Linh Vực

Chương 1421: Thị huyết yêu linh




“Ngươi sẽ lạnh lùng ở bên cạnh nhìn?” Hàn Triệt nói.

Tần Liệt gật đầu, “Ta nhiều nhất không nhúng tay.”

Hàn Triệt lạnh lùng nói: “Ta cũng muốn xem các tộc Linh Vực, có bản lãnh đem các tộc nhân kia của Huyền Băng gia tộc ta tiêu diệt hay không!”

Câu này vừa nói ra miệng, liền cho thấy hắn từ chối điều kiện của Tần Liệt.

Sắc mặt Tần Liệt cũng âm trầm xuống.

Hắn dùng lời lẽ tốt khuyên bảo, hy vọng được một câu hứa hẹn của Hàn Triệt, hứa hẹn Huyền Băng gia tộc không tham dự hành động xâm nhập của Thần tộc.

Chỉ cần Hàn Triệt hứa, hắn sẽ nghĩ cách thuyết phục Băng đế, sau đó đưa những tộc nhân Huyền Băng gia tộc ở Toái Băng Vực, thông qua cánh cửa vực giới liên thông Bạc La giới và Hàn Tịch Thâm Uyên, đem những tộc nhân Huyền Băng gia tộc kia đưa tới Hàn Tịch Thâm Uyên, từ chỗ Thâm Uyên thông đạo quay về Thần tộc.

Như vậy, ít nhất Huyền Băng gia tộc sẽ không lần nữa bước vào.

Hắn biết rõ thực lực năm đại gia tộc Thần tộc khủng bố đáng sợ bao nhiêu, không đến vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn trở mặt với Thần tộc.

Hắn muốn tận khả năng tránh liều chết chiến một trận với Thần tộc, cho dù cuối cùng không thể tránh được, hắn cũng hy vọng lực lượng của Thần tộc giảm bớt một ít, hy vọng có thể tranh thủ thêm cho trăm tộc một chút thời gian.

Thông qua ý kiến của Tần Nghiệp, hắn biết chỉ cần có thể thêm một chút thời gian, một kế hoạch của Tần gia, có thể làm trăm tộc có thêm rất nhiều cường giả Vực Thủy cảnh cùng cấp mười huyết mạch.

Tranh thủ thêm cho Linh Vực mỗi một chút thời gian, chờ sau khi Thần tộc thật sự đến, thực lực trăm tộc liền sẽ cường đại hơn một phần.

Có lẽ, ở ba năm năm sau, Thần tộc ùn ùn đến, sau khi phát hiện trăm tộc có gần trăm cường giả Vực Thủy cảnh cùng huyết mạch cấp mười, sẽ tuyên bố bỏ kế hoạch xâm nhập.

Hắn hy vọng Thần tộc có thể giống như năm ấy, nhận định oanh kích sẽ tổn thất đau thê thảm, vì thế lần nữa lựa chọn rời khỏi.

Đáng tiếc, nay Hàn Triệt rõ ràng đã từ chối ý tốt của hắn.

“Tần Liệt, không cần quá lâu nữa, trong tộc liền sẽ đạt thành nhất trí ở trên chuyện xử trí ngươi như thế nào.” Hàn Triệt nheo mắt, nói: “Đến khi đó, tự nhiên sẽ có người được an bài chuyên môn bắt ngươi. Trừ phi ngươi vĩnh viễn rúc ở Viêm Nhật Thâm Uyên do ngươi tạo ra, một mực không ra, nếu không tự nhiên sẽ có người tìm được ngươi. Ồ, không đúng, cho dù ngươi ở Viêm Nhật Thâm Uyên, trong tộc cũng sẽ an bài kẻ huyết mạch tương đương với ngươi tiến vào, ngươi tự lo cho tốt đi.”

Sau khi vứt lại phen lời này, Hàn Triệt thế mà không tiếp tục lưu lại, mà là hóa thành một đạo băng quang đột nhiên biến mất.

Tộc trưởng bốn đại gia tộc khác, lúc trước thông qua Huyết Nhục Phong Bi, yêu cầu hắn quyết không thể giết chết Tần Liệt.

Hắn cũng biết, Tần Liệt ở trong Thâm Uyên thông đạo, một khi bị kinh động, lập tức sẽ thông qua Tinh Môn chạy đi.

Ở sau khi ý thức được hắn không có cách nào làm gì được Tần Liệt, Hàn Triệt tỉnh táo lại, chọn từ Thâm Uyên thông đạo quay về trong tộc, cùng tộc trưởng bốn đại gia tộc còn lại, còn có các tộc lão kia, cẩn thận bàn bạc một phen ở trên chuyện Tần Liệt.

Hắn vì thế rời khỏi đầu tiên.

Hàn Triệt vừa đi, cực hàn chi lực hắn phóng thích ra, như là có linh hồn ý thức, thế mà cũng ùn ùn biến mất.

