Mạc Tích Thì

Chương 5




Nghe lời cha già, Ta theo Lợi Dịch ‘’ tiên sinh ‘’  về  trang viên, dọc theo đường đi nhìn sắc mặt hắn âm tình bất định, ta cũng không dám mở miệng nói cái gì. Có thể tưởng tượng được, hắn nhất định phải  xuất huyết nhiều hơn một lần. Bằng không ác ma kia sẽ không để cho ta cùng hắn đi ra khỏi cửa dù chỉ là một bước. Ngẫm lại ta liền hận, đáng nhẽ tất cả phải đều là của ta mới đúng! Không biết hắn còn có tài sản để nuôi ta không nữa, ta rất rất lo lắng đó! Dù sao cha già mà mở miệng thì so với miệng sư tử  còn muốn to rộng hơn gấp nhiều lần.



-“Lại đây!”

Vừa mới tắm rửa xong,  hắn lơ đãng chà sát tóc, mở miệng nhìn ta.  Bộ dáng hắn tươi ngon không thể tả được, trên người còn có những giọt nước lăn xuống khuôn ngực rộng mở gợi cảm, áo choàng tắm che không được hai chân thon dài. Chậc chậc chậc, nếu là phụ nữ nhất định sẽ nhìn chằm chằm rồi chảy nước miếng đi. Đúng là một bức tranh mĩ nam gợi cảm xúc đẹp tuyệt vời! Nhưng mà lại không mê hoặc được ta, bởi vì điều kiện của bổn thiếu gia so với hắn cũng không hề  kém!

-“Làm sao?” Tay ta không ngừng ấn chuyển tới lui các kênh truyền hình, mắt lại tùy ý nhòm ngó hắn. Như  thế nào lại có thể hết rồi chứ, phim truyền hình đều hết sạch rồi? Thời điểm không rảnh thì đầy phim chiếu, lúc thời điểm rảnh rỗi thì chả  có cái phim quái quỷ nào chiếu là sao? Thật sự là việc không theo ý người chiếm đến 8 trên 10.Haizzz! Rõ chán ~

Đột nhiên cảm thấy bên cạnh sô pha bị lún xuống, một cái vật thể  ấm áp gì đó dựa vào ta. Hửm, cái quái gì vậy?  Ta vừa định quay đầu, một cái ẩm ướt nóng bỏng gì đó đậu trên môi.Bàn tay nóng rực rờ rẫm vạt áo ta sờ mó lung tung. Xấu tính quá đi ~ Người này lại muốn rồi phải không? Ta bất đắc dĩ ở trong lòng thở dài.

–“Không…… Không cần…… Ở trong này……” Ta bị hắn hôn đến gần như không thể thở nổi, người này cứ  mỗi lần ở phương diện ăn thịt ta thật đúng là cường ngạnh không chịu được. Nhưng ta cũng không muốn ở trên sô pha, vất vả thì không nói làm gì, nhưng ngày mai toàn thân sẽ càng đau đớn gấp bội T_T.

Hắn nhanh chóng ôm lấy ta hướng phòng ngủ đi đến. Đem ta nhẹ nhàng đặt  trên giường, liền lập tức đè ép xông lên. Haizz, vừa vào đã muốn bắt đầu luôn ~! Ta thật sự,  thật sự  cảm thấy làm tình thực nhàm chán. Ai, sao không tìm việc khác mà làm đi……

-“……”

-“Em đang nói cái gì?” Hắn hung ác nhìn ta chằm chằm,“Em không thể  chuyên tâm một chút được à?”

Ta đảo cặp mắt trắng dã, tiếp tục mấp máy đôi môi,“……”

-“……”

-“Au!” Ta kêu to,“Anh…… Làm gì….thế…. nhẹ…… Nhẹ một chút…… Được không!” Người này có thể thương hương tiếc ngọc một chút cho ta nhờ được hay không?

-“Ai bảo em không chịu chuyên tâm?” Khoảng cách cái mặt tàn ác cách ta càng ngày càng gần, cái lưỡi linh họat khẽ liếm vành tai ta,“Em vừa định nói cái gì?”

Nói cái gì? Ta không muốn nói gì hết! Ta chỉ đang tính toán hôm nay còn có bao nhiêu hàng tồn chưa bán đi đượ, nơi này xem ra không thể ở lâu, nên nhanh chóng bán nốt hàng thôi, hay là ta giảm giá 30% nhỉ, hẳn là sẽ bán nhanh hơn đi? Ai đau quá, lại bị hắn làm cho quay về thực tại ~ Rất nhàm chán, muốn nghĩ chuyện khác trong đầu cũng không được sao? Bá đạo ~ Đồ bá đạo ~ Cơ mà ta sao dám nói hết lòng mề  mình ra cơ chứ ~Ấm ức không thể tả được ~

-“Không…… Không có gì…… Anh….. Anh  nhẹ …… Nhẹ một chút…… Được không?” Ta dùng thanh âm kiều mỵ ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng nói. Mấy tháng ở  chung không phải là để làm cảnh  , ta biết hắn ăn mềm không ăn cứng.

