Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 169: Tuần thú sư




Kêu lên một tiếng, con sói đầu đàn dẫn theo bầy sói đang đói bụng lao về phía mọi người. Bốn chân to lớn hàm răng sắc bén, vừa nhìn thấy như vậy đám dong binh cảm thấy vô cùng khẩn trương.
"Nhanh, nhanh bắn tên, công kích ma pháp"
Giơ thanh trọng kiếm lên, Kỵ sĩ Cáp Lôi Lôi lớn tiếng ra lệnh, nếu so sánh với Lệ Nhã sắc mặt tái nhợt thất thần, thì hắn thoạt nhìn đúng là đoàn trưởng của Đồ Long dong binh đoàn.
"Mũi tên đóng băng, phóng"
Quát lên một tiếng, các tên bắn cung ra tay trước, bắn ra từng mũi tên ma pháp. Đáng tiếc mũi tên đóng băng đối với tuyết lang quả thực dễ như ăn sáng, không thèm lé tránh.
Vì tiếng hét to của Cáp Lôi Lôi, và sự trình diễn của đám xạ thủ, Lệ Nhã dần dần hồi phục tinh thần, cầm chặt pháp trượng bắt đầu ngâm nga, không ngờ do khẩn trương hay là ma lực không đủ, nên cả nửa ngày cũng không thể phát ra một cái hỏa cầu nhỏ, khẩn trương đến độ nước mắt chảy thành dòng.
"Vưu Lý huynh đệ, chạy, chạy nhanh thôi"
Nhìn Dương Lăng khoanh chân ngồi trên mặt đất, lại nhìn tuyết lang càng lúc càng gần, Kỵ sĩ Cáp Lôi Lôi than thở liên miên, hối hận lúc trước sao không chạy trốn. Sống với nhau nhiều năm như vậy, hắn tự nhiên biết được thực lực của đồng bọn, đối mặt với bầy sói hung tàn, thì cho dù Áo Lan Đa và Vưu Na có lợi hại hơn nữa thì nhóm mình cũng tuyệt đối không phải đối thủ, còn không bằng rút lui thật nhanh.
Rút lui?
Nhìn vẻ khẩn trương của Cáp Lôi Lôi, lại nhìn đám Mập mạp và Lệ Nhã hai chân run lẩy bẩy, Dương Lăng lắc đầu, kém cói chính là kém cỏi. Với tình hình như thế này thì chạy trốn tuyệt đối là lựa chọn ngu xuẩn nhất.
Vì đề phòng bất trắc, hắn lặng lẽ gọi ra vài con Giác phong thú bảo vệ, hắn ra hiệu với Vưu Na. Nàng biết ý, nắm chặt pháp trượng, rất nhanh niệm chú.
"Nhanh, lên chiến mã nhanh lên"
Thấy Dương Lăng không có phản ứng gì, vẫn lẳng lặng ngồi trên mặt đất, Cáp Lôi Lôi còn tưởng hắn bị đàn sói dọa đến ngây người, thời gian ngắn cũng không thể chiếu cố được nhiều, vừa thét lên vừa chạy đến chiến mã của mình.
"Không, Cáp Lôi Lôi, giúp ta" Dưới sự nhắc nhở của Cáp Lôi Lôi, Lệ Nhã cũng khẩn trương chạy về phía chiến mã. Không ngờ, chiến mã cũng đang vô cùng bất an, thử vài lần đều không như ý nguyện.
Nhìn thấy Tuyết Lang càng lúc càng gần, Lệ Nhã được Cáp Lôi Lôi trợ giúp cũng cưỡi được lên lưng ngựa, còn Mập mạp tránh ở phía sau Dương Lăng và Vưu Na thì khẩn trương đến độ không thể thở được. Thực ra, hắn cũng chuẩn bị chạy đến lấy ngựa rồi rời đi, nhưng vì hoảng sợ nên hai chân như nhũn ra, cơ bản không dám lao ra.
"Mập mạp, nhanh, nếu còn không chạy sợ không kịp mất" Giục ngực chạy nhanh đến bên cạnh Mập mạp, Cáp Lôi Lôi chuẩn bị kéo Mập mạp hai chân đang nhũn ra lên ngựa. NHưng khi hắn vội vàng quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy con sói đầu đàn đã lao đến gần, hàm răng sắc bén đang nhằm vào cái cổ của mình mà cắn.
A ……
Ngay khi Lệ Nhã và Mã Phổ Thác không kịp đến cứu viện, Cáp Lôi Lôi kinh hãi thất sắc còn Mập mạp thì khẩn trương đến mức không còn suy nghĩ được cái gì, đã chuẩn bị sẵn sàng, Áo Lan Đa rốt cuộc ra tay, "hô, hô" hai tiếng, rút ra hai cây lao tẩm độc rồi hung hăng đánh về phía con sái đầu đàn.
