Long Huyết Chiến Thần

Chương 756: Luyện Đan Sư




Thế nhưng, Bạch Lan tại sao lại đối tốt với mình. "Ta xem ra, hắn cũng đã biết tồn tại hắc thủ phía sau màn rồi, ngươi nhìn đi, Lôi Ma nhất mạch và Phong Thần nhất mạch thực lực không kém bao nhiêu. Phong Thần nhất mạch lại bá đạo đi chiếm hai đại vực mà thế lực Lôi Ma nhất mạch toàn bộ đều tập trung ở trong Thanh Mộc Thiên Thành, có thể thấy được Bạch Lan muốn chính là ẩn giấu và nội liêm. Hắn quá kiêng kỵ hắc thủ phía sau màn, cho nên không dám ló đầu ra, đạo lý súng bắn chim đầu đàn, hắn hiểu được, cho nên, hắn cũng sẽ không động tới người, thậm chí là lặng lẽ thành lập giao hảo với người. Được rồi, ta có thể nói hai người các ngươi bỗng dưng đều muốn tạo lập quan hệ, đây cũng được coi như là ông trời tác hợp cho đó!"

"Đi tìm chết đi." Long Thần cười mắng một tiếng.

"Xem ra ta ở Thanh Mộc Thiên Thành này, hẳn là có thể làm việc không chút cố kỵ nào, chờ tu vi ta đạt tới Địa Vũ cảnh lục trọng. Ta bắt đầu lên đỉnh cao nhất Thanh Mộc Thiên Thành, tu luyện Thất Diệu Tinh Thần Thể, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là tu luyện ra Thất Diệu tinh thần chân nguyên ở trong người, đây mới là bước đầu căn bản thi triển Thất Diệu Tinh Thần Thể và Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ, về phần thần binh Tam Thiên Tinh Vực, uy lực quá mức to lớn, ta còn phải đợi đến sau này hắn nói!" Rất nhanh, Long Thần liền định ra kế hoạch tu luyện.

Ở Thanh Mộc Thiên Thành, có Bạch Lan che chở, có tiểu nha đầu Tố Nghiên che chở, Long Thần hoàn toàn có thể vô ưu. Chẳng qua là, những hắc thủ phía sau màn, tựa như một cây gai ở trong lòng Long Thần. Đợi đem suy nghĩ của mình thấu hiểu, Long Thần mới bảo Tiểu Miêu hỗ trợ canh gác, còn chính hắn an tâm đem tâm thần mình chìm vào trong tảng đá ở trong Thái Hư cảnh, bắt đầu suy nghĩ công pháp Địa Vũ cảnh lục trọng. Từ khi hãn đột phá tới Địa Vũ cảnh ngũ trọng, thời gian trôi qua không ít, bây giờ đúng là thời điển hắn xung kích Địa Vũ cảnh lục trọng.

Vũ thần bi, dưới Thái Hư khí màu xám tro bao phủ tan mát ra quang mang màu xám tro. Dưới Long Thần chuyên chú. rất nhanh trên vũ thần bị, liền xuất hiện bóng ảnh hư ảo, lần này, bóng ảnh một lần nữa bắt đầu từ Địa Vũ cảnh nhất trọng, đem địa vũ quyền phổ diễn luyện lại từ đầu. Từ Địa Vũ cảnh nhất trọng, mãi cho đến Địa Vũ cảnh ngũ trọng, Long Thần phát hiện mỗi một lần học tập, cũng mang đến cho mình không ít chỗ tốt, nhất là Địa Vũ cảnh ngũ trọng cũng không thiếu thiếu xót, mà bây giờ hoàn toàn được đền bù toàn bộ.

Đại khái mất khoảng nửa ngày thời gian, Long Thần đã bắt đầu có thể tham khảo quyền pháp Địa Vũ cảnh lục trọng, nhưng mà hắn vừa muốn diễn luyện quyền phổ thì ở bên ngoài Thái Hư cảnh, đột nhiên truyền tới thanh âm nhắc nhở của Tiểu Miêu, Long Thần chỉ có thể bất đắc dĩ đem tinh thần của mình rời khỏi Thái Hư cảnh, mở mắt nhìn qua chỉ thấy con mèo mập đang trừng mắt thật to nhìn mình.

