Linh Vực

Chương 562: Đảo kim dương




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Hình gia cùng Miêu gia, trước kia trung thành với Huyết Sát tông?”. Tần Liệt có chút hiểu ra.

“Ừm”. Tuyết Mạch Viêm gật gật đầu, coi như là bình tĩnh nói: “Chính bởi vì Hình gia cùng Miêu gia trung thành và tận tâm đối với Huyết Sát tông, cho nên mới sẽ bị diệt”.

“Hình Vũ Mạc này chính là tộc nhân Hình gia?”. Tần Liệt hỏi lại.

“Tộc nhân sống sót của Hình gia và Miêu gia, biết ở Thiên Diệt đại lục không có cách nào sinh tồn, lại luôn bị Hạ Hầu gia, Lâm gia, Tô gia đuổi giết, chỉ có thể trốn xa hải ngoại, kết quả, Hình Vũ Mạc liền thành đảo chủ Kim Dương đảo, Miêu Dương Hú biến thành cốc chủ Thanh Nguyệt cốc hai người này thật ra đều là hậu nhân Hình gia cùng Miêu gia”. Tuyết Mạch Viêm lặng lẽ thở dài: “Hình Vũ Mạc với Miêu Dương Hú, đều là người có năng lực thật sự, bọn họ cứng rắn ở Thiên Lục đại lục đánh ra một mảng trời để cho các tộc nhân Hình gia cùng Miêu gia sống sót, có một nơi sinh tồn”.

“Hình Vũ Mạc nay đối với Huyết Sát tông thái độ thế nào? Các ngươi có thử tiếp xúc hay không?”. Tần Liệt trầm giọng hỏi.

“Các ngươi” theo như lời hắn, là chỉ Tuyết Mạch Viêm cùng các môn nhân Huyết Sát tông phía sau nàng, những người đó nay ẩn náu ở Thiên Lục đại lục, biết rõ Kim Dương đảo còn có Thanh Nguyệt cốc, đều cùng Hình gia, Miêu gia có quan hệ chặt chẽ, chẳng lẽ không thử mượn sức?

“Huyết Sát tông đi tìm bọn họ chỉ là, bọn họ từ chối có liên hệ tiếp với Huyết Sát tông”. Sắc mặt Tuyết Mạch Viêm ảm đạm: “Huyết Sát tông thành kẻ địch chung của đại lục, đổi ta là Hình Vũ Mạc cùng Miêu Dương Hú, cũng sẽ không muốn có liên lụy với Huyết Sát tông nữa”.

“Qua nhiều năm như vậy, Hình Vũ Mạc và Miêu Dương Hú, lại đều chỉ là hậu nhân của Hình gia, Miêu gia, bọn họ chỉ sợ đối với Huyết Sát tông sớm không còn đồng cảm”. Đỗ Hướng Dương bĩu môi.

“Ta cũng cho rằng như vậy”. Tuyết Mạch Viêm nhẹ nhàng gật đầu.

“Con thuyền của Kim Dương đảo, cách chúng ta càng lúc càng gần rồi, nếu muốn thử phương pháp hòa bình, Tần Liệt ngươi cần lập tức hướng thi thể thần đưa tin”. Tống Đình Ngọc thấp giọng nhắc nhở.

“Mọi người chuẩn bị bơi đi”. Tần Liệt quát khẽ.

Dứt lời, hắn lập tức chìm vào dưới biển lấy ra Phong Ma Bi hướng thi thể thần truyền tin.

Rất nhanh, tám cái thi thể thần kéo tấm lưới khổng lồ, liền bắt đầu chìm hướng biển sâu.

Sáu người đứng ở đỉnh đầu thi thể thần lập tức ngâm ở trong nước biển, cần vận dụng linh lực để bơi.

“Lát nữa nói với người của Kim Dương đảo như thế nào? Chúng ta là thân phận gì?”. Lạc Trần vừa bơi, vừa hỏi.

“Cứ nói thuyền chúng ta là trên đường từ Thiên Diệt đại lục đi Thiên Lục đại lục bị cơn lốc phá hủy, cho nên mới ngã vào trong biển”. Tuyết Mạch Viêm lập thân phận cho mọi người: “Không hề thiếu võ giả Thiên Diệt đại lục, bởi vì trong túi ngượng ngùng, giao không nổi phí dụng truyền tống đắt đỏ, không thể thông qua Không Gian Truyền Tống trận nháy mắt tới Thiên Lục đại lục, cho nên chỉ có thể thông qua thuyền lớn trải qua một đoạn thời gian vượt biển dài lâu. Cũng có một số người, kẹt ở cửa ải phá cảnh sẽ muốn ở biển sâu du lịch một phen, kiến thức một chút phong cảnh biển lớn bao la hùng vĩ, cũng có thể lựa chọn ngồi thuyền hướng tới Thiên Lục đại lục”.

Dừng một chút, Tuyết Mạch Viêm lại nói: “Chỉ cần chúng ta không họ Hạ Hầu, Lâm, Tô ba cái họ này là được”.

“Như vậy đến xem, Kim Dương đảo cùng Thanh Nguyệt cốc đối với ba đại gia tộc của Thiên Diệt đại lục, vẫn cực kỳ thù hận nhỉ?”. Tống Đình Ngọc kinh ngạc.

