Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2438: Thần tử ra tay




Độc Cô Phàm Vân đánh ra từng đạo thủ ấn, sắc mặt nghi hoặc, người của Thác Bạt gia tộc đều khẩn trương không dám thở mạnh, chỉ sợ quấy rầy hắn.

- Hô!

Sau một lát Độc Cô Phàm Vân thu lại thủ ấn, thở sâu một hơi.

- Lão gia hỏa, thế nào?

Thác Bạt Đỉnh liền hỏi.

- Hồn độc quá mạnh mẽ, cực kỳ quỷ dị, nếu muốn giải trừ ta cũng có thể miễn cưỡng làm được.

Ánh mắt hắn lại nhìn lướt qua Lục Tâm Đồng, khẽ run lên.

- Vậy chỉ có thể nhờ ngươi hỗ trợ, nhanh ra tay đi, xem như ta thiếu ngươi một nhân tình!

Thác Bạt Đỉnh nói.

Ánh mắt Độc Cô Phàm Vân có chút bất đắc dĩ, trầm giọng nói:

- Ngươi hãy nghe ta nói xong đã, mặc dù ta có thể giải được hồn độc này, chẳng qua hồn độc quá mức lợi hại cùng quỷ dị, nếu loại trừ hồn độc, cũng sẽ làm linh hồn của hắn bị trọng thương, hậu quả thế nào ngươi nên biết!

- Cái gì, ngươi cũng không có cách nào sao?

Thác Bạt gia tộc đều kinh hô.

Độc Cô Phàm Vân lắc đầu:

- Nếu ta có biện pháp, ngươi cảm thấy sẽ lừa gạt ngươi sao, hồn độc này quá mức khó tưởng tượng, nếu muốn hoàn toàn loại trừ tổn thương linh hồn, hiện tại ta không thể làm được.

Nói tới đây ánh mắt hắn lại nhìn Lục Tâm Đồng, thật không ngờ độc công của tiểu a đầu kia lại khủng bố tới tình trạng này, người tu luyện độc công cũng không tới nỗi không có, thậm chí là không ít, chẳng qua tu luyện tới khủng bố như thế hắn là lần đầu tiên chứng kiến.

- Độc Cô gia thật sự không có biện pháp sao?

Sắc mặt Thác Bạt Đỉnh càng thêm khó xem, Thác Bạt Thanh Lô cũng là cường giả trẻ tuổi trong tộc, bỏ qua huyết mạch không nói, bồi dưỡng một cường giả trẻ tuổi như vậy thật sự tiêu hao tâm huyết kinh người, tuyệt đối không thể xảy ra sự cố.

- Ít nhất tạm thời không có cách nào!

Độc Cô Phàm Vân nói:

- Cởi chuông phải nhờ người buộc chuông thôi!

- Hỗn trướng!

Thác Bạt Thanh Vũ khẽ quát một tiếng, đệ đệ trúng hồn độc, không cách nào hóa giải, lúc này hắn cũng không nhẫn nhịn được nữa, bước lên nhìn Lục Tâm Đồng đang điều tức, quát lớn:

- Nha đầu bàng môn tả đạo, mau giải độc cho đệ đệ của ta, nếu không ta sẽ không khách khí!

- Tam muội của ta đang điều tức, nếu ngươi còn tiếp tục quấy rầy, kết cục của ngươi cũng giống đệ đệ của ngươi đấy!

Dương Quá bước lên, lạnh lùng nói.

- Được, ta muốn nhìn xem ngươi mạnh được bao nhiêu, chẳng lẽ cho rằng Thác Bạt hoàng tộc dễ bắt nạt hay sao!

Sắc mặt Thác Bạt Thanh Vũ trầm xuống, khí tức bạo tuôn, nháy mắt thổ hoàng khí hiện lên.

- Hừ, trước mặt Thác Bạt hoàng tộc, Vũ giả thổ hệ căn bản không phải đối thủ của ta!

Nhìn thấy Dương Quá bị ảnh hưởng, Thác Bạt Thanh Vũ cười lạnh một tiếng nói.

- Vậy sao, Vũ giả thổ hệ đích thật khó thể đối kháng, nhưng ta còn là Vũ giả phong hệ nữa!

Ánh mắt Dương Quá trầm xuống, chân khí biến hóa thành phong hệ, uy áp lập tức giảm bớt trong phạm vi có thể đối kháng.

- Vũ giả song hệ mà thôi!

Ánh mắt Thác Bạt Thanh Vũ híp lại, thổ hoàng khí của hắn tuy có uy áp với phong hệ, nhưng cũng không quá nhiều, chỉ cần tu vi không quá yếu, chủ yếu đều có thể kháng cự.

- Hai người giúp nhị đệ cùng tam muội hộ pháp, giao họ cho hai người!

Dương Quá quay đầu nhìn Độc Cô Cảnh Văn cùng Bắc Cung Vô Song nói.

- Sẽ không ai tới gần được nửa bước!

Độc Cô Cảnh Văn gật đầu.

Dương Quá nhìn Thác Bạt Thanh Vũ, ánh mắt trầm xuống, nói:

- Ngươi chính là thần tử Thác Bạt gia?

- Đúng vậy!

