Long Huyết Chiến Thần

Chương 766: Xuyên Vân Cung Phá Quân Tiễn




“Hắn không dám, vừa vặn cho chúng ta."

Tư Đồ Vũ trong mắt lóe lên tia sáng tham lam. Hắn chờ đợi Tư Đồ Diệu quyết định, thế nhưng Tư Đồ Diệu lại đang im lặng, một hồi sau, Tư Đồ Diệu ngẩng đầu, mắt lạnh nhìn tôn nhi của mình, nói: "Tiểu tử, ngươi cũng biết đó, chúng ta nếu như giết chết Long Thần, chúng ta chính là địch của Bạch Lan, thậm chí là địch của Ma tộc, người cảm thấy đáng giá không?"

Tư Đồ Vũ ngây dại, hắn ngay từ đầu không cảm thấy sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy, bất quá bây giờ suy nghĩ lại, rất có thể như lời Tư Đồ Diệu nói.

"Ông nội, ta cũng vậy không đưa ra được phương pháp cướp lấy, chẳng qua nếu thật sự là Thất Diệu tinh quân truyền thừa, thật sự rất hấp dẫn, nếu như ông nội nhận được truyền thừa, nói không chừng có thể thành công đột phá cực bích thiên vũ tới Thiên Vũ cảnh, hơn nữa Tam Thiên Tinh Vực, ít nhất tại trong Thiên Vũ cảnh nhất trong không có đối thủ, trở thành cường gia cùng cấp bậc với Bạch Lan và các vị Thần tộc kia."

Trong lời nói của Tư Đồ Vũ, có ý tứ hấp dẫn Tư Đồ Diệu.

Bóp!

Tư Đồ Diệu cả giận tát Tư Đồ Vũ một cái, nói: "Tiểu tử, chuyện này ta còn hiểu hơn người, phải để người dạy bảo hay sao hả? Thế nhưng có một điểm người nói sai rồi, cường giả tới Thái cổ bãi tha ma, cũng không chỉ hai người Bạch Lan và vị Thần tộc kia, người cho rằng Ngũ Hành minh không có võ giả Thiên Vũ cảnh nhị trọng sao? Người cho rằng trong võ giả bình thường không có cường giả Thiên Vũ cảnh nhị trọng sao? Ba tháng sau, đại tái Thanh niên cửu tộc võ đạo" ngươi có biết là do ai đứng ra tổ chức hay không?"

Tư Đồ Vũ chắc lưỡi hít hà, những vấn đề này hắn một cái cũng không biết.

"Thì ra còn nhiều cường giả như vậy a, ông nội, Thất Diệu tinh quân truyền thừa, chúng ta có muốn cầm lấy hay không?"

Tư Đồ Vũ dại ra nói.

Tư Đồ Diệu im lặng một hồi, nhìn tinh quang ở bên ngoài cửa sổ, nói: "Ngoại trừ Bạch Lan, trong bát đại trưởng lão chỉ chúng ta biết được Long Thần có Thất Diệu tinh quân truyền thừa, một cơ hội khó có được như vậy, cả đời cũng không thể gặp qua, bỏ qua cơ hội này tương đương cam chịu trầm luân, cả đời này của ta đi đến hồi kết, chẳng qua nếu có cơ hội đi tiếp, cho dù là gặp phải khiêu chiến gì đó, cho dù là sinh ly tử biệt, cho dù là thê tử ly tán, cho dù là sinh linh đồ thán, Tư Đồ Diệu ta cũng không hối tiếc! Ngươi nói đi, ta có muốn nó hay không! Có muốn lấy nó hay không!"

Tư Đồ Vũ bị dọa sợ đến nỗi lui về sau mấy bước.

Lần đầu tiên hắn phát hiện, gia gia của mình dĩ nhiên là một người kinh khủng như thế, xem ra lúc bình thường lão giả này luôn hòa ái, thế nhưng trong nội tâm cũng có không cam lòng như thế.

"Gia gia, cho dù thế nào đi nữa ta cũng đứng ở bên cạnh ngươi!"

Tư Đồ Vũ kích động nói.