"Chuyện gì xảy ra?" Long Thần hỏi.

"Tự đi nhìn chẳng phải biết hay sao." Tiểu Miêu lười biếng duỗi cái lưng mệt mỏi.

Long Thần vội vàng dùng Phệ Linh Yêu Đồng nhìn lại, quả nhiên phát hiện ở bên ngoài cửa một đoạn không xa, Tố Tuyết mang theo một gã trẻ tuổi, đang đùng đùng nổi giận hướng bên này đi tới.

"Tỷ tỷ, đại ca ca nói, khi hắn tu luyện, ai cũng không thể đi quấy rầy hắn". Tố Nghiên ngăn ở phía trước Tố Tuyết, có chút lo lắng nói.

"Cái gì, Long Thần hắn là thá gì chứ, đi tới Thanh Mộc Thiên Thành ta, chính là tu luyện, lại không cho ta đến gần." Tố Tuyết nghe xong, sắc mắt tràn đầy tức giận.

"Nhưng mà đại ca ca từng nói qua...” Tố Nghiên nhỏ giọng nói.

"Nói cái gì chứ?" Tố Tuyết nhẹ nhàng đẩy nàng sang một bên, hướng bên này đi tới.

"Tỷ tỷ, còn như vậy ta không để ý tới người nữa..." Tố Nghiên vừa mới nói xong câu này, chị cho một tiếng cửa đã được mở ra. Mụ Tố Tuyết này thật đúng là không yên phận mà, điều này làm cho Long Thần có chút ít tức giận, chi cha một tiếng Long Thần mở cửa ra, tầm mắt lạnh như băng nhìn đến trên người Tố Tuyết. Long Thần mặt lạnh như vậy đi ra ngoài, sau đó lạnh lùng nhìn mình, Tố Tuyết đúng là bị dọa sợ mất hồn vía. Thế nhưng, nàng ngay lập tức tức giận thầm nghĩ: Tên tia tử này chỉ mới Địa Vũ cảnh ngũ trọng, còn lâu mới là đối thủ của ta, ta tại sao phải sợ hắn chứ?" Nghĩ tới đây, lá gan của nàng to thêm chút đỉnh và cũng giống Long Thần vậy dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn đối phương, giễu cợt nói: "Đi ra là tốt rồi, ta còn tưởng rằng ai đó làm con rùa đen rút đầu trốn trong đó không ra nữa chứ!"

"Tỷ tỷ, tại sao người lại nói lời như vậy được!" Tố Nghiên cũng có điểm tức giận, nàng đứng bên cạnh Long Thần, nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo của hắn, bất đắc dĩ nhìn Long Thần nói: "Đại ca ca, ta không cản được nàng, thật xin lỗi..."

"Không có chuyện gì đâu." Long Thần trong lòng dù có điểm không vui, nhưng lại thấy tiểu nha đầu này khả ái như vậy, hắn liền không tức giận nữa. Chẳng qua Tố Tuyết kia giống như con ruồi nhọ phiền toái, Long Thần không chọc nàng thì thôi, trái lại nàng chạy tới làm phiền.

Lần này, tới đây để làm gì nhỉ? Long Thần nhìn về một người ở bên cạnh Tố Tuyết, thanh niên nhân này niên kỷ thoạt nhìn tương đương với Long Thần. Dĩ nhiên niên kỷ chân thật bao nhiêu Long Thần cũng không rõ ràng lắm, ngay thời điểm Long Thần đánh giá gã trẻ tuổi này, người nọ cũng đang đánh giá Long Thần. Thanh niên nhân kia lớn lên khí chất chắc cũng giống như Bạch Lan vậy, sắc mặt tái nhợt, vóc dáng cao gầy, khí chất âm lãnh. Dĩ nhiên hắn không có quan hệ gì với Bạch Lan, chẳng qua khí chất của hai người giống nhau thôi, còn tướng mạo so với Bạch Lan thì kém không ít, Bạch Lan có thể sinh ra một đội nữ nhi xinh đẹp như thế. Nếu tại trên tướng mạo so với người trẻ tuổi kia còn cao hơn một bậc, dĩ nhiên gã trẻ tuổi này đến khi trưởng thành cũng không kém.

