Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 701: Lực vương




Sau khi nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày thứ hai, nhóm Dương Lăng rời khỏi Đà Phong tòa thành, cưỡi Song túc phi long nhanh chóng đi về phía cực tây xa xôi.
Hỗn Loạn vị diện có diện tích lớn kinh người, so với các chủ vị diện khác như Sinh Mệnh vị diện còn lớn hơn, các vật chất vị diện như Thái Luân đại lục càng không cần phải nói. Theo ước lượng thì ít nhất cũng lớn hơn cả vạn lần. Từ Cự Long sơn mạch hẻo lánh đi đến cực tây lộ trình cực kỳ xa xôi, một tên thượng vị thần cường giả, cho cho không biết mệt mà bay liên tục thì ít nhất cũng phải mất hơn nửa năm, thậm chí mấy năm mới có thể chạy tới.
So với thần giai cường giả bình thường, tốc độ của Song túc phi long không nhanh hơn bao nhiêu nhưng thắng tại số lượng đông đảo, có thể luân lưu chở đám người Dương Lăng nhanh chóng đi tới. Có rất nhiều phi long, hành trình của nhóm Dương Lăng cũng dễ dàng hơn, không phải đi bộ. Có thể tại trên phi long nói nói cười cười, thậm chí ngồi yên tu luyện, lĩnh ngộ sâu thêm một tầng pháp tắc.
Tại Đà Phong tòa thành, Thi Vu Vương đã mua một bộ ma pháp bản đồ kỳ diệu, sơn mạch, thành trấn, các con sông…, đánh dấu rõ ràng địa hình đại khái của Hỗn Loạn vị diện. Mỗi khi đi ngang qua một tòa đại thành trấn cùng lưu lãng tòa thành, Dương Lăng đều dẫn mọi người nghỉ ngơi lại chốc lât, tìm hiểu các thông tin về Cửu U sơn mạch cùng Tinh Không tòa thành, Vưu Na đã quản lý chánh vụ Ma Thú Lĩnh nhiều năm lại càng cẩn thận mang tất cả những điều nghe được ghi chép lại.
Hơn một tháng sau, mọi người đã đại khái tìm hiểu được vị trí của Tinh Không tòa thành. Chính như dự đoán lúc trước, quả nhiên là nằm trên đường đi tới Cửu U sơn mạch, lịch sử tồn tại so với Đà Phong tòa thành còn xa xưa hơn. Nghe nói, thường thường có vị diện thương nhân thần bí xuất hiện bán ra một ít bảo bối giá trị liên thành.
Hoàn hảo hiểu rõ được tình huống nơi Tinh Không tòa thành, nhưng một đường đi tới, sau khi tổn hao rất nhiều tâm huyết, mọi người cũng tìm hiểu được không ít tin tức liên quan đến Thông Thiên tháp. Cửu U sơn mạch là một trong số không nhiều lắm cấm địa của Hỗn Loạn vị diện, cho dù tu luyện tới thượng vị thần đỉnh, mọi người cũng không dám dễ dàng đi vào. Tương truyền, có một ít mạo hiểm giả cùng dong binh vì thù lao to lớn, đã mạo hiểm thì vào săn thú hoặc là tìm kiếm dược tài, nhưng nhưng dạng người này thật sự quá ít. Mọi người trên đường đi không gặp được ai cả.
" Dương đại ca. Còn bao lâu nữa mới đi đến nơi cực tây?" Mấy ngày nay, nhìn từng đóa mây trắng dưới chân, lại nhìn nhân loại lớn nhỏ như con kiến trên mặt đất. Tác Phỉ Á lắc đầu. Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng diện tích của Hỗn Loạn vị diện thật sự quá lớn, vượt xa so với dự liệu của nàng.
