Lưu Manh Lão Sư

Chương 623: Ám sát (tiếp theo)




Nam nhân cười dâm nói:" Sợ cái gì, ngươi hiện tại lạnh, một hồi chúng ta chơi sẽ không còn lạnh nữa, mẹ kiếp, lạnh như thế Thiên đại ca bảo ra ra ngoài xem, ta không chơi làm sao có thể sảng khoái?" Nam nhân này là Tuất Cẩu Tuất đứng hàng thứ mười một, hắn bị lão đại gọi đi gác đem ở bên ngoài cảm thấy khó chịu, vì vậy liền đem một tiểu thư đến bên dưới cây chơi đùa.

Bởi vì bàn tay của nam nhân đã luồn vào bên trong tểu thư sờ vuốt, bởi vậy hắn không có phát hiện Trần Thiên Minh đến. Trần Thiên Minh nhìn thời gian còn gần hai phút nữa là đến một tiếng, hắn muốn đem nam nhân này giết chết ngay lập tức.

"Ngươi đi canh gác lại còn chơi gái, để ta chơi đùa trước đã." Trần Thiên Minh vừa đi vừa nói chuyện. Chỉ cần hắn tới gần nam nhân này trong vòng ba thước, hắn liền nắm chắc giết chết nam nhân này.

"Mẹ kiếp, ngươi là ai, dám cùng Tuất Cẩu ta tranh nữ nhân." Tuất Cẩu võ công cao cường, đã phát hiện Trần Thiên Minh đến gần mình, bất quá hắn tưởng là người Huyền Môn cùng mình tranh gái, vì vậy liền lớn tiếng mắng.

Trần Thiên Minh ra vẻ tức giận mà nói:" Ta là người Huyền Môn, ta nhìn các ngươi không ưa, chưởng môn gọi tới mười tiểu thư đều bị các ngươi chơi đùa, chúng ta cũng không được chơi." Hiện tại hắn chỉ còn cách Tuất Cẩu bốn thước.

"Ngươi cút trở về ngủ cho ta, nếu không ta sẽ giết ngươi." Tuất Cẩu thấy là người của Trí Thâm càng tức giận, nghĩ không ra Trí Thâm thấy bọn họ còn phải cúi đầu, nhưng người này lại dám mắng hắn, xem ra hắn là ăn gan báo rồi.

"Hừ, ta đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt, có bản lãnh ngươi giết ta đi." Trần Thiên Minh đã đến gần cách Tuất Cẩu ba thước, hiện tại hắn có thể xuống tay với Tuất Cẩu Cẩu.

Tuất Cẩu thấy Trần Thiên Minh dám ở trước mặt nữ nhân mắng mình, tức giận đẩy nữ nhân bên người ra, sau đó đánh ra một quyền muốn đánh ngã Trần Thiên Minh. Tuất Cẩu tưởng rằng Trần Thiên Minh chỉ là đệ tử bình thường trong Huyền Môn thôi, võ công của bọn hắn cùng Trí Thâm không sai biệt lắm, cho nên hắn cho rằng võ công Trần Thiên Minh không cao, cho nên cũng không dám hạ sát thủ giết chết Trần Thiên Minh, sợ đến lúc đó dẽ gây mâu thuẫn vối Trí Thâm. Bởi vậy Tuất Cẩu chỉ là dùng tới một nửa công lực, hắn chỉ muốn đánh bay Trần Thiên Minh, sau đó trước mặt tiểu thư kia tỏ rõ uy phong.

"A!" Tuất Cẩu quát to một tiếng, sau đó như trái bóng bay đi về phía sau, một chưởng của Trần Thiên Minh đối cứng với một chưởng của Tuất Cẩu, bởi vì Trần Thiên Minh muốn đánh gục Tuất Cẩu. Vì vậy dùng tới công lực toàn thân. Võ công của Tuất Cẩu kém xa so với Trần Thiên Minh, không phải đối thủ Trần Thiên Minh.

"A!" Tiểu thư kia cũng la theo một tiếng. Tuất Cẩu trong lúc bay đi miệng còn phun ra máu tươi, máu này chính là phun trúng mặt nàng, nàng vuốt trên mặt thấy đều là máu không khỏi kêu lên sợ hãi.

Tiếng kêu của nàng đã đánh thức toàn bộ người trong Huyền Môn. "Có người đánh lén!" Từ bên trong có người kêu lên.

