Phong Đô đều đưa cho tiểu tổ tông này chơi!

"Tiểu thương, gần đây có hàng hóa tốt nào không?"

"Tiểu Thương, nghe nói cậu đi làm rồi sao? Thế nào? Công tác quen chưa? Có chuyện gì nhớ rõ tìm ca, ca ở nhân gian có mấy người thân nhau, bối cảnh cũng không tệ, nói không chừng có khả năng giúp đỡ phía trên một chút."

"Vâng, tôi rất tốt." Khúc Thương Mang cũng rất quen cùng bọn họ, nhưng nhắc tới hàng, Khúc Thương Mang trong lòng có chút chần chờ.

Gần đây tâm tư đều đặt ở trên người học sinh trong lớp, ít có thời gian đi cửa hàng nhập hàng, kho hàng cơ bản đã cạn đến đáy.

"Tiểu thương, ca ra năm bát Mạnh bà thang, đổi năm bao Trung Hoa!" Giá cả quả thật không thấp.

Nhưng là một quỷ khác hung hăng rít hắn một phen: "Ma quỷ nói chuyện ma quỷ gì đâu! Như thế nào cũng phải 10 bát! Tiểu thương không phải thích ăn loại bánh trong tiệm nhà ông sao, mau mang mấy hộp ra đây!"

"A đúng đúng, ngươi xem đầu óc ta nè!" Bác quỷ béo tháo não cho người kia xem, lắc lắc thân mình mập mạp, xiêu vẹo đi về tiệm nhà mình.

"Bây giờ tôi chưa có hàng." Khúc Thương Mang nghĩ nghĩ, quyết định ngày mai giữa trưa đi xem các siêu thị cửa hàng gần trường học.

Đây là một con đường tài lộ đã duy trì nhiều năm, anh không bỏ được.

Nói về sau, nếu quả thật bỏ quên, anh ăn gì uống gì?

Ngay cả Miêu Hựu đều nuôi không nổi.

Tiền lương quả thật không quá thấp, nhưng anh còn chưa được trả lương tháng thứ nhất đâu.

Tóm lại... Không thể hoàn toàn trông cậy vào tiền lương cố định hàng tháng, vạn nhất thực sự cần dùng tiền có việc quan trọng hơn chuyện này, hay là nghĩ biện pháp khác.

"Vương ca, Triệu ca, lần sau đến em sã mang đồ cho mọi người."

"Được được." Mấy người đều tươi cười, nào có ai không đáp ứng.

Cuối cùng đã định sinh ý nên làm tiếp, Khúc Thương Mang đi dạo hai vòng Phong Đô, chuẩn bị mua thêm chú đồ ăn đặc sản mang lên.

Bàn đá xanh, nhà ngói lớn, không khí thanh tân, hết sức thoải mái.

Nơi này là Phong Đô, rất hoan hỉ phỏng theo kịch truyền hình nhân gian, làm chút hoạt động rút thăm trúng thưởng gì đó tại Phong Đô...

Nghe nói năm nay tiêu thụ không tồi, Diêm ca rất vừa lòng.

Một đường suy nghĩ viễn vong, Khúc Thương Mang rất nhanh đi tới khu nhà Mạnh bà.

Mạnh bà một mình ở hết tầng ba, nhưng hôm nay thật kỳ quái thang máy lại treo biển đang sửa chữa, Khúc Thương Mang nghĩ thầm dù sao tầng trệt cũng không cao, vì thế chuẩn bị đi thang bộ.

Lầu hai là nhà Hắc Bạch vô thường, cửa phòng hai người đối diện, nghe nói ngẫu nhiên còn có thể đi xuyên qua phòng nhau chẳng hạn.

Khúc Thương Mang cảm thấy đã đi qua gần cửa nhà người ta, không vào chào hỏi một chút thì không lễ phép, vì thế đi tới trước cửa đang chuẩn bị gõ cửa, lại nghe được đoạn âm thanh khiến cả người run lên.

"A~~... Anh bắn nhanh lên... em cảm giác tiểu Thương đang ở cầu thang..."

"Chậm." Hắc vô thường mặt không chút thay đổi, trong mắt hiện lên ý cười không dễ dàng phát giác, nắm lấy cánh mông mềm mại, thoải mái thở dài nói: "Tiểu thương đã đứng trước cửa nhà chúng ta."