Rất nhiều ác ma cấp tám bị cực hàn chi lực đóng băng, ma thể một lần nữa có độ ấm, các ác ma cấp chín đau khổ chống đỡ, vẻ mặt dữ tợn cũng dần dần trở nên thả lỏng.

Ác ma cấp tám cùng cấp chín, bởi Hàn Triệt rời khỏi mà giải thoát, con mắt khát máu thô bạo của bọn họ đột nhiên nhìn chằm chằm Tần Liệt.

“Kẻ tạo ra Viêm Nhật Thâm Uyên!”

Các ác ma hít thở trở nên dồn dập, tiếng nhảy lên của trái tim ác ma cũng vang dội như sét đánh.

Các đám Thâm Uyên ma khí màu tím đậm, xen lẫn năng lượng huyết mạch của bọn họ, như vụ nổ lấp lánh lửa khói, từ chỗ bọn họ nổ tung ra rạng rỡ.

“Gào!”

Ác ma khát máu, điên cuồng hướng Tần Liệt vồ giết, muốn nuốt ăn trái tim của Tần Liệt đầu tiên, thay thế Tần Liệt trở thành chủ nhân mới của Viêm Nhật Thâm Uyên.

Linh tộc A Tát Đức, Nạp Nhĩ Sâm, còn có hai hoàng tử Hồn tộc, bao gồm tộc nhân Vũ tộc, Cốt tộc, lúc này đều tĩnh yên lặng xem biến hóa.

Bọn họ giống như biết Tần Liệt lúc nào cũng có thể rời khỏi.

Không ai cho rằng những Thâm Uyên Ác Ma cấp tám cùng cấp chín kia có thể ở trong Thâm Uyên thông đạo, đem Tần Liệt chém giết trong nháy mắt.

Hơn nữa ở dưới tình huống đặc thù Tần Liệt rõ ràng có thể vận dụng bí thuật huyết mạch Thời Không Yêu Linh.

“Không có một tên đạt tới Thâm Uyên đại lĩnh chủ cấp mười, đã muốn ở vùng đất kì lạ này đem ta xé nát cắn nuốt, chỉ sợ không có dễ như vậy.” Tần Liệt lắc đầu cười.

Trong mắt hắn đột nhiên nở rộ ra từng mảng ánh sáng vỡ vụn màu lam băng.

Các sợi tơ màu lam băng, từ trong cơ thể hắn bắn vọt ra chung quanh, đâm vào rất nhiều hố đen lớn nhỏ khác nhau.

Lấy hắn làm trung tâm, các chùm tơ màu lam băng, giống như khổng tước xòe đuôi tản ra.

Hố đen bị sợi tơ màu lam băng thấm vào, đột nhiên, chợt bay vút ra.

Trong chốc lát, những hố đen như tĩnh mịch vạn năm kia, vù vù bay vòng, như là các cái mồm ma chọn người mà nuốt, thế mà lại lao ngược về rất nhiều ác ma mở ra.

Từ trong mấy trăm hố đen quỷ dị kia truyền tới các trận lực hút mãnh liệt, A Tát Đức và Nạp Nhĩ Sâm bọn chiến sĩ Linh tộc huyết mạch cấp mười, từ trong các hố đen đó mơ hồ có thể thăm dò được vô số bão từ tận thế.

Mặc dù là tộc trưởng Linh tộc A Tát Đức, da mặt cũng nhịn không được co giật một cái, giống như không đành lòng thấy tử vong tàn khốc ác ma sắp gặp phải.

“Thảm rồi...” Nạp Nhĩ Sâm cũng lắc lắc đầu.

Thân là chiến sĩ Linh tộc huyết mạch cấp mười, bọn họ đều biết năm ấy vì bắt Thời Không Yêu Linh nhất tộc, vì đem những Thời Không Yêu Linh kia mang về đất tổ, Linh tộc từng trả giá đắt thê thảm đau đớn cỡ nào.

Nhận thức của bọn họ đối với Thời Không Yêu Linh nhất tộc vượt qua toàn bộ vực ngoại cường giả, xa xa vượt qua ác ma.

Bọn họ biết Thời Không Yêu Linh ở Thâm Uyên thông đạo có thể tạo thành lực sát thương hủy diệt như thế nào.

Từng tên ác ma cấp tám, cấp chín, sau khi điên cuồng lao lên đánh giết về phía khu hố đen kia, đều đột nhiên không chịu khống chế bị hút vào những hố đen hoạt động đó.

“Răng rắc! Rắc rắc rắc!”

Từ trong những hố đen bị sợi tơ màu lam băng dẫn dắt kia, chỉ truyền tới tiếng xương nổ vỡ mỏng manh, lại làm người ta sợ hãi dựng tóc gáy.

Sau đó, từ miệng những hố đen ác ma xuyên qua kia, cũng có thể mơ hồ nhìn thấy từng bóng người thật lớn trong nháy mắt hóa thành sương máu.

Ngay sau đó, từng cỗ máu tươi ác ma nồng đậm cực điểm, xuôi các sợi tơ màu lam băng kia, bị Tần Liệt từ trong rất nhiều hố đen lần lượt rút ra.