Long Huyết Chiến Thần

Chương 202: Tấn cấp




"Ta cõng ngươi!"

"Ừ!"

Long Thần gật đầu đồng ý, hắn lúc này thật sự không có khí lực di động. Chỉ có điều hắn lớn thế này để cho một lão nhân cõng đi đúng là sỉ nhục không chịu nổi.

Trước khi đi, hắn quay đầu lại ngó chừng Bắc Đường Mặc, vẻ mặt khó thể diễn tả thành lời.

"Bắc Đường Mặc, một chưởng này ta nhớ rồi, đến ngày sau ta sẽ trả lại gấp ngàn lần. Ta sẽ khiến ngươi vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không được siêu sinh."

Vào giờ khắc này, Long Thần âm thầm hạ lời thề.

"Linh Thanh, đi thôi!"

Long Thần nói nhỏ với Dương Linh Thanh một câu.

Bắc Đường Mặc vốn muốn nói gì đó lại bị phụ thân hắn cản lại.

"Không cần để ý, trước sau gì hắn cũng chết. Bắc Đường gia chúng ta nên biểu hiện nhân từ, chính nghĩa."

Trên đường rời khỏi Bắc Đường gia tộc, Long Thần nằm trên lưng Huyền Tiêu, nghiêng đầu nói với Dương Linh Thanh:

"Hôm nay ta dự định mắng ngươi một trận, bây giờ xem ra không cần nữa. Linh Thanh, trong tương lai nếu ngươi bị ủy khuất mà không nói với ta, chính là xem thường ca ca ta đây. Ta không muốn ngươi chịu bất kỳ sỉ nhục nào giống như ta trước kia, ta sẽ giúp ngươi trút giận bất kể hậu quả."

"Biết rồi, ca ca, ngươi không sao chứ?"

Chuyện ngày hôm nay đã khiến cho tâm tình Dương Linh Thanh vô cùng bất an, cũng may Long Thần giải vây cho nàng thành công. Bây giờ nàng chỉ quan tâm đến vấn đề thương thế của Long Thần.

"Âm Phong Độc Ma chưởng gây thương tổn kinh mạch rất nghiêm trọng, nếu không kịp thời chữa trị ít nhất cũng ảnh hưởng đến nội tạng bên trong cơ thể, thực lực từ từ suy giảm."

Đông Phương Huyền Tiêu bồi thêm một câu, ánh mắt lộ vẻ lo lắng.

"Yên tâm đi, mạng ta tương đối cứng, đánh không chết."

Long Thần cười hắc hắc nói:

"Mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng không đến nổi thực lực suy giảm. Ta có thể bảo đảm khôi phục hoàn hảo trước khi tiến hành tranh đoạt chiến tại đại hội Thanh Long chiến kích."

Hiện tại Long Thần đã tu luyện đến cảnh giới Lôi Diễm chiến thể cấp hai, thuộc về loại hình truyền thừa tinh huyết của viễn cổ Thần Long. Vì thế năng lực khôi phục, đề kháng và các loại tố chất tuyệt đối là nhất lưu. Bắc Đường Mặc căn bản không thể nào chỉ dùng một chưởng phế bỏ hắn.

Dĩ nhiên, đây là vì Bắc Đường Mặc không có thi triển chiêu thức cường đại nhất.

Nghe thấy Long Thần vỗ ngực bảo đảm, hai người Đông Phương Huyền Tiêu và Dương Linh Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm. Ngày hôm nay Long Thần coi như đã vượt qua một kiếp.

"Linh Thanh, ngươi đã nhận chủ tại Bắc Đường gia tộc, ta không có biện pháp dẫn ngươi rời khỏi. Trước mắt ta chỉ có thể giúp ngươi nhiêu đây. Sau này Bắc Đường Mặc nhất định sẽ thu liễm vài phần, nhưng chính ngươi cũng phải cẩn thận. Nếu có chuyện gì phải mau chóng báo cho ta biết."

"Ừ, ta biết rồi."

Đã trải qua chuyện tình ngày hôm nay, Dương Linh Thanh đương nhiên hiểu được Long Thần là đại nam tử đỉnh thiên lập địa. Nàng không cần lo lắng chuyện của mình làm ảnh hưởng đến hắn.

"Ca, ngươi muốn tham gia Thanh Long chiến kích nhất định phải nhanh chóng dưỡng thương, an tâm tu luyện. Ta sẽ ngày ngày cầu nguyện cho ngươi!"

Dương Linh Thanh nở nụ cười thật tươi nói với Long Thần.

"Được, rất tốt!"

Long Thần gật đầu một cái, sau đó làm như nhớ vấn đề gì đó, nhẹ giọng hỏi:

"Tiểu Thanh, Bắc Đường Mặc có dùng sức mạnh cưỡng ép ngươi không?"

"Ngươi nói cái gì đó..."

Dương Linh Thanh xấu hổ cúi đầu xuống, nàng biết Long Thần quan tâm chuyện này mới lựa lời hồi đáp:

"Ca, ngươi an tâm đi. Ta nghe người khác nói mình có được Huyền Âm thể. Nếu như thực lực không đạt tới Thiên đan cảnh đại thành nóng lòng cưỡng ép chuyện đó nhất định sẽ không có kết quả tốt. Cho nên ngươi không cần lo lắng chuyện này."

"Thì ra là như thế! Lúc trước ngươi nói mơ hồ không rõ.

Long Thần nghe thế liền gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Nói xong, hắn vui vẻ cười phá lên, không cẩn thận động tới thương thế nhất thời đau đến nhe răng nhếch miệng.

