Lời Hứa Định Mệnh

Chương 31: Ngoại truyện




P/s: Au không định viết đâu, nhưng sau một khoảng thời gian suy nghĩ thì au quyết định tặng mọi người Ngoại truyện vì đã ủng hộ au...^^

-----------

Mây đen kéo đến phủ kín bầu trời xanh chỉ trong chốc lát, mây bồng bềnh rồi nặng trĩu đem theo những hạt mưa nhỏ rơi xuống rồi dần dần những hạt mưa to không chịu được cũng rơi xuống theo.

Mưa rơi thật to làm cản đường về của Syaoran, anh dẫn theo hai đứa nhóc, một trai một gái khoảng chừng 3,4 tuổi vào trong hành lang của siêu thị đứng trú rồi đợi ngớt mưa mới ra lấy xe.

Được hôm anh đi siêu thị mua thức ăn thay Sakura, trời thì mưa như trút nước thế này, chắc không bao giờ anh đi siêu thị luôn mất. Bên cạnh anh là hai đứa trẻ, cả hai đều như thiên thần nhỏ, vẻ đẹp từ nhỏ của chúng nó khiến mọi người qua lại không thể không nhìn vào khen ngợi, đặc biệt là những người yêu thích trẻ con, họ nhìn hai đứa chỉ muốn chúng là con của mình. Đứa con trai tên là Syaoron là con của anh và Sakura, còn đứa bé gái có vẻ nhỏ hơn tên là Suki là của Tomoyo và Eriol (tên là do au tự đặt).

Do gia đình hai bên thân nhau nên hai đứa nhóc từ nhỏ đã chơi chung với nhau và thường xuyên chơi chung với nhau, và coi ba mẹ của nhau như của mình.

Hai đứa bé nhìn trời mưa giăng trắng xóa cười đầy thích thú. Nổi tiếng là “siêu quậy” nên “trời đẹp” như thế này mà hai đứa không phá thì lại “mang tiếng”.

Chưa nghĩ thêm gì, hai đứa chạy vù ra trời mưa, nhảy vào những vũng nước chũng lại trên nền đất và...tung chưởng. Đôi tay và đôi chân liên tục lên dây cót đạp nước bắn tung tóe.

-Này, hai đứa kia! – Syaoran thấy thế suýt chút nữa thì hét lên nhưng vẫn kiềm chế được. Hai tay đang bận vì xách hàng đống đồ. Lập tức anh để hết xuống đất, lao về phía hai đứa kia. Thấy bố đang chạy đến, cả hai lập tức chạy ra chỗ khác. Đá nước văng tung tóe, người Syaoran bây giờ ướt nhèm, dính đất rất thê thảm, tóc bị nước làm rối bung lên. Mất hết cả hình tượng

-Syaoron, Suki hai nhóc có vào đây không? – Syaoran đứng giữa trời mưa nói như quát. Xung quanh là những con mắt nhìn anh và hai đứa nhỏ chằm chằm với con mắt đầy tò mò và thích thú.

-Cho tụi con chơi lúc đi ba! – Syaoron cất tiếng, giọng nói ngây thơ kèm theo gương mặt búng ra sữa khiến ai nấy cũng đều mềm lòng mà tay chảy trong tức khắc, nhưng...ngoại trừ Syaoran.

-Ba cho hai nhóc ở với vú nuôi nhé! – Syaoran trừng mắt nhìn hai đứa nhỏ, giọng nói đe dọa.

-Dạ thôi! – Chúng cúi gằm mặt, lũi thũi chạy vào trong.

Thế là bao nhiêu công sức đứng chờ ngớt mưa của Syaoran tan thành bọt biển. Anh xách đồ lên, chằn chọc nhìn hai đứa. Cả hai cùng nghĩ ba sẽ “bạo lực gia đình” nên cứ cúi mặt xuống nhìn đất mà chẳng dám nhìn vào anh. Nhưng anh chẳng nói gì, mưa vừa ngớt anh kéo luôn hai đứa đi ra lấy xe rồi về.

Trên đường ra lấy xe, cả hai tiếp tục vầy làm Syaoran đau hết cả đầu. Lỗi lầm lớn nhất của anh khi đi đâu là đồng ý cho hai đứa này đi cùng.