"Đúng thế, người thông hiểu là tốt rồi, ta được Thất Diệu tinh quân truyền thừa, chẳng khác nào người cũng nhận được truyền thừa? Chờ ta mở ra một Ma Thần thánh triều khác, ta sẽ truyền thừa lại cho ngươi!"

"Ông nội, vậy thì không phải là Ma Thần thánh triều mà là Tinh Thần thánh triều a, thậm chí, chúng ta muốn thống nhất vạn quốc cương vực!"

Tư Đồ Vũ tâm tình vô cùng kích động.

"Tiểu tử có chí hướng là tốt rồi, chẳng qua những chuyện này, phải làm từ từ, bây giờ chúng ta chế định ra một cái kế hoạch"

Ngay khi nói tới đây, Tư Đồ Diệu bỗng nhìn ra bên ngoài, nói: "Trần Dương, nếu đã tới thì vào đi thôi"

Tư Đồ Vũ lấy làm kinh hãi, không nghĩ tới Trần Dương thế nhưng chạy tới đây, mới nãy hắn còn nghĩ nói chuyện Trần Dương với Tư Đồ Diệu, dù sao lấy chỉ số thông minh của Trần Dương, nhất định biết cái chết của nhi tử mình, có liên quan tới Tư Đồ Vũ. Mà bây giờ đây Trần Dương làm cái gì?

Dĩ nhiên, Tư Đồ Vũ không lo lắng cuộc nói chuyện giữa mình và ông nội bộ Trần Dương nghe được, dù sao hắn và Trần Dương đều là võ giả Địa Vũ cảnh bát trọng, còn Tư Đồ Diệu chính là võ giả Địa Vũ cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Tư Đồ Diệu lên tiếng xong, không qua bao lâu, chỉ cho một tiếng cửa được mở ra, Trần Dương mang hơi thở lạnh như băng đi vào, đem ánh mắt lạnh như băng nhìn Tư Đồ Vũ một cái, sau đó lại hướng về Tư Đồ Diệu hành lễ, nói: "Thấy qua trưởng lão."

Tại Ma Thần thánh triều, Trần Dương chính là nằm trong hệ Tư Đồ Diệu, cho nên nhi tử của hắn mới gần gũi với Tư Đồ Vũ như vậy, hắn vốn cho rằng muốn tạo cho nhi tử mình một tiền đồ sáng lạn, không nghĩ tới lại hại chết nhi tử của mình.

"Trần Dương, chuyện ngày hôm nay, ta biết rồi."

Tư Đồ Diệu trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói.

"Ân."

Trần Dương gật đầu, hắn cũng không nói nhiều hơn nữa. Không khí lúc này tương đối quỷ dị, Tư Đồ Vũ có chút nghi hoặc nhìn hai người ha, không biết được bọn họ rốt cuộc đang nghĩ tới chuyện gì.

"Tiểu Vũ không hiểu chuyện, bảo Trần Húc đi giáo huấn Long Thần một trận, không nghĩ tới đối phương lại hạ thủ dứt khoát như vậy, chuyện này đều do tiểu Vũ, giờ đây ta mang hắn cho ngươi xử lý, muốn đánh muốn giết tùy ý ngươi"

Tư Đồ Diệu tát Tư Đồ Vũ một cái, đánh Tư Đồ Vũ văng tới trước mặt Trần Dương.

Trần Dương nắm chặt quả của mình, nhìn Tư Đồ Vũ một cái, sau đó mới đỡ hắn dậy, nói: "Oan có đầu, nợ có chủ, ta chỉ xem ai đã động thủ giết chết nhi tử ta thôi, không phải là hắn, ta hôm nay tới đây, chính là hỏi xem trưởng lão một chút, có hay không phương pháp đánh chết tên tiểu tử kia."

"Ta đoán hắn lúc trời tối sẽ đến nơi đó tu luyện, lấy chân nguyên Địa Vũ cảnh bát trọng của ngươi, còn có thành tựu ở phương diện chiến kỷ nhiều năm của ngươi, đánh chết hắn rất chi là dễ dàng."

Tư Đồ Diệu nói.

"Còn có thể đi nơi nào nữa chứ? Vừa lúc, hài tử của ta cũng chết ở nơi đó, hài cốt không còn, ta rất muốn hắn chết ở nơi đó, hài cốt cũng không còn."

