Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Quyển 3 - Chương 27: Phá gian kế




Chỉ là "bật nắp" thánh khí mà không phải Liễu Bích mà đây không phải là cưỡиɠ ɠiαи thánh khí như những lần trước. Hai cái trong lúc này có bản chất khác nhau.

Lại nói một chút, trước kia Liễu Bích đối với Cuồng trượng thuỷ phong hay là Lưu Vân Liên Đóa cũng là "U Thúy" kính bây giờ, đều dựa theo trình tự mở khóa bình thường để mở thánh khí khóa, vậy tự nhiên có thể thu lấy để sử dụng. Nhưng bây giờ, nàng không theo trình tự bình thường mở ra, mà là chiếm tiện nghi khe khóa ở bên trong, linh kiện của trung tâm ổ khóa, vậy, Liễu Bích chỉ có được khóa tâm và cũng là nguyên nhân cho tất cả việc của cái khóa này cho dù là Liễu Bích hay chủ nhân của nó cũng không thể dùng được nữa.

Nói đơn giản, đích xác chính là làm hư tâm của một chàng trai ngây thơ, nhưng không có đụng đến thể xác của hắn.

Nhìn Liễu Bích lấy xuống một đôi linh kiện lớn, lộ ra một thông đạo đi thông mồm "đại hoan", Hóan Cốt nghi hoặc nói: “Tiểu thư, người làm như vậy không sợ Unicorn thông qua liên lạc với thánh khí phát hiện ra chúng ta sao?”

“Không bao giờ có chuyện đó!”

Liễu Bích cười nham hiểm. Căn cứ nghiên cứu của nàng, bộ phận trung tâm của thánh khí chính là một tiểu cầu nhỏ bên trong của thánh khí, cái đó mới chính thức là trọng điểm, điểm này nàng nghiên cứu Cuồng trượng thuỷ phong (Khai ngưu thần phủ) đã hiểu rất rõ. Nếu Liễu Bích mở khóa theo trình tự bình thường thì tiểu chúc cầu bên trong sẽ loạn động, tự động nhận chủ. Nhưng Liễu Bích không muốn động tới tiểu chúc cầu này mà trực tiếp hủy diệt kết cấu bên ngoài của thánh khí, tự nhiên sẽ không tác động tới liên lạc của nó với chủ nhân.

Dụng lời nói của đại ca Liễu Bích ‘Toya’ mà nói thì, loại tình huống này chính là thừa dịp trong khi một vị mỹ nữ ngủ, lột xiêm áo của nàng, sau đó nhìn ngắm… chờ vị mỹ nữ đó tỉnh lại nhất định biết mình đã bị người khác ăn đậu hũ, nhưng không biết người ăn đậu là ai…

Để Hóan Cốt đứng trước mặt mình, Liễu Bích thúc dục Chung Hoa lại tiến vào trong đại hoan.

Bên trong âm khí dày đặc, từ tám hướng đều tỏa ra từng luồn hắc khí dày, nhưng vụ khí này khi tiếp cận Chung Hoa đều trở nên rất ôn hòa.

Không cần phải nói, vụ khí này hẳn là hung thủ gây ra dị biến cho lão gián tiến vào bụng đại hoan.

Hướng nữa "bên trong đại hoan" cũng thật sự có một người đang nằm, hay nói là một cỗ thi thể. Nhìn thi thể, Liễu Bích nhoẻn miệng cười: “Unicorn làm việc rất tinh tế, bằng vào cỗ thi thể này, một khi phát sinh việc ngoài ý muốn hắn có thể đầu trộm đuôi cướp mà xóa sổ.”

Suy nghĩ một chút, Liễu Bích lấy từ bên áo tạo ra hai đóa thủy tinh hoa, để cho chúng biến thành hình thái như một chiếc lá bay vòng quanh không gian bên trong đại hoan một vòng, vụ khí hắc vụ toàn bộ hóa thành làn khói ôn nhu.

Trong bụng đại hoan động chút tay chân, Liễu Bích sờ sờ cái mũi: “Được rồi, chúng ta chờ ngày mai xem kịch!”

Liễu Bích điều động Chung Hoa bay đến, trầm giọng nói: “Steven, ta đã hủy thánh khí này của Unicorn!”