Tựa hồ nam nhân Ma tộc, trên khí chất cũng gần tương đương với Bạch Lan, có một loại âm lãnh tái nhợt, điểm này được thể hiện rõ ở trên người trẻ tuổi kia, thế nhưng bên trong cái vẻ âm lãnh của hắn, Long Thần còn cảm thấy một loại hỏa diễm rừng rực. Lúc này người trẻ tuổi kia cũng đang nhìn Long Thần, sau đó hắn dùng tiếng có chút khàn khàn, nói: "Tuyết công chúa, ngươi nói người nọ, chính là hắn ta sao?"

Tố Tuyết gật đầu, nói: "Đúng là hắn, người cảm thấy hắn như thế nào?"

Người trẻ tuổi cũng không trả lời, ngược lại hắn nhìn về phía Tố Nghiên, nói: "Nghiên nhi công chúa, ngươi tới đây cho ta nhìn xem một chút."

Tố Nghiên nhìn Long Thần, sau đó lại gật gật đầu, nói: "Được... Tư Đồ ca ca."

Sau khi nói xong nàng đi tới bên người người trẻ tuổi kia, nàng tựa hồ có chút sợ hãi người trẻ tuổi kia, cho nên không dám đến gần hắn mà là đứng ở cách hắn khoảng chừng một thước, có chút sợ hãi nhìn thanh niên có khí chất âm lãnh này.

Long Thần chợt nhớ tới, hình như Tố Nghiên đã từng nói qua với hắn, tại trong Thanh Mộc Thiên Thành, có một thanh niên tên là Tư Đồ Vũ, hiện tại Tốổ Nghiên gọi hắn là Tư Đồ ca ca, nói vậy đúng là người này rồi.

Tư Đồ Vũ đánh giá Tố Nghiên một hồi, chau mày, hắn tiến lên phía trước, tại trên người Tố Nghiên nhẹ nhàng sờ mấy cái, dĩ nhiên hắn không đụng tới những bộ vị mẫn cảm, chẳng qua là xem xem nơi cánh tay, gương mặt,... Nhìn một hồi lâu, Tố Nghiên nhịn không được lui về phía sau mấy bước, đến lúc này hắn mới dừng lại, có chút nghi ngờ hỏi Tố Nghiên: "Nghiên nhi công chúa, trên người của ngươi không có bất cứ chuyện gì, làm sao người biết được sau mười ngày nữa sẽ trở nên già yếu? Ngươi đến bây giờ không có chuyện gì cả."

"Nhưng mà, đại ca ca nói như thế." Tố Nghiên vẻ mặt không giải thích được nói.

"Ngươi đây cho rằng ta đang lừa gạt ngươi?" Tư Đồ Vũ cau mày nói, trong ánh mắt hiện lên một đạo ánh sáng lạnh, bắn tới trên người Long Thần.

"Không biết, hơn nữa phụ thân ta cũng tin tưởng đại ca ca!" Tố Nghiên vội vàng nói, nàng lui mấy bước, đi tới bên cạnh Long Thần, tiếp tục nói: "Hiện tại đại ca ca đang ở chỗ của ta, mười ngày sau nếu ta có xảy ra chuyện gì, hắn sẽ hỗ trợ, đại ca ca là Luyện đan sư rất lợi hại đó nha!"

