Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 45: Ky Giáp Trận! Ngũ giáp!




Tuy Diệp Từ nói thế nhưng biểu tình của cô không chút xấu hổ. Không phải cô muốn nổi bật, dành bắn đại bác, mà nếu cả ba đồng thời cùng bắn, phải tuyệt đối ăn ý mới làm được. Nếu không ăn ý, vậy rất dễ dàng khiến 81 người máy tản ra, vậy khoảng cách diệt đoàn không còn xa nữa.

Diệp Từ không dám khẳng định Ám Nguyệt và Phong Vô Ngân phối hợp không tốt, nhưng nếu cô phối hợp với bọn họ thì mọi chuyện chỉ có nước chết, nếu chỉ đành vậy mà đợi chết chi bằng cô cậy mạnh một mình thực hiện còn hơn, để mình cô gánh vác diệt sạch người máy.

Thiên Khả Vạn Giáng không tin Diệp Từ kích động, nhưng người ta đã nói đến nước này, anh không thể tiếp tục truy cứu, vì thế đành gật đầu, nói với đoàn viên khác: “Tiến vào Thạch Tháp.”

Tuy lúc cần đi vào Thạch Tháp cần qua chỗ lúc nãy bắn đạn pháo, nhưng chỉ chôn vùi vài game thủ, đa số đều tránh được chỗ bị đạn pháo phá hoại, vì thế xem như khá thoải mái, chỉ mất 20 phút đã đánh ngã toàn bộ Thạch Tháp.

“Người thường đáng giận dám xông vào thế giới người máy của số 48, còn giết chết rất nhiều người máy. Tôi thề phải lấy máu báo thù cho các người máy đã hi sinh.” Sau khi hai tòa Thạch Tháp sập xuống, liền nghe thanh âm máy móc vang lên.

Người máy số 48 là Boss chính thức vừa được sống lại đã ra mặt, có điều chỗ khó của Ky Giáp Trận đã hoàn thành gần hết, đánh Boss này chỉ cần kỹ thuật MT tốt một chút, khả năng tấn công cao một chút, căn bản chỉ tốn chút thời gian liền xong.

Về mặt này, chủ T đoàn của đoàn 2 miễn cưỡng đủ tư cách, tuy có vài lần thất bại khiến mất máu gần chết, nhưng nhờ trị liệu tập trung điều trị cứu giúp, nên anh không bị out sớm.

Gian khổ đánh gần nửa tiếng, rốt cuộc phóng ngã Người máy số 48. Lúc Người máy số 48 ngã xuống, thanh âm Hệ thống lại vang lên.

“Chúc mừng Công hội ‘Thiết Huyết Chiến Qua’ đạt được First kill phó bản Ky Giáp Trận, thưởng cho Công hội danh vọng 300, danh vọng trong các thành lớn 5000 điểm, kim tệ 1000. Hãy để chúng ta nhớ kỹ tên của bọn họ.”

“Chúc mừng ‘Thiên Khả Vạn Giáng’ thông quan phó bản Ky Giáp Trận, thưởng cho danh vọng ở Hắc Thạch thành 100 điểm, Điểm Thiên Phú 1 điểm. Đạt thành thành tựu ‘Ky Giáp Trận ngũ giáp’.”

……

“Chúc mừng ‘Phong Vô Ngân’ thông quan phó bản Ky Giáp Trận, thưởng cho danh vọng ở Hắc Thạch thành 100 điểm, Điểm Thiên Phú 1 điểm. Đạt thành thành tựu ‘Ky Giáp Trận ngũ giáp’.”

……

“Chúc mừng ‘Mị Sinh Mi Vũ võ’ thông quan phó bản Ky Giáp Trận, thưởng cho danh vọng ở Hắc Thạch thành 100 điểm, Điểm Thiên Phú 1 điểm. Đạt thành thành tựu ‘Ky Giáp Trận ngũ giáp’.”

……

“Chúc mừng ‘Công Tử U’ thông quan phó bản Ky Giáp Trận, thưởng cho danh vọng ở Hắc Thạch thành 100 điểm, Điểm Thiên Phú 1 điểm. Đạt thành thành tựu ‘Ky Giáp Trận ngũ giáp’.”

……

Tất cả đoàn viên nghe Hệ thống lập lại thông báo đều ngẩn người, sau đó bọn họ ôm lấy nhau, bắt đầu hoan hô. Diệp Từ đứng một bên nhìn bọn họ kích động như vậy, cũng nhịn không được vui mừng lây, chỉ vì mọi người có chút không thân thiện với cô, khiến cô không thể biểu hiện rõ ràng ra ngoài.

“Công tử, vui vẻ lên đi.” Diệp Từ đang đứng, bỗng nhiên bị một người ôm mạnh, dừng sức vỗ lưng cô:“First kill! Là First kill đấy! Tôi quá vui vẻ, cứ tưởng đời này vô duyên với First kill.”

