Lộng Triều

Quyển 18 - Chương 62




Ăn cơm với đoàn người Lưu Thiện Đức khá vui vẻ, sự cương trực, thẳng thắn của Triệu Quốc Đống làm tổng giám đốc mấy tập đoàn đều có ấn tượng tốt.

Gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ. Tuy nói Triệu Quốc Đống rất hứng thú việc đưa công ty tư nhân, nhưng cũng không có nghĩa hắn có thành kiến gì với công ty nhà nước. Vì thế hắn rất thoải mái nói ra quan điểm của mình, cũng làm cho đám người Lưu Thiện Đức có cái nhìn mới về hắn.

Dù sao vừa mới lên làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển mà dám nói như vậy, đây là cần quyết đoán. Nhất là ngôn luận của hắn tạo không ít gợn sóng mà vẫn không hề che đậy, người như vậy hoặc là không biết trời cao đất rộng, hoặc là đầy tự tin. Đám người Lưu Thiện Đức không dám coi Triệu Quốc Đống là người phía trước.

Đương nhiên hoàn cảnh của Triệu Quốc Đống cũng không được cải thiện vì bữa ăn này. Mọi người ở vị trí khác nhau nên chỉ có thể đứng ở góc độ của mình mà cân nhắc vấn đề. Có những lúc thậm chí không thể không vì lợi ích của quần thể nhỏ, của tập đoàn mà gác lợi ích tập thể sang bên.

Nhưng Triệu Quốc Đống cảm thấy quan điểm của mình đã tác động đôi chút tới Lưu Thiện Đức. hóa chất Á Châu có nguồn nguyên liệu khá ổn định từ bên phía tập đoàn phân kali Canada cung ứng, nhưng việc cung ứng ổn định này vẫn dựa trên trụ cột không quá ổn định.

Tập đoàn phân kali Canada mua một số cổ phần của công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán trực thuộc tập đoàn hóa chất Á Châu, thông qua phương thức này để tăng cường sức ảnh hưởng của mình đối với tập đoàn hóa chất Á Châu. Mà tập đoàn hóa chất Á Châu lại không có chút sức ảnh hưởng gì với tập đoàn phía Canada. Ở điểm này Lưu Thiện Đức cũng có chút không cam lòng, làm như thế nào phá vỡ cục diện này cũng là một vấn đề cần cân nhắc.

Triệu Quốc Đống đề nghị với Lưu Thiện Đức ở tình huống không ảnh hưởng đến quyền khống chế cổ phần của mình mà tiến ành trao đổi cổ phần với tập đoàn phân kali Canada, tiến hành nắm giữ cổ phần đan xen, như vậy có thể tăng cường liên lạc. Ngoài ra cũng có thể giảm bớt được sức ảnh hưởng của việc biến động giá cả nguồn nguyên liệu đến hóa chất Á Châu, thực hiện ổn định phát triển.

Thấy Lưu Thiện Đức do dự, Triệu Quốc Đống rất nghiêm túc nói với đối phương đã có nhiều công ty tư nhân bắt đầu đi ra nước ngoài, hơn nữa cũng có hai ba công ty tư nhân trước đó đã đạt được quyền khai thác và thăm dò tài nguyên phân kali bên Canada, cũng đạt được một vài thành quả. Bây giờ Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia cũng muốn tiến hành bật đèn xanh với các công ty tư nhân muốn ra nước ngoài, ủng hộ về pháp luật và chính sách, cũng sẽ phối hợp ngành tài chính toàn lực giúp đỡ về hạng mục của các công ty này.

Tin này làm cho Lưu Thiện Đức cùng với Trầm Anh Phong –- phó tổng giám đốc tập đoàn hóa chất Trung Hải rất chấn động. Ủy ban kế hoạch phát triển nếu ủng hộ về chính sách vầ yêu cầu các hệ thống tài chính hỗ trợ công ty tư nhân trong ngành sản xuất phân bón đi ra nước ngoài. Như vậy nhất định sẽ khiến ngành phân bón Trung Quốc tiến vào thời kỳ chấn động cực lớn. Các công ty nhà nước khổng lồ như hóa chất Á Châu sẽ không còn lũng đoạn nguồn nguyên liệu nữa, mà một ít công ty tư nhân trong nước cũng sẽ nghênh đón thời kỳ phát triển nhanh chóng.

Nếu như lúc này mấy công ty nhà nước vẫn như ếch ngồi đáy giếng có lẽ thật sự bị công ty tư nhân đè mặt, hoàn toàn phá vỡ địa vị lũng đoạn của công ty nhà nước, thậm chí thay thế công ty nhà nước thành lực lượng chủ chốt trong ngành phân bón.

Xe Audi từ từ biến mất trong đêm chỉ để lại một vệt hồng phía xa xa.

Một xe Audi khác dừng bên cạnh, Lưu Thiện Đức sa sầm mặt nhìn về phía xa xa nhưng không lên xe.

- Tổng giám đốc Lưu, nói chuyện với tổng giám đốc Trầm đến đâu rồi?
Trần Hàn Phong chui ra cẩn thận hỏi.

Lưu Thiện Đức lắc đầu không trả lời.

Trầm Anh Phong khá động tâm với đề nghị của Triệu Quốc Đống, mặc dù còn chưa xác định Trầm Anh Phong sẽ có động tác gì, bởi vì y còn cần về báo cáo với tổng giám đốc tập đoàn Trung Hải, nhưng Lưu Thiện Đức có dự cảm Trầm Anh Phong khi báo cáo sẽ hết sức nói tới quan điểm của Triệu Quốc Đống.