Xe về đến nhà. Cổng đã mở sẵn, Syaoran lao thẳng vào gara để xe rồi lôi theo hai nhóc con vào trong nhà.

Sakura từ trong bếp đi ra. Thấy hai đứa nhóc đang lon ton chạy vào, cả người ướt sũng mà không khỏi lo lắng, cùng lúc đó Syaoran cũng bước vào, người ướt không kém hai nhóc kia, Sakura vừa với lấy cái khăn sạch vừa lau đầu cho hai đứa vừa lên tiếng -Đi thế nào để tụi nó ướt hết thế? Ốm thì sao?

-Anh cũng ướt này, sao không hỏi thăm anh? – Syaoran càu nhàu.

- Anh đi tắm cho chúng nó đi! – Nói rồi, Sakura vứt cái khăn cho anh, đẩy hai đứa về phía anh.

-Khổ quá!! Biết rồi!! – Anh than ngắn thở dài, lôi hai đứa đi tắm. Anh lôi hai đứa như lôi tội phạm làm chúng đau mà kêu oai oái lên.

-Ba nhẹ tay thôi! Con méc mẹ đấy! – Syaoron than.

-Dám không? – Syaoran nhìn nhóc bá đạo nói.

-Con không!! – Nhìn gương mặt đầy sát khí của Syaoran, Syaoron đành nói hòa không thì không tưởng tượng nổi ba sẽ làm gì mình nữa.

Vào đến phòng tắm, Syaoran “quăng” cả hai vào trong bồn tắm rồi xả nước

-A... nóng! – Suki la lên và nhảy cẫng như muốn thoát ra ngoài, Syaoran nhíu mày vặn lại bình nước sang chế độ lạnh hơn một tẹo thì Syaoron lại kêu lên

-A...nước lạnh!

Syaoran lại chỉnh lại vòi nước sao cho “ấm” đối với chúng nó. Nhưng hai đứa không chịu mà cứ kêu ầm lên nóng rồi lạnh làm anh bực cả mình

-Hai nhóc muốn gì? – Syaoran nhìn chằm chằm vào hai đứa.

-Muốn tắm! – Đồng thanh.

-Thế thì tắm – Syaoran bất lực thở dài. Với lấy lọ sữa tắm trẻ em, mở nắp và sát lên người hai đứa liên tục.

Thấy đau đau, hai đứa vuốt sữa trên người mình bôi đầy lên người Syaoran, Syaoron nhổm người lên bôi lên mặt ba mình.

-Trời ơi! – Syaoran né người về phía sau để tránh cái tay nhỏ tý thoăn thoắt của hai đứa.

-Haha. Ba Syaoran đẹp trai thật đó! – Suki cười khanh khách. Cả hai đứa vùng vẫy không chịu để anh tắm cho, xong liên tục té nước lên người anh làm anh thê thảm càng thê thảm hơn.

-Cho hai nhóc tự tắm với nhau đấy! – Syaoran cầm cái khăn tắm vứt vào bồn tắm rồi đi ra ngoài

Phía bên trong. Hai cái miệng nhỏ xinh liên tục kêu gào

-Mẹ ơi...! Mẹ ơi...!

Nghe tiếng con gọi, Sakura và Tomoyo đang loay hoay trong bếp đi lên phòng tắm xem chuyện gì xảy ra với bố con nhà nó. Lên đến nơi, Sakura muốn lăn ra đất vì nhìn bãi chiến trường, còn Tomoyo thì lắc đầu chịu thua nhìn hai đứa nhóc nghịch ngợm này.

Hai đứa đã leo ra khỏi bồn tắm. Nước trong bồn kèm theo sữa tắm tràn ra lênh láng khắp sàn, trong nhà tắm có gì là chúng lôi ra bằng sạch để nghịch, những chai sữa tắm baby bị chúng mở nắp và phun đầy lên tường, lên sàn.

- Hai đứa này!

Tomoyo cảm thán và đi vào tắt vòi nước đi. Bế hai nhóc siêu quậy ra ngoài, Tomoyo và Sakura quyết định tắm luôn cho chúng ở ngoài sân.

-------------

Đến bữa ăn.

