Ma Thần Thiên Quân

Chương 215: Không tránh khỏi một trận chiến




Vũ Thiên Quân bản thể kế hoạch chạy trốn đã được vạch ra từ năm ngày trước, hắn vận dụng chính là thứ trước nay Thần thể chưa một lần dùng thử, Thần nguyên ấn ký!

Trước tiên hạ thủ đối với mấy cái tộc nhân bình thương nhằm tránh đi bọn hắn tra xét dưới đáy hồ, chỉ là lúc sau biến hóa nhanh hơn, Thần thể cùng Bản thể kết hợp che dấu lại bọn hắn cùng tạo nên chỗ trốn mới, trước năm vị Hư vô cảnh mà chạy chính là ngu ngốc ah! Huống chi còn là lúc bọn hắn muốn bắt lại bằng được Vũ Thiên Quân! Vận dụng Di thiên chi mâu linh hồn công kích đánh cho vị kia dẫn đầu Nghĩ tộc Thánh tổ bước thứ tám sau đó lại để Bản thể công kích đánh hắn trọng thương, tiếp đó chính là hạ xuống Thần nguyên ấn ký.

Đến lúc hai tộc đã không tiếp tục nữa tìm kiếm thì Vũ Thiên Quân tiếp tục kế hoạch, hắn cần loạn đến hết mức có thể, như vậy hắn cần hiện thân hạ xuống Thần nguyên ấn ký không chế càng nhiều tộc nhân hai tộc Phong tộc và Nghĩ tộc, việc này thì lúc rút đi sẽ lộ kẽ hở, hắn cần có bước đệm để khi Di thiên chi mâu thu hồi không có người bắt được hắn dấu vết, hi sinh trước đó Thánh tổ bước thứ tám Nghĩ tộc đã bị hạ xuống Thần nguyên ấn ký là điều không thể tránh được, thế nhưng lúc đó mục đích mà hắn cần đã dạt được rồi, hai tộc loạn lên bỏ chạy thì hắn đang ẩn thân Thần chủ Nghĩ tộc cũng phải chạy đi sẽ không có ai nghi ngờ. Đương nhiên lúc này lấy bọn người Hư vô cảnh trí tuệ sẽ nhận ra mục đích của hắn cùng hắn một phần kế hoạch rồi, lúc này mới là chạy trốn thực sự, hắn không tin vận khí của mình quá kém đến như vậy, một lần đã bị bắt lại...

“Uỳnh!”. Năm vị Hư vô cảnh khắp nơi truy xét tộc nhân hai tộc, không ngừng lấy kinh khủng linh thức quét qua quét lại trên người tộc nhân của bọn hắn, chỉ cần có dị động lập tức bắt lại. Việc này trước đó bọn hắn không đi làm nhưng lúc này tình thế cấp bách, bọn hắn đã không có quá nhiều cố kị như vậy, Vũ Thiên Quân kinh khủng khiến cho bọn hắn kiêng kị lắm rồi, nếu để hắn chạy thoát, Hư thiên bí cảnh này rộng lớn bọn hắn có thê tìm được sao? Chuyện này quá khó!

“Hử?”. Phong Hậu đang dò xét tộc nhân hai tộc thì nhíu mày một cái rồi nhếch mép cười quỷ dị. “Xem ngươi còn thoát đi đâu!”. Nàng lẩm bẩm một tiếng vung tay lên, một cái Nghĩ tộc đã bị nàng hút vào trong tay. “Còn không chịu hiện thân!”. Nàng phát hiện thể nội của Nghĩ tộc tộc nhân này có không gian dao động nhỏ.

“Ầm!”. Trái với suy nghĩ của nàng, Nghĩ tộc tộc nhân ngay khi rơi vào tay nàng thì lúc nàng đang thả lỏng một chút đã tự bạo, thủ đoạn quen thuộc đến đáng sợ! Phong Hậu đương nhiên đã trúng một chiêu ngay trước mặt, sỉ nhục này nàng sao có thể nuốt trôi, chỉ là nàng lập “tức nhận” ra môn đạo!