Trần Dương cắn răng, đạm mạc nói.

"Niệm ngươi là thuộc hạ của ta, ta sẽ đưa cho ngươi một lễ vật."

Nói xong, Tư Đồ Diệu từ trong nạp giới lấy ra một vật, nhất thời một cỗ dao động cường đại thổi quét qua căn nhà gỗ này, thấy vật kia, ánh mắt Trần Dương sáng lên, nói: "Phá Quân Tiến, Xuyên Vân cung, là thần binh Vương cấp cao đẳng, không nghĩ tới nó nằm ở trong tay trưởng lão."

"Cầm đi, vật này ở trong tay ta, còn không có ai biết được, hôm nay đưa cho người. Có Phá Quân Tiên và Xuyên Vân Cung, ngươi có thể ở ngoài một dặm đánh chết Long Thần, đợi sau khi hoàn thành, ngươi cất giữ binh khí kia đi, sẽ không ai biết người động thủ, người vẫn cứ lưu lại chỗ này, thần không biết quỷ không hay."

Tư Đồ Diệu giao hai đồ vật đó đến trong tay Trần Dương.

Thần binh cùng một cấp bậc, uy lực cũng có thể chênh lệch gấp mười mấy lần trở lên, tại trong thần binh Vương cấp cao đẳng, Xuyên Vân Cung và Phá Quân Tiến, đều là binh khí rất nổi trội, tại vạn quốc cương vực rất nổi danh.

Đem hai đồ vật này thu lại, Trần Dương gật đầu, nói: "Trưởng lão, đã như vậy ta liền cáo từ, đợi sau khi thành công, ta sẽ rời khỏi Ma tộc, dù sao tộc trưởng sẽ biết ta động thổ, sau này có cơ hội chúng ta gặp lại nhau, hôm nay đa tạ ngươi đã ban thưởng cho ta Xuyên Vân Cung và Phá Quân Tiên!"

"Đi đi."

Tư Đồ Diệu phất phất tay, nói.

Lúc này Trần Dương mới rời đi, đợi sau khi ra khỏi căn nhà gỗ, Trần Dương mới bất đắc dĩ thở dài: "Húc nhi, người giết người phụ thân có thể báo thù, người gây hại cho ngươi, sợ rằng phải đợi rất lâu, chờ ta rời khỏi Ma tộc, ta mai phục ở vùng phụ cận, đừng để cho ta nắm được cơ hội, Tư Đồ Vũ nếu để ta nhìn thấy người đi lại một mình, nhất thiết phải lấy tính mạng của ngươi!"

Trong lòng hắn đối với Tư Đồ Vũ cũng không phải không thù hận, chẳng quả ở trước mặt Tư Đồ Diệu, hắn lại không có lực lượng đánh chết Tư Đồ Vũ, lúc nãy Tư Đồ Diệu trao Tư Đồ Vũ cho hắn, cũng chỉ là thử lòng một chút mà thôi, nếu Trần Dương thật sự động thủ, ngay tức thì sẽ bị Tư Đồ Diệu giết chết.

Tư Đồ Diệu, cũng là một lão cáo già chân chính.

Đợi Trần Dương đi rồi, Tư Đồ Vũ mới hơi nghi hoặc, nói: "Ông nội, ngươi thật sự mang vật quý như vậy đưa cho hắn hay sao, ta thật lâu rồi muốn lấy được nó từ người í, để cho Trần Dương đánh chết Long Thần, vậy thì Thất Diệu tinh quân truyền thừa làm sao lấy được?"

Tư Đồ Diệu chậc chậc cười thành tiếng, nói: "Ngươi chưa từng nghe qua một câu nói hay sao, gừng càng già càng cay, ta chỉ cấp cho hắn một cái cơ hội mà thôi, chờ hắn hoàn thành những gì ta bảo, ta tới nghiệm thu cũng không muộn, hơn nữa ngay cả tính mạng của hắn ta cũng thu hồi luôn."

"Ông nội muốn giết hắn? Nhưng mới vừa rồi hắn không phải nói là bỏ qua cho ta hay sao, chỉ nhắm vào Long Thần thôi?"

