Loạn Thế Khuynh Ca

Chương 4: Vệ minh kha




“ Vị này tiểu thư, thật xin lỗi thuộc hạ của ta ko kèm chế được này xe ngựa….ko biết tiểu thư có hay ko bị thương….”  ôn hòa một giọng nói vang lên, từ trên cổ xe ngựa hoa quý một bạch y nam nhân bước xuống xe, cao quý khí chất…tuấn mỹ vô trù, này khuôn mặt có thể làm cho thiên hạ nữ tử lâm vào điên cuồng nha!..nhưng mà rất tiếc đôi khi có trường hợp ngoại lệ, mà nó lại đúng vào nhân vật của chúng ta…

Khuynh Thiên ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt,….nhíu mày nói… “  ngươi lần sau ko thể điều khiển được xe ngựa thì tốt nhất là nên đi bộ! nếu ko lần sau lại làm thương đến tiểu hài tử thì như thế nào…”  .hừ!! đừng nghĩ ngươi đẹp mặt mà ta tha cho ngươi, với ta dù 100 mỹ nam cũng ko bằng một đáng yêu hài tử ngọt ngào gọi nàng một tiếng nha

Bạch y nam nhân kinh ngạc nhìn tiểu cô nương trước mặt. Thông thường chẳng phải nữ nhân nhìn thấy hắn ko phải điên cuồng hò hét ko thì cũng tỏ vẻ điềm đạm đáng yêu nha!,,này tiểu cô nương thái độ thật kì quặc….( he he…anh này hay bị tự kỉ…bà kon thông cảm)

“ Tiểu thư,…”  Hân nhi lo lắng nhìn Khuynh Thiên, tiểu thư cứ việc gì động chạm đến hài tử thì ko kiềm chế được! thật là….còn gì phong phạm khuê nữ kia chứ!!

“ Ân….ko có việc gì, chúng ta đi…”.Khuynh Thiên ngọt ngào cười nhìn Hân nhi nói, thái độ thay đổi 180 độ làm cho bạch y nam nhân choáng váng. Trước khi đi lãnh khuynh thiên càng chơi một cú sốc hơn nữa khi nói câu… “   lần sau nếu ngươi đi bộ làm ơn nhớ mang theo khăn che mặt…ngươi ko cảm thấy giao thông bị kẹt sao….”  trong khi đó hắn cũng ko biết rằng khuôn mặt của hắn cũng là một phần trở ngại trong công cuộc giao thông a……..

Bạch y nam tử đớ hình nhìn tiểu cô nương đi càng ngày càng xa….mà nàng nói cái gì..là giao thông ấy nhỉ!!..thật kì lạ tiểu cô nương….bạch y nam tử khóe miệng cong lên nhợt nhạt tươi cười, mâu quang hứng thú nhìn bóng dáng y nhân ngày càng xa…..

Trong khi đó, trên lầu một hồng y nam nhân tà mị cười, hắn xinh đẹp so ra còn hơn nữ tử mấy lần đặc biệt đôi hoa đào nhãn càng tăng lên một bậc mị hoặc, hồng y nam nhân thú vị nhìn thanh y tiểu cô nương bóng dáng ngày càng khuất….

“ ảnh…?....”

“  chủ nhân..,”   đột ngột xuất hiện một hắc y nhân khom lưng nhìn hồng y nam tử, đợi hắn đích chủ nhân ra lệnh

“ điều tra kia thiếu nữ là ai?....”  hồng y nam nhân đạo

“ là.……”  .hắc y nhân nhận mệnh biến mất trong chốc lát, đủ cho thấy hắn võ công như thế nào cao nha

Trong khi gây hứng thủ cho hai nam nhân vật, nữ nhân vật chính của chúng ta ko hề hay biết vẫn hứng thú vô cùng thăm phố xá cổ đại….