Ba công ty sản xuất phân bón hàng đầu Trung Quốc gồm hóa chất Á Châu, hóa chất Trung Hải và tổng công ty phân bón thuộc tập đoàn hóa dầu Trung Thạch. Phía Trung Thạch chủ yếu sản xuất đậm lân,hơn nữa theo hướng đi của tập đoàn Trung Thạch thì tập đoàn này đang toàn diện muốn rút khỏi ngành sản xuất phân bón, không coi đây là lĩnh vực kinh doanh chính, dồn tâm lực chủ yếu vào ở lĩnh vực năng lượng. Hóa chất Trung Hải một khi cũng có động tác, như vậy hóa chất Á Châu sẽ khá bị động.

- Tổng giám đốc, có phải là không nói chuyện xong với Trầm Anh Phong?
Trần Hàn Phong có chút lo lắng, y từ vẻ mặt của Lưu Thiện Đức có thể nhận ra gì đấy.

- Hàn Phong, bữa ăn hôm nay là bữa ăn tôi khó chịu nhất. Mặc dù cá nhân tôi có ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống, hơn nữa tôi cũng thừa nhận hắn nói có lý nhưng nếu như thật sự theo lời hắn, Ủy ban kế hoạch phát triển muốn ủng hộ công ty tư nhân đầu tư ra nước ngoài trong lĩnh vực nguồn nguyên liệu phân kali, còn yêu cầu hệ thống tài chính ủng hộ, như vậy áp lực đối với tập đoàn chúng ta là rất lớn.

Lưu Thiện Đức nói khá nặng nề, tư tưởng của Triệu Quốc Đống làm y gặp áp lực rất ớn. Là công ty lớn nhất trong ngành phân bón, Lưu Thiện Đức đương nhiên không muốn vị trí đứng đầu biến mất trong tay mình, vì thế y phải có biện pháp ứng phó.

- Tổng giám đốc, hóa chất Trung Hải bọn họ không phải định xây dựng trụ sở phân kali mới ở Tân Cương sao? Chẳng lẽ bọn họ lại để cục diện đó xảy ra ư?
Trần Hàn Phong trầm giọng nói:
- Ý kiến của Triệu Quốc Đống cũng không được lãnh đạo chủ yếu của Ủy ban kế hoạch phát triển ủng hộ, hơn nữa Trung ương không tán thành quan điểm này của hắn, hắn đây là vượt mặt cấp trên.

Trước đó hóa chất Á Châu dự định xây dựng trụ sở ở Tây Hải, cũng được tập đoàn nhất ý thông qua, chỉ chờ có quy hoạch cụ thể là trình lên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia phê duyệt. Nhưng bây giờ Triệu Quốc Đống là phó chủ nhiệm phân công quản lý có quan điểm khác khiến cho tư tưởng xây dựng trụ sở của hóa chất Á Châu ở Tây Hải sẽ trở nên ảm đạm.

Lưu Thiện Đức lại lắc đầu. Biểu hiện của Triệu Quốc Đống làm hắn có ấn tượng rất sâu, là người có ý chí kiên quyết. Lưu Thiện Đức có một cảm giác đó là chuyện đối phương đã xác định thì hắn sẽ dùng toàn lực thúc đẩy, đây là áp lực lớn nhất đối với hắn.

Nếu như hóa chất Á Châu cùng hóa chất Trung Hải vẫn tiến hành đầu tư vào hai hạng mục Tây Hải cùng Tân Cương như cũ, như vậy công ty nhà nước sẽ tăng cường năng lực khống chế nguồn nguyên liệu ở trong nước, mà công ty tư nhân sẽ nhìn vào tài nguyên nước ngoài.

Mà từ góc độ nào đó công ty nhà nước tăng cường đầu tư vào Tây Hải, Tân Cương cũng sẽ đẩy mạnh kinh tế khu vực trung tây phát triển, cũng sẽ tăng thêm năng lực tự cung cấp nguồn nguyên liệu. Nhưng nếu công ty tư nhân phát triển ra nước ngoài, nhất là ở mấy tỉnh có nguồn nguyên liệu phong phú bên Canada, như vậy cũng sẽ tăng cường năng lực của các công ty này.

Nếu Ủy ban kế hoạch phát triển cùng Bộ Thương mại ủng hộ việc công ty tư nhân đi ra, như vậy cục diện lũng đoạn của hóa chất Á Châu cùng hóa chất Trung Hải sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, địa vị của công ty tư nhân trong ngành sẽ tăng nhanh, thậm chí có thể hình thành cục diện cạnh tranh với hóa chất Á Châu cùng hóa chất Trung Hải.

- Nguồn nguyên liệu phân kali của công ty tư nhân bây giờ về cơ bản nằm trong tay chúng ta, bọn họ không hài lòng với cục diện này, mà khai thác tài nguyên phía tây, bọn họ cũng rất khó nhúng tay cho nên ra nước ngoài là con đường duy nhất. Trên thực tế trước đó một vài công ty tư nhân cũng đã tiến hành khảo sát mong tiến hành khai thác ở Canada cùng Đông Nam Á như Lào, cũng đạt được vài thành quả. Bây giờ nếu Ủy ban kế hoạch phát triển có thái độ ủng hộ thì tôi nghĩ nguồn nguyên liệu bên Canada cùng Lào rất nhanh sẽ dần trở nên sáng tỏ.