Trần Thiên Minh hung dữ đối với tiểu thư nói:" Tiểu thư, ngươi đi nhanh lên một chút đi, bằng không ta sẽ giết ngươi." Nói xong, Trần Thiên Minh liền bay nhanh về phía trước, thừa dịp không có nhiều người tới, hắn muốn giết thêm mấy người. Tiểu thư kia nghe Trần Thiên Minh nói vậy vội vàng bỏ chạy.

Người của Huyền Môn đều chạy đến trước mặt Trần Thiên Minh, dẫn đầu chính là Trí Thâm. Trí Thâm lạnh lùng nói:" Trần Thiên Minh, có phải ngươi đã giết chết Trí Hải sư huynh hay không, nói cách khác, hắn đã bị ngươi giết chết, còn truyền chức chưởng môn cho ta." Trí Thâm hiện tại chính là ác nhân cáo trạng trước.

Trần Thiên Minh lạnh lùng nói:" Người của Huyền Môn nghe đây, sư huynh Trí Hải đã đem chức chưởng môn truyền cho ta, Trí Hải sư huynh bị Trí Thâm giết chết, chúng ta hiện tại tới đây báo thù, nếu như các ngươi còn có lương tâm, xin mời lui ra, ta tuyệt đối không giết các ngươi, nếu không, ta sẽ không hạ thủ lưu tình."

Trí Thâm vội vàng kêu lên:" Trần Thiên Minh, ngươi ăn nói bừa bãi, Trí Hải sư huynh rõ ràng là ngươi giết, ngươi sao lại nói thành ta?"

Bàng Trí Dũng bên cạnh Trí Thâm cũng phụ họa theo:" Chưởng môn nói không sai, là Thiên Minh giết chết Trí Hải sư bá, ta tận mắt nhìn thấy, Trần Thiên Minh muốn làm chưởng môn, Trí Hải sư bá cho rằng Trần Thiên Minh là một tiểu nhân hèn hạ, cho nên không đáp ứng, Trần Thiên Minh liền giết chết Trí Hải sư bá." Nói xong, Bàng Trí Dũng còn lau lau hai tròng mắt, bộ dáng giống như lau nước mắt vậy.

Ngay lúc này, bọn người Chung Hướng Lượng cũng đã tới đây. Tiểu Ny đứng ra nói:" Trí Thâm, ngươi là một tên cầm thú, là ngươi giết chết sư phó ta cùng chưởng môn sư bá."

"Đúng, ta cũng có thể thể làm chứng." Lý Quân cùng Thành Mộc cũng đứng ra lớn tiếng nói.

"Trí Thâm, không cần cùng bọn chúng nhiều lời, chúng ta giết chết bọn chúng, chúng ta nhiều người, bọn họ không là đối thủ của chúng ta." Lão đại của mười hai ác nhân Tử Thử nói với Trí Thâm. Hiên tại, chỉ có nắm tay ai lớn mới là đạo lý.

Trần Thiên Minh cười hỏi Tử Thử:" Ngươi là một người trong mười hai ác nhân?"

Tử Thử gật đầu nói:" Đúng, ta là lão Đại Tử Thử, các ngươi hôm nay chết chắc rồi."

Trần Thiên Minh cười ha ha:" Thật là cười chết, mười hai ác nhân ta đã giết năm người, các ngươi hiện tại xem kỹ một chút sẽ phát hiện các ngươi thiếu đi năm người."

Nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, Tử Thử vội vàng quay đầu lại điểm một chút, phát hiện thiếu đi Mão Thỏ, Ngọ Mã, Dậu Kê, Tuất Cẩu, Hợi Trư, hắn cực kỳ hoảng sợ:" Là ngươi giết chết toàn bộ bọn họ? Không có khả năng, ngươi một người không có khả năng giết chết năm người bọn họ."

"Ta giết từng người một, hiện tại, ta tiếp tục giết. Trí Thâm để mạng ngươi lại."Trần Thiên Minh vừa nói vừa hướng Trí Thâm phóng đi.

Trí Thâm thấy Trần Thiên Minh hướng mình lao tới, vội vàng sợ hãi kêu lên:" Tử Thử, Sửu Ngưu, các ngươi cùng ta đối phó Trần Thiên Minh, hắn võ công rất cao, ta một người không phải đối thủ của hắn."

Tử Thử cùng Sửu Ngưu nghe Trí Thâm hô cứu mạng, cho rằng Trí Thâm chuyện bé xé ra to, chỉ có Sửu Ngưu xông lên đối phó Trần Thiên Minh, Tử Thử không có tiến lên.

