Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 42




Triệu Quốc Đống vốn không muốn tiến hành điều chỉnh nhân sự trong năm. Thứ nhất sẽ làm người ta nghĩ hắn vừa lên đã có hành động, thứ hai kinh tế toàn thị xã phát triển không cân bằng cũng không phải do cán bộ lãnh đạo một quận, huyện nào đó gây ra, mà là tích lũy từ nhiều năm lại đây.

Mấy năm trước Hoàng Lăng chú trọng phát triển Khu Khai Phát và Tây Giang. Hơn nữa Ninh Lăng có khởi điểm quá thấp nên cần một điểm sáng để kéo kinh tế cả thị xã tiến lên. Nhưng bây giờ cách này đã gặp chướng ngại nên cần phải giải quyết.

Muốn giải quyết vấn đề này chỉ dựa vào việc thay đổi người cũng không đạt được mục đích, mà còn cần thay đổi toàn bộ tư tưởng, quan niệm của thị xã, chỉnh đốn tác phong làm việc, thay đổi hệ thống không thích hợp với thời đại.

Đây là công việc lớn mà tiến hành lâu dài, có thể nói mấy năm hắn ở Ninh Lăng chính là để tạo trụ cột cho công việc này. Công việc này chẳng những phải tàn nhẫn còn phải tiến hành lâu dài.

Ở điểm này Triệu Quốc Đống thấy cần nói chuyện với Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Toàn Lực Trí, xem bên Ủy ban kỷ luật làm như thế nào để thông qua việc giám sát mà đẩy mạnh công việc này.

Nhưng bây giờ hắn gặp áp lực lớn, Triệu Quốc Đống thậm chí có thể đoán được tốc độ tăng trưởng GDP quý ba, bốn của Ninh Lăng sẽ giảm xuống.

Nếu như xuất hiện hiện tượng này Ứng Đông Lưu sẽ thấy sao, Tần Hạo Nghiên thấy sao, mà Yến Nhiên Thiên thấy sao?

Một khi Qua Tĩnh rời đi, ai còn nói chuyện giúp mình ở trên tỉnh. Nhâm Vi Phong có thể nhưng phân lượng của y chưa đủ, nhất là khi Yến Nhiên Thiên không ngừng châm biếm thì chỉ sợ đối phương khó có thể nói giúp mình. Nhất là khi Ninh Lăng không thể duy trì được tốc độ tăng trưởng như mấy năm trước.

Cái gì mà kinh tế Ninh Lăng gặp chướng ngại, khuyết điểm lộ ra, chưa có động lực mới. Đây vốn là nguyên nhân khách quan nhưng cũng có thể được coi là lý do. Triệu Quốc Đống cũng biết lấy lý do này để giải thích nhất định không được ai chấp nhận. Cho dù hắn sớm đưa ra dự đoán nưng lãnh đạo vaaxnx khó có thể chấp nhận.

Đây là vấn đề khó khăn, hắn phải có động tác để hóa giải hoặc dời áp lực đi. Triệu Quốc Đống tin trong nửa năm có thể gánh vác được áp lực vì không có vị lãnh đạo nào dễ dàng điều chỉnh một vị Bí thư Thị ủy mới nhận chức nửa năm, trừ khi hắn vi phạm pháp luật.

Chủ yếu nhất chính là năm sau. Nếu sang năm kinh tế Ninh Lăng không khởi sắc thì Triệu Quốc Đống sẽ gặp phiền phức lớn.

….

Hội nghị thường vụ kết thúc làm tâm trạng Lục Kiếm Dân rất phức tạp.

Quan niệm của Triệu Quốc Đống đúng là hơn người một bậc. Y vốn tưởng rằng ở tình huống kinh tế Ninh Lăng rõ ràng đang suy giảm, Triệu Quốc Đống có thể sẽ đặt trọng tâm vào việc thu hút đầu tư tăng GDP lên, không ngờ trong Hội nghị thường ủy mở rộng này lại thảo luận chính về việc thay đổi quan niệm, tư tưởng.

Nhưng Lục Kiếm Dân không cho rằng Triệu Quốc Đống chỉ làm cho có ở việc này. Lấy danh nghĩa Thị ủy đưa ra văn bản phát tới tay từng thường vụ, Phó thị trưởng và phụ trách các ngành, hơn nữa còn cho một tuần chuẩn bị. Hội nghị Thị ủy mở rộng lần này xe ra không hề đơn giản.

Từng người tham gia hội nghị đều phải phát biểu, nó sẽ khác hẳn so với bình thường. Nếu ai chỉ nói hời hợt cho qua thì chắc không ổn với Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống đã không phải Bí thư Quận ủy Tây Giang hơn ba năm trước, mấy năm hắn đã trưởng thành hơn nhiều.

Vị trí của Ninh Lăng ở quý hai vẫn xếp thứ năm toàn tỉnh, nhưng khoảng cách với mấy vị trí dẫn đầu càng lúc càng xa, khoảng cách với vị trí thứ 6, 7 cũng thu nhỏ lại. Lục Kiếm Dân không tin Triệu Quốc Đống không nhìn ra điểm này. Y cũng không tin Triệu Quốc Đống dám không nhìn điểm này. Chỉ sợ Triệu Quốc Đống cũng đang rất lo lắng.

Lục Kiếm Dân đương nhiên biết vấn đề kinh tế Ninh Lăng ở đâu vì trước đây y đã từng làm Bí thư Quận ủy Cảnh Hồ - quận có kinh tế phát triển nhất Thành phố Kiến Dương.

