Ma Thiên Ký

Chương 640: Đan dược Địa phẩm lại xuất hiện




Dịch giả: Vong Mạng

Dịch: Vong Mạng

“Lý sư thúc, cháu chỉ muốn đến xem các sư huynh luyện đan như thế nào, nhân tiện học hỏi một chút thôi.” Điền Tinh mở hai mắt tròn xoe, lè lưỡi nói.

Hiển nhiên, cô nàng này đã rất thân quen với Lý trưởng lão.

“Thiên phú luyện đan của nha đầu nhà ngươi rõ ràng là rất bình thường vậy mà hết lần này tới lần khác cứ muốn theo con đường này. Thôi được, người đứng cẩn thận sang một bên, chớ nên quấy rầy người khác. Ồ! Hôm này còn có đệ tử từ núi khác đến đây? Đã lâu lắm rồi ta mới gặp việc này. Ngươi là đệ tử núi nào?” Nam tử trung niên khiển trách thiếu nữ vài câu rồi cuối cùng phát hiện ra Liễu Minh không phải đệ tử Linh Đỉnh Phong liền kinh ngạc hỏi.

“Đệ tử Liễu Minh, môn hạ của Lạc U Phong, bái kiến sư thúc.” Liễu Minh thấy thế liền tiến lên một bước, cung kính đáp.

“Ngươi cũng là đệ tử Lạc U Phong. Được rồi, mặc kệ người là môn hạ phương nào, đến đây thì tất cả phải theo quy củ của bản Phong.” Lý trưởng vốn có hơi kinh ngạc một chút nhưng lại lập tức đổi giọng, nói không chút khách khí.

Liễu Minh tự nhiên nói lời tuân mệnh.

“Nếu như còn có đệ tử núi khác tới tham gia lần chứng nhận Đan Sư này, ta sẽ nói quy tắc cụ thể một lần nữa. Phía bên này có rất nhiều phòng luyện đan, các ngươi có thể tùy ý lựa chọn cho mình một phòng luyện đan, thời hạn là ba ngày, chỉ có thể luyện chế một lò, xong xuôi ta sẽ xem xét tỉ lệ thành công cùng phẩm chất đan dược để quyết định xem các ngươi có thể được tông môn chứng nhận thân phận Đan Sư hay không. Đan dược bình thường thì tương ứng với danh Luyện Đan Sư, còn nếu ai có thể chế ra đan dược cấp Nhập phẩm thì lập tức được chứng nhận thân phận Luyện Đan Đại Sư. Nếu đã nghe rõ, các ngươi có thể bắt đầu được rồi.” Lý trưởng lão vừa giảng giảng một phen, vừa đi tới một cái ghế rồi ngồi xuống đó.

Mấy tên đệ tử Linh Đỉnh Phong sau khi nghe xong thì đồng loạt nói tiếng vâng dạ rồi thành thục chọn cho riêng mình một phòng luyện đan, bắt đầu mở lò chế đan.

Liễu Minh trông thế cùng không nói không rằng cất bước đi theo, chọn một phòng luyện đan ở cuối đại sảnh rồi tiến vào.

Hắn vừa mới bước vào bên trong phòng luyện đan, lập tức phát hiện điểm đặc biệt ở nơi đây.

Phòng luyện đan này có diện tích hơn mười trượng vuông, trên bốn vách tường có vô số linh văn màu lam nhạt rất cổ quái khắc lên tỏa ánh sáng màu lam mờ mờ ra khắp phòng.

Ở giữa phòng có một cái đỉnh lô màu đen rất lớn cao hơn hai trượng, phía dưới nó là một trận pháp màu đỏ rộng hơn trượng đang tỏa khí nóng cuồn cuộn.

Một tay Liễu Minh bấm pháp quyết chỉ lên trên trận pháp một cái, tức thì một luồng lửa đỏ lập tức từ trung tâm phừng phừng bốc lên.

Hắn không có chút cảm giác kỳ quái nào, tay khác khẽ đảo lấy Trữ Vật Phù ra rồi bóp nát, tức thì có những chai chai lọ lọ cùng hộp gỗ rơi ra.