“Miện hạ tôn quý” Emily cùng Steven cung kính.

“Miện hạ cường đại, thực lực của ngài khiến chúng ta kính nể!” Steven hạ mình nói.

“Ngày mai tất cả đấu thần đều sẽ không gặp phải nguy hiểm, chuyện còn lại các ngươi tự mình làm đi, không nên tới quấy rầy ta!” Liễu Bích cước đạp Chung Hoa, chắp tay nói.

“Miện hạ không định tự mình gϊếŧ Unicorn sao?” Steven nói.

“Ngươi chẳng lẽ còn hy vọng ta ra tay sao?” Liễu Bích tùy ý hỏi lại.

Steven chuyển ý, tình thế hiện tại quả thật không cần vị miện hạ thần bí này ra tay. Unicorn mất đi thánh khí, thực lực nhất định hao tổn rất nhiều, chỉ nhìn vào Severos sau khi mất đi Lưu Vân Liên Đóa, thậm chí ngay cả kỹ năng độc chiêu cũng đều phải cải biến thì biết mất đi thánh khí đối với một vị đấu thần có ảnh hưởng lớn thế nào, cha con mình liền có thể tự tay báo thù.

Càng huống chi với thân phận thần bí của miện hạ, thực lực siêu phi thường, nhất định cũng khinh thường việc tự tay gϊếŧ một Unicorn nho nhỏ.

Chẳng lẽ cha con mình dùng thủ đoạn thầm đánh lén còn gϊếŧ không chết một Unicorn sao?

Nghĩ vậy Steven gật đầu: “Miện hạ vô cùng thông thái, ta hiểu ý tứ của ngài! Steven thay cha cảm tạ sự nhân từ của ngài, cho chúng ta một cơ hội báo thù.”

Liễu Bích nếu biết trong lòng Steven tưởng thế nào nhất định cười chết mất, nàng ta căn bản không có bản lĩnh tự tay gϊếŧ chết Unicorn, huống chi phát hiện đêm nay khiến cho nàng thay đổi chủ ý, Unicorn tạm thời không thể động đến.

Xử lý ‘đại hoan thánh khí’ một chút, Liễu Bích dùng hoa chuông pháp bảo mang mọi người ra ngoài, đồng thời còn có mấy thi thể chuột biến dị cũng bị nàng mang đi để hủy đi chứng cớ. Sau khi bọn họ rời đi không lâu, bốn hộ vệ bị đánh ngất dần tỉnh lại, nhưng căn bản không nhớ rõ vừa rồi phát sinh chuyện gì, nhiếp hồn thuật của Emily đích xác có chỗ độc đáo riêng.

Sau khi bí mật tách khỏi Steven, Liễu Bích để Hóan Cốt quay về túc xá của mình, sau đó độc thân đi tới đại đổ trường của Marvel.

Đây chính là nơi đổ đấu lần trước, Bác Bì dịch dung đang ôm tiểu bối bối cùng Unicorn ngồi đối diện, bọn họ đang ngồi chơi.

Nhìn bộ bài trên mặt, Bác Bì vỗ vỗ tiểu bối bối: “Bối nhi, giúp má má mở bài.”

Tiểu nữu kia giơ tay lên, vươn cánh tay nhỏ bé trắng nõn mở bài: “Vâng ạ!”

Bối bối vui vẻ “Má má lại thắng!”

Tiểu nữu kia cười rất tươi, Bác Bì cũng cười rất vui. Đánh cuộc lần này Unicorn yêu cầu "khai bát", đổ pháp này chú trọng nhất chính là trí tuệ, nhãn lực, đoán lòng đối phương cùng với năng lực chịu nổi năm lần tố nút. Đây mới là đổ pháp mà Unicorn am hiểu nhất, cũng là thâm ảo nhất trong đổ pháp, khiêu chiến đổ pháp, bất quá cũng là đổ pháp hợp với tâm ý Bác Bì nhất.

Có thể nghĩ một chút, nếu Bác Bì cùng Unicorn đổ xúc xắc, vậy Bác Bì cầm lấy chén, Unicorn lập tức có thể từ kỹ thuật lắc chén nhận ra Bác Bì là giả, còn khai bát thì không cần, toàn bộ quá trình Bác Bì để cho tiểu bối bối mở bài, hắn ngay cả chỉ bài đều không có làm, như vậy chẳng những biểu hiện chính mình không xuất, hơn nữa để cho Unicorn trong chốc lát không nhận ra sự giả dối.