Bạch vô thường: "......"

Khúc Thương Mang: "......"

Kỳ thật cũng không quá mức kinh ngạc.

Đã sớm phát giác hình thức ở chung giữa Hắc ca cùng Bạch ca có chút khác thường, bình thường cũng không lưu ý, nhưng nếu tĩnh tâm cẩn thận ngẫm lại từng chi tiết cảm giác được rất nhiều việc bất thường.

Kia cũng không phải không khí bình thường giữa đồng nghiệp, thân mật hơn một ít.

Làm đứt đoạn hai "người" mình tôn kính nhất thân thiết, tai Khúc Thương Mang đỏ bừng, muốn chạy lại cảm thấy không tốt, đứng đần độn nguyên tại chỗ toát hết mồ hôi.

Làm sao bây giờ?

Ruột gan kêu gào xoắn xuýt.

Được rồi, hóa ra là đói bụng.

"Tiểu Thương." Bạch vô thường đẩy cánh cứa khép hờ đi ra, sắc mặt nhìn qua càng tái nhợt hơn so với dĩ vãng, ngón tay níu chặt tay nắm cửa, nhất thời lại quên buông lỏng ra.

Cổ, xương quai xanh tràn đầy dấu vết chứng cứ minh xác sau khi mây mưa, Bạch vô thường cười khổ trong lòng, hình tượng ca ca tốt chói lọi của mình sợ là toàn bộ sụp đổ hầu như không còn chứ: "Tiểu thương, chúng ta..."

"Tiểu thương." Hắc vô thường cũng đi ra rồi: "Đừng trách lão Bạch, chuyện này do Hắc ca cả."

Cảm nhận được bàn tay Hắc vô thường đang ôn nhu xoa bóp thắt lưng mỏi mệt của mình, Bạch vô thường thở dài trong lòng, thôi thôi, sớm biết như thế này thì đã đừng như vậy.

"Các anh đừng nghĩ nhiều, em không cảm thấy như vậy không tốt." Trừ phi chân chính là người lục căn thanh tịnh, nếu không ai cũng khó tránh khỏi thất tình lục dục.

Hai nam nhân cùng một chỗ tựa hồ có vi phạm luật trời? Thế thì sao, hiện giờ âm dương đã sớm biến đổi, đồng tính luyến ái tại nhân gian cũng có thể có cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.

Ban đầu chỉ kinh ngạc một chút thôi, anh tuyệt đối chúc phúc Hắc ca cùng Bạch ca.

Công tác phía dưới có lẽ chưa tính là buồn tẻ vô vị, nhưng là mặc cho ai cũng chịu không nổi sự tình đồng dạng liên tục làm trên trăm năm ngàn năm. Bây giờ có thể tìm được người thích hợp cùng mình, thiệt tình không tồi.

Ha ha, quả nhiên là tiểu Thương.

Bạch vô thường rốt cục đã khôi phục vẻ mặt mỉm cười như gió xuân: "Chúng ta lên đi, bọn lão Ngưu sợ là sốt ruột chờ lâu rồi."

"Vâng." Khúc Thương Mang bị một cây đen một cây trắng kẹp ở giữa, đột nhiên có loại cảm giác ấm áp của một nhà ba người.

Không ít người đã tụ tập tại nhà Mạnh bà, tất cả mọi người không phải tay không tới, trên bàn đã sớm chất đủ loại thức ăn màu sắc hình dạng tinh xảo, nhưng trong đó chỉ có một phần nhỏ đang bốc hơi nóng.

Có thể thấy được vừa mới làm xong không bao lâu.

Mọi người thấy Khúc Thương Mang bị Hắc Bạch Nhị gia mang đến, sôi nổi đứng dậy, có cười hỏi han có sờ sờ đầu, còn có nhét lễ vật nhắm thẳng trong lòng Khúc Thương Mang, tựa như hôm nay anh mới là thọ tinh.

"Tiểu Thương, lấy về lưu trữ dần mà ăn."

"Tiểu thương, đến đến ngồi xuống đây."

Mạnh bà là mỹ nam tử lãnh diễm, luôn luôn ngồi ngay ngắn trên ghế chủ nhân, hiếm khi cười cười nhìn anh: "Đến đây."

