Linh Chu

Chương 591: Dòng nham thạch nóng chảy thứ mười ba (1)




Huống chi bây giờ còn là một món Tam Phẩm Linh Khí cùng với hai món Nhị Phẩm Linh Khí nữa cùng xuất hiện, uy lực liền càng đáng sợ hơn.

Thần Vương trước tiên liền đánh ra món Linh Khí thứ nhất của chính mình, cũng là một món Tam Phẩm Linh Khí, hình dáng giống như Ngọc Ấn. Nó đồng thời đón đỡ được ba món Linh Khí, không có để cho uy lực Linh Khí ảnh hưởng việc độ Địa Kiếp của Phong Phi Vân.

- Lại nhiều lần ra tay xuất thủ, thực sự đã khinh ta già lão, không dám giết người ư?

Thần Vương lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, cầm trong tay Ngọc Ấn trực tiếp xông đi ra ngoài, long khí trên người vờn quanh, uy thế chấn động trời cao.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Thần Vương vẻn vẹn xuất ra một tòa Ngọc Ấn, trực tiếp đánh bay cả ba món Linh Khí trở về, đó cũng không phải nói Linh Khí của đối phương không đủ lợi hại, mà là lực lượng của Thần Vương thật sự quá cường đại.

- Xoạt!

Thân thể Thần Vương vừa động, liền đã đuổi giết đi tới, xuất hiện ở cách ngoài ngàn dặm, bắt đầu cùng đánh đồng thời với ba vị Cự Kình mới ra tay.

Hai tiếng kêu thảm thiết vang vọng trời cao. Có hai vị nhân vật cấp bậc Cự Kình không ngăn được Thần Vương công phạt, trong nháy mắt bị đánh cho trọng thương liền bỏ chạy về hướng chân trời.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Thần Vương phóng ra Ngọc Ấn, hung hãn nện một kích nện trúng một vị Cự Kình mà giết chết!

Một vị Cự Kình ngã xuống khiến mặt đất bị nhuộm đỏ. Trên mặt đất có Hỏa Diễm đỏ rực màu máu thiêu đốt, thật lâu không tắt. Đây là năng lượng cuối cùng sau khi một vị đại nhân vật ngã xuống, huyết dịch có khả năng thiêu đốt ba tháng trong đất đá mới có thể dập tắt do năng lượng đã cạn kiệt.

Nhân vật cấp bậc Cự Kình đã rất khó bị giết chết, cho nên mới được trở thành Cự Kình. Nhưng mà hiện tại một người trong đó lại chết ở trong tay Thần Vương, tuyệt đối làm kinh động sợ hãi lòng người.

- Long Xuyên Phượng, ngươi đã sống hơn tám trăm năm, huyết khí đều còn không có suy yếu. Chẳng lẽ ngươi đã đạt tới tu vi Thượng Vị Cự Kình ?

Một âm thanh vang dội cất lên.

Người này xuất ra Sơn Nguyệt Đỉnh để chặn Thần Vương giết chết một vị Cự Kình bị thương khác.

Đây là một ông lão đã ngoài lục tuần, đầu đội mũ cổ, quanh thân có sương lạnh lượn lờ, bản thân cao quí bức người. Lão xuất ra Sơn Nguyệt Đỉnh để đối đầu với Thần Vương.

- Đã biết rõ là ngươi, Bắc Minh Chức Thương.

Thần Vương nói.

Người này là chú của Thái Tể đương triều Bắc Minh Mặc Thủ, cũng là một trong các cường giả đứng đầu gia tộc Bắc Minh. Là thiên kiêu cùng một thời đại với Thần Vương, đã từng đánh nhau ba lần thì Bắc Minh Chức Thương đều thua ở trong tay Thần Vương.

- Phong Phi Vân chính là kẻ hẳn phải chết, Long Xuyên Phượng ngươi không giữ được hắn.

Bắc Minh Chức Thương cười lạnh nói.

- Động vào truyền nhân của ta, đó chính là đang tìm chết!

Ánh vàng láp lánh trong đôi mắt trợn lên giận dữ của Thần Vương, hai đạo hoa văn vàng rực bay ra, như hai tia chớp chém qua trong không trung. Bắc Minh Chức Thương vội vàng bật lui mà bay lên đám mây. Lão xuất ra Sơn Nguyệt Đỉnh, ngăn chặn đạo hoa văn vàng rực này.

- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!

Thần Vương cầm lấy linh khí màu vàng, ở trong tay ngưng tụ ra một thanh Cự Đao, một đao liền chém đi ra ngoài.