Là Phong Vô Ngân.

Diệp Từ bị anh anh vỗ rất đau nhưng lại càng bị cuốn hút bởi tâm tình của anh, cô không ngăn lại động tác của anh, cũng học hỏi bộ dáng ấy, dùng sức vỗ lên lưng anh.

Tình cảm mãnh liệt như vậy chỉ có kiếp trước lúc cô đạt được First kill mới có. Tâm tình phát ra cảm xúc kích động, khiến cô dang rộng vòng tay chạy mười vòng, cười to, phát tiết cảm xúc của mình.

Tuy rằng đã trôi qua lâu như vậy, tuy cô sống lại, tuy đã lấy được không ít First kill, nhưng Diệp Từ cứ nghĩ đến First kill là máu trong người lại sôi trào.

Nên nhớ, game này có bao nhiêu người đang chơi đấy. Trong mấy triệu người bạn là người đầu tiên thông quan phó bản, đây chẳng khác gì vinh dự.

Trong mọi người, Thiên Khả Vạn Giáng là người điên nhất cuồng. Anh là người trầm tĩnh, bình thường vốn im lặng, hiện giờ biểu hiện vui mừng càng đối lập thường ngày, anh ôm từng thành viên, khóe mắt đo đỏ, cái mũi cũng đỏ chẳng kém, nếu giờ không ai nhìn anh chắc anh đã bật khóc.

Mọi người chẳng xem xét hình tượng gì kích động lúc lâu, cảm xúc mới dần dần ổn định lại.

Thiên Khả Vạn Giáng đứng trước thi thể, hít thở thật sâu, liền sờ thi. Trên thế giới có người xui xẻo, vậy chắc chắn phải có người may mắn, Diệp Từ là thành viên của sự xui xẻo, vậy Thiên Khả Vạn Giáng là thành viên của sự may mắn.

Trước mắt game thủ hiện ra tên của một chuỗi vật phẩm. Bởi vì First kill nên phần thưởng đặc biệt phong phú, như là loại phó bản này đoàn đội phải đánh năm trận nữa, năm trận sau vốn chẳng có phần thưởng gì lớn, mỗi lần chỉ cho 3 hoặc 4 kiện trang bị và vài thứ linh tinh.

Hiện tại 14 kiện trang bị, 4 bản kỹ năng, còn có những thứ linh tinh khác liền, nằm lộn xộn trước mặt mọi người.

Dựa theo quy củ cũ, chủ T, trị liệu, dps đứng đầu bảng có quyền ưu tiên lựa chọn trang bị. Trước kia Dps đứng nhất luôn là Mị Sinh Mi Vũ, lúc này đây Diệp Từ thay thế, toàn bộ phó bản, điểm sát thương của mình cô lên đến 17 triệu, mà người đứng thứ hai Mị Sinh Mi Vũ chỉ có 10 triệu, chênh lệch không chỉ 1 hay 2 điểm.

Dọc theo đường đi quan sát rõ thao tác và năng lực ứng biến của Diệp Từ, Mị Sinh Mi Vũ rốt cuộc phục nữ Thợ săn này. Anh cũng là người rộng rãi, không bằng người khác chính là không bằng, đâu phải việc to tát gì. Tuy Thiên Khả Vạn Giáng nói dps đứng đầu có thể tuyển trang bị yêu thích lòng anh liền đau đớn, nhưng anh điều chỉnh rất nhanh, anh phải tiếp tục tôi luyện kỹ thuật. Hy vọng sau này còn có thể đi phó bản cùng cô, lúc đó nhất định phải phân cao thấp lần nữa.

Diệp Từ xem kỹ trang bị, mặc dù có vài kiện chức nghiệp nhanh nhẹn có thể mặc nhưng không hợp ý lắm, Diệp Từ đành phải buông tha cho cơ hội chọn trang bị. Mà chuyển sang kỹ năng có một bản tên là “Đa Trọng Tiễn” lần đầu tiên nhìn vật phẩm thưởng cho Diệp Từ liền nhìn trúng nó. Khi đó cô liền quyết định, không cần trang bị gì, chỉ nó liền đủ.

Bản kỹ năng Đa Trọng Tiễn có tỷ lệ bạo dẫn không thấp nhưng cũng tuyệt đối không cao, xác xuất 1/5000. Vật phẩm đạt được ở Boss cấp 20 đến cấp 50, nhưng trong tương lai, ưu thế của chức nghiệp thợ săn càng ngày càng lộ rõ, rất nhiều game thủ lựa chọn chức nghiệp này, khiến giá thành của quyển sách kia không ngừng tăng cao. Trước lúc cô trùng sinh thì giá của nó đã lên đến 10000 đồng vàng.

Vì thế, Diệp Từ không chút do dự liền lựa chọn sách kỹ năng.