Ngao ……
Nghiêng người tránh được mũi lao sắc bén của Áo Lan Đa, con sói đầu đàn hú lên một tiếng, chuản bị chuyển sang công kích Lệ Nhã. Song ngay khi hắn dùng sức đạp về sau, chuẩn bị dùng sức lao lên, thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một bức tường lửa cao tận trời.
Thời khắc quyết định, Vưu Na rốt cuộc cũng ra tay, dùng bức tường lửa bảo vệ mọi người.
Tuyết lang là ma thú hệ băng trời sinh, đối với băng chùy và mũi tên băng các loại ma pháp hệ băng thì có khả năng chống đỡ rất lớn, cho nên ma pháp hệ hỏa có lực sát thương lớn nhất đối với ma thú hệ băng.
Bức tường lửa không phải ma pháp cấp cao, nhưng Vưu Na thi triển lại khác hắn. Dựa vào thực lực ma tầm sư sơ cấp của nàng, uy lực sẽ hơn xa ma pháp sư hệ hỏa bình thường. Ngọn lửa ngập trời mãi không tiêu tan, ngăn đám tuyết lang trời sinh đã sợ lửa ở bên ngoài.
Ngao ……
Chạy quanh bức tường lửa vài vòng, không thấy có một sơ hở nào. Con sói đầu đàn tức giận tru lên, ra lệnh cho vài con tuyết lang bất ngờ công kích, dường như đám tuyết lang sắp chết đói đến nơi không còn lo nghĩ nhiều, chuẩn bị bằng mọi giá tấn công.
Chấp nhận bị thương để lao qua bức tường lửa, vài con tuyết lang bị mọi người điên cuống tấn công, ngay cả tên Mập mạp mặt không còn ít máu cũng gọi con lục bì điêu của mình ra, chỉ huy nó tấn công kẻ địch. Mọi người đều hiểu nếu để đàn sói lao hết qua thì sẽ không có một kẻ nào may mắn trốn thoát.
Đồng tâm hiệp lực, mọi người chỉ hoảng sợ mà không gặp phải nguy hiểm nào, hợp lực đánh chết vài con tuyết lang vào đến tận đây. Nhưng đám tuyết lang lao vào ngày càng nhiều, bức tường lửa từ từ yếu đi, tình hình càng lúc càng không ổn. Dù sao, cho dù ma lực của Vưu Na có nhiều đến đâu, cũng sẽ có một lúc tiêu hao hết.
Chỉ huy Giác phong thú đang che giấu quanh đó bắn ra vài cây châm độc, cứu mạng đám dong binh, nhìn đàn sói càng lúc càng điên cuồng, Dương Lăng nhíu nhíu mày. Nhìn bộ dạng, đám dong binh tay chân như muốn nhũn ra không thể duy trì được bao lâu nữa, nhưng không đến lúc quyết định, hắn sẽ không hi vọng bại lộ thực lực và thân phận của mình.
Vưu Na chú ý đến sắc mặt của hắn, thấy hắn nhíu nhíu mày, không cần phải suy nghĩ nhiều cũng hiểu được ý nghĩ của hắn, sau một lát trầm ngâm, liền nhỏ giọng nói: "Dương đại ca, hay là ta sử dụng ma ảo trận giam lũ súc sinh này đến chết?"
Ma ảo trận ?
Nhìn Vưu Na chuẩn bị thi triển ra chiêu thức cuối cùng, lại nhìn đám dong binh khẩn trương ở cách đó không xa, Dương Lăng trầm ngâm không nói. Lần này sỡ dĩ mang Vưu Na đi theo, chính là hy vọng nàng có thể giải quyết vài việc, để tránh mình phải ra tay mà bại lộ thực lực.
Ma ảo trận của Vưu Na mặc dù uy lực rất lớn, nhưng cũng là con dao hai lưỡi. Gặp đối thủ thực lực yếu thì có thể giam đối phương cho đến chết, nhưng nếu đối thủ thực lực cường đại thì sẽ bị thương nặng.
Ngoài ra, nêu không đoán sai, thì vài tên dong binh thấp kém này sau lưng đều là các gia tộc có thể lực, đám Lệ Nhã và Mập mạp bản thân thì không biết gì, nhưng gia tộc sau lưng bọn họ không phải không có kiến thức. Thiên hồ ma ảo trận có một không hai trên Thái Luân đại lục, nếu để người khác biết thân phận của Vưu Na có lẽ khiến cho không ít phiền toái.
"Không, Vưu Na, chờ một chút"
Suy nghĩ một lát, Dương Lăng ngăn Vưu Na lại, âm thầm nghĩ xem có thể lặng lẽ gọi một đám Giác phong thú hay con dơi hút máu ra hay không, để chúng nó giả làm đám ma thú đi ngang qua, và đánh vào sau lưng đàn sói đáng ghê tởm này.
Ô ……
Ngay khi Dương Lăng trầm tư không quyết định được thì đột nhiên trong sa mạc truyền lại một tiếng tù và trầm thấp. Theo sát, từ xa xa xuất hiện một đám bóng đen đang chạy rất nhanh lại đây.
