Ma Long Phiên Thiên

Chương 548: Hắn không thích hợp với ngươi




Lúc trước hắn cũng không phải là bỏ chạy, mà chẳng qua là trở lại trong Long Ngục Không Gian tránh núp mà thôi, Thương Sinh Đại Ấn thu nhỏ lại đến tới mức chỉ bằng một phần vạn của hạt bụi, cho dù là Mục Thương Sinh là Long Biến Cảnh trung kỳ cũng không phát hiện được.

- Cũng không biết Mục Thương Sinh cùng Bản Nguyên Thần Đồ rốt cuộc có sự liên lạc gì với nhau, xem ra sau này phải cẩn thận với người này một chút rồi!

Ánh mắt của Phong Liệt khe khẽ lóe lên, trực giác nói cho hắn biết, Mục Thương Sinh hẳn là có chút quan hệ cùng Bản Nguyên Thần Đồ.

Bất quá, vô luận là như thế nào, Phong Liệt cũng không thể chắp tay dâng lên Thần Đồ được.

Mặc dù tên kia là cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ, nhưng hôm nay Phong Liệt thật sự là không hề để hắn vào trong mắt.

Vô luận là Cửu U Vương hay là Tịch Diệt phân thân, hôm nay cũng đã đạt đến cảnh giới Long Biến Cảnh đỉnh phong, nếu muốn thu thập một gã cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ còn không phải là một bữa ăn sáng hay sao?

Thậm chí ngay cả bản thể của Phong Liệt nếu là liều mạng đánh cược một lần thì ai thắng ai thua còn chưa nói rõ được a! Nguồn tại http://Truyện FULL

Bất quá, duy nhất có chút phiền phức chính là Mục Thương Sinh thế nhưng cũng biết thuấn di, có thể đánh bại dễ dàng, nhưng chém giết thì có thể sẽ gặp khó khăn một chút.

Giờ khắc này, mặt trời đã khe khẽ ngả về phía tây, Phong Liệt cũng không có ý định làm kẻ trộm giữa ban ngày, vừa lúc, hắn còn có một chuyện tình khác muốn làm, đó chính là thu thập thiên địa nguyên khí ở bốn phía.

Ban đầu, hắn sở dĩ đem Long Ngục luyện vào bên trong Thương Sinh Đại Ấn, chính là vì để cho Long Ngục dự trữ nguyên khí cho Thương Sinh Đại Ấn, chuẩn bị cho những khi chiến đấu cần tới.

Một khi trong Long Ngục có đầy đủ nguyên khí, cho dù là đối chiến với cao thủ Long Biến Cảnh hậu kỳ, Phong Liệt hiện tại cũng là không hề sợ hãi.

Kế tiếp, thân hình Phong Liệt chớp động, đi tới một chỗ ít ai lui tới trên đỉnh của một ngọn núi lớn, sau đó khoanh chân ngồi xuống.

- Minh Dạ Hàng Lâm!

"Ông . . ."

Một trận chấn động nhẹ phát ra, một màn đêm đen nhánh từ trên người Phong Liệt nổi lên, cấp tốc khuếch tán ra ngoài bốn phương tám hướng.

Ngàn trượng, vạn trượng, mười vạn trượng, trăm dặm, ba trăm dặm, năm trăm dặm . . .

Nếu như bản thân Phong Liệt chỉ dựa vào tu vi Hóa Đan Cảnh Bát Trọng Thiên, nhiều nhất chỉ có thể điều động thiên địa nguyên khí bên trong phương viên hơn mười dặm.

Mà một khi hắn tế ra đạo cảnh, tấm màn đêm đen nhánh này lại phảng phất dường như sẽ khuếch tán ra ngoài vĩnh viễn không dừng lại.

Nơi mà màn đêm đi qua, toàn bộ nguyên khí trong thiên địa đều được chuyển hóa thành nguyên lực cùng loại với Long nguyên lực độc nhất vô nhị bên trong đan điền của Phong Liệt.

Sau đó, những nguyên lực này cũng đều như sóng triều mãnh liệt tiến vào trong cơ thể Phong Liệt, nhanh chóng tiến vào Thương Sinh Đại Ấn ở bên trong cơ thể Phong Liệt, cuối cùng chảy vào Long Ngục Không Gian.

Theo thời gian trôi qua, quanh người Phong Liệt dần dần hiện ra vô số nguyên lực tạo thành một vòng nước xoáy khổng lồ, điên cuồng cắn nuốt nguyên lực từ bốn phương tám hướng vọt tới.

Giờ khắc này, nếu là có người khác nhích tới gần phương viên vạn trượng, trong nháy mắt tuyệt đối sẽ bị ám thuộc tính Long nguyên lực tinh thuần mà nồng đậm khiến cho người đó hóa thành tro bụi.

Những nguyên lực này sau khi tiến vào Thương Sinh Đại Ấn, lập tức bị chuyển hóa thành nguyên khí, cuối cùng toàn bộ đều chảy vào Long Ngục Không Gian.

