Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 870: Đường Vũ Lân kinh khủng




"Ngang" đúng lúc này, tiếng Long ngâm sục sôi lần nữa vang lên, Hoàng Kim Long Hống.

Mặc dù Nguyên Ân Dạ Huy và Diệp Tinh Lan không có huyết mạch Long tộc nhưng họ vẫn run rẩy dữ dội dưới tiếng hống này, và cơ thể họ đồng thời trở nên uể oải.

Đường Vũ Lân chân phải đạp đất, Hoàng Kim Long Hống đón Kim Long Hám Địa, trong chớp mắt không gian biến dạng, Diệp Tinh Lan ở gần hắn lập tức dừng lại và run rẩy.

Nhưng trong mọi người, thực lực của nàng gần với Đường Vũ Lân nhất nên khi cảm thấy không đúng thì tinh quang trên Đấu Khải của nàng toả sáng, kịp thời phóng ra vòng phòng hộ. Vì vậy, nàng chỉ run rẩy trong nháy mắt, sau đó bằng vào kiếm ý mạnh mẽ mà hoá giải. Nhưng đúng lúc này, tám đầu kim long đã nhảy lên, tất cả đều bay về Nguyên Ân Dạ Huy ở phía sau. Đường Vũ Lân nhân lúc Diệp Tinh Lan trì trệ mà tìm đến nàng trước.


Kim Long Trảo tay phải vung ra, những nơi nó đi qua, không gian lần lượt bị phá vỡ. Phần không gian bị phá vỡ đó tự nhiên sinh ra một lực hút, hút lấy thân thể Diệp Tinh Lan.

Tinh Thần Kiếm chọc lên, Diệp Tinh Lan vậy mà đã hoàn thành Nhân Kiếm Hợp Nhất mà không cần nhiều thời gian.

"Đinh đinh đinh!" Từng tiếng va chạm giòn tan liên tiếp vang lên giữa kiếm và trảo. Từ một lần va chạm này là có thể nhìn ra chênh lệch. Mỗi lần va chạm, mặc dù Diệp Tinh Lan đã cố gắng hết sức phát huy kiếm ý của mình nhưng vẫn bị Đường Vũ Lân áp lui về phía sau. Ở phương diện lực lượng, chênh lệch giữa hai người là quá lớn.

Thân hình Đường Vũ Lân thay đổi, đùi phải quét ngang, trong tiếng Long ngâm sục sôi, đuôi rồng rất lớn ngang trời xuất thế, Kim Long Bãi Vĩ.

Đường Vũ Lân không quá am hiểu kỹ xảo, hắn dùng một phương thức đơn giản mà thô bạo, chính là dùng lực phá xảo. Ta không so kiếm ý và kiếm thuật với ngươi, chỉ dùng lực lượng thuần tuý áp chế ngươi.


Diệp Tinh Lan rơi vào đường cùng, chỉ có thể dùng Tinh Thần Kiếm biến ảo ra vô số kiếm quang và mượn lực lùi lại, nhưng vẫn giống như bị Kim Long Bãi Vĩ đánh bay ra ngoài.

Kim Long Bãi Vĩ kéo thân thể Đường Vũ Lân dựng lên, hắn không nhìn Diệp Tinh Lan đang bị đẩy lui, cánh tay phải giơ lên, Kim Long Tịch Diệt Trảo!

Lúc trước đối mặt với Kim Long Tịch Diệt Trảo là hai người Tạ Giải và Nhạc Chính Vũ, còn lần này là một mình Nguyên Ân Dạ Huy khi vừa giải quyết xong tám đầu kim long trong Kim Long Hám Địa.

Long trảo cực lớn mang theo lực hút rất lớn từ không gian phá toái từ trên trời giáng xuống, trong đó còn có Kim Long Khủng Trảo sắc bén. Đây là công kích cường hãn nhất của Đường Vũ Lân trong Kim Long Cửu Thức ở hiện tại.

Không thể biến thân thành Đọa Lạc Thiên Sứ để né tránh, hồn hoàn thứ sáu trên người Nguyên Ân Dạ Huy sáng lên, song chuỳ trước mặt hợp lại, hai chân giống như bén rễ ở thí luyện tràng, một bàn tay to lớn có đường kính mười mét đột nhiên xuất hiện sau lưng nàng. Bàn tay khổng lồ nắm chặt lấy Kim Long Trảo của Đường Vũ Lân.


