Lộng Triều

Quyển 9 - Chương 29




Triệu Quốc Đống lặng lẽ đọc Nhật báo nhân dân.

Ngày 19/3 hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân bế mạc, Trung ương đã bắt đầu tiến hành một loạt động tác nhằm vào nền kinh tế. Ngày 21, Trung ương quyết định tiến hành cải cách chế độ tài chính, cũng tiến hành giảm bớt lãi suất ngân hàng. Mặc dù chỉ điều chỉnh nhỏ nhưng nó là một dấu hiệu cho thấy chính phủ phải kiên quyết thực hiện được lời hứa trong hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân, tốc độ phát triển kinh tế không dưới 8%, giá trị Nhân dân tệ không được giảm.

Ngoài mấy điểm cơ bản trên thì còn yêu cầu trong vòng ba năm tiến hành cải cách các công ty nhà nước khổng lồ, thành lập chế độ công ty hiện đại, cải cách hệ thống tài chính và cơ cấu chính quyền, ngoài ra còn có năm hạng mục cải cách khác, trong đó quan trọng nhất chính là khởi động chế độ nhà ở và cải cách chế độ điều trị y tế.

Một loạt động tác này có nghĩa chính phủ đã chính thức bắt đầu phát huy tác dụng, Trung Quốc sẽ nghênh đón năm năm làm người ta sôi sục.

Trung ương có động tác lớn như vậy, thế còn tỉnh? Cụ thể là Ninh Lăng thì hắn nên làm như thế nào? Triệu Quốc Đống nhấp ngụm trà vào cho tỉnh táo.

Tin tức Hoắc Vân Đạt đưa về không quá tốt. cười một tiếng nói rõ không ủng hộ cải cách hai nhà máy kia, cho rằng cách này tương đương chính quyền hoàn toàn buông tha quyền khống chế các nhà máy. Nền kinh tế Xã hội chủ nghĩa sẽ không thể thực hiện được ở Tây Giang. Nhưng y lại ủng hộ tiến hành cải cách các công ty, nhà máy có hiệu quả kinh doanh kém cỏi, đồng thời yêu cầu Tây Giang phải kiên quyết làm tốt công tác tư tưởng với cán bộ, công nhân các nhà máy thương mại, dịch vụ.

Điểm này làm Triệu Quốc Đống có chút khó hiểu. nếu nói Chu Xuân Tú hoàn toàn chối bỏ việc cải cách của Tây Giang thì hắn có thể chấp nhận. Nhưng Chu Xuân Tú chỉ phản đối hai nhà máy kia, nhưng lại đồng ý cải cách các nhà máy có hiệu quả kinh doanh kém. Đồng thời việc Chu Xuân Tú yêu cầu làm tốt công tác tư tưởng với công nhân mấy nhà máy thương mại, đảm bảo cho việc xây dựng khu thương mại của Thị xã diễn ra thuận lợi cũng làm Triệu Quốc Đống có chút khó hiểu.

Mảng xây dựng thành thị không do Chu Xuân Tú phụ trách, mà do Phó thị trưởng Lý Đại Phú phụ trách. Nếu Lý Đại Phú nói như vậy thì Triệu Quốc Đống còn thấy bình thường, nhưng sao bây giờ Chu Xuân Tú lại tích cực như vậy?

Chẳng qua thái độ của Chu Xuân Tú mặc dù quan trọng nhưng y không phải là Bí thư Thị ủy, hơn nữa các nhà máy trực thuộc Tây Giang thì do Triệu Quốc Đống quyết định, mà Bí thư Thị ủy và Thị trưởng mới có tác dụng quan trọng.

Kỳ Dư Hồng sẽ ủng hộ hắn, về lý thuyết thì Tiền Thanh Chí cũng không thể phản đối cải cách các nhà máy. Triệu Quốc Đống đã từng cùng Thư Chí Cao điều tra về việc cải cách các nhà máy, mặc dù không cụ thể đến đâu nhưng hắn cảm thấy tư tưởng cải cách khá thoáng. Nhưng Hà Vi Trạch lại nói thái độ của Thư Chí Cao hơi thay đổi làm Triệu Quốc Đống không thể hiểu nổi. hắn muốn đi hỏi trực tiếp nhưng trong thời gian này không có cơ hội thích hợp.

