Long Tế

Chương 153: Ông phục chưa?




Dù ông ta đã đột phá đến giai đoạn đầu Ám Kình, nhưng ông ta của hiện tại, nếu gặp phải Trần Phong ba năm trước thì cũng bị Trần Phong lấy mạng chỉ với một ngón tay.

Chứ đừng nói là Trần Phong hiện tại.

Trần Phong hiện tại chỉ dựa cơ chế vận khí đã có thể ép cho ông ta không thể ngẩng đầu lên nổi.

Ra tay? Ông ta có cơ hội đó không?

Kim Lục An đúng là không có cơ hội.

Võ sĩ Minh Kình, chế ngự lực để chiến đấu.

Võ sĩ Ám Kình, chế ngự khí để chiến đấu.

Võ sĩ Hóa Kình, chế ngự thế ffrrt chiến đấu.

Chế ngực thế gì? Thế của trời đất! Thế của tự nhiên!

Nếu nói, lúc ở cảnh giới Minh Kình và Ám Kình, võ sĩ vẫn còn thuộc phạm vi con người thì đến Hóa Kình, võ sĩ đã vượt khỏi phạm vi con người rồi!

Tiến gần đến những nhân vật trong thần thoại cổ đại.

Võ sĩ Hóa Kình, kình khí trong cơ thể tỏa ra ngoài, đã có thể khống chế khí lưu xung quanh.

Như Trần Phong lúc này, trông như không ra tay, nhưng thực ra, kình khí trong cơ thể anh đã phóng ra ngoài từ lâu, thổi quét hết tất cả khí lưu trong vòng mấy chục mét xung quanh, nén lại thành nhà tù nặng hơn nghìn quân (1), giam cầm Kim Lục An.

Nghìn quân là khái niệm gì?

Tương đương với món đồ nặng mười tấn đè lên lưng Kim Lục An.

Kim Lục An có thể không quỳ sao?

Nếu Kim Lục An không phải võ sĩ Ám Kình, thì lúc này ông ta đã biến thành một thịt vụn lâu rồi.

Dù sự bền bỉ của Kim Lục An mạnh, nhưng lúc này cũng bị ép đến mức mạch máu khắp người có hiện tượng nổ tung.

Mặc dù mạch máu chưa vỡ, nhưng hai đầu gối của Kim Lục An đã ép cho sàn đá xanh nứt vỡ như mạng nhện, chỗ nứt có máu len lỏi.

Thấy dáng vẻ thảm hại của Kim Lục An, đệ tử của Võ đường Kim Cương, đều bị sợ đến mức run như cầy sấy, không cả dám nhìn Trần Phong lấy một cái.

Lúc trước họ chưa từng nghĩ Kim Lục An – người gần như là vô địch trong mắt họ lại có ngày thảm hại thế này.

Bị người ta trấn áp, quỳ trên đất, cả quá trình không cả có cơ hội ra tay.

Họ đã không tưởng tượng nổi rốt cuộc Trần Phong là võ sĩ cảnh giới nào rồi.

Tô Hạo Nhiên cũng ngập trong kinh ngạc, bàn tay giấu trong ống tay áo đã hơi run rẩy. Cả đời này của ông ta, võ sĩ mạnh nhất từng gặp chính là tông chủ Thần Quyền Tông - giai đoạn cuối Ám Kình, nhưng dù là tông chủ Thần Quyền Tông thì chắc chắn cũng không thể chỉ dựa vào cơ chế vận khí đã có thể khiến một võ sĩ giai đoạn đầu Ám Kình, không thể nhấc nổi đầu gối.

Vì thế cảnh giới của Trần Phong không cần nói cũng biết.

Hóa Kình!

Chỉ có thể là Hóa Kình trong truyền thuyết!

Nhưng Kim Lăng có tông sư Hóa Kình trẻ vậy sao?

Không, phải nói là cả Hoa Hạ có tông sư Hóa Kình trẻ vậy sao?

Khóe môi Tô Hạo Nhiên đắng chát, ông ta thậm chí cảm thấy, Trần Phong căn bản không phải một thanh niên hai mươi mấy tuổi, mà là một ông lão hơn trăm tuổi.

Hóa Kình hai mươi mấy tuổi, Tô Hạo Nhiên không dám nói sau này không có, nhưng chắc chắn là trước đây chưa từng có.

Nếu việc ở đây hôm nay truyền ra ngoài, e là cả giới võ thuật Hoa Hạ đều sẽ đón một đợt động đất mạnh.

Lúc này, Trần Phong lạnh lùng nói: "Kim Lục An, ông biết sai chưa?"

"Biết sai." Miệng Kim Lục An đắng nghét, nếu thời gian có thể quay trở lại, ông ta chắc chắn sẽ không tham dự vào việc đó.

"Biết sai? Vậy hôm nay tôi cắt đứt căn cơ võ thuật của ông, lấy mạng ông, ông có phục không?" Trần Phong khoanh tay đứng, phong thái như người trời.

"Phục." Kim Lục An bình tĩnh nói, nếu ông ta dám nói không phục, Trần Phong chắc chắn sẽ giết cả nhà họ Kim.

"Được, vậy ông đi chết đi."

