Long Ngạo Chiến Thần

Chương 110: Thây ngổn ngang khắp đồng




Tốc chiến tốc thắng.

Long Ngạo đương nhiên biết rõ, thời gian kéo dài đối với mình chính là chí mạng.

Chính vì như thế, Long Ngạo cầm Huyết ẩm Cuồng đao trong tay, một đao đón lấy một đao, không ngừng sử xuất Huyết ẩm tam thức, nhất là đệ tam thức Liệt Diễm Hỏa Hải. 

Trong ba thức của Huyết Ẩm Bát Thức, chỉ có đệ tam thức Liệt Diễm Hỏa Hải thích hợp tác chiến đông người.

Dựa theo suy tính của Đồ Lôi và Diệp Hạo, Long Ngạo đánh bại hơn năm ngàn tên đệ tử, kém nhất cũng cần nửa canh giờ, thậm chí một giờ.

Đến lúc đó bọn hắn có thể ngồi ngư ông thủ lợi, dễ dàng chém giết đối phương, nhưng kết quả thì sao? 

Trước sau chưa tới ba phút, Long Ngạo đã miễn cưỡng mở một đường máu, thây người ngổn ngang khắp đồng, máu chảy thành sông.

"Người nào ngăn ta sẽ phải chết!"

Kẻ sát nhân bắt đầu chết lặng, nhưng trong nội tâm Long Ngạo rất rõ ràng, hắn không thể không như thế, hắn rống lên một tiếng, huyết ẩm Cuồng Đao trong tay lần nữa chém ra, Liệt Diễm Hỏa Hải phô thiên cái địa áp chế mà đi. 

Không biết là nguyên nhân gì, những đệ tử còn lại của Lưu Vân Tông vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa, biết rất rõ ràng là chỉ còn đường chết, nhưng vẫn căm phẫn rống giận lao tới, va chạm liên tục không ngừng.

"Người nào ngăn ta, giết!"

Long Ngạo đại khai sát giới, bỗng nhiên một tiếng rồng rống lên vang vọng cả góc trời, vốn Long Cường muốn lao ra, nhưng bị Long Ngạo miễn cưỡng áp chế trở về. 

Long Ngạo giật mình.

Hắn không phải người ngu, đương nhiên biết rõ Long Cường một khi xuất hiện sẽ đưa tới nhiều phiền toái lớn, đây cũng không phải bởi vì Lưu Vân Tông, mà là vì hoàng thất Tinh Vân.

Trong nội tâm Long Ngạo rất rõ ràng, Long võ giả chỉ có Long thị gia tộc tam giai trở lên mới có, một khi bị Long thị gia tộc biết rõ mình chính là một vị Long võ giả, kết quả có thể nghĩ. 

Chính vì như thế, Long Ngạo miễn cưỡng áp chế Long Cường, bọn người kia lại lần lượt lao ra.

Cứ như vậy, Long Ngạo miễn cưỡng mở một đường máu, khi tất cả mọi người tiếp tục chuẩn bị như thiêu thân lao đầu vào lửa, Long Ngạo đột nhiên quay người, ánh mắt lạnh lùng thấy chỉ còn lại không đến một nửa đệ tử Lưu Vân Tông, nói ra:

"Tông môn và trưởng lão như vậy, chẳng lẽ các ngươi hoàn toàn đồng ý tiếp tục bán mạng sao?" 

Lời nói của Long Ngạo quả nhiên có tác dụng, tất cả mọi người đều là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Các đệ tử ở đây không có ai là người ngu, đương nhiên biết tông môn đưa bọn chúng ra chỉ làm bia đỡ đạn, nhưng thân là đệ tử Lưu Vân Tông, thật muốn không công bán mạng sao?

Không biết ai dẫn đầu, ngay sau đó hơn hai ngàn người quay người rất nhanh chạy đi, chỉ chốc lá, đã biến mất vô tung vô ảnh. 

Giờ khắc này trên đỉnh Lưu Vân Phong.

Thây người khắp đồng, máu chảy thành sông, ngoài toàn bộ đệ tử Lưu Vân Tông bị giết chết, số đệ tử còn lại cũng trốn đi tất cả, nói cho cùng, cả Lưu Vân Tông chỉ còn lại có hai người Đồ Lôi và Diệp Hạo.

Quang can tư lệnh. 

Nhìn thấy thi thể đầy trên đất, muốn nói không động dung, đó đều là gạt người, nhưng Diệp Hạo và Đồ Lôi biết rõ, chỉ cần có thể giết Long Ngạo, cho dù hủy diệt cả tông môn cũng sẽ không tiếc.

"Long Ngạo, không thể không thừa nhận ngươi thực rất cường đại, là người mà ta thấy là thiên phú tốt nhất, nhưng ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ gì."

Đồ Lôi phất phất tay, thân thể Diệp Hạo đã thoát ra, người chưa tới khí thế cường đại đã tới trước. 

Nhưng còn không đợi Diệp Hạo kịp phản ứng, Huyết ẩm Cuồng đao của Long Ngạo đã bổ tới, Hoàng Tuyền cửu liên kích, Băng Phong Phệ Tâm và Liệt Diễm Hỏa Hải tầng tầng chồng lên nhau, cộng thêm Trấn Hồn Ấn ăn mòn linh hồn, chỉ một đao đã đem Diệp Hạo chặn ngang chặt đứt.

Một đao chém chết Diệp Hạo.

Ngây ngốc nhìn thấy trước mặt đã bị giết sạch, Đồ Lôi hình như có chút khó có thể tiếp nhận, bởi vì thực lực Diệp Hạo trong lòng của hắn rất rõ ràng, cao thủ đứng thứ hai của Lưu Vân Tông, thực lực gần với mình. 