Khóe môi hơi hơi giơ lên, độ cung nhạt nhẽo cũng không rõ ràng, lại giống như ánh sao băng rực rỡ ở cuối chân trời xẹt qua thật lâu không có tán đi, vô ý hình thành phong cảnh tuyệt đẹp, người khác nhất thời muốn đui mù.

Sớm thành thói quen mỹ nam tử ẩn hiện chung quanh, nhưng Khúc Thương Mang vẫn nhịn không được muốn cảm thán một câu Mạnh ca bộ dạng thật là đẹp mắt.

"Mạnh ca sinh nhật vui vẻ." Nói xong, liền đem đồ mình mang đến bày tại trên bàn, Mạnh bà chỉ xuống... chỗ ngồi ở bên tay phải chủ nhân, một phần nhỏ thức ăn bốc hơi nóng.

Những món này, vì mình đặc biệt chuẩn bị.

"Cảm ơn Mạnh ca."

Ngưu Đầu đặc biệt không cam lòng nói xen vào: "Ai, tiểu Thương, đãi ngộ của nhóc vừa so sánh với ta, ta cảm giác chúng ta đám người kia đều là mẹ kế nuôi đi ra! Mạnh bà sáng sớm đã lên lớp muốn làm đồ ăn cho ngươi, ta tới muốn nếm thử chút thôi, sau đó... Ngươi xem..."

Ngưu Đầu vươn cái chân trâu sưng phù, khổ bức hề hề nói: "Đây là kết cục a!"

Mạnh bà nháy mắt thu nụ cười, lạnh lùng thoáng nhìn qua: "Chờ ngươi nếm xong, chỉ sợ cũng không còn phần tiểu Thương."

Nói xong, câu chuyện chuyển hướng chỗ Khúc Thương Mang: "Đừng để ý đến bọn hắn, uống đến đầu lưỡi đã lộn xộn, ăn đồ của em đi, trẻ con không cần uống rượu."

"A." Sớm đã bị các đại gia Địa phủ gắn nhãn "trẻ em", Khúc Thương Mang cũng không bài xích nhiều lắm.

Dù sao ở trong mắt bọn họ, tuổi thọ tội nghiệp của mình quả thật không đủ xem.

Khúc Thương Mang gắp hai khối thịt kho tàu, hương vị thơm ngào ngạt kia suýt nữa làm cho anh cắn rớt đầu lưỡi.

Có điều, không giống hương vị Mạnh bà thang cho lắm?

Thương lão thấp tuy rằng vô vị, lại cực kỳ nhạy cảm với hương vị.

"Mạnh ca?" Khúc Thương Mang ngẩng đầu, đang chuẩn bị hỏi.

Nhưng mà một bóng dáng đứng ở cửa phòng bếp nhà Mạnh bà, lại làm anh đem toàn bộ trong lời nói, đều nuốt xuống bụng một lần nữa.

Tựa hồ, có chút minh bạch rồi.

Một màu xanh biếc, một màu đỏ tươi của trái cây.

Là Nhiên.

Tháo tạp dề xuống, đang dùng khăn mặt lau tay – Nhiên.

Khúc Thương Mang hốt hoảng thất thần, chủ nhân Mạnh bà cũng đã đứng lên đón, nói rõ ràng là khách nhân, lại không nên chạy xuống trong phòng bếp nhà mình gây sức ép một ngày.

"Nhiên, mau tới ngồi."

Nhiên lẳng lặng gật đầu, ánh mắt đảo qua toàn bộ bàn, yên lặng dọn sạch cái ghế, chen chúc ở giữa Khúc Thương Mang cùng Mạnh bà.

Mạnh bà: "......"

Khúc Thương Mang: "......"

Nhiên ngồi xuống, nhẹ giọng hỏi: "Lão thấp, như thế nào?"

"Không, không có gì."

"Lão thấp?" Mọi người nghe không rõ mà lặp lại.

Khúc Thương Mang gật gật đầu: "Em là thầy chủ nhiệm của Nhiên."

Toàn bộ mọi người: "......"

Quả nhiên là tiểu Thương!

Chúng ta đều nên gọi người ta là lão tổ tông, người ta ngược lại gọi tiểu Thương là lão thấp!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: thấy được ngày hôm qua nhắn lại, hiện tại ta hồi phục mọi người hai vấn đề.