"Ta thấy các ngươi muốn chết." Trần Thiên Minh đánh ra một chưởng, chưởng phong cường đại làm cho Tri Thâm cùng Sửu Ngưu phải lùi về sau vài bước với có thể đứng vững. Đặc biệt Sửu Ngưu mới vừa rồi khinh địch chưa dùng tới toàn lực, hắn bị đánh làm cho ngực đau đớn, xem ra là bị thương.

Tử Thử thấy vậy, vội vàng lao lên giúp bọn người Trí Thâm. Bên kia, Chung Hướng Lượng đấu với Dần Hổ, Lâm Quốc đấu với Thìn Long, tiểu Ny đấu với Tị Xà, Trương Ngạn Thanh đấu với Vị Dương, tiểu Tô đấu với Thân Hầu. Bọn Ngô Tổ Kiệt đánh nhau với bọn Bàng Trí Dũng.

Trần Thiên Minh càng đánh càng mạnh, hiện tại hắn công lực tăng nhiều, ba người Trí Thâm không phải là đối thủ của hắn. Chỉ một lát sau, hắn đã đánh cho ba người Trí Thâm chống đỡ không nổi, không có khả năng hoàn thủ. "Trí Thâm xem chiêu." Trần Thiên Minh dùng tới hai đạo chân khí đối phó Trí Thâm, hắn hiện tại muốn nhất chính là giết chết Trí Thâm, cho nên đối với Trí Thâm ra tay rất nặng. Tử Thử cùng Sửu Ngưu đánh cho không còn sức để chống đỡ, mà Trí Thâm hiện tại cực kỳ nguy hiểm, phỏng chừng không bao lâu nữa hắn sẽ bị Trần Thiên Minh gây thương tích.

Tử Thử càng đánh càng sợ, hắn thật không ngờ Trần Thiên Minh có thể một người đánh với ba võ lâm cao thủ bọn họ, trong chốn võ lâm hắn cũng chưa từng nghe qua người tên Trần Thiên Minh này, hắn tại sao lại lợi hại như vậy?

"Tử Thử, Sửu Ngưu, các ngươi nhanh lên một chút giúp ta đánh chết hắn." Trí Thâm hiện tại có khổ mà không thể nói ra, hắn còn tưởng rằng Tử Thử hai người không tòan lực giúp đỡ.

"Trí Thâm, mẹ kiếp ngươi cho ta là thần tiên hả, ta hiện tại cũng đang chật vật, người này tại sao lại lợi hại như vậy, hắn không phải là sư đệ ngươi sao?" Tử Thử còn tưởng rằng Trần Thiên Minh là sư đệ Trí Thâm, võ công cũng không lợi hại cho lắm, nhưng không ngờ lại đánh cho bọn họ không có khả năng hoàn thủ.

"Ha ha, Tử Thử ngươi lần này chết chắc rồi." Trần Thiên Minh phát hiện ba người Trí Thâm võ công kém nhất là Sửu Ngưu, vì vậy hắn liền giương đông kích tây, đầu tiên là hướng Tử Thử đánh hư chiêu, tiếp theo lập tức chuyển sang đối phó Sửu Ngưu, ba đạo chân khí đột nhiên hướng Sửu Ngưu đánh tới.

Tử Thử tưởng rằng Trần Thiên Minh sẽ hạ độc thủ với hắn, vội vàng lùi về phía sau. Nhưng thật không ngờ Trần Thiên Minh xoay người đối phó Sửu Ngưu, Sửu Ngưu làm sao có thể đỡ được ba đạo chân khí của Trần Thiên Minh. "Thịch thịch." Một tiếng, Sửu Ngưu bị đánh bay đi. Mà Trần Thiên Minh chỉ dùng một đạo chân khí để đối phó với Trí Thâm, Trí Thâm bị đánh bay đi nhưng không có bị thương.

Trần Thiên Minh nhìn hiện tại chỉ có hai người, hắn cười cười hướng Trí Thâm đánh tới. Trí Thâm sợ hãi vội vàng lùi lại, bọn họ ba người cũng không phải là đối thủ của Trần Thiên Minh, hai người càng không làm đựơc gì. Tử Thử thấy Nhị đệ Sửu Ngưu bị Trần Thiên Minh đánh cho nằm trên mặt đất không động đậy được, hắn tức giận lên cùng Trần Thiên Minh liều mạng "thịch thịch". Tử Thử bị Trần Thiên Minh đánh một chưởng trúng đầu. Trí Thâm thấy tình huống không ổn, vội vàng bay đi.