Tư Đồ Vũ một thân khó hiểu.

"Ngu xuẩn, dám đến Thái cổ bãi tha ma, không một ai là người không dứt khoát, hắn nói không động tới người chỉ là vì hắn không dám, nếu để cho tên này có cơ hội, tuyệt đối sẽ liều mạng diệt trừ ngươi."

Tư Đồ Diệu bĩnh tĩnh nói.

"Thì ra là như vậy..."

Tư Đồ Vũ có chút im lặng.

"Tiểu tử, đồ vật mà người muốn học còn nhiều lắm"

Dừng một chút, Tư Đồ Diệu tiếp tục nói: "Thất Diệu tinh quân truyền thừa, ngươi đã nhìn thấy, đêm nay, vật kia sẽ rơi vào trong tay ta, về phần Trần Dương, thật vui vẻ đi làm một người chết thay."

“Ân? Ông nội, người quyết định làm như thế nào?"

Tư Đồ Vũ tò mò hỏi.

"Để Trần Dương đánh chết Long Thần, ta lại cướp đi Thất Diệu tinh quân truyền thừa, trong nháy mắt phải giết chết Trần Dương, hết thảy người chết không có đối chứng, ai biết được Long Thần mang Thất Diệu tinh quân truyền thừa? Ai có thể biết, là ta giết chết Trần Dương? Phá Quân Tiên và Xuyên Vân Cung kia, ngoại trừ ngươi ra, không một ai biết được nó nằm ở trong tay ta."

"Ông nội cao minh!"

Tư Đồ Vũ giơ ngón tay cái lên, so với Tư Đồ Diệu mà nói, hắn cảm giác mình thật sự quá non, người như vậy, mới đúng là bò cạp độc kinh khủng nhất.

Lúc Long Thần còn tu luyện nhưng lại không biết ở bên ngoài mạch nước ngầm đã bùng phát. Còn chín ngày nữa mới cho Tố Nghiên uống long huyết lần nữa, cho nên hắn cũng không nóng vội, tại trong khoảng thời gian này, hắn căn bản dùng để tu luyện, tại Thanh Mộc Thiên Thành thiên địa linh khí vô cùng sung túc, là một nơi tu luyện khó có được, đoán chừng đây là nguyên nhân Lôi Ma nhất mạch chiếm cứ Thanh Mộc Thiên Thành, Tu luyện ở chỗ này, có thể làm ít công hiệu to.

Rất nhanh ban ngày qua đi màn đêm phủ xuống. Ngay khi màn đêm vừa mới buông xuống, Tố Tuyết cũng không phí thời gian, trực tiếp gõ cửa Long Thần, đi tới trước mặt Long Thần, nàng hôm nay mặc một thân quần áo màu đen luyện công, đầu tóc tết thành đuôi ngựa, thoạt nhìn rất già dặn mà không mất đi mị lực, một cỗ hương thơm mùi xử nữ đập vào mặt Long Thần, thần thanh khí sảng.

"Xem ra người còn nhớ chuyện ban ngày ta nói?"

Long Thần đứng dậy, trêu chọc nói.

"Đừng lãng phí thời gian nữa, đi tu luyện "Thất Diệu tinh quân truyền thừa" của ngươi đi, để cho tiểu nữ đây kiến thức qua một chút, truyền thừa của một trong Thất Quân, rốt cuộc lợi hại đến cỡ nào."

Tố Tuyết nhịn không được trêu ghẹo nói, Long Thần ban ngày mặc dù nói tới Thất Diệu tinh quân nhưng nàng lại không để ở trong lòng, tại nàng xem ra hơn phân nửa tên này đang ba xạo.

Long Thần cười mà không nói, thu thập một phát, sắc thái đã hoàn toàn tối, hai người cũng không nói thêm gì nữa, hướng chỗ cao nhất trên Thi Môn Thiên Thành bay đi, lần này Long Thần cẩn thận nhiều lắm, dùng Phệ Linh Yêu Đồng đánh giá chung quanh một lần, phát hiện tại trong phạm vi một dặm không có điểm kỳ quái nào, hắn mới yên tâm bắt đầu lên đường.

