Ma Thiên Ký

Chương 1047: Kim Quang Thiên Binh




Dịch giả: Dionysus

Át chủ bài của ba đại quân đoàn đều uy lực vô cùng, sau đó dễ như trở bàn tay liền phá tan đám quỷ quân bao vây thành rồi trực tiếp hướng về phía Thái Thiên cứ điểm tung đòn phản công.

Cách phía Tây Kim Quang Thành nghìn dặm lộ trình, đang trôi nổi giữa không trung là tên Quỷ Soái mặc áo giáp bạc cùng tên Quỷ Soái đầu đầy tóc vàng, bọn chúng sắc mặt cực kỳ khó coi bên cạnh còn có vài tên Ác Quỷ Thống Lĩnh Chân Đan cảnh sắc mặt xám xịt, mặt khác Ác Quỷ quân đoàn hầu như bị Kim Quang lướt qua giết chết hết không còn một mống.

Trong tầm mắt của mấy người, hai cánh khổng lồ sau lưng Kim Quang Cự Nhân xòe ra đang hướng về phương xa lao như tên bắn, đi theo phía sau nó còn có mấy trăm Kim Quang Quân đệ tử.

Cũng không lâu lắm, một đoàn người dần dần biến mất khỏi phạm vi tầm mắt, nhìn phương hướng chính là Thái Thiên cứ điểm.

"Không thể tưởng tượng được Nhân tộc vẫn còn có đòn át chủ bài như vậy, thật sự quá mức đáng hận!" Quỷ Soái áo giáp bạc nghiến răng nghiến lợi nói.

"Nhân tộc tại bên trong La Sát giới cùng chúng ta giằng co nhau hơn mấy vạn năm rồi, có nội tình như vậy cũng là điều bình thường." Quỷ Soái tóc vàng có vẻ tỉnh táo hơn chậm rãi nói ra.

"Hừ, bây giờ không phải thời điểm nói những điều này, quan trọng hơn là ta và ngươi suất lĩnh quân đoàn đều đã bị tiêu diệt hết, hiện tại chúng ta nên làm gì?" Quỷ Soái Áo giáp bạc tức giận trợn mắt nhìn tên đồng bạn một cái rồi nói.

"Cái Kim Quang Cự Nhân này lực lượng tuy rằng có thể so với đại năng Thông Huyền Cảnh, bất quá theo ta quan sát nó kì thực động tác khô khan, nếu là có mấy tên Quỷ Soái chúng ta liên thủ đoán chừng sẽ có khả năng ngăn cản nó. Lúc này phải xem Lệ Huyền trưởng lão có thể vượt trước Nhân tộc mang về Thập nhị La sát hay không? Chỉ cần bố trí thành công La sát Tru tiên trận, thắng lợi nhất định sẽ thuộc về chúng ta, chỉ cần có thể bố trí xuống La Sát Tru Tiên trận thắng lợi vẫn sẽ thuộc về phía chúng ta." Quỷ Soái tóc vàng trầm ngâm nói.

"Ngươi nói cũng có vài phần đạo lý, tốt lắm chúng ta lập tức lên đường tiến đến Thái Thiên cứ điểm." Quỷ Soái Áo giáp bạc chậm rãi gật đầu, lập tức hai người vung tay lên mang theo vài tên thủ hạ còn sống hóa thành một đám mây đen lao vun vút về hướng Thái Thiên cứ điểm

Phía Kim Quang quân do có Kim Quang Cự Nhân mở đường nên Quỷ Vật trên đường đi nhìn thấy nó liền chạy mất mật.

Liễu Minh cùng một đám Kim Quang Quân đệ tử dưới sự dẫn dắt của Vệ Trưởng lão liền không mất chút nào khí lực một đường thẳng tiến bay về phương hướng Thái Thiên cứ điểm.

... Hai ngày sau

"Đó là cái gì vậy?"

Bên ngoài Thái Thiên cứ điểm, Ác Quỷ quân đoàn từ rất xa đã chứng kiến chân trời hướng đông bất chợt hiện ra một đạo kim quang chói mắt, ngay sau đó trong tầm mắt chúng dần dần có thể thấy được rõ ràng đó là một Kim nhân khổng lồ sau lưng có hai chiếc cánh đang ve vẩy.

Sau một khắc, một cỗ Linh áp trầm trọng như bài sơn đảo hải * quét tới.

- Bài sơn đảo hải: Dời (đào) núi lấp biển

Cao tầng Ác Quỷ quân đoàn thấy vậy rối rít kinh sợ đứng dậy, bốn gã Thiên Tượng cảnh Quỷ Soái đang lơ lửng phía trên Quỷ Táng đại trận sắc mặt trông càng khó coi vạn phần.

