Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 70




Dương Kính Quang không khỏi suy nghĩ nhưng phải thừa nhận ở nhiều phương diện Ninh Lăng đã tạo được hoàn cảnh tốt để thu hút đầu tư và gây dựng sự nghiệp hơn nhiều các nơi khác.

Đây không đơn giản là sáng tạo, các ngành chức năng của thậm chí đã đưa ra quy định rõ ràng, đưa ra thời hạn của hạng mục, độ tin cậy, đánh giá về tính mạo hiểm của thị trường rồi cuối cùng đưa ra hệ thống đảm bảo tài chính, hơn nữa quỹ tài chính này cũng phát huy đầy đủ tác dụng. Hơn nữa chính quyền còn vận dụng cơ cấu tuyên truyền để tuyên truyền, cổ vũ những người muốn gây dựng sự nghiệp bằng quỹ tài chính đảm bảo. Điều này chứng minh chính quyền địa phương không phải chỉ đưa ra quỹ này cho có, để tạo thanh thế mà thực lòng hy vọng lợi dụng quỹ tài chính này điều động tính tích cực của đầu tư tư nhân để gây dựng sự nghiệp.

Mấy hôm trước khi Dương Kính Quang cùng người của Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia đến khảo sát Huyện Hoa Lâm, nhất là khách sạn về quỹ tài chính đảm bảo gây dựng sự nghiệp do huyện thành lập. Quỹ này chủ yếu đảm bảo việc vay vốn cho các công ty nhỏ, cổ vũ các công ty nhỏ trong toàn huyện phát triển và đã tạo được tác dụng tương đối rõ ràng.

Quỹ này thành lập được ba tháng đã nhận được 70 đơn xin vay vốn, sau khi thẩm tra đã cho 49 hạng mục vay vốn, cung cấp tài chính đảm bảo đạt 6,5 triệu, chia đều mỗi khoản vay không tới 150 ngàn. Hiệu suất thông qua nhanh như vậy làm cho huyện có tranh luận, lo rằng sẽ khiến cho quỹ mới thành lập dễ bị sụp đổ, chủ trương đề cao yêu cầu. Nhưng huyện sau khi nghiên cứu cuối cùng đã quyết định vẫn áp dụng chính sách rộng rãi để nuôi cá, dù là tài chính huyện gánh chịu một chút mạo hiểm cũng được.

Hoa Lâm là một huyện không quá phát triển, có thể nói là khá khó khăn. Ngay cả thành viên tổ công tác của Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia cũng khiếp sợ về sự quyết đoán và tầm nhìn của Huyện ủy, Ủy ban Hoa Lâm. Vì thế còn chuyên môn tiến hành thảo luận cách làm này với Bí thư huyện ủy Đường Diệu Văn. Đường Diệu Văn cũng nói ra cảm nhận của mình khi đến học tập kinh nghiệm ở khu vực Châu tam giác, cũng tỏ vẻ đây là do Thị ủy, Ủy ban ủng hộ nên Hoa Lâm mới có thể thực hiện được kế hoạch này.

Bây giờ Ninh Lăng lại dám bỏ ra 50 triệu để thành lập quỹ thúc đẩy phát triển ngành công nghệ cao, hành động này ở rất nhiều thành phố cấp phó tỉnh mới là ý tưởng, mới trên kế hoạch, vậy mà Ninh Lăng đã dám áp dụng vào thực tế. Hơn nữa còn đạt được hiệu quả rõ ràng, đào được một công ty từ Thâm Quyến về thì dù công ty đó về sau phát triển như thế nào cũng là một hiệu quả chói mắt.

Ngoài con đường cung cấp tài chính ra thì chính quyền địa phương Ninh Lăng cũng phục vụ rất tốt cho các có thể. Ban quản lý Khu khai phát có thể chủ động cung cấp tòa nhà làm việc tạm thời và nơi ở cho nhân viên quản lý, nhân viên kỹ thuật các công ty từ ngoài vào thì sợ là không phải nơi nào cũng có thể làm được. Nhiệt tình như vậy đủ khiến công ty đó động tâm.