"Chiếu theo tốc độ này, ít nhất cũng còn hai năm nữa!" Dương Lăng ôm lấy cái eo nhỏ của tinh linh mỹ nữ kéo sát vào người, nhỏ giọng nói: " Tác Phỉ Á, nếu không thì nàng cùng Vưu Na quay lại vu tháp không gian đi. Ở bên trong cái gì cũng có, không cần mỗi ngày đều đi theo chúng ta ở bên ngoài chịu gió thổi mưa bay!"
" Không, cho dù mỗi ngày đều phải chịu gió bụi mưa bay, ta cũng muốn ở cùng chàng một chỗ!" Tác Phỉ Á như con chim nhỏ rúc vào trong lòng Dương Lăng, khó lắm mới được cùng Dương Lăng mạo hiểm, hiếm lắm mới được ở cùng Dương Lăng một chỗ mỗi ngày. Nàng làm sao có thể bỏ lỡ?
Cuộc sống cứ cưỡi song túc phi long mà đi như vậy có điểm vô vị, nhưng so với một mình nơi phòng trống, so với một mình lãnh thanh thanh tu luyện còn tốt hơn nhiều.
" Mỗi ngày chịu gió bụi mưa bay, hắc hắc, cẩn thận lại biến thành một bà lão mặt vàng bây giờ!" Dương Lăng cười cười, thừa dịp mọi người không chú ý, tay phải vuốt một cái nơi kiều đồn của tinh linh mỹ nữ.
" Buông tay ra nào, cẩn thận bị đám Băng Băng nhìn thấy bây giờ!" Mặc dù đám người Thi Vu Vương đều cố ý cùng phi long của Dương Lăng kéo giãn khoảng cách, nhưng Tác Phỉ Á vẫn mắc cở đỏ bừng mặt. Có Phỉ Á hai người kiều thê làm bạn, cuộc cống của Dương Lăng trên đường đi cũng nhiều màu sắc. Thời gian nhoáng cái đã ba tháng trôi qua.
"Giao ra mẫu noãn. Nhanh, nếu không các ngươi toàn bộ phải chết!"
"Giết, một người cũng không tha!" Trong khi đi ngang qua một cái đại hạp cốc, từ sâu trong sơn cốc đột nhiên truyền ra loáng thoáng tiếng la hét cùng tiếng chém giết, nương theo đó là một mùi máu tươi nhàn nhạt. Thanh âm rất nhỏ, tựa hồ từ địa phương cực kỳ xa xôi truyền đến, nhưng có thể dấu được đám người Thi Vu Vương cùng Áo Phỉ Lợi Á nhưng không thể gạt được thần thức khổng lồ của Dương Lăng .
Mẫu noãn ?
Chẳng lẽ, lại xảo hợp gặp lại Sơn Khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp lúc trước gặp ở Đà Phong tòa thành ?
Dương Lăng chỉ trâm ngâm một chút, rồi lập tức nhanh chóng đáp xuống đất, sau khi thu hồi Song túc phi long lại, liền dẫn mọi người lặng lẽ hướng địa phương truyền đến tiếng chém giết lẻn tới. Tốc độ rất nhanh, không lâu sau đã vô thanh vô tức chạy tới hiện trường. Chỉ thấy ba gã Thái thản thân cao hơn mười thước đang bị hơn một trăm tên thiên sứ mười hai cánh vây chặt lấy, cả người đầy máu, cước bộ không vững, tựa hồ đều đã bị thương nặng.
" A Đa Nạp Nhĩ, Lực vương nhất mạch các ngươi tại Lực Lượng vị diện có thế lực khổng lồ, nhưng đừng quên đây là Hỗn Loạn vị diện. Lập tức giao mẫu noãn ra đây, nếu không, đừng trách chúng ta đuổi tận giết tuyệt!" Tên thiên sứ trưởng cầm đầu nắm trong tay một thanh cự nhận sắc bén, trên mặt có một đạo vết thương đang chảy máu ròng ròng, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn.