Đa Trọng Tiễn là một trong số ít kỹ năng công kích quần thể của Thợ Săn, thời kì đầu có thể bắn ra 3 tên theo hình quạt, tạo thương tổn khá lớn cho địch nhân, nhưng nếu lên tới cấp20, mỗi một lần số mũi tên nó bắn ra được lên đến con số bốn mươi tám, kỹ năng này lấy thợ săn làm tâm rồi tạo thành một phạm vi công kích 360 độ không có góc chết. Hoàn toàn xứng đáng là kỹ năng nghịch thiên. Chẳng qua kỹ năng này sau cấp 12 phải tìm đi tìm thầy dạy đặc biệt mới có thể học tập tiếp, mà người này ở đâu…

Cái đó chỉ có Thượng Đế mới biết.

Cho nên, ở kiếp trước, cấp cao nhất của “Đa Trọng Tiễn” mà Diệp Từ được gặp cũng chỉ là cấp 12, khi ấy nó có thể phóng ra công kích hình quạt với góc 160 độ. Nhớ ngày đó, lúc cô và tên biến thái Lưu Niên kia PK, cái gã đấy vào phút cuối cùng bất ngờ sử dụng “Đa Trọng Tiễn” cấp 12 khiến cô căn bản không chỗ trốn…

Haiz, nghĩ đến liền muốn khóc.

“Cô không lấy trang bị sao? Chỉ cầm một quyển kỹ năng này?” Thiên Khả Vạn Giáng đã sớm đoán ra Diệp Từ chắc chắn lựa chọn Đa Trọng Tiễn, nhưng không nghĩ đến cô không cần trang bị gì.

“Không cần, mọi người khai hoang không dễ dàng, tôi lấy được thứ này liền thỏa mãn.” Diệp Từ lắc đầu, thu mua lòng người. Cô không muốn nói với Thiên Khả Vạn Giáng rằng: Mấy trang bị đó không tốt bằng trang bị trên người cô, cô không thèm.

Thiên Khả Vạn Giáng thấy cô hào phóng như vậy nên không kiên trì, tiếp tục phân trang bị cho đoàn viên khác. Mà quyết định của Diệp Từ lúc này khiến độ thân thiết của cô với các thành viên còn lại trong tăng lên không ít. Đặc biệt là mấy game thủ thuộc chức nghiệp đạo tặc, hiệp sĩ, thợ săn khác, họ vốn nghĩ cô sẽ chọn thật nhiều món, thật không ngờ cuối cùng lại chỉ lấy một quyển sách kỹ năng, lòng cảm kích của họ đối với cô quả thực là không cần nói cũng hiểu.

Chia trang bị xong, bởi vì là thủ sát, mỗi người đều được thêm không ít điểm, người lấy được trang bị, tuy rằng bị trừ rất nhiều điểm tích phân, nhưng vẫn rất thoả mãn, người không có được trang bị, cũng có thể đổi tiền, tự nhiên cũng rất vui mừng

Tất cả đều vui vẻ, mọi người ai cũng vui vẻ, cả nhà đều vui vẻ.

Thoát khỏi phó bản, Diệp Từ nhìn đồng hồ, không ngờ đã gần 3 giờ sáng, cô vội vàng nhắn tin cho Phong Quá Vô Ngân bảo mình phải log out đi ngủ.

Chỉ huy của đoàn 2 là Thiên Khả Vạn Giáng phải chạy về Trụ sở Công hội, danh viết – họp.

Phòng họp là một phòng riêng, chỉ có hội trưởng mời mới có thể tiến vào.

Trong phòng hội nghị Thiên Sơn Tà Dương và Linh Hào Tỳ Sương đang xem video First kill được quay lại của đoàn 2. Thiên Sơn Tà Dương chỉ vào Diệp Từ đang kéo Vệ sĩ Tinh anh nói: “Tua lui, tôi muốn xem đoạn này.”

Linh Hào Tỳ Sương liền tua lui, hai người cẩn thận nghiên cứu động tác của cô.

Thiên Khả Vạn Giáng đứng lúc lâu, phát hiện phó hội trưởng chỉ lo xem video, căn bản không nhận ra có người tiến vào, đành phải chủ động mở miệng: “Hội trưởng, phó hội trưởng.”

“Thiên Khỏa, đã đến?” Linh Hào Tỳ Sương vội vàng vẻ anh ngồi xuống. Sau đó chỉ vào video: “Cậu đã xem chưa?”

“Tôi đã trực tiếp xem tại hiện trường nhưng vẫn chưa xem ở mọi góc độ.” Thiên Khả Vạn Giáng tiến lên nhìn nhìn, vẻ mặt xuất hiện biểu cảm không nói nên lời.

Thiên Sơn Tà Dương bỗng nhiên mở miệng:“Biểu hiện của người nọ thế nào?”