Tốc độ của bóng đen rất nhanh, không lâu sau liền nhìn rõ diện mạo. Hóa ra, phía trước là một đám chó săn và vân báo, phía sau có vài tên tuổi trẻ cưỡi ngựa chạy theo.
"Lại một đám ma thú nữa?"
"Trời ạ, cứu ta, ta cam đoan sau này sẽ dựng tượng người"
Nhìn đám vân báo và chó săn giương nanh múa vuốt, đám dong binh hoảng sợ vô cùng. Một đám tuyết lang đã dồn mình vào tuyệt lộ, lại còn có một đám đáng sợ như vậy, vậy thì sao mà sống nổi?"
Đám dong binh hoảng sợ thì tuyết lang cùng không ngoại lệ, dưới sự chỉ huy của con đầu đàn lui về phòng thủ. Mặc dù chỉ là một con súc sinh, nhưng con sói đầu đàn cảm giác được sát khí nồng đậm trên người vân báo và chó săn, không còn công kích mọi người bên trong bức tường lửa.
Người tuổi trẻ cưỡi trên lưng ngựa ánh mắt sắc bén, trên đầu có cắm ba cây lông chim, trên cổ đeo một cái sừng trâu. Vừa cưỡi ngựa đến, nhìn đám tuyết lang đang nghiêm mật phòng ngự, lại nhìn mọi người bên trong bức tường lửa, liền sử dụng một loại ngôn ngữ xa lạ nói chuyện. Tiếng càng lúc càng lớn, dường như đang tranh cãi về chuyện gì đó.
Đám bộ lạc bản xứ này rốt cuộc là thù hay là bạn?
Nhìn đám chó săn và vân báo không nhỏ hơn tuyết lang bao nhiêu, lại nhìn mấy cái lông chim cắm trên đầu mấy tên tuổi trẻ, Dương Lăng không dám khinh thường, lặng lẽ lấy ra thanh chủy thủ sắc bén.
Ô ……
Cãi cọ một lát, một tên có một vệt sáng trên mặt cầm lấy chiếc sừng trâu trên ngực, thổi một hơi. Ngay lập tức, đám chó săn và vân báo đã chuẩn bị sắn sàng hung hăng lao về phía tuyết lang, lợi dụng số lượng khổng lồ vây chặt đối phương.
Ngao ……
Tru lên một tiếng, con sói đầu đàn dẫn theo đàn sói phá vòng vây. Đáng tiếc, chó săn và vân báo cao bằng nửa người bình thường phối hợp vô cùng ăn ý, công kích sắc bén, lũ tuyết lang to như con ghé không chiếm được ưu thế nào cả.
Trước mặt mọi người, đám dã thú bắt đầu đánh nhanh, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Tuyết lang hơn vì móng vuốt sắc bén, mạnh mẽ vô cùng, nhưng chó săn và vân báo hơn ở số lượng đông đảo, tốc độ rất nhanh, phối hợp ăn ý. Không lâu sau, con sói đầu đàn bị giết chết, đàn sói hoàn toàn không còn hy vọng đột phá vòng vây.
Ô ……
Ngẩng đầu nhìn trời, dường như muốn tốc chiến tốc thắng, tên cầm đầu chỉ huy chó săn và vân báo phát ra đợt công kích trí mạng với tuyết lang. Mình cũng mang theo tộc nhân lao lên, cây cung trong tay bắn ra liên tục, từng mũi tên sắc bén được bắn ra. Cứ mỗi tên thì lại bắn trúng yết hầu một con Tuyết lang, còn lợi hại hơn xạ thủ trong đám dong binh.
Biết được cứu giúp, đám dong binh vui mừng ra mặt, ra sức phát tiết lửa giận trong lòng lên người đám tuyết lang. Nhất là Mập mạp vẫn tránh ở sau lưng Vưu Na và Dương Lăng, càng chỉ huy Lục bì điêu của mình điên cuồng tấn công, hận phải giết chết đám tuyết lang khiến mình ít nữa đái ra quần.
Chẳng lẽ đây là Thao ma sư?
Nhìn mấy tên tuổi trẻ, lại nhìn có khoảng chừng 500 con chó săn và vân báo, Dương Lăng lắc lắc đầu. Mấy tên tuổi trẻ này mặc dù có rất nhiều ma thú, nhưng dường như chỉ có thể thông qua tù và để bổ súng, cũng giống như tuần thú sư trong đoàn xiếc, khác hẳn với hắc y nhân trong Ảo ảnh thủy tinh.
Ngoài ra, ma thú mà người áo đen khống chế lực chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, một trảo đã có thể xuyên thủng áo giáp của võ sĩ cấp cao, thậm chí có thể sử dụng ma pháp để phá hủy cừa thành. Mấy tên này khống chế vân báo và chó săn tuy không kém, nhưng vẫn còn kém hắc y nhân rất nhiều. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Hôm nay trở đi sẽ có hàng nhiều cho mọi người. Thanks all đã theo dõi MTLC. (Tự chúc mừng sinh nhật vậy. Hehe)