Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 83




Triệu Vân Hải ở Dương Thành rất thoải mái. Mặc dù vất vả đến độ cả ngày làm đến tận tối mịt nhưng y lại thấy vui vẻ.

Y tự gây dựng sự nghiệp, mặc dù tài sản là do mấy ông anh cho nhưng làm đều do tự tay y làm. Y đã làm quen với những anh em cùng chí hướng. Đây là điều Triệu Vân Hải vui vẻ nhất.

Triệu Vân Hải cảm thấy mình đi con đường đúng đắn. Rèn luyện ở Tập đoàn Thương Lãng lâu như vậy có giúp đỡ rất lớn đối với y khi bắt tay vào lĩnh vực mới. Nhưng nếu như y không bước ra thì mãi là kẻ không làm được trò trống gì, chỉ là kẻ ngồi làm trong công ty của hai ông anh mà thôi.

Đó không phải cuộc sống của mình. Khi mình bán lại toàn bộ cổ phần của Thương Lãng, Triệu Vân Hải biết mình đã đi lên con đường không có đường lui, nhưng đó lại là con đường chông gai của y.

Công ty do Triệu Vân Hải thành lập đã được công ty IDG và công ty đầu tư mạo hiểm Hán Đăng bỏ ra 12 triệu Usd đầu tư vào. Thêm tài sản ban đầu do Triệu Vân Hải bỏ ra khiến cho công ty này đang phát triển cực nhanh trong lĩnh vực mạng.

Có tài chính ủng hộ kết hợp với khái niệm về các tuyến du lịch Trung Quốc nên khiến công ty tăng tốc rất nhanh. Trang web do công ty quản lý cũng lập tức thành nơi nhiều người tham gia, cũng đang từng bước tiến tới niêm yết lên thị trường chứng khoán của NASDAQ – Mỹ, có lẽ sang năm sau sẽ thành công lên thị trường chứng khoán.

Bây giờ Triệu Vân Hải đã không phải tập trung chính vào công ty Tiêu Diêu nữa, công việc sau đây không phải nhà đầu tư như y phải làm. Có đội ngũ quản lý tốt thì công ty sẽ tiến vào thời kỳ phát triển, tác dụng của Triệu Vân Hải đã không còn quan trọng nữa. Quan trọng chính là mới đầu y chỉ rõ phương hướng cho bọn họ. Bây giờ chính là lúc y chờ thu thành quả.

Trang tin tức – Thiên Hạ mới là điểm mà Triệu Vân Hải chú ý, mặc dù về nghiệp vụ chia làm hai mảng C 2 C, B 2 B. Khi lựa chọn B 2 B cùng C 2 C, Thiên Hạ cuối cùng có một phần lớn chọn C2C, một bộ phận nhỏ chọn B2B, quá tham lam cầu toàn thì chỉ có kết quả không thành công, vì thế phân rã là tất nhiên.

Chỉ có một bộ phận nhỏ chọn B2B nhưng đó lại là mảng phát triển nhanh nhất. Có thể nói bọn họ chỉ tập trung vào đây, không phân tán tư tưởng sang điều khác khiến nó phát triển nhanh chóng.

Đương nhiên Thiên Hạ C2C cũng không yếu thế, bọn họ cũng lấy thành tích xuất sắc để chứng minh lựa chọn của mình là chính xác.

Bản thân Triệu Vân Hải không phải chuyên gia ở lĩnh vực mạng cho nên y chỉ chú tâm vào một việc đó tài chính.

Biểu hiện hoàn hảo ở công ty Tiêu Dao khiến cho danh tiếng nhà đầu tư của y khá nổi ở lĩnh vực mạng. Bên cạnh y thậm chí còn có một nhóm đầu tư đang tìm kiếm cơ hội. Mỗi một khi xuất hiện điểm sáng, bọn họ liền liên hệ và phân tích xem có đáng để đầu tư hay không?

Mà sự phát triển của Thiên Hạ là điều khiến nhiều nhà đầu tư mạo hiểm trong và ngoài nước thèm muốn. Dù đang đến thời kỳ mạng phát triển chậm đi đôi chút nhưng các nhà đầu tư cũng không hề e ngại.

Triệu Vân Hải cảm thấy mình rất thích cuộc sống như vậy. Y học ngành pháp luật kinh tế nên càng thích cảm giác này. Cái mũi thính, ánh mắt nhạy bén, nhằm đúng thời cơ rồi lao tới, tiến vào cực nhanh sau đó chọn thời cơ thích hợp mà rời đi. Cảm giác thành công đó thật tuyệt vời.

Triệu Vân Hải đã lâu không gọi điện cho anh cả. Thứ nhất do y quá bận, thứ hai do đại ca quá bận, xét cho cùng là hai bên đều bận. Đương nhiên không đến mức không có thời gian gọi điện, chẳng qua trong mắt hai người công việc là quan trọng hơn nên chỉ khi có việc lớn nên mới gọi.

Đại ca gọi điện tới hỏi về tình hình phát triển của trang web tin tức Thiên Hạ, hơn nữa hỏi rất chi tiết làm Triệu Vân Hải rất ngạc nhiên. Hình như đại ca không quá quan tâm chuyện cụ thể mà chỉ là hỏi phương hướng phát triển sự nghiệp của mình thôi mà.

Triệu Vân Hải cũng hỏi rõ đại ca có phải có yêu cầu đặc biệt gì không, nhưng đại ca lại không nói rõ, cuối cùng chỉ là nói ở Ninh Lăng hy vọng trang web có thể giúp đỡ tuyên truyền cho Ninh Lăng.