"Giết chết toàn bộ bọn họ." Trần Thiên Minh thấy Trí Thâm bay về phía sau, vì vậy cũng vội vàng đuổi theo. Trải qua một hồi đánh nhau, Trần Thiên Minh đánh cho đối phương một chưởng, chỉ một lát sau, mười hai ác nhân đều bị tiêu diệt, những người khác đầu nhập vào Huyền Môn võ công cũng không cao, lại không đánh lại, đều đầu hàng. Đều bị bọn Chung Hướng Lượng phế võ công, sau đó thả bọn họ đi.

Trần Thiên Minh nhìn thấy Trí Thâm bay vào trong phòng, hắn cũng bay vào theo.

Đột nhiên, Trí Thâm trở ra, bất quá, hiện tại trong tay hắn xuất hiện một người, đó là Trí Hải.

"Chưởng môn sư huynh." Trần Thiên Minh vui mừng lẫn sợ hãi mà kêu lên, nghĩ không ra Trí Hải còn chưa chết, bất quá hiện tại nhìn thấy Trí Thâm ở phía sau chưởng môn, hắn cũng không dám coi thường vong động.

Vì một ít võ công cao thâm trong Huyền Môn, Trí Thâm không nỡ giết Trí Hải, dù sao Trí Hải võ công cũng đã bị phế, Trí Thâm cũng không cần phải giết Trí Hải. Hắn đối với bên ngoài tuyên bố Trí Hải đã bị người ta giết chết, rồi giấu Trí Hải ở trong mật thất.

"Trần Thiên Minh, ngươi gọi bọn hắn dừng tay, bằng không ta sẽ giết Trí hải." Trí Thâm hung ác nói.

Trần Thiên Minh lớn tiếng kêu lên:" Mọi người dừng tay." Kỳ thật không cần hắn gọi, mọi người đánh nhau phía sau đã dừng lại, bọn Chung Hướng Lượng đã đem địch nhân giết chết, phế võ công bọn họ.

Trí Thâm nhìn thấy tình cảnh như vậy hối hận không thôi, nghĩ không ra Trần Thiên Minh âm hiểm như vậy, lén lút giết chết năm ác nhân, Hắn vốn tưởng rằng dựa vào những người này đã có thể đối phó bọn họ Trần Thiên Minh, thật không ngờ xuất hiện chuyện như vậy. Bằng không hắn đã sớm áp chết Trí Hải đi bắt bọn Trần Thiên Minh rồi, bọn Trần Thiên Minh cũng không thắng được. Hiện tại hắn đã trở thành một tư lệnh không có quân lính, hiên tại Trí Thâm chỉ muốn chạy.

"Trí Thâm, hiện tại chúng ta cũng dừng tay, ngươi có thể bỏ Trí Hải sư huynh ra được không?" Trần Thiên Minh nhìn chằm chằm vào Trí Thâm, chờ sau khi hắn buông tay ra liền giết chết Trí Thâm. Hắn vừa đi vừa nói chuyện, chỉ cần tới gần Trí Thâm, hắn liền nắm chắc có thể giết chết Trí Thâm.

"Trần Thiên Minh, ngươi không nên cử động, nếu còn đi tới ta sẽ giết chết Trí Hải." Trí Thâm la lớn lên. Hắn biết bản lãnh của Trần Thiên Minh, cho nên hắn không cho Trần Thiên Minh tới gần.

Trí Hải ở phía trước Trí Thâm nói chuyện:" Thiên Minh. không cần lo cho ta, võ công ta đã bị súc sanh này phế bỏ, ta hiện tại đã là một phế nhân, ngươi nhanh đem tên súc sanh này giết chết đi."

"Chưởng môn sư huynh, nếu như hắn thả ngươi, ta tình nguyện cho hắn đi." Trần Thiên Minh lắc đầu nói. Mặc dù hắn cùng với Trí Hải chỉ ở chung một tháng, nhưng đối với Trí hải hẳn vẫn có một chút tình cảm.

Trí Thâm nghe thấy Trần Thiên Minh không muốn Trí Hải chết, tâm lý hắn càng cao hứng, xem ra bản thân có lợi đế để đào tẩu rồi:" Trần Thiên Minh, nếu như ngươi muốn cứu Trí Hải, thì ngoan ngoãn nghe lời ta." Nói xong, Trí Thâm bóp lấy cổ Trí Hải, hai mắt của Trí Hải chậm rãi nhắm lại.