Nếu nói Thư Chí Cao và Chu Xuân Tú phản đối kế hoạch của hắn thì vấn đề có chút phức tạp. Không chừng đưa ra Hội nghị thường vụ Thị ủy cãi nhau. Mặc dù Triệu Quốc Đống không sợ nhưng cũng không hy vọng vì việc này mà chậm trễ sự phát triển của Tây Giang.

- Quốc Đống, cậu ở trên Thị xã chứ?
Vưu Liên Hương gọi đến.

- Tôi đang ở quận, có chuyện gì vậy chị?
Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc vì giọng điệu kỳ lạ của Vưu Liên Hương.

- Vậy cậu tới văn phòng tôi.
Vưu Liên Hương không nói là việc gì nhưng Triệu Quốc Đống đoán có lẽ có chuyện rất quan trọng nên nói:
- Được, tôi lập tức tới.

Trên đường đến Thị ủy, Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ xem là có chuyện gì. Nghĩ mãi hắn chỉ dám chắc đây là việc ảnh hưởng đến hắn và Vưu Liên Hương.

Triệu Quốc Đống vào thì thấy vẻ mặt Vưu Liên Hương đang có chút thất thần, đến khi hắn vào thì mới thoáng tỉnh lại. Cô cười cười quyến rũ làm cho cô một người luôn được đánh giá là lạnh lùng trở nên dịu dàng hơn nhiều.

- Quốc Đống, ngồi đi.
Vưu Liên Hương mặc bộ đồ công sở trông khá đẹp, mặc dù người hơi đẫy đà một chút nhưng phối hợp với bộ váy này cũng làm cô thêm phần quý phái của người phụ nữ thành đạt.

- Ha ha, Vưu tỷ gọi tôi gấp như vậy, có phải có gì dạy bảo tôi?
Triệu Quốc Đống rất nhạy cảm nhận ra một tia bất ổn trong mắt Vưu Liên Hương.

- Không có chuyện gì, cậu lâu như vậy sao không về An Đô?
Vưu Liên Hương lấy lại bình tĩnh mà nói.

- Ừ, tôi tính xem nào, đã hai tuần chưa về. Tôi dự định tuần này sẽ về. Sao, Vưu tỷ có gì muốn tôi mang về sao?
Triệu Quốc Đống cầm lấy cốc trà do một nhân viên văn phòng đưa tới rồi nói.

Cô gái kia ra ngoài rồi đóng cửa lại, Vưu Liên Hương lúc này mới nghiêm túc nói:
- Khó trách, Quốc Đống, có thể Ninh Lăng chúng ta sẽ có điều chỉnh nhân sự.

- Lại điều chỉnh?
Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nói:
- Không thể, Thị trưởng Thư mới tới, sao có thể động?

Vưu Liên Hương nghiêm túc nói việc điều chỉnh nhân sự như vậy thì tất nhiên không phải là các vị thường vụ, chỉ có thể là Bí thư Thị ủy hoặc Thị trưởng.

- Bí thư Kỳ có thể sẽ đi.
Vưu Liên Hương trầm ngâm một chút rồi nói:
- Đây là tin tôi vừa nhận được từ trên tỉnh.

Hai hôm nay Kỳ Dư Hồng đã không thấy đâu. Triệu Quốc Đống gọi điện cho thư ký của y, thư ký nói Bí thư Kỳ đang họp trên tỉnh. Triệu Quốc Đống cũng không quá để ý nhưng không ngờ hai hôm nay lại biến hoá lớn như vậy. Nhưng hắn nghĩ sau hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh, Kỳ Dư Hồng về có tâm trạng khá tốt, có lẽ lúc ấy y đã biết chút ít tin tức.

