Lục Tổng, Em Không Dám!

Chương 19: Thay em ra mặt(6)




Kể từ cái ngày đi dạo cùng ba mẹ nuôi đó. Khiến cô gần như không còn sức sống tung tăng vui vẻ, hầu như mấy ngày nay cô ở lì trong nhà. Hết ăn lại đến ngủ, nếu Lục Tề không về sớm khẳng định cô sẽ thành một con heo lười. Nhắc đến anh ta mới nhớ. Đi mấy ngày rồi, một cuộc gọi điện cũng không thèm gọi cho cô nha. Thật đáng giận, hừ!

Cô buồn chán nằm dài trên ghế salon, lưót web chơi game. Không hiểu sao cô lại nhấn nhầm vào hộp thư, không mở ra thì không sao, mở ra rồi lại có việc làm cô tò mò. Là thư của Mạt Huyền, hình như là một đường link. Chị Huyền đáng ghét, sau bữa đó liền đi chơi với anh Tiêu bỏ mặc cô. Cô nhấn vào đường link.

Ầu mau gót! Một loạt tin tức hot trong tháng xuất hiện trên màn hình máy tính

Tin thứ nhất: Tiểu thư Vạn Kiều chính là đứa cháu bảo bối không cùng huyết thống của Hoãn gia.

Tin tiếp theo: Tập đoàn Dực Hỏa lần đầu công khai có con nuôi, là tiểu thư Vạn Kiều - đứa cháu bảo bối Hoãn gia.

Cả hai bài viết đều được đăng từ tuần trước. Trời ạ! Chuyện này hót cả tuần nay sao cô không biết gì vậy? Có phải cô đánh giá thấp bản thân hay những người đó ca tụng cô quá. Nhìn đi! Một loạt các bình luận đều tràn đầy ý ngưỡng mộ cô. Cái gì mà "Nhìn thì giống vịt hôi, nhưng lại là thiên nga"?, gì mà "Đẹp cũng không là tất cả, còn phải có sự may mắn" Thật muốn đâm đầu vào tường mà.

Chưa hết! Tin sau đây còn sốc não hơn. Chính là "Nghi vấn tiểu thư Vạn Kiều hẹn hò với chồng sắp cưới của Mạt Huyền - đại tiểu thư của Vạn thị" được đăng từ... ngày hôm qua?

Cô lướt xuống, một loạt hình cô cùng Nam Tiêu trong tòa nhà FCC đó.

Ôi mấy chuyện này xoay cô đến chóng mặt. Mấy lời bình luận ngưỡng mộ cô, bây giờ đổi thành mấy lời kiểu như đang chửi rủa tiểu tam.

Làm ơn đi! Có kiểu người nào mà lại trở mặt nhanh đến như thế?

Cô bất lực đành đóng máy tính. Càng xem chỉ càng làm cô thêm chóng mặt. Miệng thiên hạ đúng là chuyện gì cũng có thể nói.

Đang trong lúc cô khốn khổ nhất. Tiếng chuông di động vang lên, không nhìn số mà trức tiếp nghe máy

"Xin chào!"

"Em đang ở đâu?" giọng nói lạnh băng kia cô không thể quên. Nhưng tại sao lúc này lại khiến cô vui vẻ.

"Em đang ở căn hộ"

"Tôi qua đó" nói rồi không cần câu trả lời anh đã liền cúp máy.

Thiệt tình! Qua gì chứ? Ai cho anh qua! Mà khoan đã... anh ấy về rồi ư?