Không sai, Nguyên Ân Dạ Huy giống với Nhạc Chính Vũ, cũng đã đột phá Lục Hoàn Hồn Đế.

"Oanh" thân thể Đường Vũ Lân và Nguyên Ân Dạ Huy đồng thời bị chấn động mạnh. Kim Long Tịch Diệt Trảo và Thái Thản Chi Thủ đã vỡ tan khi va chạm, thế lực ngang nhau.

Nhưng phải biết rằng, vì ngăn cản một kích này, Nguyên Ân Dạ Huy đã mặc Đấu Khải tăng phúc, còn có ba tăng phúc khác là Thái Thản chi lực, Kim Cương Thái Thản, Cự Ma Thái Thản, hơn nữa đó là hồn kỹ thứ sáu.

Tuy nhiên cuối cùng cũng ngăn được một kích mạnh nhất của Đường Vũ Lân, một điểm hàn tinh trong chớp mắt đã xuất hiện sau lưng hắn.

Tay phải Đường Vũ Lân vung ra sau, một đạo kim mang xẹt qua sau lưng, chính là Hoàng Kim Long Thương. Cùng lúc đó, Nhất tự Đấu Khải Long của hắn cũng bao trùm toàn thân.

Dù sao, Nguyên Ân Dạ Huy và Tạ Giải cũng mạnh hơn Tạ Giải và Nhạc Chính Vũ. Trong tình huống không có Đấu Khải, hắn rất khó có thể chiến thắng hai nàng.
Hồn hoàn thứ sáu trên người Nguyên Ân Dạ Huy tiếp tục nở rộ. Cây chuỳ trong tay phải được ném lên không trung, Thái Thản Chi Thủ lần nữa xuất hiện, bắt lấy cự chuỳ và đập xuống.

Sau lưng hắn, cơ thể Diệp Tinh Lan ngưng tụ, hồn hoàn thứ năm toả sáng, toàn thân trong chớp mắt đã biến thành một ngôi sao rực lửa. Kiếm ý vô cùng khủng bố khoá chặt toàn thân hắn.

Hai cường giả toàn lực ứng phó, nhìn qua rốt cuộc có thể áp chế Đường Vũ Lân rồi.

Đường Vũ Lân thở sâu, toàn thân dường như đã tiến vào trạng thái đặc thù, hai mắt hắn trở nên cực kỳ sáng. Mắt thấy cự chuỳ sắp đến, toàn thân Đấu Khải đột nhiên biến thành giống như mặt kính.

"Oanh" cự chuỳ bắn lên, Kim Long Bá Thể.

Cùng lúc đó toàn thân nhanh chóng lóe lên, Hoàng Kim Long Thương trong tay đâm ra nghênh đón hồn kỹ thứ năm của Diệp Tinh Lan, Tinh Thần Kiếm!
"Đinh" Khi tiếng va chạm chói tai kia vang lên, Tạ Giải, Nhạc Chính Vũ, Hứa Tiểu Ngôn và Từ Lạp Trí ở phía xa không khỏi biến sắc, nhanh chóng che tai lại. Nhạc Chính Vũ nhanh nhẹn ngăn phía trước mấy người, hai cánh mở ra, Thần Thánh Chi Quang nở rộ. Trong nháy mắt tiếp theo, sóng xung kích đã tới.

Diệp Tinh Lan kêu lên một tiếng, khi thân hình lùi lại một cách không kiểm soát thì đồng thời phun ra một ngụm máu.

Đường Vũ Lân thể hiện vẻ áy náy, quay người lại, Hoàng Kim Long Thương quét ngang, Kim Long Bãi Vĩ dùng một hình thức khác xuất ra, trùng kích Nguyên Ân Dạ Huy bay ra ngoài.

Đường Vũ Lân mặc Đấu Khải, lực lượng khiến người ta có cảm giác không thể kháng cự, thật sự quá mạnh mẽ.