Quả nhiên, động tác lập tức ôn nhu rất nhiều. Ha ha……

-“Kêu thử hai tiếng anh nghe một chút.” Cắn nhẹ cái cổ trắng nõn của ta, thanh âm trầm thấp khàn khàn nhẹ nhàng truyền đến.

WTH, ta đếch muốn làm! Người này yêu cầu thật đúng là nhiều. Nhưg mà …Nhưng mà …. Được rồi được rồi, xem ra ta là con người quá đỗi nhân hậu  , mà hắn cũng đối với ta rất tốt nha, thôi thì liền như  hắn mong muốn đi.

–“A…. A …Ư …… Ưm……” Ta ra sức rên rỉ.“Dịch…… Tuyệt quá…… Mau…… Mau một chút…… A…… Ưm…… Lại…… Lại đến…… A… Dịch …… Quá tuyệt vời…… A……”

Chết cha! Không tốt rồi, không xong rồi  ! Cảm thấy dục hỏa của hắn lại tăng cao rất nhiều. Ta không phải là làm quá mức chứ……

-“Em đúng đúng là tiểu yêu tinh!” Thanh âm của hắn càng ngày càng khàn khàn gợi cảm. Tốc độ càng lúc càng nhanh. Ta dần dần cảm thấy lực chống đỡ đã hết chịu nổi, người này thật sự là thể lực kinh người, như  dã thú ý ~. Thời điểm khi ta mệt mỏi sắp lâm vào trạng thái  hôn mê, hắn rốt cục mới phóng ra.

Thở ra, rốt cục đã xong. Rốt cục có thể thư  thư phục phục ngủ một giấc, hôm nay phát sinh nhiều chuyện lắm rồi.Ta đang rất, rất muốn ngủ. Ta cựa quậy xoay thân mình. Ý, cái gì vậy…… A! Con mẹ nó~~~~ hắn còn chưa đi ra ngoài, hiện tại còn giống như  có dấu hiệu tái chiến thêm lần nữa. Ta căm tức vừa mở mắt vừa đánh hắn,“Đi ra ngoài!”

Nhưng hắn không những không đi ra ngoài, còn bắt đầu nhẹ  nhàng động, ta chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng mà nhẹ nhàng ôn nhu, đáng thương hề  hề mở miệng,“Em sẽ chết đấy. Nếu không muốn em chết thật thì  buông tha em đi~~~nhá?.”

-“Năm ngàn!”

-“Này, này……” Ta ở trong lòng lại kịch liệt đấu tranh, kiếm tiến hay là không kiếm……

Cuối cùng tâm ta đã tính toán cân nhắc xong,“Đến đây đi! Nhanh chút!” Ta khẳng khái kêu lên cầu cứu trời đất. Một bên cũng tự  mình an ủi, kỳ thật ta cũng không có tổn thất gì, nhiều lắm thì thời điểm nghỉ ngơi kéo dài một chút mà thôi, mà ta lại kiếm được tiền rồi nha~ Chẹp, Thừa dịp hiện tại tuổi trẻ mạnh khỏe có thể lao động một chút, một chút không có sao hết. Ai,Được rồi. Càng nghĩ càng có lời.

Ta chỉ kịp nghe đến một tiếng thở dài như  dở khóc dở cười của hắn, một tràng kịch chiến khác lại tiếp tục triển khai. Đêm còn rất dài……

Đau! Đau chết mất. Toàn thân vừa chua xót lại đau, một chút khí lực đều không còn. Tinh tường nhớ rõ, lần thứ  hai sau khi kết thúc, hắn đem tiền thêm đến một vạn, nhìn hắn có thành ý như vậy, ta lại… lại lại để hắn tới một lần nữa. Xấu hổ quá~ Nói cách khác đêm qua ta có hơn một vạn ~. Hừ hừ, người khác kiếm tiền sao giỏi hơn ta? Ai dám so với ta? Nhưng di chứng sau đó thì thật tệ… ta hiện tại toàn thân như bị thất thoát hết sức lực, so với vừa chạy Marathon xong mấy km còn mệt hơn.

Hơi hơi mở mắt ra. Di? A! Hé ra một khuôn mặt cách ta không đến mấy cm, người nào đó đang ngồi ở bên giường nhìn xuống ta. Làm ta giật mình chính là, người này không phải Lợi Dịch, mà là Hãn Thụy! Ta không phải đang nằm mơ  đi, trừng mắt thật to, rồi lại dụi dụi mắt,  cứ thế, cứ thế xem ảo ảnh có tan biến đi không.

-“ Thì! Em cứ như vậy, anh sẽ nghĩ là em đang cố tình dụ dỗ anh đấy~.Hai mắt trên cái đầu người của hắn hướng ta chớp chớp, khóe miệng gợi lên tà tà ý cười. Không có tí phép tắc nào  nâng tay xoa hai má ta như  đúng rồi, sau đó chậm rãi bắt đầu trượt xuống dưới. Xúc cảm ấm áp ở trước ngực ta qua lại di động, nhắc nhở ta này không phải đang nằm mơ.

Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ai tới nói cho ta biết rốt cuộc là cái khỉ gì đang diễn ra thế này?! Lợi Dịch đâu?