Linh La Giới

Chương 773: Ngươi dám đả thương ta




Hạ Ngôn thấy linh hồn uy áp mình phóng ra bị một cường giả cảnh giới Thiên Thần của đối phương ngăn lại. cũng không vội vã tiếp tục ra tay. chi dùng ánh mắt lạnh nhạt đảo qua mấy người đối phương một cái. nhất là tên trưởng lão Hồng gia kia. Trưởng lão Hồng gia này vừa rồi khàn giọng mắng Hạ Ngôn, giơ tay rống giận, lúc này bị ánh mắt sắc bén của Hạ Ngôn đảo qua. trong lòng rung động, hoảng sợ vạn phần không dám lên tiếng nữa.
 
- Ngươi là ai? Không ngờ lớn mật như thế. hành hung trong khu Ngọc Long này. Chẳng lẽ không sợ đội chấp pháp thành Tinh Đấu chế tài sao?
 
Một cường giả Thiên Thần của Đàm gia. ánh mắt chăm chú nhìn Hạ Ngôn ý niệm nhanh chóng chuyển động trong đầu. Hắn có thể thấy được cảnh giới Hạ Ngôn thấp hơn mình, chẳng qua Hạ Ngôn trẻ tuổi quá mức. Người trẻ tuổi như vậy cũng đã có thể có thực lực cảnh giới Thiên Thần, không thể không khiến hắn đối đãi cẩn thận. Hơn nữa. hành vị đối phương bá đạo như thế. liên tiếp đánh chết nhiều người Hồng gia như vậy mà không ngờ không hề có ý sợ hãi rất có khả năng sau lưng có thể lực lớn.
 
- Hạ Ngôn người tu luyện Cửu Trọng Thiên Tinh Đấu Điện!
 
Hạ Ngôn cũng không giấu diếm thân phận mình, nghe đối phương hỏi lập tức trả lời.
 
- Như thế nào? Người của Đàm gia Chẳng lẽ muốn xen vào việc người khác?
 
Khóe miệng hiện nụ cười, ánh mắt Hạ Ngôn cũng mang theo ý cười hai tay tùy ỵ chắp sau lưng, dưới cái nhìn chăm chú của ba cường giả Thiên Thần, không chút sợ hãi thần thái thản nhiên.
 
- Người tu luyện Tinh Đấu Điện?
 
Tên cường giả Thiên Thần cằm đầu Đàm gia nghe được Hạ Ngôn báo thân phận ra có vẻ trầm ngâm, ánh mắt nhìn vào trưởng lão Hồng gia bên cạnh. Nếu là thế lực bình thường, mức độ quan tâm của Đàm gia có lẽ còn nhỏ một chút, nhưng Tinh Đấu Điện, không phải là Đàm gia có thể so sánh. Bởi vì thực lực hai bên hoàn toàn kém xa nhau.
 
Tinh Đấu Điện muốn tiêu diệt Đàm gia cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt. căn bản không cân cố sức. Tuy nhiên, sau khi ý niệm chuyên qua. hắn lập tức có quyết định. Hồng gia này đã phụ thuộc vào gia tộc mình, như vậy dưới tình huống này. Đàm gia nhất định phái che chờ Hồng gia. Hơn nữa. hiện tại đám người mình đã ra mặt ở đây. nếu là bị đối phương báo ra thân phận người tu luyện Tinh Đấu Điện Hển bị dọa lui. như vậy người Đàm gia về sau còn mặt mũi nào xuất hiện trước mặt người khác.
 
Sau khi nghĩ ngợi, tên cường giả Thiên Thần này của Đàm gia liền hừ lạnh một tiếng, mắt híp lại nói:
 
- Người tu luyện Tinh Đấu Điện, chẳng lẽ có thể hoành hành ngang ngược sao? Hôm nay ngươi giết nhiều người Hồng gia như vậy, không ngờ còn bá đạo như thế! Nếu hiện tại ngươi lập tức thối lui. không xen vào chuyện Hồng gia cùng Trương gia. ta cũng không ngăn trở ngươi. Chầng qua Đàm gia nhất định sẽ xin đội chấp pháp chế tài ngươi!
 