Thứ nhất, từ hôm nay trở đi ta còn thật sự cưu chính tự mình dấu ngắt câu vấn đề, lớp 11 ( tam) lớp, sau khi như vậy viết! Tối hôm qua đánh xong công về nhà, thức đêm đem tiền văn toàn bộ có thể tìm tới địa phương đều cho sửa chữa qua, nếu tái xuất hiện thần mã vấn đề, còn xin mọi người đúng lúc chỉ ra chỗ sai! Cảm ơn =3=

Thứ hai, ta phát hiện mọi người còn có rất nhiều người đối trong lớp đồng học mơ hồ, vì thế ta làm một cái ngắn gọn hiểu rõ gì đó cho mọi người xem ——

( số phía sau là vị trí ngồi)

Tổ 1:

Tiểu hòa thượng hút oán khí —— Vương Diệu Quang (1)

Thi ma vương —— Vương Kim Vũ (2)

Thái tử gia —— Du Khải Luân (3)

Cây =.= —— Nhiên (4)

Tổ 2:

Lang Vương —— Lý Hạo (1) —— vua Yêu Tộc

Nhân ngư —— Tào Chí Vĩ (2) ___ hai vây xinh xinh, cá vàng bơi trong bể nước

Hoàng tử tinh cầu Coleman —— Hứa Chính Tư Cơ (3)

Tổ 3:

Hỗn huyết Nhân-Ma-Thần —— Ngô Hy Thụy (4)

Long Vương —— Lý Long Vọng (3)

Bán Huyết tộc —— Vương Hoàn Vũ (2)

Yêu quái họa bì —— Thi Lương Sâm (1)

Tổ 4:

Binh khí hình người —— Kỳ Kỳ (4)

Oán hận nhân loại – đến từ tương lai —— Nguyên Âm (3)

Thần ngủ —— Tư Ngư. Hoắc Nhĩ Tư * (2)

Chu Tước —— Lý Hưởng (1)

Editor: "..."

Tên của bạn thần ngủ hack nhau lắm: 斯鱼. 尔斯霍 Google dịch sang tiếng Hy Lạp là Σρι Λάνκα ψάρια. Er Sihuo:v sang tiếng Anh là Sri Lanka fish. er Huo:v baike không ra, baidu ra Hoắc Kiến Hoa:v, có một nhà văn người Đức họ Hülshoff có vẻ giống = =" Làm ơn có ai cho tôi biết tên là gì chuẩn không và tra ở đâu thế QAQ Muốn để họ tên tây tây cơ, mang tiếng đến từ Hy Lạp...Phổ cập kiến thức:Rượu Mao Đài thì nổi tiếng quá rồi nên thôi nhé.Rượu Trần:

Nước Trần nay ở vùng Hoài Dương, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc.

Trong lịch sử Trung Quốc là một nước chư hầu của nhà Chu từ khi nhà Chu thành lập cho tới khi kết thúc giai đoạn Xuân Thu. Nước Trần do họ Quy, hậu duệ của vua Thuấn, được Chu Vũ vương phân phong.

Rất tiếc không tìm được tư liệu và ảnh có liên quan đến loại rượu này =.= cũng có thể chữ Trần mang nghĩa khác, như là rượu lâu năm chẳng hạn.

Rượu Nhị Oa đầu: một loại rượu bình dân rất phổ biến và có truyền thống lâu đời ở Bắc Kinh. Như tên cho thấy, "Erguotou" là nguyên liệu đi qua rượu "nồi đầu" đun sôi lần thứ 2 tạo thành, loại rượu này là tinh khiết nhất, không có mùi, mặc dù nồng độ cao nhưng không mạnh, thực sự dịu nhẹ. Nếu bạn lấy rượu 60 độ, đậy kín và đặt nó trên mặt đất, sau một thời gian dài, giống như rượu vang nhiều hơn, đó là "hầm rượu vang" nổi tiếng.

Tên Trung Quốc: Erguotou

Tên nước ngoài: Erguotou

Các thành phần chính: Lúa mì, lúa mạch, ngô, vv

Độ cồn:Từ 50 đến 55 độ

Nhãn hiệu: rượu truyền thống của Bắc Kinh

Loại rượu này do giá rẻ nên từng bị pha với nhiều loại rượu/ hương liệu/ ethanol dùng trong công nghiệp để làm giả rượu trong các quán bar, nhà hàng v..v