“Truy tìm trên tộc nhân tu vi Thần cảnh tứ trọng cùng Ngũ trọng! Hắn chỉ có thể không chế những tộc nhân có tu vi thấp!”. Nàng giọng nói đã không còn trong trẻo nữa, thay vào đó chính là thâm trầm, khói bụi tản đi nàng lông tóc không chút tổn hao nhưng liên tục bị Vũ Thiên Quân dặt bẫy, cho dù là tượng đất cũng phải nổi điên ah! Nàng một câu nói đương nhiên đã thu hẹp phạm vi dò xét nhưng việc này đã giúp Vũ Thiên Quân chạy thêm một khoảng thời gian.

“Tất cả mau dừng lại cho ta!”. Nghĩ Hậu giọng nói như sấm giữa ngày hè nổ vang, chỉ cần tộc nhân hai tộc đều dừng lại thì việc di chuyển càng thêm dễ dàng, lúc này gần như đã tản mác ra rất xa rồi, việc tìm kiếm người có dị động rất khó.

“Hắc...”. Một nơi nào đó Thần thể cười lạnh một tiếng.

“Ầm!”. “Uỳnh!”. Vẫn là chiêu cũ, Phong tộc cùng Nghĩ tộc hơn mười cái đột nhiên tự bạo, hoàn cảnh càng thêm loạn, khắp nơi chạy trốn.

“Chúng ta phong tỏa hư không nơi đây đừng cho hắn lợi dụng tình hình này chạy!”. Phong Hậu đi đầu lạnh lùng nói rồi bay ra xa hẳn đám tộc nhân hai tộc đang chạy chặn đầu. Bốn người còn lại đương nhiên lập tức hiểu ý cũng làm tương tự, năm người lập tức hình thành một cái ngũ giác thả ra lực lượng cố định lại không gian khiến cho không có bất kỳ ai có thể chạy ra phạm vi này, đồng thời muốn ẩn độn hư không cũng rất khó, bọn hắn là định vây ở đây tìm tòi chút một, thủ đoạn cực đoan cùng phí sức rất lớn, hao tổn rất nhiều lực lượng.

“Hừm! Vẫn là không tránh được rồi!”. Vũ Thiên Quân để Thời không thế giới bám vào một cái Thần chủ cảnh Nghĩ tộc tộc nhân lạnh nhạt nói, ít nhất lúc này hắn có thể không cần cùng lúc đối phó hai vị Hư vô cảnh trở lên, lúc này nghi trận đã dàn ra, cho dù bắt được nghi vấn thì bọn người kia vẫn sẽ để ý xung quanh nhiều hơn, chỉ có nhiều nhất một vị hướng hắn mà thôi, chỉ cần cản lại một chiêu hắn tự tin có thể tạo điều kiện cho Tiểu không tử điều khiển Thời không thế giới rời đi.

“Vẫn là để ta an toàn hơn!”. Thần thể đang nhắm mắt điều tức mở mắt ra nói, vừa nãy ba kích Thần hồn công kích đã tiêu hao hắn linh hồn lực lượng gần như không còn đang cấp tốc vận dụng Lôi kiếp dịch đến khôi phục.

“Hi vọng đến Hỗn mang lãnh địa có cách giúp ta nhanh nhất hoàn thành chiến kinh, hợp nhất tám loại lực lượng lấy ta lúc này tu vi có lẽ sẽ không cần sợ bọn hắn!”. Bản thể cũng không phản đối nói, hắn chiến lực lúc này có lẽ cùng Đại Thánh sàn sàn, cho dù vận dụng Thái sơ chân thân cùng Thế cấp lực lượng hắn cùng lắm là có thể chống lại Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đã vô cùng nghịch thiên, hơn nữa hắn bó tay!