- Buồn cười!
 
Hạ Ngôn không chờ hắn nói xong, liền phì cười ra tiếng.
 
- Hồm nay ta xuất hiện ở đây. chính là muốn hoàn toàn giải quyết chuyện này. Hồng gia này. muốn tiêu diệt Trương gia được ta bảo hộ. tự nhiên ta phải ra tay. Từ ngày hôm nay trở đi. người của Hồng gia phải biến mất khỏi thành Tinh Đấu. Người của Đàm gia các ngươi không quan hệ với việc này. tốt nhất không cần lo chuyện bao đồng. Nếu không, ngay cả các ngươi ta cũng cùng giết một thẻ!
 
Linh lực Hạ Ngôn vận chuyển, ngưng tụ bắn ra. Một cỗ gió xoáy gào thét bay về phía đám người trên không.
 
- Đáng giận. Ngươi thật to gan. giọng điệu thật lớn! Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi là người tu luyện Tinh Đấu Điện, ta cũng không dám làm gì ngươi?
 
Cường giả Thiên Thần này của Đàm gia. một cỗ lửa giận trong lòng bùng bùng cháy lên.
 
Người này tên là Đàm Khâm, là một vị Thái thượng trưởng lão của Đàm gia. tu luyện đã vài vạn năm. cảnh giới Thiên Thần cấp ba trugn kỳ. Hai người còn lại đều là Thiên Thần cấp ba sơ kỳ. Bởi vì vừa rồi trưởng lão Hồng gia nói thực lực đối phương rất mạnh, giết chết lão tổ Hồng gia. cho nên Đàm gia cũng không dám khinh thường lập tức phái ra ba cường giả cảnh giới Thiên Thần cấp ba.
 
- Thật sự là phí công võ mồm!
 
Bàn tay Hạ Ngôn thò ra khí tức ngưng kết. thét dài một tiếng:
 
- Trước tiên ta giết tên mặt chuột tai dơi mắt nhí này!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn trực tiếp rơi vào trên người trưởng lão Hồng gia. Trưởng lão Hồng gia này nghĩ rằng bên người mình có ba nhân vật cường đại của Đàm gia bảo hộ. là có thể không lo lắng gì. Cho nên lúc này. hắn căn bản không lui lại. khoảng cách Hạ Ngôn chỉ khoảng ngàn thước.
 
Hắn chi nhìn thấy một chưởng của Hạ Ngôn chộp vào hư không, một bàn tay màu vàng thật lớn trong nháy mắt tới gần. Với thực lực cảnh giới Linh Hoàng cấp chín của hắn, căn bản thời gian phản ứng cũng không có.
 
- Tiểu tử to gan. ở trước mặt chúng ta còn dám hành hung giết người!
 
Ba cường giả Thiên Thần cấp ba của Đàm gia kia đối với Hạ Ngôn đột nhiên ra tay cũng là sửng sốt một tích tắc. Bọn họ cảm giác được cảnh giới Hạ Ngôn thấp hơn mình, nhưng dù vậy không ngờ Hạ Ngôn còn dám ra tay trước, đương nhiên làm bọn họ bất ngờ.
 
Có thể nói trước khi Hạ Ngôn ra taỵ. bọn họ căn bản không từng nghĩ tới Hạ Ngôn sẽ ngang nhiên ra tay. Cho dù ra tay. cũng hẳn là ba người bọn họ ra tay trước mới đúng.
 