Đây là đệ ngũ đao của Long Hoàng Đao Quyết, Long Ảnh vàng rực đã ngưng tụ thành thực chất. Nó chém cả bầu trời thành hai nửa, so sánh với Long Hoàng Đao Quyết của Phong Phi Vân thì cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Năng lượng của Sơn Nguyệt Đỉnh bị nện đến thiếu chút nữa tan vỡ, trên bả vai Bắc Minh Chức Thương bị nứt ra làm xuất hiện một vết máu thật lớn. Lão bị Long Hoàng Đao Quyết chém gây tổn thương, lượng lớn tiên huyết (máu tươi ) phun trào ra.

- Long Xuyên Phượng ngươi... Ngươi thật sự đã đạt tới Thiên Mệnh Đệ Cửu Trọng, Thượng Vị Cự Kình.

Bắc Minh Chức Thương mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Thần Vương đáp:

- Coi như chỉ dùng lực lượng Thiên Mệnh Đệ Bát Trọng, cũng có thể trong vòng ba chiêu đánh cho ngươi bị thương nặng.

Thần Vương và Bắc Minh Chức Thương lại giao đấu lần nữa, các loại tuyệt học Linh Thông đều đánh ra. Có uy lực của Linh Thông thì có thể so với chiến uy của Linh Khí.

Vẻn vẹn ba chiêu, Bắc Minh Chức Thương miệng phun tiên huyết, lại lần nữa bại lui. Thất bại này liền làm lão không dám dừng lại, phải cướp đường bỏ chạy

- Long Xuyên Phượng, coi như ngươi lợi hại. Nhưng mà hôm nay cũng không phải chỉ có gia tộc Bắc Minh ta ra tay, còn có kẻ so với ta càng mạnh hơn. Muốn giữ được Phong Phi Vân, là phải trả giá đắt.

Bắc Minh Chức Thương thoát cực nhanh. Lão thi triển thuật pháp nghịch thiên, trong nháy mắt đều đã không thấy bóng người.

- Ngươi đi được sao?

Thần Vương hôm nay là thật sự nổi giận, tính toán muốn giết người lập uy.

Đã yên lặng quá lâu, uy lực chết chóc ngày nào đều bị người quên lãng, lại đều bắt đầu xông đến định giết truyền nhân của chính mình, thật đúng là chẳng khác nào không thèm để ý đến chính mình.

Không giết người, liền không thể dọa người.

- Xoạt!

Thần Vương bàn tay vung lên, một đạo đao lãng bay ra từ trong tay, biến thành một con long ảnh mà bay đến chân trời, chém về phía Bắc Minh Chức Thương.

Long Hoàng đao quyết đệ lục đao!

Tiếng kêu thảm thiết lại lần nữa truyền đến, vang vọng ngàn dặm. Một trận mưa máu từ trên bầu trời rơi xuống, cực kì diễm lệ. Lại có Cự Kình ngã xuống.

- Long Xuyên Phượng... Xem như ngươi lợi hại...

Bắc Minh Chức Thương đã dùng viên Cự Kình bị trọng thương kia để chặn Long Hoàng đao khí của Thần Vương, còn lão thì nhân cơ hội đào tẩu.

- Chạy trống đúng là rất nhanh.

Thần Vương muốn tiếp tục ra tay xuất thủ, nhưng mà phía sau lại truyền đến dao động cường đại. Có người thừa dịp thời gian ngắn ngủi bà rời khỏi đây, lại hạ sát thủ đối với Phong Phi Vân.

Thân hình Thần Vương vừa động. Một mặt bà vừa bay nhanh về, một mặt xuất ra Ngọc Ấn trong tay, lực lượng Linh Khí liền ầm ầm bay ra, làm cho cả bầu trời đều bị Lôi Đình bắn ra bốn phía.

Lại có hai vị Bán Bộ Cự Kình và một vị Cự Kình bị nện thẳng vào người, thân thể đều bị trấn áp thành huyết vụ, mà nổ tung trong hư không.

Uy lực của Thần Vương, quả thực không người có thể ngăn. Trên người có những đóa huyết hoa, trăm đạo long khí đều lượn lờ quấn quanh ở trên người. Bà trấn giữ ở ngay tại chỗ

- Nếu kẻ nào muốn chết, lại ra tay thử xem.

Âm thanh giống như trận sóng nện cho tầng mây loạn lạc.

Chung quanh đều im lặng đến dị thường, những kẻ đang ẩn náu tại chỗ này lại không có một người nào dám lên tiếng trả lời.

Huyết dịch Cự Kình đang thiêu đốt, huyết dịch Bán Bộ Cự Kình nhuộm đỏ cả nửa quả núi, làm cho người ta có một loại cảm giác như Tu La tràng trong ngày tận thế.

Khí thế của Thần Vương quá mạnh mẽ, đều đã gết chết ba vị Cự Kình và hai vị Bán Bộ Cự Kình, uy lực chết chóc đến mức này, người phương nào có thể địch?