Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 7 - Chương 46: Thi đấu đối kháng




Phương Hương không có chú ý tới mình dĩ nhiên trong lúc bất tri bất giác đã bị lợi dụng. Ánh mắt của nàng đã bị những ký hiệu cổ quái trên màn hình ảo trước mặt mập mạp thu hút.

"Đây là cái gì?" Phương Hương hiếu kỳ hỏi.

"Là đệ đang tiến hành giả lập xét duyệt lại kế hoạch của Karl." Mập mạp sớm đã quen với sự kinh ngạc mà thuật giả lập cổ tạo ra cho những người khác. So sánh với thuật giả lập hiện đại với những nhóm số liệu và từng điều kiện xếp thành hàng chi chít, các ký hiệu của thuật giả lập cổ càng giống như là chữ trẻ con tập viết hơn.

Xuất kết quả giải toán của chương trình giả lập tự động ra, mập mạp nhiều lần kiểm tra đối chiếu, tìm không thấy bất cứ kẽ hở nào, lúc này liền quay ra nói với Phương Hương:"Từ kết quả giả lập mà xem, cái kế hoạch này của gã Karl rất khả thi."

"Ngươi chính là căn cứ vào cái thứ này để quyết định ủng hộ cho kế hoạch của Karl...? Phương Hương nhíu mày.

"Đúng vậy." Mập mạp mở to con mắt trong veo, thẳng thắng hùng hồn.

Phương Hương thiếu chút nữa đã bị chọc cười rồi. Cái thứ như quỷ vẽ bùa này, ngắn ngủi vài phút là đã có thể cho ra cái gọi là kết quả, đây cũng không khỏi quá khinh thường chiến tranh đi!

Cái đó thì khác gì đám lừa đảo cổ đại chỉ cần bấm ngón tay là đã có thể tính ra được quỹ tích nhân sinh rồi đạo trời tuần hoàn chứ?

Phải biết rằng, trong mấy nghìn năm phát triển, thuật giả lập chiến tranh hiện đại đã tiến bộ tới một trình độ cực kỳ tinh tế. Ngoại trừ hàng nghìn các điều kiện giả lập có thể ảnh hưởng tới chiều hướng của chiến tranh như việc sắp xếp binh lực, đánh giá sức chiến đấu của hai bên, rồi thì địa hình, khí hậu, bảo đảm hậu cần, thông tin liên lạc, thu thập tình báo,... ra thì vẫn còn các chỉ tiêu không thể dùng số liệu để so sánh như về các biến số ngẫu nhiên, phong cách của sĩ quan chỉ huy,...

Tuy rằng những điều kiện này tổng thể sớm đã nằm trong phạm vi suy xét của chương trình giả lập. Thế nhưng, chương trình giả lập chung quy cũng chỉ là một cái công thức, các số liệu và điều kiện chân chính còn cần người giả lập đưa vào.

Cùng một công thức, một điều kiện biến đổi liền có thể dẫn đến kết quả khác xa vạn dặm. Một nghiệp vụ tinh ti tỉ mỉ như thế, chỉ cần dùng một đống ký hiệu lung tung lộn xộn và không tới mười phút là có thể hoàn thành được sao?!!

Nếu như nói kế hoạch tác chiến của Karl coi như là phương án theo chủ nghĩa mạo hiểm được sinh ra từ trong chương trình nghiệp vụ chuẩn quân sự mà nói, như vậy, cái thứ này của mập mạp chính là một lời nói xằng bậy hoàn toàn.

Hoang đường giống như một đứa bé không biết đếm số mới chỉ gõ gõ ngón tay trong một phút đã liền tán thành đáp án của một bài tập vi phân và tích phân vậy.

"Ngươi nói thật chứ?!" Phương Hương nhìn dáng vẻ nghiêm túc của mập mạp, cười không ra hơi được.

Nếu như cái thứ này mà gọi là giả lập mà nói, vậy thì cái thứ mà mình đã dùng bảy tám năm để học tập ở học viện quân sự Salerga thì tính là cái gì vậy.