Không như Thần thể hay Ma thể có thể dung hợp hai loại Thế cấp lực lượng, Bản thể lúc này còn chưa có khả năng đó, dung hợp hai loại lực lượng này huyền ảo không hiểu, chính như Ma thể cùng Thần thể cũng không thể giải thích, nó giống như tự động dung hợp, đây chủ yếu là do Thể nội thế giới mà ra, mặt khác cách dung hợp kia cũng không phù hợp với Bản thể, bỏ gốc lấy ngọn với Bản thể đã đi đến một bước này là không sáng suốt.

“Huh! Bọn hắn lại hướng ta xuất thủ chắc chắn gặp thiên khiển, năm kẻ kia đang vận dụng thủ đoạn cố định lại hư không chắc chắn không nhẹ nhàng, đợi một bọn hắn tiêu hao nhất định chúng ta sẽ chạy đi!”. Thần thể con ngươi lập lòe nói. Phạm vi năm vị Hư vô cảnh đang phong tỏa kia có đến hơn trăm vạn dặm, bọn hắn vẫn có khoảng hai ngày thời gian thư thái cùng tính toán, bọn hắn cần xác định xem nên từ vị trí nào chạy đi.

Từ những kẻ bị hạ xuống Thần nguyên ấn ký Vũ Thiên Quân rất nhanh liền xác định được địa hình xung quanh cùng nơi có lợi cho hắn, hắn lần này chính xác đã gặp may, đi về phía Đông hơn hai vạn dặm là một vùng biển vô cùng lớn, danh xưng Toái hư hải, chính là một trong hai đại hải lớn nhất Hư thiên bí cảnh, bên trong Hung thú nhiều vô số kể, cũng sống nhiều chủng tộc cường đại, nếu có thể đi đến đó hắn có thể chạy thoát càng thêm dễ dàng.

Lại nói Hung thú, Hung thú chính là như Yêu thú một dạng nhưng bọn nó gần như bỏ đi linh trí, chỉ giữ lại một một bản năng chính là chém giết, Hung thú không phân biệt chủng tộc, ngoài tộc nhân của nó thì tất cả đều là kẻ địch. Chỉ có chém giết vô cùng vô tận, chiến lực cũng nghịch thiên vô cùng, bất kể ở thời đại nào chúng cũng có hung danh vô cùng hiển hách, bá đạo vô cùng! Đương nhiên hung thú đến một cấp độ nào đó vẫn thức tỉnh linh trí, bọn hắn chính là những kẻ dẫn đầu hung thú, giúp cho hung thú tộc đàn tồn tại qua bao nhiêu thế hệ, thời đại. Toái hư hải bên trong tồn lại Hung thú có lẽ đã chiếm ba thành số lượng sinh vật sống rồi!

Toái hư hải có tên như vậy vì bờ biển chính ngăn một vùng hư không loạn lưu ngăn cách Toái hư hải với hòn cảnh xung quanh, muốn đi vào Toái hư hải chí ít đều là cần Thần chủ cảnh cường giả, đối với Bản dân của Hư thiên bí cảnh thì gần như không phải trở ngại gì, bọn hắn đi vào đi ra không khác đi chợ là bao.

Năm vị Hư vô cảnh năng lực dù thông thiên thế nhưng duy trì kết giới lâu cũng bắt đầu tỏ ra mất sức rồi nhưng thu được hiệu quả cũng rất tốt, Vũ Thiên Quân trước đó để lại một đám Phong Nghĩ hai tộc tộc nhân bị Thần nguyên ấn ký khống chế bị phát hiện phần đa, tuy nhiên lập tức liền tự bạo nhưng cũng không đạt được như Vũ Thiên Quân tính toán, chỉ là một cái còn chưa đặt chân Hư vô cảnh như Vũ Thiên Quân có thể bức năm vị đã đạt đến Hư vô cảnh bước thứ hai như đám Phong Hậu đã có thể nói là vô cùng đáng tự hào rồi. Dĩ nhiên đối với năm vị Hư vô cảnh đây chính là sỉ nhục vô cùng lớn. Sau hai ngày bọn hắn đã không giữ được phong độ như trước, năm cái mặt mũi âm trầm, bọn hắn đã nhận định ra mấy vị Đại Thánh hộ pháp của hai tộc là không bị Vũ Thiên Quân hạ xuống độc thủ không ngừng tra xét tộc nhân hai tộc, hơn một ngày đã hầu như tra xét tất cả tộc nhân, lúc này Vũ Thiên Quân khống chế Thần chủ Nghĩ tộc tộc nhân đã bắt đầu bị tra đến, hắn đang đứng giữa Thái cộ độc long cùng với Nghĩ Hoàng, vị trí này trong mắt Vũ Thiên Quân đã xem như thuận lợi cho việc chạy trốn rồi.