Hai đứa nhóc ba tuổi cứ đòi trèo hẳn lên bàn ăn, không chịu ngồi dưới ghế vì lý do...không nhìn thấy thức ăn trên bàn.-Mẹ ơi đây là món gì? – Suki chỉ vào một món cạnh Tomoyo hỏi.

-Thịt nạc hấp, thích không? Để mẹ lấy cho con! – Tomoyo dịu dàng

- Vâng!

- Mẹ Tomoyo, con cũng muốn ăn! – Syaoron cầm dĩa đưa về phía Tomoyo. Tomoyo khẽ cười vì hành động trẻ con của chúng rồi lấy cho mỗi đứa một phần.

Bỗng... Cánh cửa mở ra, Eriol bước vào nhà, vừa cất giày vào tủ vừa vui vẻ

- Ba về rồi đây!

Nghe thấy tiếng của Eriol, cả hai từ trên bàn ăn vọt nhanh xuống rồi phóng về phía phòng khách

-A... Ba về rồi! – Suki chạy tới nhào vào lòng Eriol đang giang tay đón cô bé, Syaoron cũng ôm chầm lấy Eriol cười khanh khách

- Ba Eriol về rồi! Có mua đồ chơi cho tụi con không?

Eriol xoa đầu Syaoron rồi đưa túi đồ chơi mà anh đang cầm trên tay đưa cho hai nhóc

- Của hai đứa đây!

- Yeah! Ba Eriol luôn là nhất! – Cả hai reo lên vui mừng, cầm túi quà chạy về phía bếp khoe

- Mẹ... Mẹ ơi... Tụi con có đồ chơi mới nè...

Syaoran khoanh tay trước ngực, dựa vào tường nhìn dáng hai đứa nhóc vui mừng mà khẽ cười rồi quay sang Eriol.

- Tụi nó mà hư là do cậu chiều đấy!

- Dù sao tụi nó cũng là con nít, cậu không cần nghiêm khắc với chúng quá! – Eriol nhún vai đáp lại rồi tiến về phía bếp lôi theo Syaoran.

Cả hai gia đình cùng nhau dùng bữa, hai đứa nhóc cứ chí chóe nói hết cái này đến cái khác, hầu hết đều khiến Syaoran phát bực khi hai đứa cứ nhằm vào anh mà chọc, không khí bữa ăn nhờ thế có phần vui vẻ hơn.

- Ngày mai cho hai nhóc đi học, ba tuổi đầu rồi cứ mãi ở nhà là ngu người đấy! – Syaoran dừng lại việc ăn, nhếch môi nói, khóe môi nở một nụ cười cực đẹp.

-Huhu con không đi...con không đi, con thông minh sẵn rồi! – Syaoron vùng vẫy kịch liệt sau câu nói của Syaoran, những miếng thịt trên bàn ăn bị chúng văng tứ tung, Suki thấy thế cũng bắt chước theo Syaoron.

-Không đi cũng phải đi. Lớn rồi! – Syaoran nói lời dứt khoát.

-Huhu không chịu đâu, sao ba không đi? – Syaoron trưng trưng bộ mặt mít ướt hỏi.

-Ba lớn rồi! – Syaoran nhếch mép cười.

-Thế ba cũng vừa bảo tụi con lớn rồi kia!

-Nhưng ba lớn nhất! – Syaoran cãi cùn, từ bao giờ anh phải chết đứng với lũ trẻ con như thế này nhỉ?

-Ba bé nhất chứ? – Syaoron vẫn vùng vẫy nói khiến mọi người không khỏi bật cười

-Sao ba lại bé nhất? – Syaoran nghệch mặt, đặt đôi đũa xuống, khoanh tay nhìn Syaoron xem đứa nhóc này muốn giở trò gì.

-Tại ba nói tụi con lớn rồi không được ngủ chung với mẹ nữa trong khi đó ba vẫn ngủ chung với mẹ thế thì ba chẳng bé nhất còn gì? – Lời nói ngây thơ vừa buông ra, Sakura đang nhâm nhi ly nước cam suýt chút nữa phun thẳng vào mặt Syaoran, Tomoyo và Eriol thì bật cười lắc đầu với suy nghĩ trẻ con ấy, còn đối với Syaoran, anh cũng đơ người chẳng kém Sakura, độ ngây thơ nhưng bên trong là “cáo” của hai đứa con này khiến anh phải hạ nón, nhưng mới hạ được đến nửa đường thì anh lại đội lên bằng câu nói

-Không giải thích nhiều, tóm lại mai đi học. Không đi thì ba thuê vú nuôi!