Cho dù là muốn ủng hộ cho Karl, muốn khai đao với hạm đội vận tải Sous này, mập mạp chết tiệt cũng không nên dùng cách thức này chứ!

"Thật!" Mập mạp gật đầu lia lịa.

"Tốt lắm !" Phương Hương đứng vụt lên, nổi giận đùng đùng nói: "Ngươi đi thi đấu giả lập với ta. Nếu thắng, ta sẽ ủng hộ cái phương án tác chiến này!"

Phương Hương bởi vì tức giận mà cao giọng, nhất thời đã thu hút sự chú ý của mười mấy vị sĩ quan ở giữa phòng giả lập. Karl và Cecilia đang liêp tiếp đấu khẩu về tính hợp lý của phương án cũng đã ngừng lại tranh luận.

Vừa nhìn thấy mập mạp, con mắt của Karl thoáng cái đã sáng ngời.

"Mập mạp ." Karl hưng phấn nói: "Ngươi đã đến thì tốt rồi. Nhanh duyệt bản kế hoạch tác chiến của ta lại một lần, nếu còn chậm trễ nữa, có thể sẽ không kịp nữa rồi!"

"Đã làm xong rồi." Mập mạp giơ lên một ngón tay cái với Karl : "Phương án làm không tệ!"

"Nghe thấy không?" Karl đắc ý dạt dào nhìn Cecilia và Phương Hương: "Cái này các ngươi không phản đối nữa chứ?"

Cecilia không nhịn được nói: "Câm miệng!"

Karl liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

"Thế nào?" Phương Hương hất cằm lên với mập mạp.

"Vì sao lại muốn thi đấu giả lập?" Mập mạp rất kinh ngạc, liền tận tình khuyên nhủ: "Hương tỷ, muốn chơi, đợi chúng ta làm xong chính sự trở về rồi ta sẽ cùng tỷ chơi có được không?"

"Ai chơi chứ!" Phương Hương bị gã mập mạp chết tiệt trước mắt này khiến cho tức giận gần chết. Nàng chỉ vào đống ký hiệu lộn xộn trên màn hình ảo nói: "Nếu muốn ta thông qua cái kế hoạch tác chiến này, ngươi hãy thử chứng minh cho ta xem. Ta ngược lại muốn xem xem, cái thuật giả lập này của ngươi, tới cùng là thế nào mà ra được đáp an!"

"Thứ này cũng có thể gọi là giả lập?" Cecilia và các tham mưu lúc này mới hiểu được một người vẫn luôn thanh nhã đoan trang như Hương tỷ vì sao lại trở nên kích động như vậy. Ánh mắt bọn họ nhìn vào mấy khối vuông tròn trên màn hình ảo một cách ngây dại, kết luận đưa ra từ mấy thứ này, ai dám tin tưởng? Đây không phải là đang đùa giỡn với sinh mạng của các chiến sĩ hay sao?

Cecilia liếc xéo Karl một cái.

Cái tên này ban nãy cư nhiên còn lắm mồm kêu gã mập duyệt lại giả lập. Gã mập thì lại giơ lên một ngón tay cái, dáng vẻ đắc ý vui mừng, cứ như là không duyệt lại giả lập thì còn tệ hơn là không làm vậy! Cái tên khốn này!

Thảo nào Hương tỷ phải thi đấu giả lập với cái tên đầu gỗ mập mạp kia. Đối phó với mấy tên khốn chỉ hươu bảo ngựa đổi trắng thay đen này, đây là phương pháp trực tiếp nhất --- Ngươi không phải là nói muốn dùng thuật giả lập của ngươi để tiến hành xét duyệt lại kế hoạch tác chiến sao? Ta trực tiếp giả lập đánh bại ngươi là được rồi. Đến lúc đó, xem cái mà ngươi gọi là giả lập còn có thể tin cậy được bao nhiêu!

Có điều, tuy rằng chỉ mới tiếp xúc với nhau trong một khoảng thời gian ngắn, Cecilia vẫn biết được cái gã mập mạp này từ trước đến nay vẫn luôn có chút vô sỉ. Nếu không thể chỉ hươu bảo ngựa, không bảo đảm đến lúc đó hắn lại chỉ ra một đám chó gà khác, cái này ngược lại lại có chút lo lắng.

Không chỉ riêng Cecilia và mấy viên tham mưu tác chiến Salerga tỏ ra coi thường đối với thuật giả lập của mập mạp, ngay cả mấy gã tham mưu Leray chưa bao giờ thấy qua mấy cái ký hiệu cổ quái này cũng đều hai mặt nhìn nhau.

Mọi người nhìn chăm chăm vào mập mạp, trong lòng đều nghĩ: "Lão nhân gia ngài muốn gạt người thì cũng phải kiếm một cái gì đó ra dáng một chút chứ. Cả mấy trăm điều kiện giả lập cho trước, mà khi nhìn vào đống ký hiệu lộn xộn này của ngài, đếm đi đếm lại cũng chỉ có mấy chục cái, thế nào cũng không thấy hợp lý nha!"

" Dùng cái phương án tác chiến này để thi đấu mô phỏng?" Mập mạp mở to hai mắt ra nhìn, giơ tay kêu lên: "Ta tuyển hạm đội Sous!"

Mọi người đều tỏ ra vô cùng khinh bỉ đối với cái tên không biết xấu hổ này.

Trận chiến này Phỉ Quân dựa vào là mai phục bí mật. Hiện tại, tất cả các bước tác chiến, vị trí, điểm đến của Phỉ Quân đều đã khắc hết vào trong đầu. Lấy mình đánh mình, cái này còn gọi là đánh đấm gì nữa?

" Ai nói là dùng trận chiến này?" Phương Hương nghiến răng mở chương trình đối kháng trên máy tính giả lập, lựa chọn một trận chiến với điều kiện ngẫu nhiên, nói: "Là cái này!"

"Mấy ván thì mới thắng được?" Mập mạp ngước cằm, bộ dạng tỏ ra như "sợ ngươi xấu hết cả mặt".

" Một ván định thắng bại !" Phương Hương hận không thể cho một cước lên trên mặt gã mập.

"Được rồi." Mập mạp miễn cưỡng ngồi ở một bên khác của máy tính, phảng phất như sợ bị Phương Hương nhìn lén ăn gian, liền che lại bàn phím ảo và mặt bàn điều khiển ở trên đài điều khiển, sau đó quay đầu cụp mắt: "Thua nhưng không được khóc đấy!"

Phương Hương hit thở phì phò, sắc mặt trong phút chốc liền biến đổi mấy lần. Các tham mưu bên cạnh cũng mồ hôi đầy trán.

Cái tên béo này, thực sự là rất muốn chết.

" Đừng dài dòng nữa!" Phương Hương thuận tay đem một tấm đệm mềm ở trên chiếc ghế dựa bên người ném qua: "Bắt đầu!"

Theo Phương Hương ấn vào nút bắt đầu thi đấu mô phỏng, một tấm bản đồ lập tức hiện ra.

Các tham mưu ở một bên liền rầm rập chạy tới vây quanh.

Loại đối kháng giả lập mô phỏng tiến hành trên địa đồ mô phỏng với một trăm ba mươi lăm điều kiện số liệu chủ yếu cần cho giả lập như binh lực, vũ khí trang bị, bố trí nhân viên, địa hình địa mạo, khí hậu,... và hàng nghìn điều kiện phụ thuộc tùy theo diễn biến của cuộc chiến do chương trình máy tính tự động tạo ra này, nguyên bản chính là môn học bắt buộc của bọn họ (câu thối nát vcc)

Hầu như mỗi một tham mưu đều đã tiến hành qua không dưới một nghìn lần huấn luyện đối kháng. Đối với chuyện này, quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa rồi.

Bọn họ cũng đều biết, ở trong dạng thi đấu như thế này, trình độ lợi dụng các điều kiện càng cao thì ưu thế đối kháng lại càng lớn. Có điều, trong thi đấu cá nhân, các điều kiện có thể nhìn ra được rồi thực hiện phân tích cũng chỉ không quá mấy chục loại. Đại não của con người dù sao cũng chỉ là hữu hạn, chiến đấu diễn biến không ngừng, không ai có thể khống chế được tất cả.

Không nói tới hàng ngàn điều kiện phụ thuộc kia, chỉ nói tới một trăm ba mươi lăm điều kiện chủ yếu kia thôi, đã khiến cho người ta nhức hết cả đầu! Những điều khiện này, khi thi đấu cũng không phải là chỉ có thay công thức bất biến như giải số học, không chỉ cần phải nắm giữ, còn cần phải làm ra phán đoán trong khoảng thời gian rất ngắn rồi lập ra kế hoạch tương ứng.

Bằng không, một bước chậm rồi nhiều bước chậm. Kết quả cuối cùng, chính là binh bại như núi đổ.

Rất nhiều tham mưu ở đây đều đã từng bởi vì không thể phản ứng đúng lúc mà bị đối thủ giành tiên cơ áp chế, cuối cùng thất bại.

Ở học viện quân sự, thành tích làm bài tập giả lập chính là dựa theo cấp "sao" để phân chia. Có thể được chọn vào trong bộ tác chiến của Phỉ Quân, các tham mưu ở đây phần lớn đều có thành tích giả lập ngoài 3 sao. Điều đó ý nghĩa rằng, nếu như bọn họ đơn độc giả lập mà nói, có thể nắm giữ ba mươi điều kiện giả lập chủ yếu trở lên.

Thông thường mà nói, đây là thành tích rất bình thường. Dù sao thì việc giả lập trong chiến tranh hiện đại chính là hành động đoàn thể. Rất nhiều tham mưu cả đời cũng không nắm giữ và theo dõi được quá mười điều kiện cơ hội.

Bọn họ chỉ là một cái linh kiện trên cỗ máy bộ tác chiến này, có thể nắm giữ tốt điều kiện mà mình phụ trách, có thể cung cấp quyết sách và kiến nghị căn cứ theo đó cho chỉ huy là đã đủ rồi.

Có điều, đối với những người lập chí trở thành một đời danh tướng mà nói, đối kháng giả lập chính là một thủ đoạn thông thường nhất và cũng hữu hiệu nhất để nâng cao năng lực quan sát và phân tích của bọn họ. Trong hiện thưc, không có nhiều trận chiến có thể cung cấp cho bọn họ thực tiễn, mà tiến vào đối kháng giả lập mô phỏng, chính là có thể tích lũy kinh nghiệm trên diện rộng.

Cùng một lúc nắm giữ điều kiện càng nhiều, tư duy càng nhanh nhạy, năng lực phân tích và phán đoán cũng càng toàn diện và chuẩn xác. Quan trọng hơn chính là, thành tích giả lập xuất sắc còn có thể thu hút được càng nhiều ánh mắt quan tâm. Nếu như có thể đạt được sáu sao trở lên, cho dù ở các phương diện khác có kém một chút, không thể một mình đảm nhiệm cả công việc, thế nhưng làm một tham mưu trưởng trong bộ tác chiến vẫn còn dư dả.

Mắt thấy Phương Hương và mập mạp đang đối kháng giả lập mô phỏng, tất cả mọi người đều hưng phấn không thôi.

Có điều, ngoại trừ Karl và mấy gã tham mưu Leray tín nhiệm một cách mù quáng với mập mạp ra, tất cả các tham mưu Salerga ở đây đều không cho rằng mập mạp có thể thắng được.

Phải biết rằng, là vị thiếu tướng trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Salerga, thành tích giả lập khi tốt nghiệp của Phương Hương cũng đã đạt được cấp A với sáu sao! Thành tích như vậy, ở Salerga đã là có thể đếm được trên đầu ngón tay. Coi như là lão Tolstoi thì cũng chỉ có trình độ giả lập bảy sao. Huống hồ, nhiều năm qua như vậy, Phương Hương cũng không ngừng tiến bộ, cho dù không được bảy sao thì cũng không kém bao nhiêu nữa rồi!

Mà chương trình máy tính giả lập hiện đại vô cùng phong phú và toàn diện, trừ phi có điều kiện và địa đồ chỉ định, bằng không, mỗi một lần đối kháng ngẫu nhiên đều hoàn toàn khác nhau. Mập mạp coi như là muốn làm bừa cũng không có khả năng!

Tựu chung lại, cái gã mập mạp vẽ bậy một đống ký hiệu giống như bùa chú mà đã dám kêu là giả lập xong này coi như là chết chắc rồi!

Các sĩ quan Salerga còn chưa gặp qua người nào còn tỉ mỉ hơn Phương Hương ở phương diện giả lập. Nắm trong tay sáu bảy mươi điều kiện giả lập, chỉ riêng số này thôi đã có thể đè chết gã mập!

Địa đồ vừa xuất hiện, Phương Hương đã mau chóng đọc chỉ lệnh, lý giải ý đồ chiến lược.

Đây là một cuộc chiến mô phỏng hiệp đồng không gian, quân Xanh do Phương Hương chỉ huy, cùng với quân Đỏ do mập mạp chỉ huy cần phải chiếm lĩnh một cái cảng vũ trụ chỉ định của một tinh cầu và một thành phố tương ứng với cảng vũ trụ đó. Sau khi chiếm lĩnh được, song phương phải đẩy quân về phía khu vực mục tiêu cuối cùng từ thành phố mà mình chiếm giữ. Ai chiếm được khu vực mục tiêu trước, người đó sẽ giành thắng lợi.

Điều kiện phân phối do hệ thống cấp ra cho hai bên tuy rằng khác nhau, thế nhưng trên chỉnh thể thì hoàn toàn cân bằng. Số lượng tình báo được biết về đối thủ bị khống chế ở trong phạm vi nhất định, hai bên cũng không biết mục tiêu của đối phương là cảng vũ trụ và thành phố nào trong số mấy trăm cảng vũ trụ và thành phố của hệ thống.

Hình thức này, kiểm tra chính là xem ai phán đoán và phản ứng nhanh hơn, chỉ lệnh của ai hợp lý hơn, ai có chiến thuật thỏa đáng hơn. Đối với năng lực giả lập tổng hợp của hai bên chính là một khảo nghiệm cực lớn.

Phương Hương kiểm tra tin tức tình báo Thiên Võng thu thập được. Căn cứ theo tình báo, nàng mau chóng phân tích ra hoàn cảnh và tình huống địch ta, lập tức bắt tay thực hiện một loạt các công tác chuẩn bị trước trận chiến như điều phối binh lực, phân phối vũ khí, bố trí tiếp tế hậu cần,... Từng điều kiện được xem qua rất nhanh. Căn cứ vào số liệu tổng của những điều kiện này, Phương Hương chỉ huy một cách vô cùng lưu loát như mây bay nước chảy.

Các tham mưu phát hiện ra, điều kiện mà Phương Hương có thể đồng thời nắm trong tay cao tới sáu mươi chín cái. Nói cách khác, đẳng cấp giả lập hiện nay của nàng đã là chuẩn bảy sao rồi. Liên hệ lẫn nhau giữa những điều kiện này, chỉ nhìn thôi cũng đã khiến cho người ta hoa cả mắt. Các tham mưu chỉ có thể chọn ngẫu nhiên mấy cái trong đó để tiến hành theo dõi, mà kết quả theo dõi cũng khiến cho bọn họ líu lưỡi. (Điều kiện thì anh em có thể tưởng tượng đơn giản như chơi game chiến thuật nào đấy vậy, ví dụ như AOE chẳng hạn, vừa phải cho đám dân xây nhà, chặt gỗ, đào vàng, săn voi, làm ruộng, không cho bọn nó ngồi chơi... rồi thì cho quân đi dò đường, phá quấy, đánh xong bỏ chạy... Mỗi cái là một điều kiện phải theo dõi, phân phối mệt vcc - nb)

Dùng áo trời không có đường may để hình dung, tuyệt đối không khoa trương. Các điều kiện tác động lẫn nhau này, Phương Hương xử lý không hề có một chút mâu thuẫn nào. Phân phối vũ khí vật tư, điều động nhân viên, triển khai phương án tác chiến, phối hợp các binh chủng.... Tất cả đều vô cùng hoàn mỹ.

Khi Phương Hương chỉ huy hạm đội men theo hành lang quá độ an toàn để di chuyển về phía cảng vũ trụ, thời gian của hệ thống mới không quá chín giờ! Mà thời gian hiện thưc, bất quá mới chỉ có mười tám phút!

Ánh mắt các tham mưu nhìn về phía mập mạp đều đã tràn ngập thương hại.

Cái tên đang lén lút giống như quân trộm cắp ở trong góc phòng kia không biết đã hoàn thành xong chuẩn bị trước trận chiến chưa. Đống ký hiệu kia của hắn sợ rằng không giúp hắn nhanh hơn được chút nào. Xem hệ thống chấm điểm về phân phối binh lực của Phương Hương, cảng vũ trụ hầu như là chắc trong tay rồi. Chiễm lĩnh thành phố dưới mặt đất, đối với kỹ năng chỉ huy của Phương Hương mà nói, cũng không phải là vấn đề gì to lớn. Nhìn Phương Hương đẩy quân một cách lưu loát, sợ rằng không đến nửa giờ, trận đấu này sẽ kết thúc. Nếu như động tác nhanh mà nói, Phương Hương thậm chí chỉ cần phái một chiếc robot là có thể hoàn thành chiếm lĩnh mục tiêu cuối cùng, đạt được điều kiện thắng lợi.

Thời gian của hệ thống mau chóng trôi qua, khi hạm đội của Phương Hương tiến đến không vực nơi cảng vụ trụ mục tiêu, bỗng nhiên, tất cả mọi người đều đã ngẩn hết cả người.

Mọi người đã ngoài dự liệu mà phát hiện ra, trong không vực, một hạm đội màu đỏ đang tiến hành bố phòng hình tròn xung quanh một cái cảng vũ trụ! Mà ở cách cái không vực kia không xa, cảng vũ trụ với ký hiệu 191 chính là mục tiêu mà Phương Hương đang cần phải chiếm lĩnh!

Cảng vũ trụ mà Phương Hương và mập mạp cần phải chiếm lĩnh, vậy mà lại ở sát nhau!

Khi vấn đề này xuất hiện ở trong đầu mọi người, đồng thời, một cái nghi vấn lớn hơn nữa lại hiện ra --- động tác của mập mạp, thế nào lại nhanh đến như vậy?!!

Từ động tác của hạm đội màu đỏ mà xem, rất hiển nhiên, mập mạp đã hoàn thành việc chuyển quân tới cảng vũ trụ và đồng thời đã giành được quyền khống chế cảng vũ trụ. Nếu không, hạm đội tuyệt đối sẽ không đưa lưng về phía cảng vũ trụ với lưới hỏa lực phòng không của căn cứ mặt đất!

Lẽ nào...

" Oái!" Mập mạp hô lên một cách hoảng sợ: "Tỷ thế nào đã đến tận đây rồi?"

Cecilia và mấy viên tham mưu xoay người muốn đi kiểm tra màn hình máy tính của mập mạp.

"Không được nhìn!" Cả người mập mạp gần như nằm úp lên đài điều khiển: "Qua đây nữa là ta sẽ kêu lên đấy!"

"Không nhìn thì không nhìn!" Cecilia giậm chân một cái: "Có gì đặc biệt hơn người kia chứ. Ngươi nhất định là chưa phân phối hợp lý mà đã trực tiếp phát động tấn công! Nếu không, ngươi làm sao mà nhanh như thế được!"

Lời nói của Cecilia đã cho mọi người một cái giải thích có thể tin cậy được.

Còn Phương Hương, sau khi bị sự xuất hiện của hạm đội màu đỏ khiến cho có chút run sợ, lúc này cũng tỉnh táo lại.