"Thật sao?" Tư Đồ Vũ nhích thân, hắn là Luyện đan sư duy nhất tại Thanh Mộc Thiên Thành, bây giờ lại có một gã mới tới. Hơn nữa thực lực chị mới Địa Vũ cảnh ngũ trọng, thấy Tô Nghiên và hắn thân mật như thế, trong lòng hắn thầm thấy khó chịu, đánh giá Long Thần một hồi, hắn nhẹ giọng châm chọc nói: "Từ lúc nào chạy tới một tên lừa đảo vậy, người có cái gì đó có thể chứng minh mình là một Luyện đan sư? Lấy ra một viên đan dược cho ta nhìn xem một chút"

"Đúng, ngươi ngay cả đan dược cũng không lấy ra thôi, làm sao chứng minh mình là một Luyện đan sư?"

Tố Tuyết giống như dò trúng ra đa, hồ nghi nhìn Long Thần, cho dù Bạch Lan tin tưởng, nàng thật sự không yên lòng đem sinh tử của muội muội của mình giao đến trong tay một người xa | lạ, hơn nữa người xa lạ này lại nhìn mình không thuận mắt, một chút cũng không thèm nhìn.

"Ta có phải Luyện đan sư hay không, không cần đi chứng minh cho các ngươi xem?" Long Thần thản nhiên nói.

"Hừ, ta xem ra ngươi đây là đang giả bộ!" Tố Tuyết nhìn Long Thần, giễu cợt nói.

"Ngươi không cần càn rỡ với chúng ta, chỉ cần người lấy đồ vật ra chứng minh ngươi là Luyện đan sư, chúng ta mới có khả năng giao Nghiên nhi công chúa cho ngươi, nếu không nghe lời, chúng ta làm sao yên tâm cho được?" Tư Đồ Vũ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Dừng một chút, hắn tiếp tục nói: "Trở thành Luyện đan sư, đầu tiên là ngưng kết ra đạn hỏa, để cho ta nhìn đan hóa của người ra sao, ta tuyệt đối không nói khác đi" Hắn cũng biết Bạch Lan rất coi trọng Long Thần, nếu không, lấy thực lực Long Thần, sớm đã bị hắn đá văng ra khỏi Thanh Mộc Thiên Thành rồi, nơi nào còn khách khi nói chuyện cùng với Long Thần như thế.

Sau khi nói xong, Tư Đồ Vũ thấy Long Thần không có động tĩnh gì, hắn nhìn Long Thần, nhẹ nhàng vung chưởng mình lên, bàn tay mở ra, bỗng nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu xanh biếc, chớp động ở trên tay hắn, bộc phát ra nhiệt lượng đốt người. Tư Đồ Vũ đem hỏa diễm xanh biếc hua hua tại trước mặt Long Thần một phen, sau đó mới thu lại, nói: "Bớt nói nhảm đi, ngươi lấy ra đan hòa cho ta nhìn xem một chút"

"Không được, đại ca ca của ta không cần phải mang ra cho các ngươi xem." Tố Nghiên biết Long Thần chỉ là Luyện đan sư giả mạo, cho nên nàng vội vàng nói lời như thế, thế nhưng nàng nhỏ tuổi, còn chưa có nói láo qua, một câu kia nói ra, càng thêm bại lộ Long Thần không phải là một Luyện đan sự thật sự. Trên thực tế nếu Long Thần là một Luyện đan sư thật sự mà nói hắn dĩ nhiên không ngần ngại đem đan hòa của mình lộ ra ngoài để cho bọn họ nhìn một chút.

"Long Thần, lần này người giả bộ rốt cuộc bị vạch trần rồi? Ta xem ra người chỉ là một Luyện đan sư giả mạo, ngay cả đàn hỏa cũng lấy không ra, lại còn muốn cứu muội muội của ta nữa chứ, nếu để cho cha ta biết được, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Tư Đồ Vũ, đi, bây giờ chúng ta đi nói với cha ta." Tố Tuyết thấy Long Thần thật sự không lấy ra được đan hòa, trong lòng hết giận, rốt cuộc có chứng cứ chứng minh với phụ thân mình rồi. Lúc trước bị phụ thân quát mắng hai lần, nàng cho đến bây giờ vẫn còn không chịu phục.