Đàm Khâm kia chợt thúc giục linh lực đánh ra không trung, một đoàn lốc xoáy ngang trời xuất hiện, dường như muốn chặn đứng bàn tay màu vàng của Hạ Ngôn. Nhưng khi hắn phòng ra linh lực hình thành lốc xoáy đụng tới bàn tay màu vàng không ngờ bị bóp thành dẹp lép. rồi sau đó trực tiếp tiêu tan. Bàn tay màu vàng vượt qua ngàn thước trời cao. lập tức nắm lấy trưởng lão Hồng gia đang trợn mắt há hốc mồm ngây như phồng.
 
- Bụp!
 
Sau một tiếng vang rất nhỏ. trưởng lão Hồng gia này cùng với thần khí mang theo đều bị Hạ Ngôn bóp thành hư vô.
 
- Cái gì?
 
- Lực lượng mạnh mẽ như vậy! Làm sao có khả năng?
 
Ba người Đàm gia này đều chấn động, hai mặt nhìn nhau, quả thật không dám tin tưởng hai mắt của mình.
 
Nhưng là trưởng lão Hồng gia bên cạnh bọn họ lúc này đã biến mất. ngay cả thần khí trên người cũng không thấy, trực tiếp bị bóp nát.
 
Chấn động không chi riêng đám người Đàm gia. đám người Trương Thiện ở xa xa phía sau ngay cả hô hấp đều ngừng lại.
 
- Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đại nhân này quả thật là quá.
 
-. Quá khó tin!
 
Trương Thiện căn bản không tìm được từ ngữ nào để hình dung Hạ Ngôn, Chỉ có thể nói là quá khó tin!
 
ở trước mặt ba vị Thái thượng trưởng lão của Đàm gia. trực tiếp đánh chết trưởng lão Hồng gia. đây làm sao có thể là người thường dám làm? Hơn nữa. trưởng lão Đàm gia kia rõ ràng phóng ra một đạo linh lực ngăn cản, nhưng dù vậy vẫn không thể ngăn được. Trưởng lão Hồng gia dưới sự bào vệ của ba ngươi, chỉ trong nháy mắt liền bị giết chết hoàn toàn, ngay cả một sợi lông cũng không còn.
 
- Chết tiệt!
 
- Xích!
 
Một luồng kiếm quang chợt từ trong thân thể Đàm Khâm phẫn nộ bắn ra. Lúc này cho dù hắn không muốn ra tay với Hạ Ngôn, cũng không được. Nhiều người nhìn vào như vậy, trơ mắt nhìn trưởng lão Hồng gia bị giết dưới sự bảo hộ của đám người mình, mặt mũi của bọn họ coi như mất hết. Hiện tại không ra tay. về sau còn không biết sẽ bị nghi luận như thế nào.
 
Tuy nhiêiI hiện tại hắn vẫn không dám trực tiếp đánh chết Hạ Ngôn cho nên một kiếm này hắn chỉ sử dụng một nửa lực lượng, đsam tới Hạ Ngôn. Trong lòng Đàm Khâm suy nghĩ
 
tốt nhất là có thể đánh bị thương Hạ Ngôn này sau đó bắt giữ đưa đến đội chấp pháp thành Tinh Đấu. Mặc kệ cuối cùng xử lý ra sao. kết quả như thế nào. như vậy danh vọng Đàm gia ít nhất là hao tổn không lớn.
 
- Với lực lượng như vậy, đã muốn đối phó ta?
 
Hạ Ngôn cảm giác được uy lực một kiếm này chẳng qua không tới một trăm triệu độ. lập tức cười lạnh một tiếng, thân hình nhoáng lên trong không gian, lập tức vọt về phía trước.
 
Hắn không phải là lui về sau tránh một kiếm này. mà là trực tiếp vọt tới đón đạo kiếm khí này.
 
ở trong mắt người thường, hành vị này quả thật là tự sát. tìm chết. Tuy nhiên, trong đầu đám người tu luyện đứng xem còn chưa kịp toát ra ý niệm như vậy. bởi vì ý tốc độ kiếm khí của Đàm Khâm cùng tốc độ di động của Hạ Ngôn đều quá nhanh.
 
