Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 2 - Chương 29: Algafarl




"Mấy ngày trước, Cục Tình Báo quân sự Liên bang Leray đã tiếp đãi đặc sứ của tổ chức chống chính phủ lớn nhất ở Gatralan - Tự Do Chiến Tuyến. Đối với tổ chức này, tôi nghĩ mọi cũng không xa lạ, đây là một tổ chức quân sự tự phát có mục tiêu lật đổ hoàng thất Gatralan, họ đã từng phát động mấy lần khởi nghĩa, hoạt động rất mạnh. "

An lôi dừng lại một lát rồi tiếp tục nói: "Thực ra, từ vài năm trước, chính phủ Liên bang bắt đầu tiến hành viên trợ quân sự cho tổ chức này, đây là một trong những phương pháp nhằm kiềm chế các hoạt động khuếch trương của đế quốc Gatralan. Có điều, thành viên của tổ chức này đều những chủng tộc hạ đẳng ở Gatralan, khiến cho bọn họ không có khả năng trở thành sĩ quan cấp tá, cho nên chúng ta vẫn không biết thủ lĩnh của bọn họ là ai, chỉ biết là người đó rất có danh vọng trong tầng lớp sĩ quan cao cấp, ắnhng điều này gần như là không thể tưởng tượng nổi, không một vị tướng quân nào lại đi thống lĩnh những dân tộc khác lật đổ sự thống trị của dân tộc mình. "

Mọi người trong phòng họp đều xôn xao, chỉ cần có một chút suy nghĩ logic là có thể liên tưởng vị thủ lĩnh thần bí này với nhà quân sự hàng đầu của Gatralan - thượng tướng Russell, nhưng ông ta là người Wibault, có vị trí cao cao tại thượng trong quan đội cơ mà, rốt cuộc là người này đang suy nghĩ cái quỷ gì chứ?

An Lôi đợi mọi người yên lặng trở lại mới tiếp tục nói: "Đặc sứ của bọn họ đưa tới một tin tức, đó là do thời gian trước Liên bang đã có thể nhận ra được ý đồ của Russell tại hẻm núi Cathos nên bọn họ có cơ sở để tinởằng trong Liên bang quân có một vị tướng quân có đủ khả năng phán đoán, có thể phối hợp hành động với bọn họ, cho nên vị thủ lĩnh thần bí của Tự Do Chiến Tuyến đã tạo ra một cơ hội cho Liên bang trong chiến dịch này, còn việc có thể nắm bắt được hay không thì còn phải xem bản lĩnh của chúng ta. "

Chủ nhiệm phòng nghiên cứu số 6, thượng tá Pat bèn hỏi: "Theo lời bọn họ, chiến dịch lần này ở núi Gallo chính là cơ hội?"

An Lôi hơi chần chừ một chút, liếc nhìn Điền Hành Kiện rồi đáp: “Sau khi được nghe phân tích của Điền trung úy, tôi nghĩ không còn lý do nào khác có thể giải thích hành động mạo hiểm này của Russell, huống hồ, tín hiệu này cũng rất rõ ràng. "

Thượng tá Pat bèn hỏi tiếp: "Vậy nếu chúng ta không thể phán đoán được ý đồ của họ thì sao?"

An Lôi nói: "Vậy thì đành chịu thôi. Đặc sứ nói thủ lĩnh là hy vọng duy nhất của bọn họ, tuyệt đối không thể để lộ, không có lý do gì để trực tiếp đưa thẳng kế hoạch này cho chúng ta. Cơ hội lần này, chúng ta phải tự nắm lấy, nếu không làm được, vậy chỉ có thể trách năng lực bản thân không đủ. Nếu đã như vậy thì cũng có nghĩa là chúng ta không dủ khả năng để phối hợp với vị thủ lĩnh kia, lúc đó ông ta sẽ ra tay tiêu diệt chúng ta, tuyệt đối không nương tay."

Chủ nhiệm phòng nghiên cứu số 4 - Kadoul vội hỏi: "Nhưng Russell làm như vậy thì có lợi ích gì chứ?"

Câu hỏi này đã chạm tới chỗ mấu chốt nhất, An Lôi gật đầu, mỉm cười đáp: "Đế quốc Gatralan là một quốc gia quân sự, vô luận là xung đột với quốc gia nào cũng không thể hoàn toàn uy hiếp tới bọn họ, đối thủ xứng tầm duy nhất chỉ có Liên bang Leray chúng ta. Bất kể là khoa học kỹ thuật hay là thực lực kinh tế chúng ta đều cao hơn Gatralan, mặc dù kinh nghiệm tác chiến không đủ, thực lực quân sự bề ngoài cũng không mạnh bằng, nhưng đó cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Căn cứ theo phân tích của chúng ta, lần này là cơ hội duy nhất của Russell, hay chính là vị thủ lĩnh thần bí kia, ông ta cần có một đối thủ mạnh mẽ để tiêu hao thực lực quân sự của đế quốc Gatralan, hơn nữa trong quân đội cũng có rất nhiều thành viên của Tự Do Chiến Tuyến, bọn họ cần một lý do để thoát ly sự khống chế của quân đội. Vừa rồi phân tích của Điền trung úy rất phù hợp với điều kiện này. Tôi nghĩ, chiến dịch lần này chính là cơ hội tốt nhất của Tự Do Chiến Tuyến. "