“Mọi người không cần hoảng hốt...”. Vị này Đại Thánh tra xét là Phong tộc đang hướng đến hai tộc tộc nhân nói thì bất chợt một cái Thần chủ cảnh Nghĩ tộc thân hình lực lượng cuồng bạo lên, lập tức liền muốn phát nổ, sự tình này hơn một ngày nay đã xảy ra rất nhiều, đang kiểm tra là Hộ pháp của Phong tộc chỉ hừ lạnh một tiếng rồi cuốn tộc nhân ra xa.

“Ầm!”. Một tiếng nổ lớn vang lên, không gian rung lên kịch liệt nhưng không hề có dấu hiệu phá toái, vị này Đại Thánh Phong tộc còn chưa kịp nhân ra dị biến bất thường thì đột nhiên một cái nắm đấm đã đánh lên ngực hắn, tốc độ nhanh đén khó hình dung, hắn đã không kịp đánh trả.

“Ầm!”. Một tiếng trầm đục vang lên, khói bụi còn chưa tản hết thì một bóng đen to lớn như là sao băng bị bắn về phía sau, Bản thể một quyền này có thể nói vô cùng nặng, lại là đánh lén nên uy lực có thể nói rất đáng sợ, Phong tộc Đại Thánh chắc chắn bị thương không nhẹ.

Bản thể một kích thành công cũng không ham chiến mà toàn lực lao về phía vách kết giới phong tỏa hư không, “ầm” “ầm” mấy tiếng, một cái cự thể khổng lồ hiện lên đám về phía kết giới, toàm bộ quá trình còn chưa đủ một cái nháy mắt, tốc độ nhanh vô cùng. Đương nhiên gần đó Thái cổ độc long cùng Nghĩ Hoàng đã nhận thấy bất thường, so với những lần trước.

“Hừ! Để xem ngươi còn chỗ nào trốn!”. Thái cổ độc long hừ lạnh buông tay khỏi kết giới lao về phía Bản thể. Nghĩ Hoàng ngay đó cũng lập tức lao đến, hai vị Hư vô cảnh này sẽ đến gần chỗ Bản thể nhanh nhất rồi. Bọn hắn lao đến đương nhiên cũng không nhàn rỗi, đều đã xuất thủ đánh về phía Bản thể.

“Ầm!”. Bản thể ở dạng Thái sơ chân thân cao có hơn bốn mươi trượng vung lên cự quyền đánh về phía kết giới, một tiếng ầm vang lan tỏa, kết giới cho dù cường đại nhưng cũng bị đánh cho rung lên kịch liệt, nơi quyền đầu trung tâm thậm chí còn có vết nứt lan tràn. Chỉ là hai đạo công kích do hai vị Hư vô cảnh cũng đã đánh đến hai bên trái phải của hắn, tốc độ kinh người.

“Hừm!”. Chỉ là ngay lúc này sau lưng cự thể một cái Đồ án thái cự tím đen mờ ảo to lơn xuất hiện, thái cực xoay tròn thành một vòng xoáy huyền bí hút lấy không gian xung quanh hết thảy, chính là tuyệt chiêu của Thần thể, Luân hồi tiểu chu thiên!