"Không tốt, là viện quân của Nhân tộc đang lao về phía này, tốc độ rất nhanh, tức khắc sẽ tới đây!" Một tên Quỷ Soái thân thể cường tráng như trâu ánh mắt lóe lên vội vàng nói.

"Phương hướng kia hẳn là Kim Quang Thành Kim Quang Quân đoàn!" Quỷ Soái mày đỏ sắc mặt âm trầm nói.

"Việc này tám chín phần mười có quan hệ cùng mấy tên tiểu bối Nhân tộc đã đào tẩu khỏi đây, đáng chết!" Quỷ Soái tóc xanh đang mặc cốt khải màu trắng tức thì nghiến răng nghiến lợi mở miệng.

Bên trong Thái Thiên cứ điểm, Nhân tộc dưới sự dẫn dắt của bốn tu sĩ Thiên Tượng cảnh đang liên tiếp thi triển thủ đoạn chống cự sự ăn mòn của Quỷ Táng đại trận, nhưng vào lúc này mấy tên Quỷ Soái đã không còn tâm tư đi quản việc ấy, tất cả bọn chúng đều gắt gao nhìn chằm chằm về phía kim nhân khổng lồ đang lao nhanh đến, tâm niệm xoay chuyển liên tục.

Sau thời gian mấy cái hô hấp, Kim Quang Cự Nhân mang theo một cỗ tử vong khí tức giống như có thể hủy thiên diệt địa đang lao vùn vụt đến chỉ còn cách cứ điểm chưa đến ngàn trượng.

Thân cao chừng trăm trượng, rõ ràng có thể thấy rõ trên đó có Linh văn hai màu vàng bạc lấp lánh, Kim Quang Cự Nhân phát ra kim mang vạn trượng đem Thiên Địa tối tăm mù mịt chiếu rọi như là ban ngày!

Tất cả Quỷ Tốt đang vây công thành trì thấy vậy nhao nhao hoảng sợ, khuôn mặt biến sắc ngây người ngay tại chỗ!

Âm vang!

Kim Quang Cự Nhân thân ở giữa không trung, một tay giơ lên nắm lấy hư vô khiến xung quanh bàn tay là vô số quang đoàn màu vàng đang điên cuồng hội tụ lại, trong chớp mắt đã ngưng tụ thành một thanh kiếm quang kim sắc vô cùng lớn, cánh tay Kim Quang Cự Nhân vung lên mang theo vô tận uy thế hướng về Quỷ Táng đại trận ở phía xa chém xuống một chém...

Một đạo đao quang màu vàng sáng chói vô cùng hiển hiện trảm xuống, nó dùng 1 tư thế sét đánh lôi đình hướng đại trận kích xạ chém tới!

Ngay từ đầu đao quang chỉ dài chừng ba mươi trượng nhưng cứ cách một khoảng cách nó lại biến lớn lên vài phần, đến lúc cách Quỷ Táng đại trận chưa đến năm trăm trượng bỗng nhiên hóa thành một vòng Loan Nguyệt đao kim sắc dài gần trăm trượng!

"Rút lui! Lập tức rút lui khỏi đây!"

Quỷ Soái mặt xanh biểu hiện trên mặt biến hóa nhanh như chớp có nghi hoặc cùng khiếp sợ càng là không cam lòng... các loại trạng thái nhao nhao thay đổi nhưng cuối cùng vẫn hét lớn lên một tiếng đồng thời thân hình nhoáng một cái phi độn lách mình tránh né.

Mặt khác ba gã Quỷ Soái nghe được lão giả mặt xanh nói cũng không chút do dự liền trốn tránh.

Phần phật một tiếng vang lên!

Quỷ vật bên trong Ác Quỷ quân đoàn phản ứng nhanh nhất nhao nhao thi triển độn pháp tránh né, còn lại tướng sĩ vừa nghe lão giả mặt xanh quát lớn cũng kịp phản ứng rồi rối rít quát tháo nhau lao ra hướng bên cạnh thục mạng mà chạy!

Trong lúc nhất thời tình cảnh trở lên vô cùng chật vật!

Loan Nguyệt kim sắc tốc độ quá nhanh, không chờ tất cả quỷ vật rút lui đến vị trí an toàn đã gào thét lao tới, dưới Linh áp kinh khủng mặc dù còn cách Quỷ Táng đại trận một đoạn nhưng phần đông Quỷ vật xung quanh đại trận vẫn bị linh áp vô hình đàn áp tới mức không thở nổi nằm rạp xuống mặt đất không thể động đậy.