"Sao vậy? Có ta ở đây, người còn lo lắng có người tới quấy rầy ngươi hay sao?"

Tố Tuyết lắc lắc cái eo 56 tiêm mại, đi ở bên cạnh Long Thần, có chút không vui nói.

Ánh ánh trăng trong xanh, da thịt trắng như tuyết của nàng trở nên trong suốt bóng loáng, quả nhiên dưới ánh trăng Tố Tuyết rất mỹ lệ. Cái tên Bạch Tố Tuyết, lấy vô cùng tốt.

"Ngươi nhìn cái gì đó?"

Bị Long Thần nhìn chăm chăm như vậy, Tố Tuyết có chút mất tự nhiên, nàng có cảm giác ánh mắt của Long Thần chẳng có chút hảo ý nào.

Long Thần cười khan một tiếng, nói: "Nói cũng đúng a, Tố Tuyết công chúa là thanh niên kiệt xuất nhất Ma tộc, tu vi có thể so với bát đại trưởng lão, có người bảo vệ, xác định sẽ không có người nào thương tổn được ta."

"Ba hoa chích chòe, muốn đi đòn à."

Tố Tuyết cũng không thật đánh Long Thần. Trước kia nàng đối Long Thần chẳng ưa chút nào, đợi đến khi Long Thần cứu muội muội của nàng, thì ấn tượng của nàng đối với mới thay đổi, hiện tại còn cảm thấy người này rất thú vị, ít nhất khi cùng với hắn ở chung một chỗ, so với ở chung một cùng Tư Đồ Vũ thì thoải mái hơn nhiều lắm.

Dọc theo đường đi tùy tiện nói mấy câu, Long Thần mang theo Tố Tuyết hướng chỗ cao nhất đi lên, khi còn nửa đường đi, Tố Tuyết bỗng dưng nói: "Long Thần, ta nói với một chuyện chính sự được không."

"Chuyện gì?"

Nhìn vẻ mặt đầy nghiêm túc của Tố Tuyết, Long Thần cho tới bây giờ cũng không có chán ghét gì nàng, cho nên liền rất chân thành nghe.

Tố Tuyết quay đầu lại, nhìn Long Thần thật sâu, nhẹ nhàng nhích động đôi môi đỏ mọng, nói:

"Ta xem Nghiên nhi đối với người rất ỷ lại, cả ngày luôn miệng nói tên ngươi, ngươi không cảm thấy chuyện như vậy thật kỳ quái hay sao? Hiện tại, Nghiên nhi chỉ mới mười bốn tuổi thôi."

Long Thần ngẩn ngơ, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Ý người nói là Nghiện nhi yêu thích ta đúng không?"

Tố Tuyết gật đầu, nói: "Không phải là ta nói, chỉ là ta nhìn ra được mà thôi, lần này ngươi đem nàng ra khỏi quỷ môn quan, hơn nữa... Dù sao, ý của ta chính là muốn hỏi ngươi, ngươi lưu lại Ma tộc, từ nay về sau quyết định làm con rể Ma tộc sao? Ngươi có bảo đảm mình có được thực lực quật khởi ở trong Ma tộc không? Nếu như không được mà nói, ta hy vọng người đối với muội muội của ta, đừng có tốt như vậy nữa, ý của ta người hiểu chứ?"

Long Thần cúi đầu suy nghĩ, lời của đối phương rất có đạo lý, Long Thần trên đường đi tới đến bây giờ, hình như cũng gây ra không ít cuộc tình đơn phương, từ Mộ Dung Vũ Thiên Ma cung, Liễu Y tại Thần Vũ thánh triều, tình cảm của hai người này đối với Long Thần rất sâu đậm nhưng cuối cùng Long Thần vẫn bước lên hành trình của mình mà bây giờ đây, hắn biết mình không thể nào lưu lại vạn quốc cương vực, cho nên hắn suy tư một chút, quyết đoán nói: "Ngươi nói ta hiểu được, sau này khi ta cùng với Nghiên nhi chung đụng nhau, sẽ chú ý tới vấn đề này, dù sao nàng còn nhỏ, đúng không?"