Cơ cấu kinh tế quá đơn nhất, trình độ phát triển thấp, nói khó nghe một chút đó là sản xuất công nghiệp của Ninh Lăng chính là dựa vào trụ cột mấy năm trước Triệu Quốc Đống tạo ra. Trụ sở thiết bị ngành điện và ngành công nghiệp thực phẩm đều là do Triệu Quốc Đống kéo về khi hắn làm ở Huyện Hoa Lâm, Khu Khai Phát và Quận Tây Giang. Hoàng Lăng sau đó chỉ là đẩy mạnh ngành này mà thôi.

Mà bây giờ hai ngành này đã không tạo cho người ta cảm giác sẽ phát triển thêm nữa, nhất là ngành thiết bị điện càng thêm rõ ràng.

Triệu Quốc Đống trong Hội nghị thường ủy cũng đã nói rõ vấn đề ở Ninh Lăng. Từ bản chất mà nói cán bộ Ninh Lăng vẫn chưa bỏ quan niệm cũ, thiếu ý thức với tình hình mới và thiếu ý thức phục vụ, thậm chí bó tay chịu trói. Không ít ban ngành và cán bộ có tâm trạng tự thỏa mãn, đây là nguyên nhân khiến cho Ninh Lăng không thể thay đổi toàn diện.

Từ vĩ mô mà nói kinh tế các huyện Ninh Lăng khá lạc hậu, các quận, huyện phát triển không cân bằng. Từ vi mô thì thấy các quận, huyện không định vị rõ ràng, thiếu quy hoạch cụ thể, không tìm ra được ngành và hạng mục thúc đẩy kinh tế địa phương mình phát triển, vẫn hy vọng hết vào việc thu hút đầu tư.

Trong Hội nghị thường ủy Triệu Quốc Đống đã nói rất rõ ràng, rành mạch, tất cả thường vụ đều chăm chú ghi chép lại.

Triệu Quốc Đống nói xong, các vị thường vụ tiến hành thảo luận khá nhiều với quan điểm của hắn. Tình hình này ở thời đại Kỳ Dư Hồng và Hoàng Lăng chưa bao giờ xuất hiện. Điều này làm Lục Kiếm Dân cảm thấy có chút ghen ghét.

Đối với việc Triệu Quốc Đống đưa ra một tuần sau tổ chức hội nghị Thị ủy ở rộng, yêu cầu lãnh đạo các ngành và quận, huyện đều phải phát biểu xem nên thay đổi quan niệm tư tưởng khi mình làm việc là như thế nào. Các thường vụ đều đồng ý và nói sẽ chuẩn bị.

Lục Kiếm Dân nghĩ đến đây liền khẽ thở dài một tiếng.

Cơ hội của từng người là khác nhau. y tự tin mình không kém gì Triệu Quốc Đống, nhưng không có cơ hội và người giúp như đối phương.

Chủ tịch tỉnh Trương Nghiễm Lan đã rời khỏi An Nguyên, Lục Kiếm Dân biết sắp tới mình sẽ đi chậm hơn trước. Việc lấy kinh nghiệm để lên chức không phải điều Lục Kiếm Dân thích. Giống như y không thích làm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật vậy. Nhưng bây giờ y mới là Phó bí thư, chưa thể tự quyết định được gì mấy. Mà Triệu Quốc Đống chỉ dùng mấy năm đã từ cán bộ nhỏ nhảy lên làm Bí thư Thị ủy.

Lục Kiếm Dân lắc đầu và yêu cầu mình tỉnh táo lại. Triệu Quốc Đống đến cũng tốt, ít nhất không cần phải đề phòng như khi còn Hoàng Lăng. Tính cách của Triệu Quốc Đống thì Lục Kiếm Dân cũng hiểu đôi chút. Mặc dù Triệu Quốc Đống có xử lý ai thì cũng dùng cách quang minh chính đại, làm cho đối thủ thua tâm phục khẩu phục.

Lục Kiếm Dân suy nghĩ một chút và thấy cần nhắc cũng phải nhắc.

- Thế Quần, anh nhận được văn bản của Thị ủy chưa? Ừ, anh cẩn thận nghiên cứu một chút, không nên dùng con đường cũ. Anh biết tính của Bí thư Triệu đó, không thích việc nói qua loa. Anh có một tuần thời gian suy nghĩ xem vấn đề của Vân Lĩnh là ở đâu, đưa ra mấy ý tưởng có thể thực hiện. Đừng tưởng tốc độ tăng trưởng kinh tế của Vân Lĩnh quý hai đã qua cửa, tôi nói với anh cẩn thận đừng bị ngã trong hội nghị lần này.

Bí thư huyện ủy Lang Thế Quần nhận được điện ủa Lục Kiếm Dân mới đầu không quá để ý, nhưng nghe Lục Kiếm Dân cố ý dặn thì cũng có chút giật mình.

Tốc độ tăng trưởng của Vân Lĩnh trong quý hai đứng đầu thị xã, đương nhiên đây chủ yếu là do việc xây dựng trạm phát điện, nhưng chỉ bằng việc này cũng không thể nào đứng mãi trên đầu được.

Lục Kiếm Dân không phải người thích nói nhiều mà còn dặn đi dặn lại như vậy, đây là nhắc mình phải chú ý đến hội nghị này. Lang Thế Quần nghĩ thấy cũng đúng, đây là hội nghị đầu tiên không theo trình tự mà Bí thư Triệu tổ chức, mặc dù chỉ là đề tài hư vô nhưng cũng cần phải cân nhắc ý đồ trong đó.