Long Vương Trở Lại

Chương 311




Chương 311

Thân là phó đội trưởng của đội cảnh sát đặc nhiệm, Thần Bắc cũng có chút bản lĩnh, những bảo vệ này hoàn toàn không phải là đối thủ của anh ta.

Nhưng anh ta không dám đánh trả.

Bởi vì, người hạ lệnh đánh là người nhà họ Hứa.

Nhà họ Hứa là thành viên của Thương Minh Năm Tỉnh.

Thương Minh Năm Tỉnh rất đoàn kết, đắc tội với một nhà, tương đương với việc đắc tội với cả Thương Minh, anh ta không dám đắc tội.

Người nhà họ Đường bị đánh không ngừng kêu cứu.

Hứa Chí đi đến, đạp trên người Đường Thiên Long, cúi đầu nhìn ông ta: “Tôi đã sớm nghe đến việc ông đến chết cũng thích thể diện, lần trước làm giả thư mời đến tham gia lễ kế nhiệm của Tiêu Dao Vương thì thôi đi, lần này vậy mà còn chạy đến khu biệt thự Cảnh Tú ra vẻ. Cút cho tôi, để tôi nhìn thấy ông lần nữa, tôi sẽ đánh gãy cái chân già của ông.”

“Phụt”

Thu Lộ nhổ nước bọt vào người Đường Lỗi, cao ngạo mắng: “Chê nhà tôi nghèo sao? Xem thường tôi sao? Bây giờ không phải vẫn bị người ta đánh quỳ dưới đất sao?”

“Được rồi, đừng nhiều lời với những bọn rác rưởi này nữa.”

Hứa Chí kéo Thu Lộ đi.

Mặc dù Thu Lộ cũng coi như là hàng dùng lại, nhưng cô ta quả thật rất biết nịnh nọt, hầu hạ người khác.

Hơn nữa Thu Lộ cũng không phải là vợ của anh ta, chỉ là một người vợ bé mà thôi.

Hai người rời đi.

Người nhà họ Đường lần lượt bò dậy từ trên mặt đất, bọn họ đến đỡ Đường Thiên Long dậy.

“Bố, bố không sao chứ?”

“Ông nội, cháu đã bảo ông không nên đến, ông cứ muốn đến, bây giờ đã thấy mất mặt chưa?”

“Đều là do thằng khốn nạn Giang Thần kia!”

“Chồng, anh thế nào rồi, không sao chứ?”

Thần Bắc xua tay nói: “Không sao.”

“Chồng à, không thể bỏ qua như thế này được, không phải chú anh là thư ký của tướng quân quân khu Giang Bắc sao? Mau gọi điện thoại xin chú anh đi, mấy người bảo vệ này dựa vào cái gì mà đánh chúng ta chứ?”

“Về nhà rồi nói.” Thần Bắc cũng không phải là một tên ngốc.

Bởi vì một chút chuyện nhỏ này mà kinh động đến chú anh ta sao?

Hơn nữa, anh ta cũng không thuộc dòng họ chính thống của nhà họ Thần, đó cũng không phải là chú ruột của anh ta.

Cả người Đường Thiên Long đều là dấu chân, khuôn mặt già nua của ông ta tái mét, tức đến nỗi đập gậy xuống đất: “Tên Giang Thần chết tiệt kia, dám chơi ông đây, ông đây không thể tha cho nó.”

Đường Thiên Long ôm theo hy vọng đến đây, nhưng lại chán chường rời đi.

Mất mặt.

Lần này thật sự mất mặt.

Thể diện cả đời ông ta, đều mất trong hôm nay rồi!

Biệt thự nhà họ Đường.