Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 200: ♥ May mắn




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay
**********


Tô Linh Phong liếc mắt coi thường bàn tay đang vươn ra của Dịch Thủy Giác, thon dài mềm mại, trắng nõn tinh tế, còn đẹp hơn tay của nữ nhân nữa, đáng tiếc, bàn tay đó còn chưa lau sạch dầu mỡ của gà, thật sát phong cảnh mà.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Ánh mắt của Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng cũng dừng ở trên tay Dịch Thủy Giác, Tiếu Minh Lãng có nghe nói qua tính cách của Dịch Thủy Giác nên biểu hiện coi như bình tĩnh, còn Hứa Nặc thì khóe miệng giật giật, trong lòng có phần không hiểu, khí chất không tầm thường gì chứ, rõ ràng là đàn ông mang dáng vẻ công tử nhà giàu, nhưng sao lại lôi thôi như thế chứ.

"Cái gì vậy?" Tô Linh Phong bình tĩnh hỏi.

"Đương nhiên là đưa cho cô luyện chế để chứng minh trình độ luyện kim chế phẩm của cô đã đạt tới Luyện kim sư trung cấp."

"Không cần." Tô Linh Phong dứt khoát nói.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

"Không cần sao?" Dịch Thủy Giác sửng sốt, rút tay về, nghiêm túc nói: "Cô đừng nghĩ tới chuyện tuyết phục ta bán bản vẽ, ta là người rất có nguyên tắc."

"Cho dù bây giờ ta đưa đồ vật lam phẩm hoặc tử phẩm ra thì huynh sẽ tin đó là do ta luyện ra sao?" Tô Linh Phong nhàn nhã hỏi.

"Chuyện này..." Dịch Thủy Giác bị hỏi đến ngây người, ngay sau đó nở nụ cười hứng thú, "Vậy theo cô, trận này nên đánh cuộc như thế nào đây?"

Tô Linh Phong lười nói chuyện, dùng hành động trả lời Dịch Thủy Giác, nàng lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một đống dụng cụ luyện kim, gian phòng vốn dĩ không lớn nay được nhét đầy như một tiệm thuốc bắc.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

"Cô muốn trực tiếp luyện kim?" Dịch Thủy Giác kinh ngạc hỏi.

"Chẳng lẽ huynh có cách giải quyết khác tốt hơn sao?" Tô Linh Phong hỏi ngược lại.

Dịch Thủy Giác lắc đầu, "Không có."

Tô Linh Phong không thèm nói lại, hai tay tiếp tục động tác.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Đoàn Tử từ trên vai Tô Linh Phong nhảy xuống, quơ quơ hai tay mảnh khảnh, hì hục bày dụng cụ giúp Tô Linh Phong.


Ánh mắt Dịch Thủy Giác dừng trên người Đoàn Tử, nhíu lông mày, "Đây không phải là con ma thú sủng vật mà nha đầu Đường Mật Mật kia vẫn thương nhớ hay sao? Dường như không còn giống như lần trước nhìn thấy nữa, sức vóc của nhóc này cũng không nhỏ nhỉ." Hắn còn nhớ rõ lần trước Hiểu Phong bị vật nhỏ này đánh một quyền vào đầu thì liền sưng phù lên nhìn rất đáng sợ.

Đoàn Tử liếc mắt khinh thường Dịch Thủy Giác, đúng là không có kiến thức. Nó chính là thần thú luân hồi hệ vật lý, đặc điểm lớn nhất của nó chính là lớp da dày.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Chủ tớ ba người Tô Linh Phong làm như không có nghe lời nói của Dịch Thủy Giác, không ai trả lời hắn.

"Khụ!" Dịch Thủy Giác xấu hổ, vội ho một tiếng, sau đó nghiêm mặt nói: "Trực tiếp luyện kim quả là một cách tốt, có điều tất cả mọi người đều biết tỷ lệ chính xác mà Luyện kim sư sơ cấp luyện ra được lam phẩm là..."

"Huynh nghĩ thế nào thì cứ việc nói thẳng." Tô Linh Phong bình tĩnh nói.

"Nếu không chúng ta... cược ba ván, thế nào?" Dịch Thủy Giác đề nghị.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

"Được." Tô Linh Phong tỏ vẻ không có ý kiến.

Dụng cụ, tài liệu, đồ vật được chuẩn bị tốt. Luyện kim chính thức bắt đầu.

Tuy Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng biết Tô Linh Phong là Luyện kim sư, nhưng đây mới là lần đầu tiên nhìn nàng luyện kim, quả thật giống như là sáng tạo ra tác phẩm nghệ thuật, khiến ba người bên cạnh vừa ngạc nhiên vừa khâm phục.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Chỉ một thời gian ngắn, một đoản kiếm đã ra lò, Tô Linh Phong cầm trong tay nhìn nhìn, dường như không vừa lòng, không có chỗ khảm bảo thạch và ma hạch, sau đó thuận tay vứt bên cạnh Dịch Thủy Giác.