Anh lại đem hai từ “vú nuôi” ra đe dọa hai đứa. Cuối cùng không còn cách nào khác hai đứa cũng chịu khuất phục người ba vĩ đại này. Còn ba người lớn còn lại thì không có ý kiến gì vì dù sao bọn nhỏ cũng đã đến tuổi đi học nên không thể nói gì thêm.

.....

Ngày đầu tiên đến trường. Hiện lên trước mặt họ là ngôi trường mầm non Kids Family thật thần tiên và thú vị, ngay sân trước của trường thôi đã có vô vàn trò chơi lạ mắt và thu hút lũ trẻ con rồi. Đầu tiên là đi nhận lớp nhưng vừa quay trước quay sau chưa đầy 1s thì cả hai đứa đã biến mất trong tích tắc. Sakura và Tomoyo thở dài khi thấy chúng đang đẩy mông nhau trèo lên cầu trượt, tiếng cười giòn tan phát ra khiến cả hai cảm thấy yêu chúng thật nhiều. Để cho chơi một lát thì Tomoyo và Sakura đưa hai đứa vào bên trong để nhận lớp.

Cô giáo chủ nhiệm của hai đứa là một người đã ngoài 30 tuổi nhưng vẫn còn rất trẻ, khi thấy Sakura và Tomoyo đến, bên cạnh còn có hai đứa nhóc tinh nhịch đang đùa với nhau, cô giáo vui mừng ra tiếp.

Nói chuyện được một lúc, cô có đưa cho Sakura và Tomoyo hai tờ giấy ghi sơ yếu lí lịch của tụi nhỏ.

-Mẹ, để tụi con tự viết – Syaoron lên tiếng, cô giáo chúng nhìn Syaoron với vẻ mặt ngạc nhiên và bật cười nghĩ trẻ con thật ngây thơ

-Con cũng muốn tự viết nữa! – giọng nói non nớt của Suki cất lên.

-Con để mẹ viết chứ? Con đã biết viết đâu nào? – Cô giáo nói.

-Chị để chúng nó tự viết cũng được. Cả hai đứa đều biết viết và đọc rồi. – Sakura cười cười xoa đầu hai đứa.

-Sao cơ? Cả hai mới chỉ ba tuổi thôi mà? – Cô giáo ngạc nhiên nhìn Sakura.

-Ba nó dạy từ hồi gần hai tuổi. Chị thông cảm! – Sakura cười.

Sơ yếu lí lịch hoàn thành.

• Họ tên: Li Syaoron

Sinh ngày:...

Nơi ở:...

Yêu thích: Mẹ Sakura, mẹ Tomoyo và ba Eriol

Kẻ thù: Ba Syaoran

• Họ tên: Hiragizawa Suki

Sinh ngày:...

Nơi ở:...

Yêu thích: Hai mẹ và ba Eriol

Kẻ thù: Ba Syaoran

.....

Sặc..

Sakura và Tomoyo đọc xong mà cười nắc nẻ.

-Trong đây làm gì có mục kẻ thù mà hai đứa viết vào? – Tomoyo nhìn tụi nhóc hỏi.

- Có yêu thích thì phải có ghét chứ! Mà ghét thì chính là kẻ thù...- Syaoron giải thích.

- Tụi con thấy thiếu nên mới thêm vào! – Suki bổ sung thêm.

- Vậy lỡ như ba Syaoran của tụi con đọc được thì sao? Hai đứa không sợ à?

- Thế mẹ định cho ba đọc hả? – Suki nhảy cẫng lên.

- Để tụi con sửa lại cái đã...- Syaoron cũng nhảy lên.

- Haha... Được rồi. Mẹ sẽ không đưa cho ba Syaoran tụi co nxem đâu. Yên tâm! – Sakura bật cười – Thôi hai đứa vào lớp đi, chiều mẹ rước. Học ở đây nhớ quậy ít thôi, không là cô giáo sẽ mắng đó, nghe không?

- Vâng ạ! – Cả hai đồng thanh.