Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Chương 58




Tháng năm ,Chu quốc chiến bại , quốc thổ bị vài quốc gia xung quanh ngầm chiến ,quân đội Nam Triều do Liễu quốc công dẫn dắt đánh thắng mấy trận lớn ,Chu quốc kinh sợ liền đem hơn phân nửa quốc thổ dâng cho Nam Triều ,tiến thêm một bước mở rộng bản đồ Nam Triều .

Đây vốn là tin tức tốt ,nhưng theo tin tức đại quân khải hoàn trở về còn trình lên trước mặt Liễu Thanh Đường tin tức Liễu quốc công bị trọng thương .

Tin tức không nói chi tiết ,Liễu Thanh Đường vừa đọc được mặt liền trắng bệch hất văng tấu chương vội vàng chạy ra ngoài .Nếu không phải Tần Thúc vừa vặn tới ngăn cản nàng , cơ hồ thiếu chút nữa cứ như vậy chạy ra ngoài cung .

" Thanh Đường , ngươi bình tĩnh trước đã đại quân còn một ít ngày nữa mới trở lại kinh thành , ngươi hiện tại ra khỏi cung cũng không làm được chuyện gì ."

Tần Thúc đỡ Liễu Thanh Đường ngồi lại trên ghế ,một tay nắm chặt bàn tay nàng trấn định tự nhiên nói .

" Ta đi gặp ca ca , bảo hắn phi ngựa đến trước xem phụ thân rốt cuộc có sao không ."

Nét mặt Liễu Thanh Đường vẫn còn nặng nề lo lắng .

" Đừng nóng vội ,việc này không thể chính mình đi được ,ta sẽ đi gặp quốc cữu ,hắn biết nên làm như thế nào ,Thanh Đường nàng đang ở trong cung trăm ngàn lần đừng làm rối loạn đầu trận tuyến ."

Liễu Thanh Đường ôm cổ Tần Thúc dần dần bình tĩnh trở lại

" Ngươi đi đi ,ta muốn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ,đến cuối cùng là ngoài ý muốn hay có người không an phận làm một chút động tác ."

Chờ Tần Thúc rời đi ,Liễu Thanh Đường một mình ngồi trên ghế ,nhìn về phía Trường An Cung của Hoàng Đế trong mắt hiện lên hoài nghi sâu sắc .

Tần Thúc rất nhanh đã trở lại ,nói cho nàng biết Liễu Thanh Dong đã sớm cho người đi xem tin tức trước ,lúc này Liễu Thanh Đường mới tạm thời thở dài nhẹ nhõm một hơi .Huynh muội Liễu gia bọn họ chưa bao giờ nói ở miệng làm sao chăm sóc phụ thân ,nhưng ở trong lòng bọn họ ,người nuôi nấng bọn họ lớn lên ,phụ thân một tay nuôi dạy bọn họ là người thân quan trọng nhất trên đời .Nam nhân đó vĩnh viễn như ngọn núi cao lớn , mặc kệ bọn họ đi xa đến đâu ,chỉ cần vừa quay đầu lại sẽ thấy người luôn luôn ở phía sau chỉ đường .Cho nên dù Liễu Thanh Đường đã trải qua rất nhiều chuyện ,cho dù Liễu Thanh Dong mới gia nhập quan trường không lâu bị gọi lão hồ ly ,lúc này cũng không có biện pháp bảo trì trấn định .

Huynh muội bọn họ đều hiểu biết đối phương ,bởi vậy Liễu Thanh Dong giục ngựa chạy hai ngày nhất định phải chạy đến doanh trại của đại quân nhìn thấy phụ thân , liền viết tin tức cho người của Liễu Thanh Đường .

Phụ thân quả thật bị thương bất quá không nghiêm trọng lắm ,chỉ là vết thương nhẹ .Chân chính bị trọng thương là Tịch Lam, võ trạng nguyên năm nay được phụ thân thu nhận làm đệ tử .Thiếu niên lãnh khốc non nớt lần đầu ra nhập chiến trường ,anh dũng giết địch lập được công lớn ,cuối cùng trong lúc hỗn loạn vì phụ thân đỡ một mũi tên ,nếu không chỉ sợ lần này phụ thân thật sự chết ở chiến trường .

Liễu Thanh Đường nhận được tin tức này liền hoàn toàn an tâm .