Dịch Thủy Giác cầm đoản kiếm lật qua lật lại, nhíu mày nói: "Là lam phẩm!" Giọng nói của hắn không kềm chế được mà cao lên vài phần, vật đầu tiên đã là vũ khí lam phẩm, trong lòng hắn đối với việc nàng đạt tới Luyện kim sư trung cấp đã tin bảy phần.

Trong lòng Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng cũng rất kích động, trong lòng bọn họ đã nhận định Tô Linh Phong sẽ thắng Dịch Thủy Giác, nhưng lòng tin đối với Tô Linh Phong là một chuyện, tận mắt chứng kiến lại là một chuyện khác.

Ba người nín thở nhìn Tô Linh Phong luyện chế vật phẩm thứ hai.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Vật phẩm thứ hai nhanh chóng ra lò, là vòng tay phòng ngự, bình thường Tô Linh Phong đều luyện vũ khí, rất ít khi luyện phòng khí, kiểu dáng vòng tay này được nàng kết hợp với phong cách hiện đại, vô cùng tinh xảo.

Tô Linh Phong cầm trong tay nhìn, lắc đầu rồi lại ném cho Dịch Thủy Giác xem.

"Cũng là lam phẩm." Dịch Thủy Giác dừng lại một chút, lại nói thêm một câu: "Kiểu dáng thật đặc biệt, chắc sẽ nhận được yêu thích của nhóm thiếu nữ."

Lúc đoản kiếm lam phẩm ra lò, Dịch Thủy Giác đã tin việc Tô Linh Phong là Luyện kim sư trung cấp bảy phần, lúc này cầm vòng tay lam phẩm trong tay, hắn đã tin mười phần.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tuy rằng Luyện kim sư sơ cấp cũng có thể luyện ra lam phẩm nhưng tỷ lệ rất nhỏ, liên tục luyện ra hai trang bị lam phẩm không phải là chuyện mà Luyện kim sư sơ cấp có thể làm, có điều, hắn thật sự chờ mong vật phẩm thứ ba mà Tô Linh Phong luyện ra.

Tô Linh Phong không nói gì, trong mắt nàng, đó chẳng qua là phế phẩm, dù là lam phẩm, dù kiểu dáng đẹp nhưng vị trí khảm chỉ có một, khảm được bảo thạch sẽ không khảm được ma hạch, khảm được ma hạch sẽ không khảm được bảo thạch, hoàn toàn là phế phẩm, có điểu đúng như lời Dịch Thủy Giác nói, đem đi bán sẽ được giá không tồi, nữ nhân luôn tiêu pha không lí trí với những đồ vật đẹp.

Thời gian luyện chế vật phẩm thứ ba dài hơn hai vật phẩm trước rất nhiều, ba người đều mang vẻ mặt chờ mong vật phẩm thứ ba ra lò.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tiểu Bạch nhìn nét mặt chờ mong của ba người kia, chép miệng rồng, "Không phải chỉ là Luyện kim sư trung cấp thôi sao, có gì đáng kinh ngạc đâu, với tinh thần lực khủng bố của cô gái này, tương lai trở thành Luyện kim tông sư cũng không có gì là lạ đâu."

Đoàn Tử gật đầu phụ họa: "Mẫu thân lợi hại nhất, mẫu thân sẽ trở thành Luyện kim tông sư."

Thời gian luyện vật phẩm thứ ba dài hơn vật phẩm thứ nhất, thận chí dài hơn vật phẩm thứ hai cuối cùng cũng hoàn thành.

Là một cái xẻng thuốc mang phong cách cổ xưa, tao nhã, lịch sự.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Cuối cùng Tô Linh Phong cũng vừa lòng, lấy một viên bảo thạch công kích, một viên bảo thạch mộc hệ Tụ linh, một viên bảo thạch tăng tốc và một ma hạch hệ mộc cấp năm từ trong nhẫn ra, viên ma hạch này là do lần trước ở Tùng Ngâm sơn cốc bắt được thánh thú mà có.

Tô Linh Phong khảm ba khối bảo thạch và một ma hạch lên xẻng thuốc, sau đó đưa cho Dịch Thủy Giác xem.

"Là tử phẩm?" Dịch Thủy Giác xem xong không khỏi thốt to lên.

"Đúng vậy."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tiếu Minh Lãng và Hứa Nặc nghe vậy liền đưa mắt nhìn tiểu thư, vẻ mặt không thể tin được, Luyện kim sư trung cấp cũng có khả năng luyện ra tử phẩm, nhưng khả năng còn thấp hơn việc Luyện kim sư sơ cấp luyện ra lam phẩm, vậy mà Tô Linh Phong luyện ra ba vật phẩm thì trong đó đã có một vật phẩm là tử phẩm.

Thật quá may mắn.

"Không phải huynh nên thực hiện kết quả đánh cuộc sao?" Tô Linh Phong thản nhiên nhìn ánh mắt luyến tiếc của Dịch Thủy Giác không dời khỏi xẻng thuốc thì mở miệng nói.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.