Liễu Minh từ đống đó chọn một viên tinh hạch của Kim Nguyên Thú Ngưng Dịch trung kỳ với một ít tài liệu phụ trợ rồi lập tức bắt đầu luyện đan.

Hắn trước đây đã từng dày công luyện tập chế Kim Nguyên Đan nên chỉ cần tinh hạch Kim Nguyên Thú Ngưng Dịch trung kỳ thì đối với việc chế Kim Nguyên Đan phẩm chất bình thường, tỉ lệ thành công rất cao.

Mà Liễu Minh lần này cũng chỉ cần tông môn chứng nhận là Đan Sư bình thường nên không cần dùng thứ tốt hơn tinh hạch Kim Nguyên Thú.

Hắn đánh một đạo pháp quyết về phía đỉnh lô màu đen, mặt ngoài đỉnh hơi lóe sáng sau đó nắp đỉnh từ từ mở ra.

Một tay Liễu Minh vỗ nhẹ về phía mặt đất, tức thì có một luồng gió nhẹ cuốn tinh hạch Kim Nguyên Thú cùng các tài liệu phụ trợ khác chui vào trong đỉnh, kế đó lại đánh một đạo pháp quyết từ từ đóng nắp đỉnh lại.

Hắn sau khi làm xong hết thảy, pháp quyết trên tay lại biến đổi, đánh ra hai ba đạo pháp quyết về phía trận pháp dưới đỉnh, lửa đỏ bao quanh lập tức bốc vụt lên, so với khi trước càng dữ dội hơn mấy phần.

Lúc này Liễu Minh mới nhẹ gật đầu hài lòng rồi lẳng lặng ngồi đợi ở trên một chiếc ghế màu vàng ở góc phòng luyện đan..

Một ngày một đêm sau, Liễu Minh vẫn đang im lặng chờ đợi ở trước đỉnh lớn màu đen trong phòng luyện đan.

Luyện chế Kim Nguyên Đan so với việc luyện chế Lãnh Ngưng Đan thì tốn thời gian hơn, nhưng bằng kỹ năng thuần thục của hắn cộng thêm chất lượng lò lửa tốt như thế này thì có lẽ cũng sắp thành đan rồi.

Từ chiếc đỉnh màu đen trong lò luyện bỗng có tiếng “Oanh” nhỏ vang lên.

Lông mày Liễu Minh nhíu lại, hắn đưa mắt nhìn xuống phía dưới, thình lình phát hiện từng luồng ánh sáng màu vàng từ nắp đỉnh chiếu ra, đồng thời nắp đỉnh theo đó cũng bắt đầu rung rung.

Thấy thế, hắn không khỏi khẽ “ồ” một tiếng rồi vội vàng đánh mấy đạo pháp quyết về phía trận pháp kia.

Lửa ở dưới đỉnh chợt yếu đi sau đó nắp đỉnh đang rung rung kia cũng yên tĩnh trở lại.

Thần sắc Liễu Minh lúc này có chút kỳ lạ.

Cảnh tượng thế kia chỉ phát sinh khi hắn luyện chế ra Kim Nguyên Đan Nhập phẩm, không lẽ là…

Liễu Minh nhanh chóng suy nghĩ một chút rồi lại đánh pháp quyết liên tiếp vào trong đỉnh, đoạn thả người nhảy thẳng lên, tay áo phất nhẹ một cái, tức thì nắp đỉnh từ từ mở ra.

Lập tức bên trong gian phòng luyện đan, một vầng sáng vàng rực rỡ tỏa ra.

Bên trong đỉnh lớn màu đen, có năm viên đan dược tỏa ánh sáng vàng mờ mờ đang nằm yên lặng, trong số đó có một viên tỏa ánh sáng mạnh hơn vài phần so với bốn viên kia.

Liễu Minh đánh ra một trảo thủ năm viên đan dược kia vào trong tay, trên viên đan tỏa sáng mạnh hơn kia có thể thấy rõ ràng có bốn đạo Đan văn, nó đúng là một viên Kim Nguyên Đan địa phẩm, còn bốn khỏa đan dược kia cũng có hai viên đạt đến cấp Nhập phẩm.

Cùng lúc đó, phía ngoài phòng luyện đan, trận bàn trong tay nam tử áo xám đang khoanh chân ngồi kia bỗng nhiên phát ánh sáng xanh chói mắt khiến y kinh ngạc rồi lập tức vẫy một tên đệ tử chấp sự tới căn dặn.