Crắc~
 
Sau một tiếng giòn tan vang lên. kiếm khí thật lớn làm người ta sợ hãi của Đàm Khâm kia trực tiếp vỡ nát. mà thứ làm kiếm khí vỡ tan không ngờ là nắm tay Hạ Ngôn. Nắm tay màu vàng thật lớn. một quỵền đánh tan kiếm khí của Đàm Khâm, hóa thành từng đao gió linh lực tràn lan ra bốn phía, vết rách màu đen trong không gian cũng theo đó lan tràn ra.
 
Sau khi nắm tay màu vàng đánh nát kiếm khí của Đàm Khâm, cũng không tán loạn mà tiếp tục đánh về phía Đàm Khâm.
 
Đám người Đàm Khám biển sắc mặt. nhất là Đàm Khâm lúc này tư duy có chút ngưng trệ. Tuy nhiên phản ứng của hắn cũng rất nhanh, chỉ hơi ngừng lại liền một đạo kiếm quang gào thét từ trong cơ thể bay ra. Một đạo kiếm quang này cường đại hơn lúc trước rất nhiều.
 
Hiện tại cho dù hắn là thẳng ngốc cũng có thể hiểu được thực lực người trẻ tuổi trước mặt này tuyệt đối cường đại hơn trong tưởng tượng của bọn họ rất nhiều. Thậm chí không chút yếu hơn bọn họ.
 
Ầm~
 
Nắm tay màu vàng cùng kiếm quang màu đen trong khoảnh khắc một phần mười nháy mắt liền va chạm vào nhau, từng đoàn gợn sóng không gian theo đó xuất hiện hơn nữa không ngừng dao động. Những nơi gợn sóng này đi qua. mỗi một tắc không gian đều trực tiếp sụp đổ.
 
- Ha ha. Uy lực một kiếm này. thật ra không tồi!
 
Thân thể Hạ Ngôn lơ lửng trung tâm hai cỗ năng lượng va chạm, áo trắng bay bay không ngờ dường như không hề bị bất kỳ áp lực gì. Nên biết rằng, hắn trực tiếp dùng nắm tay. va chạm cự ly gần với kiếm quang của Đàm Khâm, khoảng cách trung tâm gió lốc quả thực có thể nói là tiếp xúc sát sạt. Mà đám người Đàm Khâm lại ở nơi cách vài trăm thước. Đây hoàn toàn không phải là một khái niệm.
 
Dưới ánh mắt khó tin của mọi người, thân hình Hạ Ngôn lại tiến Về phía trước, nắm tay hắn cũng theo đó đánh tới một quyền. Kiếm quang của Đàm Khâm nứt nẻ với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, chi một hô hấp liền hoàn toàn biến mất. Lúc này. nắm tay Hạ Ngôn cũng đồng thời biến mất. Tuy nhiên, hai cỗ lực lượng sau khi vỡ tan này cũng không phát tán ra bốn phía mà là thôi quét về phía đám người Đàm Khâm.
 
Ằm~
 
Trong phút chốc. Đàm Khâm bị cồ lực lượng này trực tiếp đụng vào thân thể. thần khí phòng ngự ngoài thân nhanh chóng lóe lên. triệt tiêu đại đa số lực lượng.
 
Dù vậy. thân thể Đàm Khâm cũng bị đánh bay ra chừng vài trăm thước, khóe miệng chảy ra một tia máu. mắt đò thẫm nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
- Đáng giận!
 
- Ngươi dám đả thương ta! Không ngờ đả thương được ta! Ta muốn ngươi chết!
 
Lửa giận của Đàm Khâm hoàn toàn bùng nô vào giờ phút này. thân hình chợt lóe. ở trong không gian hóa thành một đạo lưu quang lóe lên xông về phía Hạ Ngôn cách đó không xa.