Một canh giờ sau, Long Ngục Không Gian vốn là hoang vu thê lương không có chút nguyên khí nào, nguyên khí trở nên sung túc hơn nhiều, cơ hồ chênh lệch không nhiều với nguyên khí ở ngoại giới.

Song, lúc này chỉ là mới bắt đầu.

Theo nguyên khí liên tục không ngừng tràn vào, trong Long Ngục Không Gian bắt đầu dần dần trở nên ướt át hơn, nguyên khí nồng đậm thậm thậm chí đã có khuynh hướng hóa thành chất dịch.

Không biết qua bao lâu, trên mặt đất bên trong Long Ngục dần dần xuất hiện một chỗ lõm nhỏ chừng ba thước vuông có đầy nước, nguyên khí bay lên, linh vụ lượn lờ.

Trong lòng Phong Liệt không khỏi vui sướng một trận, trong chỗ lõm nhỏ đầy nước này có ẩn chứa nguyên khí, đủ để chống đỡ được mấy ức long tinh!

Đột nhiên, dọc theo Long Ngục Không Gian vang lên một trận những tiếng ầm vang rất nhỏ.

Phong Liệt đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc:

- Di? Long Ngục thế nhưng lại có thể phình to ra?

Giờ khắc này, Phong Liệt vui mừng phát hiện, Long Ngục Không Gian vốn dĩ chỉ có phương viên ước chừng hơn mười dặm, thế nhưng lại đang chậm rãi khuếch trương lên.

Chỉ thấy dọc theo không gian sương mù hỗn độn dày đặc, phảng phất giống như bị gió nhẹ thổi tan, từ từ lộ ra từng mảng đất đai loang lổ mà nguyên thủy, chậm rãi hướng về chỗ sâu bên trong dọc theo người.

Tốc độ này thật chậm, nhưng cũng khiến cho Phong Liệt tràn ngập sự mong đợi!

- Thật tốt quá! Nguyên lai không gian này thật sự có thể trưởng thành!

Tinh thần của Phong Liệt không khỏi mừng như điên, vẻ mặt trở nên kích động.

Cho tới nay, bởi vì Long Ngục Không Gian quá mức nhỏ hẹp, cũng chỉ có thể làm hắn cho rằng nơi này chỉ là một nơi dùng để tạm tránh phong ba bão táp mà thôi.

Nhưng nếu là không gian này có thể trưởng thành trở thành một Tiểu Thế Giới có lãnh thổ lớn, nguyên khí đầy đủ thì tác dụng của nó sẽ hơn nhiều so với trước kia a.

Ít nhất, ngày sau chính mình một khi chọc tới địch nhân cường đại hoặc là gặp thiên hạ đại biến, đã không còn ở lại Long Huyết Đại Lục được nữa, chính mình dẫn theo một đám lão bà cùng thuộc hạ núp ở trong không gian này trốn tới hơn mấy trăm ngàn năm cũng không phải là chuyện khó.

Nghĩ tới điểm này, Phong Liệt càng cố gắng hấp thu thiên địa nguyên khí hơn, quả thực đạt đến trình độ không chút kiêng kỵ, làm cho người ta thấy được sẽ cảm thấy giận sôi.

Giờ phút này, toàn bộ ngọn núi lớn hiểm trở chỗ Phong Liệt dừng chân cùng với núi rừng bát ngát trong vòng ngàn dặm nơi đây, tất cả đều bị một màn đêm đen nhánh bao phủ, nguyên khí vô cùng vô tận mãnh liệt hướng về phía trung ương.

Mà ở ngoài tấm màn đêm này, lại có ngàn vạn hung thú, Long Thú bỏ chạy thục mạng ra xa khỏi ngọn núi lớn này, tránh màn đêm như tránh ác ma vạya, tiếng hô hoảng sợ của những con thú liên tiếp vang lên, vang thành một mảnh.

Một khi có dã thú chạy trốn chậm rơi vào bên trong tấm màn đen kia, chỉ trong chốc lát sẽ bị hút đi nguyên khí toàn thân, cho dù là một vài Long Thú cấp ba, cấp bốn cường đại đều không chịu đựng được một thời ba khắc, không khỏi sợ hãi chạy trốn.

- Thiên a! Đây là thú triều sao? Không đúng! Sâu trong Thiên Khuyết Sơn Mạch rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Mau nhìn đi! Tấm màn đêm kia! Không phải là Mạt Thế Hàng Lâm sao? Chúng ta cũng mau chạy đi a!

- Không phải là Thần Vật xuất thế sao? Cầu phú quý trong nguy hiểm, lão tử liều mạng!

"..."

Ở trong ngọn núi lớn này, vẫn tồn tại một vài võ giả nhân loại tiến vào trong núi đi săn, hái thuốc, tìm kiếm cơ duyên cùng với một vài gia tộc, thôn xóm đang ở ẩn.