Hai người huyên náo hồi lâu, Long Thần rốt cuộc định thần trở lại. Lần này hắn cần phải chuẩn bị cẩn thận, tranh đoạt chiến tại Thanh Long chiến kích vốn không phải là địa phương đơn giản.

Long Thần nhớ rõ mối thù hôm nay, chung quy sẽ có một ngày hắn lấy lại cả vốn lẫn lời. Nhưng mà hiện tại sự tình khẩn yếu nhất chính là vượt qua Đông Phương Thiên Vũ, đoạt lấy Thanh Long chiến kích.

Mấy ngày nay Doãn Mộng Dao tất cả cũng vô cùng khắc khổ, Dương Linh Thanh chuyện tình, Long Thần không làm cho nàng biết.

Đông Phương Huyền Tiêu lấy ra hai gốc linh dược Huyền giai cao đẳng, hồi lâu sau Long Thần đã hồi phục khoảng bảy, tám phần. Doãn Mộng Dao vẫn đang bế quan tu luyện nên không hề hay biết tin tức Long Thần bị thương.

Thế nhưng, chuyện này càng tốt đối với Long Thần, ít nhất cũng không cần nhức đầu suy nghĩ biện pháp trả lời nàng.

Nhờ có Quy Nguyên, Long Thần thời thời khắc khắc đều ở vào trạng thái tự động chữa thương, vì thế tốc độ hồi phục nhanh hơn người khác rất nhiều. Đông Phương Huyền Tiêu biết hắn có Sinh Mệnh chiến kỹ cũng yên tâm hơn, tạm thời không muốn hỏi nhiều.

Sáng sớm ngày thứ tư, Long Thần tìm đến Đông Phương Huyền Tiêu, mỉm cười nói: "Nghĩa phụ, ta bây giờ tu luyện đã tới bình cảnh, ta muốn đi Tinh Ma ngục một chuyến. Ta có dự cảm lần này sẽ đột phá cảnh giới Địa đan cảnh."

"À?"

Đối với Đông Phương Huyền Tiêu, Long Thần có thể khỏi hẳn nhanh như vậy đúng là một tin tức tốt.

Đông Phương Huyền Tiêu đặt nhiều kỳ vọng vào Long Thần, cho nên thời điểm hắn nói muốn tập trung tu luyện hiển nhiên là vô cùng mừng rỡ. Sau đó Huyền Tiêu vội vàng dẫn hắn tiến vào Thiên Vũ cảnh, đi tới đại môn Tinh Ma ngục.

Đông Phương Huyền Tiêu bắt chuyện với Nhan Hồng Hải vài câu, đại môn từ từ mở ra. Long Thần đã quen thuộc Tinh Ma ngục cũng không cần người hướng dẫn, tự mình đi tới Trung chuyển điện. Rất nhanh, hắn đã xuất hiện phía trước hai cột Thiết tỏa liên.

"Mạc Tiểu Lang đang ở bên kia."

Long Thần quan sát cột Thiết tỏa liên bên trái, sau đó nhìn về phương xa. Ở hướng đó tổng cộng có năm ngôi sao lóe sáng, Long Thần biết trong đó có một ngôi sao màu xanh đang vây nhốt Mạc Tiểu Lang Thanh.

"Ta phải cố gắng tu luyện, mau chóng đột phá tới Địa đan cảnh. Đến lúc đó mới có năng lực giải quyết những vấn đề quan trọng."

Nghĩ tới đây, Long Thần chậm rãi đi tới gần cột Thiết tỏa liên bên phải, đi đường chừng nửa canh giờ mới tới điểm cuối xiềng xích.

"Gấp năm lần trọng lực, gấp mười lần trọng lực, hai mươi... ba mươi… năm mươi…"

Long Thần âm thầm tính toán mức độ trọng lực khi tiến vào Toái tinh.

"Lần trước lưu lại Toái tinh gấp hai mươi trọng lực, ta vẫn có thể hành động tự nhiên. Nơi này lớn nhất chính là gấp trăm lần trọng lực, hẳn là dành cho cao thủ Thiên đan cảnh. Ta đây chỉ có thể tiến vào Toái tinh thứ hai, năm mươi lần trọng lực tu luyện."

Năm mươi lần trọng lực nghĩa là xương cốt và da thịt trong cơ thể Long Thần phải thừa nhận trọng lượng bảy nghìn cân, tương đương bảy tấn. Nếu như người thường tiến vào khẳng định bị ép chết ngay lập tức.

"Trong phạm vi thừa nhận, trọng lực càng lớn càng thích hợp ta tu luyện. Chỉ cần vài ngày cố gắng thế nào cũng chạm tới biên giới đột phá, ta phải cố gắng nắm giữ cơ hội này."

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Long Thần không hề do dự nữa, dứt khoát tiến vào Toái tinh năm mươi lần trọng lực.

Hắn đi trên xiềng xích thô to từ từ tiếp cận ngôi sao có đường kính ước chừng bảy trăm thước, vừa mới bước vào trong đã bị trọng lực áp té nhào, cả người đổ rạp xuống đất.

“Rắc!”

Hắn mới vừa chống đỡ thân thể đứng lên nhất thời bị trọng lực hành hạ thê thảm. Da thịt kéo giãn ra và máu huyết đình trệ khiến cho đầu óc quay cuồng. Cả người hắn nằm gục trên mặt đất không thể nhúc nhích chút nào.

"Rất tốt, rất cường đại."

Trọng lực thật sự khủng khiếp, nhưng mà Long Thần lại cực kỳ hài lòng. Hắn rống lớn một tiếng, dùng tay chống xuống đất, ra sức đẩy người đứng lên. Trên cánh tay nổi đầy gân xanh ngập tràn tính bạo tạc, thậm chí cần cổ cũng nở to ra gấp đôi.