Thác Bạt Thanh Vũ trầm giọng:

- Nếu đệ của ta có bất kỳ bất trắc, ta thề các ngươi đều sẽ hối hận!

- Muốn giải độc thì chờ tam muội của ta khôi phục trước, ngươi hỏi lại nàng, nhưng chỉ sợ với tính cách của tam muội ta, cũng sẽ không để ý các ngươi, về chuyện chúng ta có hối hận hay không, chỉ bằng một Thác Bạt gia tộc có lẽ có uy hiếp đối với người khác, nhưng ở trước mặt chúng ta, ngươi còn chưa có tư cách này, có lẽ ngươi cho rằng Thác Bạt gia tộc bất phàm, cho ngươi con đường thứ hai, nếu ngươi thắng ta, ta sẽ để tam muội giải độc cho đệ của ngươi, nếu ngươi bại, ngày sau người Thác Bạt gia nhìn thấy người Phi Linh môn, thì đi đường vòng cho ta!

Lời của Dương Quá vang vọng, từ sau khi hắn lấy được truyền thừa của sư phụ Bất Bại kiếm đế, lại thêm mấy năm lịch lãm, hiện tại hắn không còn dễ nói chuyện như năm xưa, ít nhất hắn không muốn đánh mất danh hào của sư phụ Bất Bại kiếm đế.

Nghe được lời của Dương Quá, những người khác đều sửng sốt, thầm than ba huynh muội này đều vô cùng cuồng ngạo.

Sắc mặt Thác Bạt Đỉnh biến hóa, tựa hồ nghĩ tới điều gì, thấp giọng nói:

- Thần tử, vậy ngươi luận bàn với hắn một trận đi!

Không cần Thác Bạt Đỉnh nhắc nhở, Thác Bạt Thanh Vũ đã trầm giọng nói:

- Được, ta sẽ cho ngươi biết, thế nào là thực lực chân chính của Thác Bạt hoàng tộc!

- Không phải chỉ là thổ hoàng khí sao, cho dù ta dùng thổ hệ, ngươi lại làm khó dễ được ta sao!

Dương Quá cười nhạt, thu liễm phong hệ, hoàng mang tràn ra, tựa hồ còn có một cỗ khí tức lan tràn, lại không bị thổ hoàng khí áp chế. Nhìn thấy biến hóa, sắc mặt người Thác Bạt gia tộc cũng thay đổi, thật sự không nghĩ ra Dương Quá rõ ràng là Vũ giả thổ hệ, vì sao lại có thể ứng phó tự nhiên như thế.

Thác Bạt Thanh Vũ cũng nghĩ không thông, chưa từng có Vũ giả thổ hệ dám càn rỡ trước mặt hắn, ánh mắt trở nên âm trầm, thủ ấn biến hóa, hoàng mang chợt lóe lập tức lao về phía trước.

Xuy!

Thân ảnh hắn chỉ còn lưu lại tàn ảnh, năng lượng thổ hệ lặng yên hội tụ, không gian như bị bóp méo, chỉ nháy mắt ngắn ngủi đã ngưng cố cả không gian, lập tức xuất hiện trước người Dương Quá, đột nhiên đánh ra một đạo quyền ấn, trực tiếp công thẳng tới.

Xuy!

Một cỗ lực lượng quỷ dị tràn ra đồng hóa cả không gian xung quanh, một quyền của Thác Bạt Thanh Vũ đánh vỡ không gian, hào quang tối đen chợt lóe liền mất, chỉ nháy mắt thân ảnh Dương Quá đã đi tới bên cạnh Thác Bạt Thanh Vũ.

- Tốc độ của ngươi chưa đủ!

Dương Quá lập tức đánh tới, quyền ấn mang theo năng lượng thổ hệ chém ra, nháy mắt xoay tròn thành lốc xoáy, khí tức sắc bén lan tràn, quyền ấn phá vỡ hư không lập tức công thẳng về hướng Thác Bạt Thanh Vũ.

- Hừ!

Trong lòng Thác Bạt Thanh Vũ chấn kinh, cấp tốc xoay người, năng lượng thổ hệ mang theo khí tức dày trọng lập tức đón đỡ quyền ấn kia.

Phanh phanh!

Hai đạo quyền ấn tựa như hoàng mang vẫn thạch va chạm lẫn nhau, tiếng nổ trầm thấp truyền ra, ngay khi hai quyền ấn va chạm lập tức nổ tung lộ ra khe không gian tối đen.

Đặng đặng!

Kình khí tán loạn, thân hình Dương Quá bị đẩy bay lên không trung, mà Thác Bạt Thanh Vũ lại bật lui trên mặt đất, lưu lại hai dấu chân, ngay cả đá phiến cũng nứt nẻ.

Phanh!

Thân hình bật lui tới hai thước, chân phải Thác Bạt Thanh Vũ đột nhiên giẫm xuống đất, đá vụn bay tung, thân hình đột nhiên nhảy lên giữa không trung, giống như lưu quang hóa quyền thành chưởng bao phủ thẳng về hướng Dương Quá.

- Tới tốt lắm!

Dương Quá biến hóa thủ ấn, lại đánh ra chưởng ấn nghênh đón.