Một cỗ kim quang chói mắt, rực rỡ, hùng hổ dọa người lao tới, lúc này vẫn còn gần nghìn tên Ác Quỷ quân đoàn tướng sĩ chưa kịp rút lui liền bị một chém giết sạch tiêu tán trong thiên địa hư vô.

Sau một khắc, loan nguyệt kim sắc vô thanh vô tức bổ lên phía trên Quỷ Táng Đại Trận, nguyên bản màn sáng hình bán cầu liền bị một chém lõm xuống thật sâu, kiếm quang chém xuống màn sáng nhấc lên vô tận hắc khí cuồn cuộn như nước sôi đồng thời truyền ra tiếng sấm rền vang.

"Chuyện gì xảy ra!"

Bên trong Thái Thiên cứ điểm tất cả mọi người tại lúc loan nguyệt kim sắc chém xuống tự nhiên cũng dồn dập nhận ra dị trạng, lập tức một mảnh xôn xao.

"Trấn định! Cỗ khí tức này hẳn là Kim Quang Thiên Binh đến rồi!" Trên không trung cứ điểm Thái Thiên, Lão đầu mũi bã rượu sắc mặt tràn đầy vui mừng thì thào lẩm bẩm.

Hắn vừa dứt lời, giữa không trung liền truyền đến một tiếng "Phốc xuy" giống như thanh âm tơ lụa bị xé rách toang, Quỷ Táng đại trận bị Kiếm quang kim sắc xuyên qua trực tiếp một phân thành hai, ầm ầm vỡ vụn chợt biến thành vô số hắc khí cuồn cuộn.

Xa xa giữa không trung, Quỷ Soái Xích Mi * bốn người bọn chúng sắc mặt khó coi cực kỳ!

- Xích mi: Mày đỏ

Bọn hắn đã hao tốn mấy vạn Quỷ vật thật vất vả mới bố trí xuống đại trận, cứ như vậy liền bị một đao đột nhiên xuất hiện cứng rắn phá vỡ.

Cuồn cuộn hắc khí rất nhanh phiêu tán, lộ ra bên trong Thái Thiên cứ điểm, Cự Nhân Kim Sắc lúc này Oanh long long bay nhanh tới.

Ngay sau đó, bốn đạo độn quang sáng ngời từ bên trong Thái Thiên Cứ điểm lao vùn vụt ra chính là lão giả mũi bã rượu cùng 3 gã Thiên Tượng Trưởng lão của Tứ đại quân đoàn, sau đó lập tức từ bên trong cứ điểm Nhân tộc tu sĩ cũng hóa thành một đạo lại một đạo độn quang nhao nhao bay ra.

Chứng kiến thân ảnh kim nhân cực lớn đến mấy trăm trượng ở phía trên, đám người lão giả mũi bã rượu ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, mặt khác đệ tử hiển nhiên còn không biết tình huống cụ thể là gì, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn thân ảnh kim nhân cực lớn cách đó không xa.

Trung niên nhân họ Vệ giờ phút này đang đứng tại đỉnh đầu Cự Nhân Kim Sắc trong miệng nói lẩm bẩm, sau lưng lơ lửng ba cái mâm tròn màu bạc hiện lên hình chữ Phẩm, từng cái mâm tròn đều rủ xuống một đạo cột sáng màu bạc to gần bằng cánh tay đang rót vào bên trong đầu lâu Cự Nhân kim sắc.

"Vệ huynh, các ngươi đã tới!"

Lão giả mũi bã rượu thân hình khẽ động xuất hiện ở phía trước Kim Sắc Cự Nhân, từ phía xa xa hướng trung niên nhân họ Vệ ôm quyền liền nói.

"Bành trưởng lão, thật có lỗi ta đến đã chậm." Trung niên họ Vệ xoay đầu nhìn lão giả mũi bã rượu một cái, cười một tiếng nói ra.

"Nào có, Vệ trưởng lão tới rất đúng lúc." Lão giả mũi bã rượu hặc hặc cười một tiếng rồi nói.

Đi theo Kim Quang Cự Nhân là hơn hai trăm tên Kim Quang Quân tu sĩ tốc độ phi hành kém hơn rất nhiều, giờ phút này khó khăn lắm mới chạy tới, tại trên không Thái Thiên cứ điểm ngừng lại cùng Nhân tộc thủ vệ đóng giữ tại đây đứng lại với nhau.

Liễu Minh đứng trong Kim Quang Quân, giờ phút này ánh mắt ngưng tụ nhìn thoáng qua phía dưới Thái Thiên cứ điểm.