"Hỗn Loạn vị diện không phải là của Lực vương chúng ta, nhưng cũng tuyệt đối không phải của Vân Trung thành các ngươi." Tên Thái thản tên là A Đa Nạp Nhĩ hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:" Ta đã nói rồi, ba người chúng ta không có cái gì mẫu noãn, mà cho dù có cũng tuyệt không giao cho đám điểu nhân Vân Trung thành các ngươi."
Điểu nhân ?
Thiên sứ trưởng thốt lên giận dữ, mang đám thiên sứ dưới tay chia ra làm hai bộ phận điên cuồng xuất kích, gắt gao cuốn lấy ba gã Thái thản thực lực cường đại, một bộ phận khác nhanh chóng kết trận. Sau khi giết chết mấy trăm tên thiên sứ, một đường bị vây chặt, ba gã thái thản sớm đã bị thương nặng tới bên bờ sụp đổ. Chỉ cần kết thành thiên sứ chiến trận, bọn họ tuyệt đối không thoát khỏi một kiếp.
" Môn hạ của Lực vương, chỉ có Thái thản chết trận, cho tới bây giờ không có Thái thản đầu hàng, cùng chết đi!" Nhìn xem đám thiên sứ chung quanh đuổi theo không tha, tên Thái thản cầm đầu cắn răng sẵn sàng hy sinh, sau khi quát lên một tiếng liền dẫn hai gã đồng bọn xích thủ không quyền hướng đám thiên sứ đánh tới.
Xuy…
Nắm tay của Thái thản như sao băng xẹt qua không trung, tốc độc cực nhanh, kéo theo một tiếng xé gió chói tay. Không cần vũ khí gì, chỉ xích thủ không quyền mà đã kéo theo một mảnh khí bạo xúc mục kinh tâm, quyền phong với thế bài sơn đảo hải đánh thằng vào đám thiên sứ cản đường. Một tiếng phốc qua đi, một gã thiên sứ đã bị nắm tay đáng sợ trực tiếp xuyên thủng ngực, khôi giáp trên người căn bản là vô dụng.
Lực lượng chi vương, Thái thản là môn hạ của lực vương sức mạnh vô cùng, đối với lĩnh ngộ của lực lượng huyền ảo cùng sử dụng đã đạt tới một mức kinh người!
Phốc…, phốc….., phốc….
Những tiếng va chạm đáng sợ vang lên không ngừng, trong chớp mắt, đã có mười tên thiên sứ chết dưới nắm tay của ba gã thái thản. Cùng lúc đó, dưới sự công kích điên cuồng của đám thiên sứ, nhóm Thái thản cũng liên tục trúng chiêu, cả người máu tươi đầm đìa. Có một Thái thản thậm chí còn bị thiên sứ trường một đao chém đứt tay, máu tươi tuôn trào, đau đến run rẩy cả người.
"Lên, cùng tiếng lên, mang bọn họ toàn bộ giết chết!" Sau một đao đánh trọng thương một gã Thái thản, thiên sử trường lập tức lui lại, chỉ huy thiên sứ môn triển khai công kích như cuồng phong bạo vũ.
A….
Thái thản mất đi một cánh tay thương thế nặng nhất, theo sự mất đi của rất nhiều máu tươi, tốc độ càng ngày càng chậm, ý thức cũng dần dần mơ hồ, bị thiên sứ trưởng kinh nghiệm phong phú đột nhiền từ phía sau lưng đánh lén đắc thủ. Cự nhận sắc bén xuyên thủng cả ngực, trái tim bị cắt thành hai nửa, sau một tiếng kêu thảm, còn chưa kịp phản kích đã bị đông đảo thiên sứ theo sau chém nát.
"Cổ Đế, Cổ Đế…." Nhìn huynh đệ bị loạn đao phân thây, Thái thản cầm đầu hai mắt đỏ bừng. Ngạnh đỡ một đao, một quyền đánh nát đầu một gã thiên sứ, rồi lập tức bất chấp tất cả lao về phía tên thiên sứ trưởng ghê tởm.
Phốc….
Tên Thái thản lâm vào trạng thái điên cuồng lớn tiếng rít gào, không thèm để ý đến cự nhận sắc bén của thiên sứ trường, một quyền xuyên thủng ngực đối phương. Nhưng, ngay khi hắn đang chuẩn bị thừa thắng truy kích, một quyền đánh nát đầu đối phương, thì một mảnh hàn quang chợt lóe qua không trung, đầu bị ca sát một tiếng chém xuống.
Thời khắc mấu chốt, đám thiên sứ bên ngoài kịp thời kết thành một cái thiên sứ chiến trận nhỏ, một chiêu chém chết Thái thản đang trong trạng thái điên cuồng. Sí thiên sứ vốn so với thiên sứ mười hai cánh bình thường còn mạnh hơn, thông qua thiên sứ chiến trận mang lực lượng của hơn mười gã sí thiên sứ điệp gia lại một chỗ, lực chiến đấu càng thêm kinh khủng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
" Nổ, nổ cho ta, cùng đi chết đi!" Chúng kiến hai gã huynh đệ chết thảm, tên thái thản cuối cùng khẽ cắn môi, không thể ý hết thảy tự bạo thần cách. Hắn rất rõ ràng, sau khi thân bị thương nặng, không có khả năng lao ra khỏi vòng vây của thiên sứ môn. Vì vậy dứt khoát tự bạo thần cách, hy vọng có thể kéo theo đông đảo thiên sứ cùng bồi táng.
Oanh..
Tiếng nổ mạnh kinh khủng trong nháy mắt đã khiến hơn mười tên thiên sứ bên cạnh thái thản bị nổ thành mảnh nhỏ, cho dù hơn mười tên thiên sứ bên ngoài đã kết thành thiên sứ chiến trận cùng nhau phòng ngự thì trong nháy mắt cũng bị thương nặng, không hẹn mà cùng phun ra một ngụm máu tươi, thậm chí tử vong tại chỗ.
Thảm thắng, đám thiên sứ mặc dù thu được thắng lợi, nhưng cũng phải trả giá rất lớn!
" Ha ha ha, ta nói rồi, toàn bộ các ngươi đều phải chết!" Tên thiên sứ trường thân bị thương nặng lảo đảo đứng lên, cả người đầy máu, vết thương trên mặt như con giun máy động, thoạt nhìn cực kỳ gian ác và dữ tợn.
"Mẫu sào là của Vân Trung thành chúng ta, những người khác đều phải chết, một người cũng không buông tha!"
Cho dù thân bị thương nặng, thiên sứ trường vẫn không quên được mẫu noãn có thể cảm ứng được hành tung của mẫu sào, chỉ huy đám thiên sứ may mắn tránh được một kiếp nhanh chóng tìm tòi không gian giới chỉ của đám thái thản lưu lại. Song, ngay khi một gã thiên sứ tìm được không gian giới chỉ, chuẩn bị giao vào tay thiên sứ trưởng thì trong nháy mắt, một chuyện ngoài ý muốn xuất hiện!
Ông…
Trong không trung đột nhiên truyền đến một tiếng ngâm khẽ chấn động lòng người, nương theo đó là một cổ sát khí phô thiên cái địa. Một đám sương trắng nồng đậm đột nhiên bao phủ cả chiến trường. Một đầu phi hành ma thú khổng lồ đột nhiên như một ngọn núi từ không trung ép xuống, mang theo một cổ uy áp khôn cùng, phảng phất như của chủ thần….
Dương Lăng nấp ở một bên, tại trong nháy mắt khi đám thiên sứ thả lỏng phòng bị nhất, không chút do dự liền phát khởi công kích hung mãnh.
P.S: Dạo này hơi bận rộn với lại khá mệt mỏi, nên khi biên có thể vẫn còn sót lỗi hoặc câu văn không được suôn sẽ, ae có phát hiện lỗi thì vào nhàn đàm báo giúp 1 tiếng nhé. Tks
Ma Thú Lĩnh Chủ.