“Hận thấu xương!”. Tuyết Mạch Viêm gật gật đầu: “Đáng tiếc, Kim Dương đảo với Thanh Nguyệt cốc vẻn vẹn chỉ là thế lực cấp Xích Đồng, cũng chỉ có ở Thiên Lục đại lục khu vực này, mới dám xuống tay đối với người ba đại gia tộc. Nhiều năm qua như vậy, Kim Dương đảo cùng Thanh Nguyệt cốc, cũng không dám bước vào Thiên Diệt đại lục, cũng là biết ba đại gia tộc đối địch bọn họ tương tự”.

“Về sau chờ Huyết Sát tông chỉnh lại sơn môn, có lẽ có thể thông qua bọn họ thù hận đối với ba đại gia tộc, mượn sức bọn họ tới”. Tần Liệt sờ cằm nói.

Ở lúc bọn họ nói chuyện, tám cái thi thể thần sớm chìm vào biển sâu, không còn bóng ma thật lớn ở dưới biển hiện lên.

Cờ gấm mặt trời màu vàng bay lượn cũng dần dần tới gần, năm chiếc thuyền lớn tinh thiết cũng phá sóng mà đến.

Vài phút sau, một chiếc thuyền lá kiếm từ trên thuyền lớn lao nhanh đến, trên thuyền lá kiếm tinh xảo nhanh nhẹn có năm võ giả Kim Dương đảo đứng mặc trang phục màu vàng, sau lưng có đồ án mặt trời.

“Các ngươi là ai? Vì sao trôi nổi ở biển sâu? Con thuyền di chuyển các ngươi ngồi đâu?”. Một người cầm đầu lớn tiếng hỏi.

“Đến từ Thiên Diệt đại lục, chúng ta...”. Tuyết Mạch Viêm đem một phen lời trước đó chuẩn bị tốt nói ra: “Chúng ta không đủ linh thạch, đi giao nộp phí dụng mượn Không Gian Truyền Tống trận, cho nên chỉ có thể ngồi thuyền. Đoạn thời gian trước, chúng ta lại vận khí không tốt đụng phải gió lốc, thuyền đã hủy, luôn trôi dạt ở biển sâu”.

“Chỉ mấy người các ngươi?”. Người nọ rõ ràng không tin: “Một con thuyền lớn di chuyển ở biển sâu, có thể chứa mấy ngàn người, sau khi thuyền hủy, sao lại chỉ còn các ngươi còn sống?”.

“Bị lốc biển tách ra, rất nhiều người trôi dạt đến nơi khác, chỉ mấy người chúng ta ở một bên này”. Tuyết Mạch Viêm tiếp tục nói.

“Các ngươi muốn đi Thiên Lục đại lục?”. Người cầm đầu kia hỏi.

“Ừm”.

“Đi làm gì?”.

“Du lịch”.

“Tên là gì?”.

Mọi người đều mở miệng, báo lung tung tên giả, dù sao không dính với ba họ Hạ Hầu, Lâm, Tô, còn nói trước kia sinh sống vùng ven Thiên Diệt đại lục.

Trong đó, Tần Liệt linh cơ khẽ động, nói mình tên Hình Liệt.

Người hỏi nọ, tầm mắt lập tức tập trung ở trên người hắn, truy hỏi nhiều lần, hỏi chuyện tổ tiên bọn hắn.

“Chuyện tổ tiên không quá nhớ rõ, dù sao lúc còn nhỏ đã cùng người nhà sinh sống ở núi sâu, nghe gia gia ta nói, Hình gia chúng ta trước kia rất phồn vinh, về sau vì tránh họa, mới không thể không trốn tới núi sâu”. Thở dài một hơi, Tần Liệt tiếp tục nói: “Gia gia trước khi chết còn nhắc nhở chúng ta, chỉ cần ta sống ở Thiên Diệt đại lục, thì không thể nói cho người khác ta họ Hình. Còn lặp lại nói với ta, vừa có cơ hội thì nhanh chóng rời khỏi Thiên Diệt đại lục, một khi rời khỏi bên kia, liền có thể nói cho người khác tên thật họ thật”.

“Ngươi lặp lại lần nữa, ngươi họ gì?”. Người cầm đầu nọ vẻ mặt chấn động.

“Họ Hình, ta tên Hình Liệt”. Tần Liệt tự nhiên mà vậy nói.

“Để bọn họ lên!”. Một giọng nữ mềm mại đáng yêu hơi tỏ ra kích động, từ trên thuyền lớn dừng lại truyền đến: “Tiểu Vũ, đem kẻ tên Hình Liệt kia đưa riêng tới bên này của ta, ta hỏi rõ một chút!”.

“Biết rồi đại tỷ”. Thanh niên cầm đầu trên thuyền lá kiếm lập tức gật đầu, hướng đám người Tần Liệt nói: “Đi thôi, theo ta về thuyền!”.

Do dự một chút, hắn lại hướng Tần Liệt vẫy tay, nói: “Ngươi lại đây! Thuyền lá kiếm này còn có thể lên thêm một người, Hình Liệt, ngươi có thể đi lên”.

“Cái này, cái này không thích hợp nhỉ?”. Nhìn thoáng qua đám người Đỗ Hướng Dương ngâm mình ở trong nước, Tần Liệt hơi tỏ ra “ngượng ngùng” nói.