“Trả lại cho ngươi!”. Lập tức đạt đến cực hạn, Thần thể khóe miệng máu tươi trào ra lạnh lùng nói, tay nân lên Thái cực đồ án bóng mờ như một cái sa luân lớn ném về phía Thái cổ độc long. Từ xa nhìn lại chỉ thấy Vũ Thiên Quân phía au đột nhiên xuất hiện một cái Thái cực đồ mà thôi, Thần thể chưa một lần hiện thân.

“Hừ! Lại là chiêu này!”. Thái cổ độc long hừ lạnh một tiếng nhưng không dám khinh thường, trước đó mấy ngày bị Thần thể một chiêu này đả thương hắn đương nhiên còn nhớ, cự trảo lực lượng bùng lên nhộn nhạo quơ về phía Thái cực đồ.

“Để xem ngươi làm sao cản!”. Nghĩ Hoàng một kích không thành có chút giận giữ, lại thêm trước đó mất ngày cả đám bị Vũ Thiên Quân đùa trong lòng bàn tay đã đến giới hạn, xuất thủ đã muốn giết người. Một đạo như vòi rồng lao về phía Vũ Thiên Quân

“Ầm!”. Lại một quyền của Bản thể đánh lên kết giới, gấp gáp vô cùng, chỉ là so với Hư vô cảnh tốc độ xuất thủ vẫn chậm hơn ít nhiều! “Ầm” vang một tiếng, kết giới vỡ tan hình thành một lỗ hổng thế nhưng công kích của Nghĩ Hoàng đã đến.

“Hừm!”. Thần thể đương nhiên cũng lường trước được sẽ phải hứng lấy của Nghĩ Hoàng một đại chiêu này, ta trái Luân hồi chi lực, tay phải lại thần kỳ phá ra Thời không chi lực cùng Hủy diệt chi lực, sau đó từ từ hợp lại, ba loại lực lượng lấy Luân hồi chi lực làm dẫn kết hợp với nhau, tuy rằng bài xích vẫn rất lớn nhưng chính xác đã có phần dung hợp với nhau rồi. “Ta không tin không cản được ngươi!”. Thần thể gầm lên.

“Ầm!”. “Uỳnh!”. Thiên không nổ vang, hư không đen kịt, Hắc vân tụ tập, chưa đến mười ngày Thiên khiển bao nhiêu năm chưa từng hạ xuống Hư thiên bí cảnh đã hạ xuống hai lần, đồng thời hai đạo kinh thiên tiếng nổ trước sau vang lên. “Ầm”. “Ầm!”. Hư không lập tức phá toái, xung lực như đánh tan nát khắp nơi, thậm chí còn đánh lên Thiên khiển đang hạ xuống. Cả vùng thiên không lập tức như lâm vào vũng bùn, Thiên khiển như gặp khiêu khích càng thêm cuồng bạo, khắp nơi lan tràn cuồng phong cùng hư không loạn lưu...

“Ha ha! Không cùng các ngươi chơi đùa...”. Vũ Thiên Quân tiếng cười từ đằng xa vang vọng rồi biến mất, hắn đã chạy ra khỏi kết giới. Chính như hai vị Hư vô cảnh đang vây công cũng không biết, bọn hắn vừa mới gặp là hai cái Vũ Thiên Quân!

“Ngươi đi được sao!”. Bất chợt một giọng nói lạnh lùng trong trẻo vang lên, Phong Hậu thân hình còn chưa thấy nhưng công kích đánh đánh ra, một chiêu như hủy thiên diệt địa hướng phía Vũ Thiên Quân đang chạy, cũng chính là hướng Toái hư hải!

“Các ngươi có thể sao?”. Bản thể đang chạy trốn thì đột nhiên quay đầu quỷ dị cười cười nhìn công kích đánh về phía mình rồi nhìn Thiên không, đạo kia công kích còn chưa rời khỏi phạm vi của Thiên khiển đã bị Thiên khiển sức mạnh hủy diệt! “Xem ra ta cược thắng rồi, Thiên khiển trùng điệp lên không biết thế nào...”.

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: