Long Huyết Chiến Thần

Chương 532: Chuyện Cũ




Hơn nữa ở khảo hạch đệ tử Cổ Ma vực, bọn họ làm sao xuất hiện ở trong đệ tứ trọng Ma giới.

Long Thần đã không cảm giác được mình có khả năng sống sót, hiện tại bỗng nhiên lại xuất hiện biến cố để cho hắn hi vọng một cơ hội. Cho nên, hắn cẩn thận đánh giá sáu người này.

Nhưng xác định mỗi một người bọn họ đều có thực lực Địa Vũ cảnh. Thực lực cụ thể Long Thần cũng không rõ ràng lắm, nhưng tại thời điểm bọn họ giằng co với Ma hoàng, thần sắc thoải mái, không thấy được thần sắc khẩn trương chút nào. Thực lực tổng thể của bọn họ hẳn là không thua kém hơn so với Cổ Ma vực.

Ma hoàng Khương Vô Tà sau khi dứt lời, một người ở trong sáu người kia liền tiến lên một bước. Nam tử này tuổi đại khái chừng bốn mươi, thế nhưng nhìn lại thì khoảng ba mươi, lộ ra vẻ trẻ trung. Đầu tóc hắn đen bóng, dài như thác nước, vóc dáng thon dài, ngũ quan rõ ràng, cho Long Thần cảm giác y như Đông Phương Huyền Tiêu lúc trước vậy, là một vị trung niên đại thúc có mị lực rất mạnh.

Thế nhưng, người này so với Đông Phương Huyền Tiều phải mạnh hơn nhiều lắm.

Long Thần chú ý tới nam tử áo đen này, tướng mạo lại rất gần giống với Khương Vô Thương và Khương Vô Thành, nhìn tuổi của hắn nhất định có quan hệ với Ma hoàng Khương Vô Tà. Dĩ nhiên Khương Vô Tà bây giờ đang phủ một lớp trường bào màu đen, Long Thần không nhìn thấy rõ tướng mạo của hắn. Chẳng qua Khương Vô Tà là phụ thân của Khương Vô Thương, lớn lên cũng tương đối giống nhau.

Nói cách khác, nam tử trung niên áo đen này thần thái có chút tang thương, hẳn là có quan hệ rất gần với Ma hoàng Khương Vô Tà.

Quả nhiên, nam tử áo đen tiến lên một bước, hướng về Khương Vô Tà nói: "Đại ca, đã lâu không gặp."

"Phản đồ Cổ Ma vực, có tư cách gọi ta là đại ca?" Khương Vô Tà cười lạnh một tiếng.

Nam tử thấy Khương Vô Tà ném cho hắn cái mặt lạnh, hắn cũng không nói gì, liền trực tiếp lui trở về. Khương Vô Tà qụét mắt nhìn sáu người bọn họ một cái, nói: "Các vị, nói ra mục đích các ngươi đến đây đi, thất trọng giới cổ Ma vực không phải là địa phương mà Long tộc các ngươi có thể đến!"

"Tính toán cái gì chứ, không phải là một cái địa phương rách nát sao? Nói cho ngươi biết, cô nãi nãi ta đến chính là muốn cướp đồ, đệ lục trọng Ma giới của ngươi hẳn là tàng bảo khố. Hãy để chúng ta lật qua một lần xem sao!" Ngay vào lúc này, trong sáu người, một nữ tử áo lam diện mạo xinh đẹp mở miệng nói.

Nữ tử áo lam này tuổi so với Long Thần chỉ lớn chút đỉnh, thế nhưng trên thực tế, cũng cách năm sáu tuổi gì đó. Nàng lớn lên có chút yêu mị, trong nhất cử nhất động đều có chút phong tình vạn chủng, da thịt trắng như tuyết, ánh mắt hơi ý mị, đôi môi cầu vồng, cảm giác nàng như một cái vòng xoáy hấp dẫn ánh mắt của mọi nam đệ tử.

Luận xinh đẹp, nàng cũng không dưới Liễu Y Y, luận yêu mị, nàng so với Liễu Y Y còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Thế nhưng cái Long Thần càng thêm coi trọng chính là thực lực của nàng. Tuổi của nàng hiển nhiên lớn hơn Khương Vô Thương một chút, nhưng cũng là cao thủ Địa Vũ cảnh, hẳn là được coi như là thiên tài siêu cường thế hệ trẻ tại Thần Vũ thánh triều.

"Trộm đồ?" Thanh âm Khương Vô Tà biến đổi, thanh âm của hắn nhất thời lạnh xuống gấp mười lần, ánh mắt u lãnh nhìn sáu người kia, đã tăng thêm một tia sát khí.

"Các vị Long tộc, đây là muốn khai chiến cùng với Cổ Ma vực ta sao?"

Thực lực Ma hoàng, tuyệt đối cường đại hơn rất nhiều so với các đại Ma vương. Lúc này trong lúc trò chuyện, hai tay đã dần dần tụ lực, khí thế trầm trọng được ngưng kết ở trong tay hắn, còn năm đại Ma vương bên cạnh, ánh mắt cũng tương đối lành lạnh, chuẩn bị động thủ.

Nếu như hôm nay sáu người kia trộm đồ Cổ Ma vực, Ma hoàng tuyệt đối sẽ không thả bọn họ rời đi.

Lúc này, ánh mắt Long Thần dời đến trong sáu người, là một vị ở chính giữa. Bởi vì ở trên thân người này, hắn cảm giác được một cỗ lực lượng không thua Ma hoàng. Chính là bởi vì sự tồn tại cùa nàng mà sáu người kia mới không e ngại Ma hoàng.

Long Thần thấy người kia chân chính là thủ lĩnh của sáu người, mà không phải là nam tử áo đen đệ đệ Khương Vô Tà. Cũng không phải nữ tử áo lam trẻ tuổi yêu kiều bá mỵ, mà là nữ nhân ở chính giữa.

Sở dĩ xác định là nữ nhân, đương nhiên từ dáng người lung linh mà xác định, cả người nữ nhân này đều khoác áo giáp màu đen căng đầy. Và cũng giống như Ma hoàng, được bao phủ trong sương mù, hoàn toàn không nhìn thấy rõ tướng mạo. Thế nhưng từ biểu lộ bên ngoài kia cùng ngón tay thon dài trắng như tuyết, tướng mạo của nữ nhân này hẳn là không kém.

Long Thần càng nhìn nàng lại càng cảm thấy nàng mang đến cho mình cảm giác tương đương với Ma hoàng.

Cái quan trọng hơn, Long Thần từ trên người của nàng cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc. Loại khí tức kia, giống như là nhìn thấy được huynh đệ tỷ muội của mình vậy. Chợt trong đầu hắn xuất hiện một cái ý niệm, trực tiếp đem hắn trấn trụ.

"Long vũ giả?"

Long Thần kinh hãi phát hiện, trên thân nữ nhân này, thậm chí có khí tức long huyết.

Tại trong vạn quốc cương vực, thế nhưng tồn tại một Long vũ giả khác?

Không phải nói Long vũ giả trước nay chưa từng xuất hiện sao? Một Thần Vũ thánh triều nho nhỏ, thế nhưng xuất hiện hai người?

Long Thần nhớ được, Vương Triều lúc trước từng nói qua, ca ca của hắn trở thành Long vũ giả là một tin tức kinh thiên động địa. Cho nên hắn càng thêm tin chắc Long vũ giả cường đại và thần bí, thế nhưng ở chỗ này lại xuâst hiện một người là sao?

"Ngu xuẩn, đây không phải là Long vũ giả, mà phải nói là trong tổ tiên của nàng đã từng xuất hiện Long vũ giả, cho nên trong huyết mạch của nàng bây giờ tồn tại long huyết mỏng manh. Nàng có thể đào móc, hơn nữa lợi dụng toàn bộ, cho nên mới có thế phát huy ra năng lực long huyết cường đại!" Trong Thái Hư cảnh, Tiểu Miêu giải thích.

Lúc nãy Long Thần trải qua chiến đấu mãnh liệt như vậy, tên này giống như rùa đen rút đầu, không có đi ra hỗ trợ, hiện tại nhìn thấy mỹ nữ xuất hiện, lập tức hấp tấp nhảy ra.

Thông qua lời nói của Tiểu Miêu, tâm Long Thần mới trấn định lại, nữ nhân kia hẳn là được coi như là hậu duệ Long vũ giả. Thế nhưng, mặc dù là đời sau, hiện tại nàng có thể phát huy ra lực chiến đấu long huyết, nói không chừng còn mạnh hơn cả Long Thần.

Lúc này, nữ nhân được áo giáp đen bao trùm toàn thân kia, nhẹ nhàng nhếch đôi môi nói: "Ta ăn ngay nói thẳng, chúng ta đến là tìm Huyền Đế ấn, đồ vật tại đệ lục trọng Ma giới của ngươi, huynh đệ chúng ta nhìn không thuận mắt."

Sắc mặt Ma hoàng biến hóa một trận, hắn biết nữ nhân này nói chuyện đều là nhất ngôn cửu đỉnh, nàng nói không động, khẳng định không động.

"Huyền Đế ấn? Quỷ mới biết nó ở nơi đâu, cô cũng rất muốn biết đây. Thế nhưng các ngươi làm như Cổ Ma vực ta là nơi các ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi hay sao?"

Lúc này, cô gái yêu mị mặc áo lam nói tiếp: "Đó là đương nhiên, vốn chúng ta không tìm được đồ sẽ trực tiếp rời đi. Nhưng mà rất không đúng dịp, ngươi ngăn chặn ở chỗ này, trì hoãn thời gian của chúng ta, bằng không ngươi đâu biết được chúng ta đến đây?"

Ma hoàng nhìn bọn họ, sắc mặt vô cùng âm trầm, xác định bọn họ không cầm vật gì. Trên một phương diện cứ như vậy thả bọn họ đi mà nói, nếu như truyền ra ngoài, danh tiếng Cổ Ma vực không được tốt cho lắm. Nhưng mà một phương diện khác, nếu như không thả, chân chính liên quan đến căn cơ Cổ Ma vực, cho dù vận khí tốt giết chết toàn bộ đối phương, thì Cổ Ma vực cũng từ thương thảm trọng.

"Long tộc bọn họ là kẻ thù Vũ Minh, cũng không phải là kẻ thù Cổ Ma vực. Vũ Minh đuổi bắt bọn họ, Cổ Ma vực chúng ta theo sau hư trương thanh thế là được rồi, không có chỗ tốt gì, cũng không đáng ta ra sức xuất thủ..." Đầu óc Ma hoàng chuyển động.

Sáu người Long tộc cũng đang đợi đáp án từ Ma hoàng, tâm tình của bọn họ rất đơn giản. Như vậy, một khi muốn đánh cứ việc đánh, không đánh thì không đánh, bọn họ làm việc luôn luôn là như vậy đó, cho nên không gì phải sợ.

Hôm nay, Cổ Ma vực tổn thương đã đủ thảm trọng, đối mặt với Long tộc người nghe đã sợ mất mật, Khương Vô Tà vẫn là lựa chọn lui bước.

Thế nhưng, vấn đề mặt mũi nhất định phải kiếm trở về, cho nên hắn lạnh lùng nói: "Muốn cô để cho các ngươi đi, có thể, cô coi như là các ngươi đến Cổ Ma vực ta làm khách. Dĩ nhiên, không để lại chút tiền trà nước không được. Trong các ngươi phái ra một người, tiếp cô một quyền, cô liền để cho các ngươi đi."

"Nói đùa gì vậy, ngươi không ngăn được chúng ta, chúng ta muốn đi thì đi, ai còn muốn đỡ một quyền của ngươi chứ?" Cô gái áo lam nhẹ giọng cười nói.

Trong sáu người, nàng là tuổi nhỏ nhất, tu vi đoán chừng cũng yếu nhất, thế nhưng nói chuyện cũng nhiều nhất. Đợi sau khi nàng nói xong, nam tử áo đen giống Khương thị nhất mạch ở bên cạnh nàng kéo nàng lại.

Sau đó tiến lên một bước, nói: "Đa tạ đại ca, bọn họ là do ta mang đến Cổ Ma vực, một quyền này, sẽ do ta đến đón!"

Ở phía sau hắn, vị nữ tử đầu lĩnh có huyết mạch Long vũ giả lên tiếng. Nàng mới là người duy nhất chống lại Ma hoàng.

Nam tử áo đen cũng chính là Khương Vô Nhai lắc đầu, tuổi của hắn ở trong sáu người này là lớn nhất, ở phương diện thực lực, hình như cũng cường đại nhất trừ nàng kia ra.

Thấy hắn chấp nhất, nữ tử kia cũng không nói thêm gì nữa. Nhãn thần đen nhánh của nàng giống như là hồ nước u tĩnh, nhìn Khương Vô Nhai một hồi, không có bất kỳ dao động nào.

Thấy người đứng ra là Khương Vô Nhai, trong mắt Ma hoàng Khương Vô Tà hiện lên một chút tức giận, nói: "Ta cũng đoán được là phản đồ ngươi sẽ đứng ra!"

Khương Vô Nhai sắc mặt cũng có chút ít âm trầm, nói: "Ngươi nhớ cho kỹ, ta phản bội không phải là Cổ Ma vực, mà là Vũ Minh. Cho nên ngươi cũng không có tư cách bảo ta là phản đồ, hơn nữa ta từ đầu cho đến nay làm bất kỳ việc gì đều không hối hận qua!"

"Bao gồm ngươi ngày ngày như tên hề theo đuôi nữ nhân kia sao?" Khương Vô Tà cười khẩy nói.

Khương Vô Nhai hơi chậm lại, hắn cắn đôi môi, nói: "Chuyện của ta cũng không cần ngươi quan tâm tới, ra tay đi!"

Ma hoàng Khương Vô Tà không chút khách khí, đợi Khương Vô Nhai vừa nói xong, thân thể của hắn chỉ trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó là một quyền hướng Khương Vô Nhai đập tới.

Long Thần trong đầu chấn động!

Hắn cẩn thận nhìn Khương Vô Tà xuất thủ, một quyền kia không có bất kỳ sức tưởng tượng nào. Một quyền đơn giản cứ như vậy được đánh ra, nhìn không thấy bất kỳ chân khí nào bộc phát ra, nhưng mà một quyền như vậy, thế nhưng làm cho Long Thần cảm giác được kinh khủng.

"Một quyền của hắn thế nhưng không có chân khí tiết ra ngoài, toàn bộ lực lượng cũng đều tụ lại trên nắm tay. Lực đạo của một quyền này nhìn thì chưa ra hình ra dáng, nhưng mà nếu thực sự áp lên người của ta, sợ rằng có thể làm cho ta tan xương nát thịt vô số lần, đây chính là Vũ - lực lượng Vũ cảnh sao?"

Long Thần vội vàng nhìn Khương Vô Nhai bị công kích tới, thế nhưng làm hắn khiếp sợ chính là Khương Vô Nhai không hề đề kháng. Ánh mắt hắn khép lại, tùy ý trúng một quyền Ma hoàng, ầm ầm trực tiếp bay ra ngoài!

Xì! Một ngụm máu tươi được phun ra.

Khi còn ở giữa không trung, nữ tử thủ lĩnh tiếp được Khương Vô Nhai, Khương Vô Nhai lúc này sắc mặt trắng bệch, lồng ngực của hắn bị lõm vào. Thế nhưng Long Thần lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ tăng trưởng trở lại. Nhất định là sinh mệnh chiến kỹ.

"Ngươi không xuất thủ à? Đáng đời." Ma hoàng cũng không dự tính được đối phương không chống cự.

Khương Vô Nhai ho ra một bụm máu bầm, thân thể của hắn có được sức khỏe khôi phục kinh người, chỉ mới qua một lát mà thôi, dĩ nhiên hắn cũng có thể thoát khỏi sự giúp đỡ của nàng kia.

Sau đó lăng không đứng yên, hắn nhìn Ma hoàng, nói: "Ca, sau một quyền này, ta cùng với Cổ Ma vực không còn quan hệ gì nữa. Nơi này đã không tha thứ cho ta, nếu như sau này phải đối mặt, đến lúc đó ta không có nương tay."

"Nói mạnh miệng, chờ ngươi tới Địa Vũ cảnh tầng ba rồi hẵng nói. Lúc nãy nếu cô không nương tay, ngươi có thể sống sót sao?" Ma hoàng nói.

"Đi thôi!"

Không đợi Khương Vô Nhai trả lời, nàng kia liền ra lệnh. Khương Vô Nhai lúc nãy cử động, là hắn tự mình chọn lựa, năm người kia mặc dù muốn ngăn cản. Chỉ là nếu hắn vẫn cố chấp, có nói nhiều nữa cũng không ăn thua gì.

Lấy thực lực bọn họ, kỳ thật muốn rời đi, Ma hoàng không thể ngăn được, thế nhưng Khương Vô Nhai đã từng là người Cổ Ma vực, cho nên bọn họ mới để cho Ma hoàng một chút mặt mũi mà thôi.

Trước từng ánh mắt run rẩy của đám người Cổ Ma vực, sáu người Long tộc bắt đầu hướng bên ngoài mà đi. Ở thời điểm đi được một nửa đường, Khương Vô Nhai bỗng dưng dừng bước, sau đó hắn quay đầu nhìn lại trong đám người kia, nhìn Thanh Li vương trong hai mắt đã xuất hiện nước mắt.

Nhìn thấy ánh mắt Thanh Li vương như thế, trong lòng Khương Vô Nhai chấn động.

Hắn dừng bước, năm người kia cũng dừng bước, quan tâm nhìn hắn, trong đó cô gái áo lam nói: "Nhị ca, ngươi làm sao vậy?"

"Hãy chờ ta một chút, cùng với lão bằng hữu ôn chút chuyện xưa."

Sau khi nói một câu như thế, Khương Vô Nhai liền hướng Thanh Li vương đi tới. Những người bên cạnh Thanh Li vương thấy Khương Vô Nhai đến, vội vàng hoảng sợ lùi bước. Chỉ có Liễu Y Y đứng yên bất động, kéo cánh tay Thanh Li vương, núp ở phía sau lưng Thanh Li vương, có chút khiếp đảm nhìn nam nhân trước mắt vừa có chút xa lạ lại vừa có chút quen thuộc.

"Thanh Li, chúng ta đã hơn mười năm chưa gặp rồi? Ta mấy lần đến Cổ Ma vực cũng không nhìn thấy ngươi, ngươi có khỏe không?"

Trước mặt Thanh Li vương, Khương Vô Nhai lộ ra vẻ câu thúc.

"Rất khỏe!" Thanh Li vương vội vàng lau nước mắt, sau đó đạm nhạt cười.

Lúc này Khương Vô Nhai mới thở phào nhẹ nhõm, nói: "Thân phận không giống, chúng ta là lão bằng hữu cũng không cách nào gặp nhau, nghe nói ngươi đã có nữ nhi, nói vậy, chính là nàng, nàng..."

Khương Vô Nhai thành tâm nhìn Liễu Y Y, bỗng nhiên hắn ngây dại. Cô bé này cùng hắn có cảm giác huyết mạch tương liên, vào lúc này đã xông lên đại não của hắn.

Hình dạng của hắn khiến đám người Khương Vô Tà trên mặt đều là cười lạnh như dự liệu.