******************************************************

Lãnh phủ

“ Nương…..âm thanh ngọt ngào của hài đồng vang lên, chỉ thấy đáng yêu đôi song bào thai lon ton lại gần thanh y thiếu nữ trước mặt. nàng một thân đơn giản tố y, hoàn mỹ ngũ quan, phượng mâu xinh đẹp câu hồn nhân tâm…một đầu ô phát dài buông thả tự nhiên càng tăng lên một tầng vũ mị, thanh khiết là nàng, ma mị cũng là nàng, cao quý khí chất nhưng cũng bá ngạo hơn bất cư ai…mâu thuẫn nhưng hài hòa vô cùng là nàng Lãnh Khuynh Thiên…

Khuynh Thiên ôn nhu cười nhìn nàng hai bảo bối, tay vươn đến ôm hai đứa nhỏ vào lòng, a..a…thật đáng yêu, của nàng bảo bối đúng là khả ái nhất trên đời…

“ Duệ nhi, Thần nhi….hảo đáng yêu nha!!..” khẽ thân hai bảo bối hai má, cười nói

“ Nương…ôm một cái…”.Thần hi làm nũng nắm lấy vạc áo Khuynh Thiên, chớp mắt to nói….vì nó có đôi huyết sắc con ngươi nên bộ dạng lúc này thật giống,……ách..thỏ ngọc nha

“ Ân….”.Khuynh Thiên cười khẽ ôm Thần hi lên, tay còn lại nắm tay của Duệ hi bước đến Khuynh các trúc….

Khuynh các trúc lúc này không khí vô cùng hài hòa. Một rừng trúc xanh tươi lay động trong gió tạo thành khúc nhạc tự nhiên vô cùng dễ nghe, một vài hạt nắng dịu nhẹ nhuộm vàng mảnh sân, không khí dịu nhẹ ấm áp tạo nên ko nói nên lời đích thoải mái. Lúc này đây trong Khuynh các trúc, một thanh y thiếu nữ tư thế thoải mái nằm trên nhuyễn tháp rộng lớn, bên cạnh có hai đáng yêu đích song bào thai, chỉ thấy thanh y thiếu nữ nhẹ nhàng ôn nhu xướng nhè nhẹ xướng tiểu khúc, tay ko ngừng vuốt ve hai đứa nhỏ tấm lưng, động tác ôn nhu vô cùng, mâu quang tràn đầy sủng nịnh…hai đáng yêu búp bê im lặng hưởng thụ này phân ấm áp tạo nên một bức họa cuộn tròn xinh đẹp

*********************************************************

“ Hân nhi! Cha ta hôm nay về đúng ko?..”  Khuynh Thiên vấn 

“ Ân….hôm nay lão gia sẽ về, tiểu thư sao vậy, có gì ko ổn sao?” 

“ Ko có gì…”  Hân nhi lúc trước quan hệ giữa cha và ta như thế nào

“ Lão gia rất sủng tiểu thư, yêu thương tiểu thư..nhưng mà tiểu thư…”.Hân nhi khẽ cắn môi nhìn trước mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ đích tiểu thư nhà mình

“ Vậy sao?..”  Khuynh Thiên nhíu mày, này thân thể thật nhiều tật xấu nha

“ Ân….” lão gia rất tội nghiệp đích, ………Hân nhi thế là bị bắt trúng đài mà! Cho nên hắn nhanh chóng kể lại chuyện lão gia nhà hắn….vô cùng nhuần nhuyễn nha…Khuynh Thiên cười nhẹ xem Hân nhi kể chuyện, lâu lâu lại than nhẹ vài tiếng….thời gian cứ như vậy trôi qua..

Khuynh Thiên rất tò mò vị này thủ phủ một phương, nàng thật mong nhanh gặp trong truyền thuyết nàng đích cha nha! Với lại nàng còn có nhiều kế hoạch để mà thực hiện ……hắc hắc này đích cổ đại nếu ko có cho mình đủ thực lực như vậy chẳng phải sẽ bị thiệt sao chứ…..( tiểu thuyết vẫn luôn nói vậy là gì…)