Quỷ Táng đại trận tuy rằng đã bị phá, nhưng cứ điểm phụ cận lưu lại không ít Quỷ khí âm hàn, hơn nữa bên trong cứ điểm tất cả bề ngoài kiến trúc phòng ốc đều bị một tầng màu xám đen băng tinh bao bọc kín mít.

Màu xám băng tinh tản mát ra Âm khí lạnh thấu xương, Liễu Minh sống trong Ác Quỷ Đạo đã năm năm rồi, từng gặp một ít Âm khí cực độc dưới mặt đất, những thứ Âm khí này ngưng kết thành băng tinh cả đám đều băng hàn rét lạnh thấu xương đối với thân thể tu sĩ Nhân tộc có tác dụng ăn mòn chi lực cực lớn.

Bị Quỷ Táng đại trận bao phủ mấy ngày nay, Thái Thiên cứ điểm Âm khí vậy mà đã dày đặc đến trình độ như vậy rồi!

Liễu Minh trong nội tâm âm thầm khiếp sợ, ánh mắt hắn lại chuyển hướng về phía giữa không trung Thái Thiên cứ điểm là chỗ các tu sĩ đóng giữ tại đây đang đứng, đại bộ phận đệ tử cấp thấp sắc mặt xanh lét, bên ngoài làn da lại xuất hiện từng điểm màu đen lấm tấm khắp nơi, khí tức đều là một bộ dáng mệt mỏi không có một chút sức sống.

Xem ra nếu quân cứu viện đến chậm thêm khoảng hai ngày, những đệ tử cấp thấp đóng giữ tại Thái Thiên cứ điểm không thể nghi ngờ sẽ chết hơn phân nửa.

Nhưng vào lúc này, một nữ tu tóc ngắn, dáng người uyển chuyển từ nơi không xa bay tới, sau một cái chớp động liền nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh Liễu Minh.

"Hiểu Ngũ sư tỷ!" Liễu Minh gật đầu với nàng...

Hiểu Ngũ thoạt nhìn ngược lại là không có chút vấn đề nào, khuôn mặt xinh đẹp vẫn hồng nhuận phơn phớt như trước, nhìn không ra chút nào đã từng chịu đựng nỗi khổ âm khí bao vây.

Bất quá điều này cũng bình thường, nàng bị giam mấy năm tại Linh Thứu Pha ở phía dưới Âm khí huyệt động mà vẫn bình yên vô sự, hôm nay thân thể đối với Âm khí bên trong Quỷ Táng đại trận tự nhiên cũng có hóa giải chi lực nhất định.

"Mấy ngày nay một mực không nhìn thấy sư đệ, nguyên lai sư đệ đã bị phái ra ngoài cầu cứu viện binh." Hiểu Ngũ tự nhiên cười một tiếng nhẹ nhàng nói ra.

"Ta cũng là phụng mệnh làm việc, cuối cùng không có nhục sứ mạng." Liễu Minh thần sắc tự nhiên trả lời.

"Chậc chậc, cứu binh sư đệ đưa đến thoạt nhìn quả nhiên cực kỳ kinh người!" Hiểu Ngũ liếc nhìn Cự Nhân kim sắc, trong miệng tấm tắc kêu kỳ lạ.

Lúc này Cự Nhân kim sắc như một tòa tiểu sơn đứng sừng sững ở bên cạnh Thái Thiên cứ điểm, hơn nữa còn có hai trăm viện binh tinh nhuệ mới tới, sĩ khí Nhân tộc tự nhiên tăng lên rất nhiều.

Xa xa, Quỷ quân vây khốn Thái Thiên cứ điểm có một số đang gào khóc thảm thiết rồi một lần nữa chúng lại tập kết thành một đoàn, số lượng xem ra hơn xa Nhân tộc tu sĩ, bất quá mỗi tên đều tỏ ra kinh hoàng bất an, khí thế rõ ràng đang rất bất ổn...

"Kim sắc Cự Nhân hẳn là đòn sát thủ của Nhân tộc, bọn chúng vẫn còn cất giấu thủ đoạn lợi hại như vậy, Nhân tộc tu sĩ quả nhiên xảo trá vô cùng." Quỷ Soái Xích Mi cắn răng nói ra.

"Làm sao bây giờ? Hôm nay chúng ta còn lại không đến hơn vạn tướng sĩ, chỉ với Thông Huyền kim nhân đằng kia chúng ta đã không thể ngăn cản, huống chi đối phương cũng có bốn gã Thiên Tượng cảnh tu sĩ?" Quỷ Soái Cốt khải cũng thu liễm tư tưởng cuồng vọng, sắc mặt ngưng trọng nói ra.