Lại qua nửa tháng ,đại quân mới hồi kinh ,chúng võ quan liền được đón gió tẩy trần theo thứ tự phong thưởng ,thời điểm đó Liễu quốc công không tham dự ,Liễu Thanh Đường nhìn như lạnh nhạt nhưng cũng không nhẫn nhịn được lâu ,ngày hôm sau liền cải trang ra cung về Liễu phủ .

Thời điểm Liễu Thanh Đường đến ,phụ thân đang ở thư phòng luyện viết chữ .Trong lòng Liễu Thanh Đường vốn tràn đầy nôn nóng bất an , lúc này mới ngồi một bên nhìn phụ thân viết chữ ,tâm tình không tự giác liền nhu hòa ,chờ phụ thân thu bút , rửa sạch tay ngồi đối diện nàng ,ngữ khi Liễu Thanh Đường bình tĩnh mở miệng nói .

" Là hắn làm?"

Liễu Thiệu Lệ ở trên chiến trường một thân sát khí làm cho người khác không dám nhìn thẳng ,về nhà liền hoàn toàn thu liễm ,lúc này nghe nữ nhi hỏi vậy mà trên nét mặt lại hiện lên chút mỏi mệt .Nếu lúc trước hắn nghe được những lời kia của nữ nhi , đáy lòng còn có một chút chần chờ ,giờ phút này tất cả đều đã không còn .Ông trầm mặc trong chốc lát gật gật đầu .

" Là hắn ."

Thời khắc cuối cùng của trận chiến ,thừa dịp hỗn loạn bắn một cung tên đúng là người mà nữ nhi từng nói qua với ông ,là người hoàng đế cháu ngoại trai cài ở quân đội Liễu gia .Ông đã sớm nghe nữ nhi nói ,lại vẫn cố ý muốn đem người đó đặt ở trong quân đội Liễu gia ,cũng chỉ vì tồn tại một chút may mắn ,nghĩ đứa nhỏ ông nhìn nó lớn lên sẽ không thật sự muốn giết hắn ,nghĩ đến lại cảm thấy hắn quá mềm lòng .nói đến thật buồn cười ,hắn cả đời này ở trên chiến trường giết người vô số , từ trong biển máu đi ra ,cho tới bây giờ ý chí luôn sắt đá ,duy nhất chỉ mềm lòng với người nhà cùng người thương ,hiện tại lại bị cháu ngoại trai làm tổn thương triệt để .

Nhưng làm cho ông khó xử nhất vẫn là nữ nhi trước mặt này ,ông thật sự rất đau lòng nữ nhi này ,trên đường trở về luôn luôn nghĩ nếu nàng biết tin tức này chỉ sợ lại càng thêm đau lòng .Nàng đối với Hoàng Đế....Hoài Húc so với ông trân trọng chỉ nhiều hơn chứ không ít ,nay tình huống như vậy chỉ sợ trong lòng lại thương tâm .hiện tại nhớ lại năm trước khi nàng nói những lời này ,gằn từng tiếng nuốt lệ vào trong lòng ,cho tới bây giờ hắn mới cảm nhận được một phần. Liễu quốc công vốn là nam nhân cứng rắn từ trong xương tủy lúc này trong lòng không biết là tư vị gì ,thời điểm này ông cũng chỉ là một phụ thân bình thường mà thôi .

" Thanh Đường ,ngươi...."

" Phụ thân không cần lo lắng ,ta đã sớm biết Tiêu Hoài Húc là dạng người gì , nên khổ sở đời trước đã khổ sở xong rồi ."

Nụ cười Liễu Thanh Đường không hề có độ ấm ,trong mắt một mảnh u ám không rõ .Chỉ trong chốc lát nàng lại khôi phục lại thái độ bình thường .

" Phụ thân nếu bên ngoài đã có tin tức ngươi bị trọng thương ,vậy người liền thừa dịp này không lên triều nữa ở lại nhà nghỉ ngơi cho thật tốt ."

" Ta sẽ không để cho nữ nhi của mình gặp nguy hiểm ,mà chính mình cái gì cũng không làm ."

Liễu quốc công trầm giọng nói

Liễu Thanh Đường cười cười lắc lắc cánh tay ông

" Phụ thân , nữ nhi đã trưởng thành , ca ca cũng vậy chúng ta không thể để người vĩnh viễn che chở , có một số việc phải để chúng ta tự mình làm .Con biết tâm ý của phụ thân nhưng mà con cùng ca ca đã thương lượng , bọn con không nguyện ý để người bị cuốn vào loại chuyện này , nói thế nào đây cũng là chuyện đại nghịch bất đạo ,xin phụ thân nhất định đáp ứng nữ nhĩ ,chỉ cần phụ thân bảo trọng chính bản thân mình ,con cùng ca ca không còn băn khoăn cái gì nữa ."

Thời điểm ra về chuẩn bị hồi cung ,Liễu Thanh ĐƯờng thấy ca ca mình đứng ở trong viện không biết suy nghĩ cái gì , hai lông mày trói chặt bộ dáng rất ưu sầu .

" Ca , đang suy nghĩ gì vậy ?"

Liễu Thanh Dong quay đầu ,thấy muội muội liền cười

" không có việc gì ."

" Có việc liền nói ,cười cái gì mà cười !"

Liễu Thanh Đường đánh một quyền vào thắt lưng hắn .

" Ai nha đau quá !"

Liễu Thanh Dong phối hợp che thắt lưng ,vẫn đang cười hì hì cái gì cũng không nói .

Cái này tỏ vẻ hắn thật sự sẽ không nói ,hỏi lại cũng sẽ không lộ ra một chữ .Liễu Thanh Đường hiểu được điểm này cũng sẽ không hỏi lại ,dù sao đến lúc đó hắn muốn chính mình sẽ nói ,liền nói tiếp

" Ta nghe nói là Tịch Lam cứu phụ thân một mạng ,ta đi thăm hắn không ổn lắm ,ngươi thay ta chăm sóc người ta thật tốt ,ân cứu mạng không thể qua loa ,ngày sau ngươi nên đối đãi hắn khách khí một chút , đừng giống như trước đây ,cứ thích đi tìm người ta gây phiền toái ,đừng có ý nghĩ khi dễ đứa nhỏ nữa ."

Nghe nàng nói đến Tịch Lam ,trong nháy mắt Liễu Thanh Dong có chút không được tự nhiên ,nhưng rất nhanh lại khôi phục gương mặt tươi cười liền đáp ứng ,cam đoan sẽ không hề lòng dạ hẹp hòi khi dễ tiểu tử lạnh như băng kia .

Liễu Thanh Đường trong lòng đang suy nghĩ đến một sự kiện khác ,tâm tư có chút mơ hồ liền không để ý điểm khác thường này của hắn .Nhưng Liễu Thanh Dong lại nhìn thấy tinh thần nàng không tốt , tò mò dò hỏi .

" Sao vậy , phụ thân không có việc ngươi , ngươi còn phiền não cái gì ,chẳng lẽ Tần Thúc chọc ngươi tức giận ?"

" Tần Thúc hắn thật sự tốt với muội lắm !"

Liễu Thanh Đường lại dùng tay đánh hắn một chút ,sau đó nhăn mặt nhíu mày thấp giọng nói

" Ca , muội muốn huynh tìm cho muội một người ."

" Tìm một nữ tử có khuôn mặt tương tự muội ,không cần giống quá ,không quan trọng xuất thân ,nhỏ tuổi hơn muội cũng được ."

Liễu Thanh Dong nhướng mi ngạc nhiên hỏi

" Muội muốn làm gì ?"

Lúc này Liễu Thanh Đường đã quyết định liền không hề chần chừ ,lắc đầu biểu tình có chút ngoan tuyệt nói

" Khó mà nói ,ngươi giúp ta đi tìm ở khắp nơi là được ,ta bên này không tiện ra mặt ."

" Cũng tốt ,ngươi có chừng mực là được ."

Liễu Thanh Dong nghiêm túc vỗ vỗ đầu muội muội .Khi nào nên hỏi khi nào không nên hỏi ,huynh muội bọn họ đều có thói quen giống nhau .

Trở lại trong cung thời điểm đối mặt với Tiêu Hoài Húc ,Liễu Thanh Đường vẫn như trước không thân cận nhưng cũng không gây bất hòa ,có đôi kho còn có thể đột nhiên giống như lúc mới vào cung cùng hắn nói vài câu vui đùa , nhưng lại làm cho Tiêu Hoài Húc có chút thụ sủng nhược kinh .Tóm lại ,tâm tư Liễu Thanh Đường tuy giao động mãnh liệt nhưng ở mặt ngoài vẫn duy trì khá cân bằng .Kinh thành nhìn qua vẫn phồn hoa yên ổn như trước nhưng nội bộ lại sóng ngầm mãnh liệt .

Mấy tháng sau Liễu Thanh Dong tìm được một ăn mày có diện mạo giống Liễu Thanh Đường bốn phần ,âm thầm đưa vào một thôn trang không người để ý

Bên trong cấm cung luôn có một số phương thuốc bí truyền ,năm trước Liễu Thanh Đường mới xem qua một phương thuốc , ăn vào đối với dung mạo nữ tử có lợi ,nhưng là sau khi ăn lâu dài ,lúc cùng người khác phái quan hệ có thể tạo thương tổn cho nam nhân mà khó có thể chẩn đoán .Đối với người bình thường mà nói ,phương thuốc này hiếm có khó tìm toàn dược liệu trân quý ,nhưng Liễu Thanh Đường lại đem cho nữ tử có diện mạo tương tự nàng ở thôn trang kia dùng .

Chờ một năm sau , nữ tử này ngẫu nhiên gặp gỡ Phùng thủ phụ trở thành nghĩa nữ của hắn tiếp theo Phùng thủ phụ đề nghị đưa nàng vào trong cung .Vương thủ phụ lòng nghi ngờ nặng không dễ đối phó ,Phùng thủ phụ lại không khó nắm giữ ,huống hồ nàng đã sớm chôn xuống chỗ Phùng thủ phụ một quân cờ .

Chỉ chờ ôn dịch Nguyên Ninh năm bảy ,nhân cơ hội đem nàng từ tay Phùng thủ phụ đưa đến bên người Tiêu Hoài Húc .Tiêu Hoài Húc không tin nàng ,chỉ tin ai vị Thủ phụ an bài như vậy không thể tốt hơn .

Liễu Thanh Đường lại nghĩ tới Tiêu Hoài Húc đối với mình có tâm tư khác lại liền cau mày trên mặt xuất hiện chút chán ghét .Nàng không thể ngờ cháu ngoại trai lại yêu mình , đặc biệt hắn lại có ý định giết Liễu gia cùng bạn bè nàng coi trọng .

Thời điểm ở Ngự Thủy sơn trang bắt đầu phát hiện tâm tư Tiêu Hoài Húc vẫn là nhờ Tần Thúc .một cơ hội ngẫu nhiên nàng thấy Tiêu Hoài Húc có ánh mắt giống như Tần Thúc khi vẫn chưa biết thân phận nữ tử của Tố Thư ,ánh mắt giống hệt nhau .

Tần Thúc là người ít khi xuất hiện cảm xúc ,trừ bỏ nàng cùng với một ít người thân cận của nàng ,hắn đối với mọi người bộ dạng giống như không có cảm tình .

Liễu Thanh Đường lúc nhìn thấy một màn đó cũng không biểu hiện gì ,nàng tự nói với chính mình là nàng nghĩ nhiều .Nhưng với trí thông minh của nàng chỉ cần có một tia manh mối cũng rất dễ dàng liên tưởng ra rất nhiều sự kiện , mà lừa mình dối người luôn luôn không phải điều nàng thích làm .

Sau này thời điểm ở chung với Tiêu Hoài Húc nàng cố ý thử vài lần .Tiêu Hoài Húc nay tuổi còn nhỏ ,không giống như kiếp trước tâm tư không có thận trọng như vậy ,trải qua nhiều phen nàng cố ý thử liền thật sự bị nàng thử ra kết quả , kết quả như vậy làm cho nàng cảm thấy khinh bỉ

Rất nhiều sự việc là như thế ,thời điểm ngươi không biết gì hết thảy đều không có vấn đề gì .một khi có một tia nghi ngờ khắp nơi đều có thể phát hiện ra manh mối .Hồi tưởng lại kiếp trước ,Liễu Thanh Đường rõ ràng phát hiện ra mình chưa từng chú ý nhiều chuyện .

" A , vậy ra đó là yêu ? Quả thực là nực cười ."