Vốn muốn trì hoãn thời gian, thuận tiện quan sát tâm tư của trưởng lão đại thánh đường, Bác Bì đột nhiên phát hiện, tiểu bối bối đáng yêu cũng là một cao thủ trong cao thủ, chỉ cần Unicorn không "thu bài" tất nhiên sẽ bị tiểu bối bối phá bài, Unicorn nếu thật sự là bài tốt, tiểu bối bối nhất định nhanh chóng bỏ qua, đương nhiên thoạt nhìn tất cả đều là "Mercury giả" chỉ thị, cho nên nửa giờ đầu ngắn ngủi tiểu bối bối đã kiếm được tiền thắng rất lớn so với "mụ mụ" của nàng.

Unicorn tiếp nhận bình hồng tửu của người hầu, nhẹ nhàng uống một ngụm, đột nhiên lắc đầu nói: “Không thể tưởng được kỹ thuật chơi bài của ngươi cũng lợi hại như thế, ta không phải đối thủ, thua tâm phục khẩu phục!”

Bác Bì cố nén cười, bình thản gật đầu nhưng trong lòng hắn lại khóc cười không được. Ngươi thua tâm phục khẩu phục, đối với ngươi từ đầu tới cuối ta đều không có sờ qua bài a.

“Ta chơi bài không bằng ngươi, đổ xúc xắc cũng không bằng ngươi, chúng ta luận bàn thế nào đây?” Unicorn đột nhiên nói.

Đáng chết, luận bàn chính là đánh cuộc chính thức của cao thủ trong lúc so bì kĩ thuật gì đó, bản thần hắn vừa ra tay dám chắc bị lộ. Bác Bì vừa định cự tuyệt, đột nhiên thấy ngoài cửa sổ trên mặt Peneros treo lên một chiếc cờ, hắn mỉm cười: “Nếu ngươi thích ta đương nhiên có thể phụng bồi, bất quá trước tiên nên nghỉ ngơi một hồi, ta muốn đi rửa mắt một chút!”

Unicorn tự nhiên sẽ không ngăn cản yêu cầu của một vị quý tộc mỹ nhân, Bác Bì xoay người đi tới nhà vệ sinh xa hoa trong đổ tràng, Liễu Bích chính đang chờ phía trong.

“Thế nào? Không có thua hết gia sản của ta chứ?”

Bác Bì vỗ vai Liễu Bích: “Nói với tiểu bối bối, kiếm ít thôi, nếu không ta sợ hôm nay Unicorn không có đủ tiền để trả cho các đấu thần.”

Liễu Bích nhún vai: “Không có biện pháp, chơi bài kì thật là đoán lòng đối phương, mà tinh thần lực của tiểu bối bối quá mạnh mẽ, Unicorn cùng nàng chơi đã sớm nói cho nàng, ngươi nói Unicorn không phải thua ngược sao…”

“Được, luận bàn tiếp theo là dùng thuật đổ kỹ năng, ngươi sẽ ra tay?”

Bác Bì giống hệt Liễu Bích tiến tới cửa, đột nhiên hỏi: “Ngươi từ đâu học được thứ này? Đừng lấy cớ buồn cười gạt ta, từ mười ba năm trước ta đã thấy ngươi lớn lên, ngươi không có cơ hội học được thứ này.”

“Muốn biết sao? Trước tiên nói cho ta biết ngươi là ai?”

Bác Bì hừ một tiếng: “Vậy quên đi, dù sao ngươi là Mercury là được, ta không quản ngươi có cái gì kì quái…”

Nói xong, hắn biến mất.

Liễu Bích đẩy cửa đi ra, mỉm cười: “Unicorn tiên sinh thân ái, luận bàn thật không? Ta đề nghị chúng ta gia tăng tiền cược, một ngàn hồng ngọc, thế nào?”

Một đêm này Liễu Bích đổ rất khoái, cũng thắng được rất nhiều. Hơn nữa tựa như không thể phủ nhận Dyland là khoa học gia thiên tài thì cũng phải thừa nhận Unicorn là một đổ thần chính thức, không có bách sắc thần công cùng siêu cấp tinh thần lực của tiểu bối bối hỗ trợ, Liễu Bích thật không thắng được hắn.