Bây giờ Triệu Quốc Đống đang suy nghĩ nếu Kỳ Dư Hồng đi thì ai thay?

Người ngoài tới? Lục Kiếm Dân và Lam Quang vừa từ ngoài đến không lâu, bộ máy Ninh Lăng gần như đã thay đổi một nửa, hai lãnh đạo chủ yếu đều từ ngoài đến thì sẽ khiến Ninh Lăng có chút mất khống chế.

Thư Chí Cao thay thế, đưa một người bản địa lên? Nghiêm Lập Dân, Kim Vĩnh Kiện hay là Lục Kiếm Dân? Thứ nhất Thư Chí Cao đến Ninh Lăng chưa lâu, uy tín chưa đủ, nếu như đề cử một cán bộ địa phương làm Thị trưởng thì chỉ sợ sẽ thành thời đại Kỳ Dư Hồng và Mạch Gia Huy mấy năm trước.

Một lúc sau Triệu Quốc Đống mới nói:
- Bí thư Kỳ đi đâu? Ai đến?

- Bí thư Kỳ đến Lam Sơn làm Bí thư Thị ủy, công tác bên Thị ủy có thể tạm thời do Thư Chí Cao phụ trách.
Vưu Liên Hương đang quan sát vẻ mặt và phản ứng của Triệu Quốc Đống. Mặt Triệu Quốc Đống vẫn luôn âm trầm làm Vưu Liên Hương khó tưởng tượng đây là vị Trưởng đồn công an năm năm trước đây.

- Tạm thời phụ trách?
Triệu Quốc Đống nói.

Tạm thời phụ trách có hàm nghĩa phong phú, hơn nữa ai tạm thời phụ trách cũng là một vấn đề.

Về lý thuyết Kỳ Dư Hồng đi, Nghiêm Lập Dân tạm thời chủ trì thì hơn phân nửa vị Bí thư Thị ủy sẽ điều từ ngoài vào. Nó giống lúc trước đây khi Kỳ Dư Hồng chưa tới sẽ do Tương Uẩn Hoa chủ trì mà không phải là Mạch Gia Huy. Nếu như Thị trưởng chủ trì công việc, vậy bình thường đều là Thị trưởng lên Bí thư. Nhưng Thư Chí Cao mới làm Thị trưởng chưa đầy nửa năm, làm Bí thư Thị ủy có vẻ không hợp tình hợp lý. Cho nên Vưu Liên Hương cũng không dám xác định.

- Ừ, chẳng qua tạm thời chỉ là quá độ. Tôi thấy khả năng Thư Chí Cao làm Bí thư là rất lớn.

Vưu Liên Hương và Thư Chí Cao có quan hệ không tốt, đây hoàn toàn là vì Kỳ Dư Hồng.

Thư Chí Cao, Lục Kiếm Dân đi lại gần, Chu Xuân Tú cũng có vẻ dựa vào Thư Chí Cao, Lam Quang là người không dựa vào ai, Kim Vĩnh Kiện, Mao Bình lại đoàn kết với nhau.

Kỳ Dư Hồng dựa vào Nghiêm Lập Dân, Chương Thiên Phóng và Vưu Liên Hương nên về cơ bản khống chế được phương hướng. Thư Chí Cao cũng ý thức được điểm này nên khá nhẫn nhịn. Nhưng Thư Chí Cao ngoài Kỳ Dư Hồng ra thì không nể mặt ai. Nghiêm Lập Dân biết che dấu, mà Chương Thiên Phóng lại khá nhũn nhặn, chỉ có Vưu Liên Hương là người có mặt mày rõ ràng. Mấy lần trong Hội nghị thường ủy hai người cũng tranh cãi.

Thư Chí Cao nếu làm Bí thư Thị ủy, Vưu Liên Hương làm Trưởng ban thư ký Thị ủy sẽ khổ sở. Với tính cách của Vưu Liên Hương thì muốn cô đi lấy lòng Thư Chí Cao cũng là làm khó cô.