- Quốc Đống, tôi nghe nói các cậu đã nghĩ không ít biện pháp để giúp đỡ các công ty vừa và nhỏ, tôi cũng đến không ít công ty và bọn họ đều nói khó khăn lớn nhất là tài chính, nhất là việc vay vốn từ ngân hàng nông nghiệp và thương mại rất khó khăn, yêu cầu rất cao. Nhưng bọn họ cũng đều cho rằng chính quyền Ninh Lăng làm khá tốt ở việc này. Nếu so sánh với các thành phố, thị xã khác trong toàn tỉnh thì hoàn cảnh tài chính ở Ninh Lăng là tốt nhất.

Dương Kính Quang bỏ đũa xuống cầm thìa múc nước đậu uống.

- Ở điểm này tôi cho rằng Ninh Lăng đi đầu toàn tỉnh. Mặc dù là các khu vực có kinh tế phát triển nhất như An Đô, Kiến Dương cũng phải xếp sau. Theo xu thế này thì nếu An Đô và Kiến Dương không nghĩ biện pháp đuổi kịp thì không đầy hai năm các quận, huyện của bọn họ sẽ mất khả năng cạnh tranh. Chính xác mà nói bây giờ bọn họ đã không có sức cạnh tranh.

- Trưởng ban thư ký, công ty vừa và nhỏ cùng công ty tư nhân gặp khó khăn về tài chính là điều từ trước đến giờ vẫn có. Chẳng qua hiện nay nền kinh tế, chính trị quốc gia đã thay đổi, các ngành liên quan đến quốc kế dân sinh do nhà nước khống chế, đảm bảo sự an toàn về kinh tế. Như vậy sẽ đảm bảo an toàn kinh tế của quốc gia, mặc dù bị nhiều người kêu than vì nó lũng đoạn, mất công bằng nhưng lại được nhiều nhà kinh tế trong nước ủng hộ. Vì thế nó sẽ ảnh hưởng đến phương hướng cho vay của các ngân hàng, khiến cho con đường vay vốn của công ty vừa và nhỏ cùng công ty tư nhân càng khó khăn, yêu cầu càng cao.

Triệu Quốc Đống cũng muốn nhân cơ hội này thông qua việc Dương Kính Quang đến để khiến các hành động của Ninh Lăng được danh chính ngôn thuận. Các tổ chức tài chính thị xã mặc dù do chính quyền yêu cầu nên đã điều chỉnh một chút trong phạm vi cho phép nhưng mức độ quá ít. Mặc dù chính quyền đã cung cấp đảm bảo nhưng bọn họ vẫn bị ngành chủ quản hạn chế. Vì thế Triệu Quốc Đống hy vọng thông qua việc này để tỉnh lên tiếng.

- Bây giờ nhiều nơi ở khu vực duyên hải thịnh hành việc cho vay nặng lãi phi pháp. Ngài có thể biết được các công ty tư nhân cùng công ty vừa và nhỏ cần tài chính đến như thế nào. Mà ngân hàng thương mại lại sợ mạo hiểm nên thà chấp nhận cho các công ty nhà nước lớn vây chứ không muốn cho các công ty nhỏ vay. khu vực đất liền chúng ta không thể so sánh với khu vực duyên hải. Khu vực duyên hải còn có thể vay tiền từ người nhà, bạn bè, nhưng khu vực đất liền chúng ta lại khác. Nếu ngành tài chính làm quá chặt thì các công ty nhỏ muốn phát triển là không thể.

Triệu Quốc Đống rất chú ý đến vẻ mặt của Dương Kính Quang. Hắn nhận ra Dương Kính Quang rất hứng thú đến điểm này. Dương Kính Quang mặc dù chỉ là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy nhưng lần này Dương Kính Quang tới chính tà đại biểu Tỉnh ủy, điều này là không dễ.