“Ngươi tới gian phòng luyện đan phía cuối xem vị sư huynh nào đã cho ra lò đan, phản ứng mạnh như thế này thì dường như phẩm chất đan dược cũng không phải loại bình thường.”

“Đệ tử tuân mệnh.” Đệ tử chấp sự Linh Đỉnh Phong này nghe vậy khẽ giật mình nhưng lập tức cung kính nói tiếng đáp ứng rồi đi ngay đến phòng luyện đan của Liễu Minh.

Lúc này, Liễu Minh đang cười khổ nhìn qua viên Kim Nguyên Đan Địa phẩm trong tay bởi dùng tinh hạch Kim Nguyên Thú Ngưng Dịch trung kỳ mà chế ra được đan dược Địa phẩm thì đúng là hắn gặp lần đầu.

Cửa lớn phòng luyện đan mở ra, tên đệ tử chấp sự kia lóe hiện ra rồi không chút lưỡng lự mở miệng nói:

“Vị sư huynh này, Lý trưởng lão bảo ta…”

Tên này vừa tiến vào phòng lập tức phát hiện người trong đó không phải đệ tử Linh Đỉnh Phong mà là Liễu Minh mặc áo đen liền hơi sững sờ, lời nói cũng vì thế mà khựng lại.

Liễu Minh nhíu mày, nâng đan dược trong tay lên, đang muốn suy nghĩ trả lời thế nào thì ở phía sau lưng tên đệ tử chấp sự bỗng có bóng người lóe tới, Lý trưởng lão cứ thế vô thanh vô tức xuất hiện.

“Là ngươi?” Lý trưởng lão vừa nhìn rõ Liễu Minh liền có chút hơi ngạc nhiên rồi cất lời hỏi.

"Đệ tử bái kiến sư thúc." Liễu Minh cung kính trả lời.

“Người ở đây tạo dược lực chấn động phi phàm, đem đan ra cho ta xem một chút.” Nam tử áo xám thu lại vẻ kì lạ trên mặt rồi đưa mắt nhìn qua chỗ đan dược trong tay Liễu Minh, nói.

Ở trước mặt Đại Sư Luyện Đan Chân Đan cảnh, Liễu Minh sao dám động tay động chân gì nữa, hắn đành gật gật đầu, tay thật thà đưa năm viên đan kia tới.

“Kim Nguyên Đan? Một lò mà ra những năm viên…, viên này…” Nam tử áo xám chăm chú nhìn rồi bỗng nhiên thốt lời.

Trong khi đó, một tay y khẽ phất thu mấy viên đan dược kia vào lòng bàn tay, để chúng trước mắt rồi cẩn thận đánh giá, lập tức trên mặt y lộ vẻ giật mình.

“Lại có một viên đan dược Địa phẩm? Ta ban đầu cứ nghĩ chỉ là một viên đan dược Phàm phẩm ra lò.” Lúc này, ánh mắt nam tử áo xám lại lần nữa rơi lên người Liễu Minh, trong ánh mắt đó nét kích động hiện lên càng rõ hơn.

“Lý sư thúc, người nói Liễu sư huynh lại luyện chế được đan dược cấp Địa phẩm sao?” Điền Tinh không biết từ lúc nào đã tới cửa phòng, vừa nghe thấy hai chữ “Địa phẩm” thì đôi mắt to tròn kia lại mở lớn thêm một chút rồi vội vàng tiến lên xem.

Tên đệ tử chấp sự bên cạnh cũng trợn mắt há mồm, so ra còn to hơn nàng nữa.

Liễu Minh tự nhiên hiểu rõ tại sao hai người lại có phản ứng như thế này bởi dù số kẻ có thể luyện chế đan dược dùng cho Ngưng Dịch cảnh không ít, nhưng có thể luyện chế ra đan dược bậc này, lại thêm Kim Nguyên Đan không chỉ hiệu quả sử dụng cao mà còn khó luyện dị thường thì dù cho là Linh Đỉnh Phong lấy thuật luyện đan làm chủ, cũng tuyệt đối không có mấy người làm được.