"Tỷ tỷ, đừng như vậy mà..." Tố Nghiên gấp đến độ muốn khóc lên, nàng biết tỷ tỷ của mình lúc bình thường không phải như vậy, đây cũng bởi vì quá quan tâm tới nàng, giờ này mới nhảy xả cố tình gây sự mà thôi. Đáng tiếc, lời nói của nàng căn bản không ngăn cản được Tố Tuyết.

"Đợi một chút. "Đúng lúc này, tiếng Long Thần truyền đến Tố Tuyết và Tư Đồ Vũ đều xoay người lại, Tố Tuyết nhìn Long Thần một chút. “Tên lừa gạt, ngươi còn cái gì để nói sao?"

"Không phải các ngươi nguồn nhìn đan hòa sao? Chuyện này rất đơn giản." Long Thần vừa nói, nhẹ nhàng giơ tay bàn tay phải lên.

"Ca ca?" Tố Nghiên trong mắt toát ra thần sắc nghi hoặc, nàng biết Long Thần căn bản sẽ không có đan hòỏa, vậy thì lúc này lại là xảy ra chuyện gì?

Khi mà nàng còn đang kỳ quái, một đóa hỏa diễm màu đỏ máu, bỗng nhiên bộc phát ra từ lòng bàn tay Long Thần, hỏa diễm màu đỏ máu kia thiêu đốt mãnh liệt, so với hỏa diễm màu xanh biếc đến tội nghiệp của Tư Đồ Vũ mà nói, hỏa diễm màu đỏ máu của Long Thần lộ ra vẻ hung hãn và cường đại hơn nhiều lần.

"Cái này, cái này..." Sau khi thấy được hỏa diễm tại lòng bàn tay Long Thần, Tố Tuyết và Tư Đồ Vũ hai mặt nhìn nhau, đều có chút sững sờ, cho đến khi Long Thần thu lại hỏa dễm màu đỏ ẩn chứa Kim Ô hỏa, hai người mới ngẩn ngơ, vội vàng nói: "Làm sao có thể? Ngươi làm sao có được đan hỏa?"

"Đó là tự nhiên, ta sớm đã nói, đại ca ca là một Luyện đan sư cường đại nha." Tố Nghiên lúc này, trên mặt tràn ngập nụ cười, đối phương hai người chính là người gây sự, kết quả Long Thần lấy ra đan hỏa, đối với các nàng mà nói quả thực quá bẽ bàng.

Dĩ nhiên, trong lòng Tố Nghiên vẫn không hiểu, rõ ràng Long Thần chẳng phải là Luyện đan sư, như thế nào lại có đan hỏa chứ? Qua một hồi, Tư Đồ Vũ và Tố Tuyết cũng không phản đối, coi như là Tố Tuyết cũng không khỏi không hoài nghi đến ý nghĩ của mình lúc trước có đúng hay không, Long Thần có biện pháp cứu muội muội của mình hay không, mà mình thì lấy bụng tiểu nhân đo lường quân tử? Dù sao ngay cả phụ thân cơ trí của mình cũng lựa chọn tin tưởng Long Thần, sau đó còn quát mắng bản thân mình, nếu Long Thần không phải là người có thủ đoạn chân chính, Bạch Lan sao phải làm như vậy? Đổi lại cách nói khác, nếu như Long Thần thật sự là ân nhân cứu mạng của muội muội mà mình ở chỗ này tìm mọi cách quấy nhiễu, luôn mang đến cho đối phương khó chịu, nếu đối phương tức giận bỏ chạy, chẳng phải là mình đã hại muội muội hay sao? Nghĩ tới đây, Tố Tuyết trong lòng là một trận hoảng sợ.

Thế nhưng, Tư Đồ Vũ bên cạnh lại không tòng phục, hắn ổn định tâm tình lại, nóng lạnh nói: "Không phải có đan hỏa, chính là một Luyện đan sự chân chính, một Luyện đan sư cường đại, tài liệu, học thức, đan hòa, vân vân và vân vân... cũng phi thường trọng yếu, ta cũng không tin chân nguyên người chị mới Địa Vũ cảnh ngũ trọng, có thể xuất ra đan dược tốt gì đó, không ngại đánh cuộc với ta một lần, như thế nào?"