Từ Lạp Trí đã vọt tới bên cạnh Diệp Tinh Lan, nhanh chóng nhét một cái Khôi Phục Đại Bánh Bao Thịt vào trong miệng nàng.
Diệp Tinh Lan nuốt xuống, giơ ngón tay cái lên với Đường Vũ Lân.

Đường Vũ Lân cũng nhanh chạy tới, "Xin lỗi Tinh Lan, kiếm ý của ngươi quá mạnh mẽ, ta không khống chế được."

Diệp Tinh Lan mỉm cười nói: "Không có việc gì, trận chiến này rất đã. Kỳ thật lúc cuối ngươi đã thu lực rồi. Nếu không, ta không thể ngăn được một thương tập trung sức mạnh của ngươi và Nguyên Ân qua Kim Long Bá Thể này."

Đường Vũ Lân đúng là đã cố hết sức thu lực rồi, nhưng Kim Long Bá Thể là mượn lực, cộng thêm lực lượng của bản thân hắn quá mức cường hãn nên mới có thể làm Diệp Tinh Lan bị thương.

Tất cả mọi người đều tập trung tới đây, Tạ Giải nhịn không được nói: "Lão Đại, sao đột nhiên ngươi lại trở nên mạnh mẽ như vậy, ngay cả Tinh Lan và Nguyên Ân đều không phải là đối thủ của ngươi."
Đường Vũ Lân nói: "Chỉ là ta kiểm soát sức mạnh của bản thân tốt hơn, và huyết mạch của ta có thêm một lần thức tỉnh. Kỳ thật bởi vì các ngươi không biết ta tăng lên, nếu không ta không thể thắng dễ dàng như vậy. Đương nhiên, ngoại trừ ngươi."

Tạ Giải cười hắc hắc, "Không sao, lần sau ta và ngươi một phe, chẳng những không bị ảnh hưởng, mà còn được tăng phúc sao? Ta cảm thấy, hai người chúng ta đánh năm người bọn họ không có vấn đề gì. Ta luôn đứng về phía ngươi đấy."

"Không khoe khoang thì chết à?" Nhạc Chính Vũ tức giận.

"Không phục thì thử một chút!" Tạ Giải đắc ý đứng ở bên cạnh Đường Vũ Lân, rất có hương vị cáo mượn oai hùm. Mọi người không khỏi mỉm cười.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Đường Vũ Lân lại nói: "Có thể thử một chút. Tinh Lan, ngươi có thể chứ?"
Diệp Tinh Lan nói: "Ta không có vấn đề, ngươi thực sự muốn thử?"

Hai đối năm không giống với hai đối hai, tuy rằng Từ Lạp Trí không có sức chiến đấu gì nhưng bánh bao của hắn có tăng phúc không nhỏ cho mọi người. Đối với một đoàn đội như Sử Lai Khắc Thất Quái, mọi người phối hợp cực kỳ ăn ý. Mỗi người đều được tăng phúc thì sức chiến đấu có thể tăng lên gấp bội, đừng nói chi còn có Hứa Tiểu Ngôn cường khống ở đó.

Diệp Tinh Lan, Nguyên Ân Dạ Huy và Nhạc Chính Vũ là ba hồn sư Hệ Cường Công, trong đó có hai Lục Hoàn Hồn Đế, ở phía sau có đầy đủ phụ trợ, Đường Vũ Lân và Tạ Giải muốn chống đỡ cũng không hề dễ dàng.

Đường Vũ Lân kiên định gật đầu, "Thử một chút đi. Hôm nay cùng mọi người luận bàn chủ yếu là muốn hiểu rõ hơn trạng thái trước mắt của các ngươi. Tiếp theo, chúng ta sẽ bắt đầu chế tác Nhị tự Đấu Khải. Khi chế tác Nhị tự Đấu Khải, ta muốn cho mọi người một kinh hỉ ở phương diện rèn."
Tạ Giải tò mò hỏi: "Kinh hỉ gì?"

Đường Vũ Lân mỉm cười, "Ta đã đột phá."

Tất cả mọi người đều chấn động, cơ hồ là thốt ra, "Thánh Tượng?"

Đường Vũ Lân đương nhiên sẽ không giấu giếm đồng bạn chuyện gì nên mỉm cười gật đầu.