Việc này mà khiến đại ca gọi đến cho mình và nói chuyện một lúc lâu làm Triệu Vân Hải không quá tin. Đại ca hình như còn có chuyện gì đó nhưng lại không tiết lộ, điều này khiến Triệu Vân Hải rất buồn bực.

Triệu Quốc Đống đúng là còn chưa có quyết định cụ thể. Chủ yếu là ở chỗ hắn không biết lúc nào bệnh SARS mới bùng phát. Hắn chỉ biết nó xuất hiện ở Nam Việt nhưng tình hình cụ thể hắn hoàn toàn không biết. Cũng may trụ sở chính của trang web Thiên Hạ nằm ở Dương Thành, Triệu Quốc Đống hy vọng Triệu Vân Hải có thể nhanh chóng tìm được tin tức gì đó cho mình.



Kỳ nghỉ này ở Bắc Kinh, Triệu Quốc Đống thu hoạch không ít. Quan hệ giữa hắn và Lưu Nhược Đồng đã lấy lại cảm giác nhẹ nhàng, điểm này làm hắn rất vui.

Thuyết phục Thái Chánh Dương bắt đầu toàn diện khởi động kế hoạch dự trữ chiến lược dầu khí quốc gia cũng là việc vui vẻ. Chỉ từng đó đã đủ để quốc gia bớt tổn thất nhiều, dù sao hắn cũng là làm việc có lợi cho dân chúng, quốc gia.

Hướng đi tiếp theo của Thái Chánh Dương về cơ bản đã rõ. Triệu Quốc Đống thậm chí cảm giác có lẽ Trung ương không đợi sau khi Đại hội Đảng tổ chức mới để Thái Chánh Dương từ chức Bộ trưởng Bộ năng lượng, ít nhất khi nói chuyện với Thái Chánh Dương, Triệu Quốc Đống cảm nhận được như vậy.

Cũng không nằm ngoài suy đoán của Triệu Quốc Đống. Thái Chánh Dương rất có thể đi đến tỉnh Điền Nam. Đây là vị trí rất quan trọng với nhiều dân tộc, nhất là khi Trung ương đẩy mạnh tầm quan trọng mối quan hệ với Myanmar thì địa vị của tỉnh này càng thêm quan trọng.

Trung Quốc hợp tác với Myanmar xây dựng đường sắt, đường ống dẫn khí và quốc lộ nối liền nhau đều đi qua Điền Nam. Vì thế rất cần Đảng ủy, chính quyền Điền Nam toàn lực ủng hộ. Đây cũng là nguyên nhân chính mà Trung ương phái Thái Chánh Dương đến Điền Nam. Đồng thời kinh tế Điền Nam khá lạc hậu nên cũng cần Thái Chánh Dương đến thay đổi.

Làm như thế nào để thực hiện phát triển kinh tế vừa nhanh vừa ổn định, đồng thời cũng phải làm cho cuộc sống dân chúng ở đây tăng lên, đó chính là kỳ vọng của Trung ương đối với Thái Chánh Dương.

Thái Chánh Dương cuối cùng đã được thỏa lòng mong ước đến làm Bí thư tỉnh ủy một nơi, Triệu Quốc Đống cũng vui mừng cho y.

Trụ cột Điền Nam mặc dù yếu nhưng hoàn cảnh tự nhiên và xã hội đều khá tốt. Nhất là Điền Nam có biên giới với với Myanmar, Việt Nam, Lào, nếu có thể lợi dụng tốt thì Điền Nam sẽ là nơi giao thương chính của Trung Quốc với mấy nước kia.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút và thấy nên trở lại thực tế. Thái Chánh Dương đi làm Bí thư tỉnh ủy, mình còn ở một góc. Thoáng cái đã công tác được một khoảng thời gian không hề ngắn, nhìn qua thì hắn luôn thuận lợi nhưng chỉ hắn mới biết mình gặp được nhiều tính khiêu chiến. Từ Bộ năng lượng về Ninh Lăng đúng như Lưu Thác nói, khi từ Trung ương đến địa phương vẫn đặt chỉ tiêu phát triển kinh tế lên hàng đầu, nếu muốn lộ rõ lý lịch và địa vị của mình thì phải chú tâm vào phát triển kinh tế, các vấn đề khác chỉ là thuê hoa dệt gấm mà thôi.

Triệu Quốc Đống không thể không thừa nhận Lưu Thác có suy nghĩ quá chính xác. Đảm bảo an sinh xã hội cũng tốt, chỉ tiêu cảm giác hạnh phúc cũng tốt, đô thị xanh cũng tốt, đó chỉ thực hiện được khi kinh tế phát triển.

Ninh Lăng muốn phát triển, phải phát triển cực nhanh, ngoài việc mấy hạng mục kia cần phải nhanh chóng tiến hành xây dựng xong còn cần tạo hoàn cảnh tốt, thành lập hoàn cảnh và không khí khiến các nhà đầu tư nghe tên tự đến, muốn cho các nhà đầu tư cảm thấy an toàn và yên tâm khi đầu tư vào Ninh Lăng, phải tiến thêm một bước tăng cường ý thức phục vụ. Hoạt động chỉnh đốn tác phong làm việc trước đó chỉ mới là bắt đầu, Ninh Lăng cần phải tiến thêm nữa.