"Đồ Lôi, đến lượt ngươi."

Cả Lưu Vân Tông giờ chỉ còn lại có một mình Đồ Lôi, chỉ cần có thể chém chết Đồ Lôi, không chỉ báo được đại thù mà Lưu Vân Tông coi như là hoàn toàn bị diệt.

Đồ Lôi hình như có chút không cách nào tiếp nhận sự thật như vậy, nhưng ngay một giây sau, Đồ Lôi giống như gặp quỷ rồi, ngây ngốc nhìn Diệp Hạo chết trước mặt mà phục sinh, thiếu chút nữa lên tiếng kinh hô. 

Hồn nô?

Nhìn thấy hồn nô được triệu hồi ra, Long Ngạo đương nhiên biết rõ đây là Long Phúc giúp mình luyện chế hồn nô, nhưng tốc độ không khỏi quá nhanh, nhưng trong tình huống này hắn cũng không nghĩ nhiều.

Đồ Lôi nhìn thấy thi thể trên mặt đất, nhìn lại Diệp Hạo xuất hiện trước mặt, khó có thể tin nói ra: 

"Ngươi không phải Diệp Hạo, ngươi chỉ là linh hồn?"

"Mặc kệ hắn là cái gì, ngươi đều phải chết."

Đem hồn nô của Diệp Hạo một lần nữa thu hồi vào không gian Long ấn, hơn nữa đã thông tri với Long Phúc để đem Diệp Hạo, còn có sáu hồn nô của Tinh Vân Hộ quốc đường toàn bộ luyện hóa, đem công lực đạo nhập trong cơ thể Long Cường. 

"Đồ Lôi, hôm nay ta và ngươi sinh tử một trận, hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng."

"Ha ha ha, Long Ngạo, chỉ bằng ngươi?"

Dường như nghe chuyện buồn cười nhất thế gian, đột nhiên Đồ Lôi ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, trong tiếng cười tràn ngập khinh bỉ và trào phúng. 

"Long Ngạo, ta hôm nay ngược lại muốn nhìn xem ngươi làm sao có thể giết ta."

Nói xong, Đồ Lôi rốt cục động, thân là võ giả Dung Hợp, thực lực của Đồ Lôi cũng không phải là Diệp Hạo có thể so sánh cùng.

Nhưng Long Ngạo vẫn không có chút sợ hãi nào, ngược lại chiến ý ngập trời. 

Một đầu tóc trắng, một thân hắc y, thiếu niên cao ngạo cầm Huyết ẩm Cuồng đao trong tay, sừng sững tại đỉnh Lưu Vân.

Không nhìn thẳng Đồ Lôi, đợi đến lúc Đồ Lôi còn cách khoảng một mét, thân thể Long Ngạo mới bắt đầu chậm rãi động, Trấn Hồn Ấn, huyết ẩm tam thức đồng thời xuất ra, về phần Long Ngạo thì là hơi nghiêng thân hướng phía bên trái mà công kích.

Người trong nghề vừa ra tay thì biết có hay không. 

Kỳ thật trong nội tâm Đồ Lôi căn bản là xem thường Long Ngạo, nhưng vừa mới giao chiến, trước sau vẫn chưa tới một hồi, Đồ Lôi cũng đã biết rõ thực lực Long Ngạo gần như có thể địch nổi mình, khó trách dám một mình giết đến tận Lưu Vân Tông.

Chính vì như thế, Đồ Lôi mới càng thêm hạ sát tâm.

Cứ như vậy, hai người đại chiến trong nháy mắt đã chiến ba hiệp bất phân thắng bại, ngươi tới ta đi, đều muốn đưa đối phương vào chỗ chết, căn bản không để cho đối phương bất cứ cơ hội nào. 

Huyết Ẩm Bát Thức tam thức, thức thứ nhất Hoàng Tuyền cửu liên kích, thức thứ hai Băng Phong Phệ Tâm, đệ tam thức Liệt Diễm Hỏa Hải, lập tức cùng chồng lên nhau, cộng thêm Trấn Hồn Ấn, không một tiếng động bắt đầu ăn mòn linh hồn Đồ Lôi.

Đồ Lôi đã cẩn thận từng li từng tí nhưng vẫn bị Trấn Hồn Ấn xâm nhập, lão chấn động, lập tức đem công lực một phân thành hai, một mặt toàn lực ngăn cản này luồng sức mạnh quỷ dị ăn mòn linh hồn, một mặt toàn lực xuất kích đối phó Long Ngạo.

Trấn Hồn Ấn đã xâm nhập vào trong cơ thể Đồ Lôi, trong nội tâm Long Ngạo lập tức đại hỉ, căn bản sẽ không bỏ lỡ cơ hội ngàn năm khó gặp, Trấn Hồn Ấn liên tiếp mà ra, hơn nữa phối hợp huyết ẩm tam thức, bức Đồ Lôi từng bước lui về phía sau, bất cứ lúc nào cũng có thể chém giết đối phương. 

"Long Ngạo, ngươi dám giết ta?"

"Giết!"

Giờ khắc này Long Ngạo căn bản không có chút thương cảm, quyết trảm thảo trừ căn. 

"Đủ rồi, Long Ngạo, nếu như ngươi đã không nương tay, ta chỉ có thể giết chết ngươi vậy."

Lúc này một đạo âm thanh uy nghiêm vang lên, ngay sau đó trên đỉnh Lưu Vân xuất hiện ba đạo nhân ảnh.