Mọi người đèu lắc đầu thở dài, nếu cái gã Russell này đúng là thủ lĩnh của Tự Do Chiến Tuyến, thật khộng biết hoàng thất Gatralan có thể trụ được đến lúc nào nữa, tài năng quân sự của Russell thì không cần phải bàn nữa, ngồi ở chỗ cao chót vót nhưng thân phận thực sự lại giấu trong một góc tối tăm, người như vậy thật sự quá đáng sợ.

Chẳng những ngay từ đầu ông ta đã vạch ra kế hoạch cho cả chiến dịch, ngay cả đường lui cũng đã nghĩ tới, phái đặc sứ tới gợi ý một cái kế hoạch mà Liên bang căn bản là không thể nào cự tuyệt, còn kế hoạch này có thành công hay không thì Liên bang phải tự cố gắng, người ta chỉ cung cấp một cái cơ hội trên chiến trường mà thôi, nếu không tận dụng được cơ hội thì có chết cũng chỉ có thể tự trách bản thân kém cỏi. Russell tuyệt đối sẽ không do dự ôm lấy tinh cầu Millok vào lòng, gắn thêm một tấm huân hương sáng chói lên bộ quân phục, còn nếu Liên bang nắm bắt được cơ hội này, vậy Tự Do Chiến Tuyến sẽ có thêm một lần mở rộng, sẽ có thêm một đội quân mạnh mẽ, mà quân đội chính quy của Gatralan sẽ phải gánh chịu một sự tổn thất nghiêm trọng, quả là một mủi tên bắn trúng hai đích!

Trong khi những sĩ quan cao cấp của Liên bang còn đang thở ngắn than dài thì ở trong bộ tổng chỉ huy dã chiến của Đế quốc quân, thượng tướng Russell đang đứng trước bản đồ, ngắm nhìn tình thế tiền tuyến, trầm mặc không lên tiếng. Còn viên thượng uý đứng ở phía sau ông ta thì lại có vẻ rất bồn chồn, lo lắng.

Russell bình thản nói: "Thời gian vẫn còn sớm, nếu vị tướng quân của Liên bang kia có thể nhận ra được cơ hội này, hắn tuyệt đối sẽ không có từ bỏ đâu. Hamid, ngươi vẫn cứ nôn nóng quá đấy, cần phải thay đổi đi. "

Thượng úy Hamid lập tức bình tĩnh lại, lặng lẽ đứng yên, đối hắn mà nói, Russell chính là thần linh, lời nói của ông ta chính là ý chỉ của thần.

Vóc người Russell không cao, tóc nâu, nếu đi giữa một đám đông thì chẳng ai thèm chú ý chú ý, nhưng ánh mắt của ông ta lại rất đặc biệt, lúc bình thường thì rất bình tĩnh, thâm thúy, khi tức giận thì trong ánh mắt lại có một cảm giác sắc bén kì lạ, đây là một thiên tài quân sự chân chính, một tướng quân được bao phủ trong hào quang của chiến thắng, đồng thời cũng là một kẻ phản loạn đứng trong bóng tối, âm mưu lật đổ hoàng thất Gatralan.

Thấy Hamid không nói gì, Russell quay đầu lại, cười: "Thật mệt mỏi, ngươi đi lấy cho ta một tách cà phê đi. Chúng ta cùng trò chuyện một lát. "

Lời của Russell chính là mệnh lệnh, Hamid lập tức xoay người đi lấy cà phê, sau đó liền ngồi xuống, vẻ mặt như học sinh đang đợi nghe thầy giáo giảng bài, cực kỳ nghiêm túc.

Russell mỉm cười, ông ta hiểu rất rõ anh chàng ở trước mặt mình này, nếu ông ta bảo Hamid quỳ xuống đất hôn chân, Hamid cũng sẽ không chút do dự mà thực hiện.

Russell buông tách cà phê trong tay xuống, nói: "Nếu Liên bang đã có thể nhìn thấu được kế hoạch nhằm vào hẻm núi Cathos của ta, vậy thì hẳn là bọn họ cũng có thể nhìn ra được kế hoạch lần này, đúng không? "

Dường như Hamid rất khinh thường năng lực quân sự của các tướng lãnh phía Liên bang, bĩu môi nói: "Ngài Algafarl tôn kính, thực sự tôi rất khó tin vào việc đám tướng lãnh Liên bang kia lại có thể nhìn thấu kế hoạch của ngài thêm một lần nữa, chắc là lần này chúng ta đã làm quá bí mật rồi."

Algafarl! Một cái tên gọi điển hình của những chủng tộc hạ đẳng