Ma Phi Khó Tán Tỉnh

Chương 69






Mặc Vấn Trần ném cho bồi bàn một đồng tiền vàng rồi đi theo Tô Linh Phong ra khỏi quán rượu Kim Hoa.
Tuổi tác Tô Linh Phong tuy nhỏ, dáng vóc còn chưa trổ mã hết nhưng diện mạo lại cực kỳ xinh đẹp, lại thêm khí chất lạnh lùng, trầm tĩnh nên càng người nhìn cảm thấy hấp dẫn vô cùng.
Mặc Vấn Trần lại tiêu soái, thanh nhã, tuấn dật phi phàm, trời sinh là một nhân vật luôn là tiêu điểm của mọi người.
Một đen một trắng, tuấn nam mỹ nữ kết hợp lại làm người khác hết sức chú ý, những người đi đường liên tục nhìn về phía hai người họ.
"Huynh đi theo ta làm gì?" Tô Linh Phong vừa ngắm cảnh đêm ở Gia thành, vừa mở miệng hỏi Mặc Vấn Trần đang đi bên cạnh.

"Ta đã đồng ý với Tá Dịch, tất nhiên là phải đưa ngươi trở về."
"Còn sớm mà, ta chưa muốn về."
"Cũng được, ta đi dạo với ngươi, ta đến Gia thành mấy lần rồi, chắc chắn là quen đường hơn ngươi, vậy nên cứ để ta dẫn đường cho." Mặc Vấn Trần mỉm cười nói.
Tô Linh Phong phớt lờ Mặc Vấn Trần, nếu hắn đã thích đi cùng, thì cứ mặc cho hắn đi theo vậy.
"Tiểu nha đầu, ngươi muốn đi đâu? Cửa hàng trang sức? Cửa hàng y phục?"
"Không có hứng thú."
"Vậy ngươi hứng thú với cái gì? Ta nhớ ở gần đây có một tiệm bánh ngọt, hương vị không tệ, có muốn đi nếm thử không?"
"Không đi."
"Vậy..."
"Đó là chỗ gì vậy?" Tô Linh Phong nhanh chóng ngắt lời Mặc Vấn Trần, nàng chỉ vào một nơi cách đó không xa, đèn đuốc sáng trưng, khách liên tục ra vào tấp nập.
Mặc Vấn Trần nhìn theo hướng ngón tay của Tô Linh Phong, mỉm cười trả lời: "Đó là sòng bạc, ngươi muốn đi xem hả?"

"Cược bảo?" Tô Linh Phong khó hiểu lặp lại câu hỏi.
"Đúng, cược bảo, một nơi vô cùng hấp dẫn, cũng là nơi khiến cho nhiều người điên đảo." Mặc Vấn Trần nhàn nhạt nói: "Ngươi phải biết là luyện chế trang bị và khảm nạm trang bị, ngoại trừ cần phải có ma hạch ra thì còn cần nhiều thứ kim loại, khoáng thạch và cả các loại thuộc tính của bảo thạch."
"Ừ." Tô Linh Phong gật đầu.
"Cược bảo chính là nơi có đủ các loại bảo thạch! Bởi vì trên đời này không có bất kì cách nào có thể nhìn thấu bảo thạch bên trong nguyên thạch, nên để nhìn rõ bản chất bên trong, nếu không đập nó ra thì không thể xác định được bên trong là bảo thạch hay phế thạch.

Người cược bảo sẽ dựa vào kinh nghiệm và nhãn lực để chọn mua nguyên thạch, sau đó cắt ra, thế là có thể phất nhanh chỉ trong một đêm, còn vấn đề đen đỏ là tùy vào vận may, người cược bảo thích nhất chính là cảm giác "cá cược" như vậy."
"Ừ." Tô Linh Phong lại gật đầu một cái, chứng tỏ là mình vẫn đang nghe.
Mặc Vấn Trần ngắt câu rồi nói tiếp: "Bảo thạch có rất nhiều loại thuộc tính, trong đó bao gồm các loại bảo thạch mang tính kháng (tính chống), ví dụ như kháng lửa, kháng nước, kháng điện,…chống lại các bảo thạch mang nguyên tố khác hệ, thanh tẩy các trạng thái như chóng mặt, quấy rầy, làm chậm.

Tuy rằng "Linh thuật sĩ hệ sinh mệnh" có thể ban phát quầng sáng chúc phúc, nhưng dù sao Linh thuật sĩ cũng không nhiều, huống hồ Linh thuật sĩ hệ sinh mệnh lại càng ít.


Rất nhiều đội mạo hiểm giả vốn không có Linh thuật sĩ hệ sinh mệnh, cho nên nhiều mạo hiểm giả lựa chọn trang bị có khảm nạm đủ loại thuộc tính bảo thạch."
"Ồ." Nghe có điểm giống với văn hóa "cược đá" (đổ thạch) ở hiện đại, chỉ có điều…thứ người ta cược ở hiện đại là phỉ thuý, còn ở đây là các loại thuộc tính bảo thạch.
"Tính kháng của bảo thạch cũng không phải quý giá nhất, bởi vì lúc chiến đấu thì không được chọn đối thủ, ví dụ như đang mặc bộ đồ kháng lửa, mà đụng phải Thuật sĩ hệ băng thì vô dụng rồi.

Chỉ những kẻ có tiền mới đủ khả năng sắm sửa cho mình những bộ trang bị chứa đủ các loại thuộc tính.

Đại đa số người, đều sẽ lựa chọn những trang bị có khảm nạm các loại bảo thạch mang thuộc tính phòng ngự, công kích, bạo kích, tăng tốc, tụ linh...!Những bảo thạch này nếu so ra thì đắt tiền hơn bảo thạch tính kháng, nhưng đương nhiên cũng không đồng nhất về tỉ lệ, còn có thể chia nhỏ ra..."
Hai người vừa nói chuyện vừa đi tới "Khai Bảo Đường" - địa điểm cược bảo ngay phía trước….