Ánh mắt Trần Phong lạnh lẽo, tiếp đó vung tay một cái, vỗ lên đỉnh đầu Kim Lục An.

"Rầm" một tiếng.

Kim Lục An ngã mạnh ra đất, cơ chế vận khí đứt đoạn, mắt vẫn chưa nhắm.

Kim Lục An vừa chết, người của Võ đường Kim Cương bỗng chốc như mất hồn, đứng không vững, thậm chí có mấy đệ tử nữ, đã bắt đầu khóc thút thít, đương nhiên, còn có không ít đệ tử nam trong ánh mắt nhìn Trần Phong chất chứa căm phẫn và hận thù.

Kim Lục An dù gì cũng dạy họ mười mấy năm trời, quan hệ với họ không khác gì bố con, nhưng hôm nay, Trần Phong lại dùng một chưởng đập chết Kim Lục An trước mặt họ.

Mối thù này, không đội trời chung!

Ánh mắt thù hằn của mấy đệ tử nam, Trần Phong đương nhiên cảm nhận được, nhưng anh chẳng buồn để ý, đến cả Kim Lục An anh cũng đập chết, mấy loại tép riu này nếu họ chịu yên phận thì Trần Phong cũng không thèm để ý họ, nếu họ muốn trả thù thì Trần Phong chắc chắn sẽ không nương tay.

Từ lúc quyết định trả thù, Trần Phong đã sẵn sàng giết chóc, trong nhóm sát thủ ba năm trước, Kim Lục An không phải nhân vật chính, chỉ là nhân vật phụ.

Nhân vật chính thật sự, là mấy người Ám Kình, thế lực liên quan phía sau họ e là càng đáng sợ hơn, thậm chí có khả năng còn xuất hiện Hóa Kình.

Vì vậy con đường trả thù chân chính chỉ mới bắt đầu, Kim Lục An chỉ là một con cờ tế mà thôi.

Còn về kẻ chủ mưu thưởng mười tỉ, Trần Phong cũng đoán được từ lâu rồi, chắc là hành vi nội bộ nhà họ Trần.

Nhưng không phải Trần Trấn Nam, mà là phe phái khác trong nội bộ nhà họ Trần.

Vì Trần Trấn Nam nếu ra tay chắc chắn sẽ đánh một phát chết luôn, anh sẽ không có chút khả năng sống sót nào.

Cả nhà họ Trần, Trần Phong kiêng dè nhất chính là Trần Trấn Nam.

Mặc dù hiện giờ anh đã tu luyện đến Hóa Kình, trở thành kẻ mạnh nổi bật hiện tại, nhưng sự kiêng dè với Trần Trấn Nam, vẫn không hề giảm bớt, ngược lại còn ngày càng mãnh liệt.

Anh không hiểu nổi Trần Trấn Nam.

Sau khi bước qua xác Kim Lục An, Trần Phong lạnh lùng nhìn lướt qua đệ tử của Võ đường Kim Cương một lượt, đệ tử của Võ đường Kim Cương đều cúi đầu, dù có hận đến mức muốn xé xác Trần Phong thì lúc này họ cũng không dám thể hiện ra chút nào.

Sau đó Trần Phong lại nhìn người của Võ đường Hạo Nhiên một cái, phát hiện phản ứng của người Võ đường Hạo Nhiên cũng không khác mấy người của Võ đường Kim Cương, trong ánh mắt nhìn anh phần nhiều là sợ hãi.

Đến cả Tô Linh Ngọc, cô nhóc không sợ trời không sợ đất, gương mặt xinh đẹp lúc này cũng tái nhợt, thậm chí còn không dám nhìn thẳng Trần Phong.

Trần Phong thở dài trong lòng, xem ra biểu hiện lúc nãy của mình dọa cô nhóc này rồi.

Cũng phải, một chưởng của mình đập chết Kim Lục An, trong mắt họ, Kim Lục An gần như là vô địch, họ không sợ mới không bình thường.

Trần Phong lắc đầu, sau đó xoay người bỏ đi.

Sau khi nhìn Trần Phong ra khỏi cửa, đôi mắt xinh đẹp của Tô Linh Ngọc bỗng không ngừng tuôn trào nước mắt.

Tô Hạo Nhiên không nhịn được thở dài, biểu hiện này của Tô Linh Ngọc có nghĩa là gì người làm bố như ông ta đương nhiên có thể hiểu.

Thực ra ông ta luôn biết, cô con gái này của mình sùng bái người mạnh, lúc nhỏ đã nói sau này sẽ gả cho một người mạnh mẽ đầu đội trời chân đạp đất.

Không nghi ngờ gì, Trần Phong chính là người mạnh hoàn mỹ đó.

Nhưng Trần Phong lại không hợp với Tô Linh Ngọc.

Vì Trần Phong quá mạnh, quá hoàn mỹ.

Chỉ hơn hai mươi tuổi đã là tông sư Hóa Kình, đưa mắt nhìn cả Hoa Hạ, cũng không tìm được mấy thiên tài có thể ngang hàng với Trần Phong.

Kiểu rồng giữa loài người như vậy, con gái mình lấy gì để sánh đôi?

Chú thích:

(1) Quân: đơn vị trọng lượng thời xưa của Trung Quốc, 30 cân là một quân