…Ngày thứ hai, đại điện Hắc Bạch Pha của Huyền vũ đảo.

Nghị trình hạng nhất của đấu thần tụ hội đã được bắt đầu, đó là phá giải thánh khí mà Unicorn mang tới.

Liễu Bích với thân phận là thân truyền đệ tử của Severos tự nhiên rất dễ dàng có tư cách tiến vào hội trường. Có một lượng lớn nhân viên phục vụ đại hội này, điểm này làm Học viện đấu pháp giống như những trường đại học làm trong kiếp trước của Liễu Bích, tìm hội viên Đệ Tử Hội bổ sung lực lượng.

Mari, Ruby hai tiểu tỷ này bởi vậy rất vinh hạnh đi theo Liễu Bích tiến vào hội trường, mà Bác Bì, Hoán Cốt, Lư Mục cũng trà trộn và đương nhiên Tinh Diện quân cũng hóa trang thành một tiểu mỹ nhân đệ tử hội.

Đấu thần đại điện bố trí như một gian phòng học, phía trước là đài chủ tịch tiếp đó là một loạt ghế ngồi, bất quá trên bốn vách có rất nhiều pho tượng đấu thần.

Liễu Bích đứng bên dưới một pho tượng, thấp giọng chỉ hay hai tiểu muội: “Ruby, ngươi làm tốt lắm! Hắc, Mari, động tác nhanh một chút, các đấu thần đã vào hội trường, ngươi phải lập tức chuẩn bị điểm tâm thật tốt!”

Lắc đầu, Liễu Bích bước nhanh tới bên người Mari, vỗ trên mông nàng một cái: “Đây là hai dĩa điểm tâm… Trời ạ, ngươi … ngươi cư nhiên đặt hai dĩa thanh thanh cá rán lên cho Hải Vực Tộc à, muốn tìm chết sao?”

Mari kinh hãi ôm mông, sau đó tay hoạt động nhanh hơn rất nhiều.

Cách đó không xa, Bác Bì cùng Lư Mục dịch dung giả mạo khách nhân ngồi cùng một chỗ, Tinh Diện cùng Hoán Cốt đang đi xung quanh, nhìn Liễu Bích giáo huấn Mari, Hoán Cốt đột nhiên nói: “Này… phải nhắc nhở tiểu thư chứ?”

Lư Mục mỉm cười lắc đầu: “Không, rất thú vị không phải sao? A, Buster thân ái, không nên lo lắng tinh thần khế ước của ngươi, ngươi không nói cho Mercury cũng không tính là phản bội nàng, mà là… A a, tóm lại chuyện này chúng ta xem náo nhiệt tốt hơn.”

Hoán Cốt lắc đầu: “Vậy Loran thì sao? Tên khờ đó gần đây dây dưa tiểu thư quá đà rồi!”

Tinh Diện chen vào, nói: “Buster, ngươi bây giờ là người hầu không nên quá để ý cuộc sống của chủ nhân, đúng không? Hơn nữa Mercury của chúng ta cũng tới tuổi lấy chồng, có chàng trai tốt dây dưa với nàng là chuyện phi thường tuyệt vời, không phải sao?”

“Hừ, đây là lời nói của ngươi!” Hoán cốt tựa trên ghế không nói nữa.

Các đấu thần đều ngồi vào vị trí, mỗi người tiến vào trong lòng Liễu Bích lại thầm kêu một chút. Nàng yên lặng đếm, một người, năm người,…. có hơn mười đệ tử là phục vụ sinh, tổng cộng bốn trăm ba mươi hai người, tính mạng của những người này đều do mình cứu, không có bất luận kẻ nào nhúng tay.

Há há, đợi lát nữa trong khi kế hoạch của Unicorn hoàn toàn thất bại, Bách Sắc thần Công của mình sẽ mọc bao nhiêu đây?

Mari đứng xoa mông nhìn trộm Liễu Bích, trong lòng thầm hận: Mercury xinh đẹp vậy mà lại có khuôn mặt cười thật xấu xa! May mà quần của mình không sao cả…