- Cho nên tôi cảm thấy Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng nếu muốn cạnh tranh vượt qua các thành phố, thị xã anh em thì nhất định phải làm những việc chưa ai làm, nhất định phải dùng vài hành động mới để tạo dựng hoàn cảnh thu hút đầu tư, gây dựng sự nghiệp tốt. Vì thế dù cho Đảng ủy, chính quyền Ninh Lăng có phải trả giá một chút thì tôi thấy cũng đáng.

- Quốc Đống, giới học thuật và kinh tế trong nước đang cạnh tranh kịch liệt về việc “quốc lui dân tiến” và “quốc tiến dân lui”. Ông có lý của ông, bà có lý của bà, tôi cảm thấy bây giờ chúng ta không cần tranh luận vấn đề này, nhất là ở cấp thị xã như Ninh Lăng càng không cần thiết. Làm tốt công việc của mình là đủ rồi. Làm như thế nào có lợi cho phát triển kinh tế, làm như thế nào giải quyết công ăn việc làm cho người lao động dư thừa, làm như thế nào thỏa mãn việc tăng thu nhập cho nông dân, dân chúng thành thị, tôi cả thấy chính là tiêu chuẩn cơ bản nhất. Các cái khác có thể tạm thời gác lại, không cần tranh luận.

Dương Kính Quang trầm ngâm một chút rồi nói tiếp:
- Ở vấn đề này tỉnh có thể kêu gọi cơ quan tài chính ở vài trường hợp khác nhau. Nhưng tôi cảm thấy nếu muốn chính thức giải quyết vấn đề thì phải dựa vào cố gắng của chính quyền địa phương. Có lẽ cậu cố gắng một chút thì miệng của tài chính sẽ mở rộng hơn một chút với cậu. Cậu không cố gắng cái miệng sẽ thu lại.

Mắt Triệu Quốc Đống sáng lên. Dương Kính Quang mặc dù không tỏ thái độ rõ ràng nhưng đó cũng là tỏ thái độ. Dương Kính Quang chính là muốn phản bác việc tranh luận mấy vấn đề hiện nay.

Khi kinh tế tư nhân càng lúc càng trở thành ngành chủ lực của nền ktqg, nó gánh vác trách nhiệm chính giải quyết công ăn việc làm cho người lao động, gánh vác trọng trách xuất khẩu thì các công ty nước ngoài đầu tư vào Trung Quốc được đãi ngộ rất lớn, không ngừng mở rộng. Còn công ty tư nhân nếu như phát triển mạnh trong nước lại bị nghi ngờ ảnh hưởng đến phương châm đối ngoại, bị dùng kính lúp để soi.

- Trưởng ban thư ký, lời của ngài nói làm tôi hiểu ra đôi chút. Ninh Lăng chúng tôi cũng đang tiến hành đổi mới vài chế độ nhưng sợ Tỉnh ủy không ủng hộ, rất nhiều thứ chúng tôi đều là thử, thậm chí có thể sẽ có mạo hiểm lớn. Làm như thế nào biết được hiệu quả thì chẳng lẽ lại chờ bên trên ra chính sách sao? Chúng tôi không chờ nổi.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Cho nên Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng chúng tôi cũng chỉ có thể bạo gan, cắn răng xông lên một lần. Trong hội nghị toàn thị xã tôi cũng cổ vũ các quận, huyện, cổ vũ bọn họ nghĩ mọi biện pháp để phát triển, chỉ cần không bị pháp luật cấm là có thể thử. Xảy ra chuyện vấn đề hoặc trả giá thì thị xã sẽ giúp đỡ gánh vác trách nhiệm.

- Được, Quốc Đống. Tôi thích sự quyết đoán dám nói dám làm của cậu. Cải cách vốn là con đường chưa ai từng đi qua. Chờ đợi quan sát, thu tay thu chân chỉ có thể lạc hậu, thời cơ mất đi anh muốn kéo lại sẽ chậm hơn người khác. Cho nên tôi cảm thấy ở điểm này thì các cậu cứ việc làm theo mục tiêu mình đề ra, không nên để ý những lời bàn tán, chỉ có kết quả mới là có sức thuyết phục nhất.
Dương Kính Quang vỗ bàn nói.