“Lý sư thúc, không biết đệ tử có thông qua được lần kiểm tra này hay không?” Liễu Minh tức thì khom người hỏi.

“Có thể luyện chế ra đan dược Địa phẩm thì tự nhiên là thông qua rồi. Ngươi trước tiên hãy đi theo ta.” Vẻ kinh ngạc trên mặt Lý trưởng lão cuối cùng cũng biến mất, y vẫy vẫy tay về hướng Liễu Minh, ý bảo hắn cùng đi.

Vì vậy hai người liền một trước một sau rời khỏi phòng luyện đan, đi lên tầng bốn, bỏ lại hai người Điền Tinh và tên đệ tử chấp sự kia, bốn mắt im lặng nhìn nhau.

Nhưng mà thiếu nữ ngoài vẻ đang khiếp hãi thì con mắt nàng lại xoay một vòng rồi lập tức hiện ra nét giảo hoạt.

Không lâu sau đó, thông tin về một gã đệ tử đến từ núi khác chế ra được đan dược Địa phẩm liền nhanh chóng lan truyền ra toàn bộ Linh Đỉnh Phong.

Giữa một gian phòng thuộc tầng bốn.

Một luồng sáng bạc lóe lên rồi chui vào lệnh bài thân phận của Liễu Minh.

Lệnh bài rung rung một cái rồi ở mặt ngoài nó xuất hiện một tầng những tia sáng nhọn màu bạc, kế đó ở góc lệnh bài hiện lên thêm một cái đồ án hình đỉnh thuốc màu bạc.

“Tốt rồi, ta đã đem ấn chứng Luyện Đan Sư giao cho ngươi.” Nam tử áo xám cầm một cây bút lông lập lòe ánh sáng bạc thu lại, đoạn tươi cười nói.

“Đa tạ sư thúc.” Liễu Minh kính cẩn tiếp nhận lệnh bài rồi đem nó trở về bên hông.

“Liễu Minh, người có suy nghĩ chuyển qua Linh Đỉnh Phong chúng ta không? Dùng tạo nghệ trên lĩnh vực luyện đan của ngươi hiện tại, nếu có thể ở tại Linh Đỉnh Phong mà học tập thì ta tin ngươi có thể trở thành nhất thế Luyện Đan Đại Sư. Huống hồ tài nguyên của Linh Đỉnh Phong chúng ta nếu so với Lạc U Phong nhiều hơn không ít, người chuyển sang làm môn hạ của bản Phong, tuyệt đối là chỉ có lợi chứ không có hại gì.” Nam tử áo xám nhìn Liễu Minh rồi thâm ý sâu sắc nói.

“Đa tạ ý tốt của sư thúc, chỉ là do đệ tử gần đây được chưởng tọa Âm Cửu Linh thu làm đệ tử thân truyền, e là không tiện đầu quân sang núi khác.” Liễu Minh khiêm tốn, cung kính đáp.

Nam tử áo xám nghe tới cái tên “Âm Cửu Linh” thì sắc mặt hơi đổi, nhưng lập tức khôi phục thái độ bình thường đồng thời lấy từ trong tay áo ra một miếng ngọc phù đưa cho Liễu Minh rồi như có vài phần đáng tiếc nói:

“Ngươi đã bị Âm sư huynh thu làm đệ tử thân truyền thì ta cũng không miễn cưỡng ngươi nữa. Chỉ là ngươi mới chừng đó tuổi đã có thể nhẹ nhàng chế ra Địa phẩm đan dược mà không thể tiếp tục tiến thêm một bước trên còn đường luyện đan, thực sự đáng tiếc. Như vậy đi, ta ở đây có một ít tâm đắc luyện đan, người cầm về đọc cẩn thận, hy vọng có thể có chút tác dụng với thuật luyện đan của ngươi. Nhớ kỹ, tâm đắc này không được để cho người thứ hai xem nó, bằng không ta tất sẽ không tha cho đâu.”

“Đa tạ sư thúc chỉ điểm, đệ tử sau khi trở về chắc chắn sẽ cẩn thận tìm hiểu, tuyệt không để cho người thứ ba biết việc này.” Liễu Minh nghe thế hơi ngớ người rồi lập tức vui mừng, khom người thi lễ.