Theo các chỉ lệnh liên tiếp được hạ xuống, hạm đội của Phương Hương liền mau chóng triển khai trận hình tấn công, lao về phía hạm đội màu đỏ.

Mà hạm đội của mập mạp cũng không nhàn rỗi, đối đầu dây dưa lập tức bắt đầu.

Tất cả mọi người đều nín thở.

Trên màn hình ảo trước mặt, tiết tấu tấn công phòng thủ của hai bên đang thay đổi cực nhanh. Phương Hương chỉ huy cục bộ lưu loát sắc bén, sở trường của các chiến hạm trong hạm đội được phát huy tới cực hạn khi di chuyển với tốc độ cao. Tàu sân bay phóng máy bay chiến đấu, tàu chiến đấu bắn đồng loạt, tàu khu trục tốc độ cao xung phong chém giết, tàu tuần dương vờn quanh hai cánh... Các động tác chiến thuật chính xác như sách giáo khoa.

Thế nhưng, bất kể là Phương Hương có tấn công sắc bén đến thế nào, mập mạp vậy mà vẫn có thể hóa giải từng cái một.

Cái tên này hiển nhiên biết rõ là mình đang chiếm tiên cơ, chiến thuật của hạm đội cũng vô cùng hèn mọn. Tất cả các chiến hạm đều mở hết tốc lực chạy tán loạn khắp nơi trong tinh không, căn bản là không muốn đọ súng chính diện với Phương Hương, chỉ áp dụng sách lược đánh dây dưa, vòng vèo ở xa giống như bầy sói, cắn bên này một cái rồi bên kia một cái, luôn luôn không để cho hạm đội của Phương Hương yên tĩnh.

Phương Hương và các tham mưu ở bên cạnh không khỏi thất thần một hồi.

Một đợt tiếp xúc này, hệ thống giả lập đã đưa ra đáp án... Bố trí chiến hạm của mập mạp cũng không có khuyết điểm rõ ràng. Ngược lại, trong chỉ huy chiến đấu cục bộ, vẫn còn chiếm ưu thế nhất định! Càng khiến cho người ta không ngờ tới chính là, trong kiểu chiến đấu với thời gian thực toàn bộ dựa vào chỉ lệnh để chỉ huy này, tiết tấu công phòng của hắn cũng nhanh đến kinh người!

Phải biết rằng, khi chỉ huy trận chiến đấu cục bộ này, Phương Hương đã ngừng lại các chỉ lệnh khác. Năng lực nắm giữ sáu mươi chín điều kiện giả lập một lúc của nàng đã vận dụng toàn bộ vào trong trận chiến này. Tốc độ, lộ tuyến tiến lên, phối hợp trận hình, khống chế hỏa lực và chuyển động,.. của chiến hạm, rồi thì điều phối nhân viên, lợi dụng hoàn cảnh, vu hồi, động tác giả, bọc đánh, đột kích,...

Tập trung vào các điều kiện thay đổi trong nháy mắt của hệ thống, các chỉ lệnh mà Phương Hương hạ xuống không gì không nhanh, không gì không chính xác.

Thế nhưng, bất kể là nàng làm như thế nào, thế cục vẫn luôn phát triển theo chiều hướng có lợi cho mập mạp. Ngắn ngủi vài phút, Phương Hương đã tổn thất hai thành binh lực. Mà mập mạp, vậy mà lại chỉ tổn thât một chiếc tàu tuần dương và ba chiếc tàu khu trục, tổng cộng không đến 3% số chiến hạm.

Hạm đội của Phương Hương đang giống như một con trâu đực đang lồng lộn. Mà hạm đội màu đỏ của mập mạp, thì lại giống như một tấm lưới lớn nhìn thì như lộn xộn, thế nhưng lại tụ tán có trật tự! Sự chênh lệch về độ khó chỉ huy trong đó, ngay cả kẻ ngu thì cũng hiểu rõ!

Phương Hương chính là có đẳng cấp giả lập bảy sao. Vậy thì cái gã mập mạp kia... Mọi ánh mắt khiếp sợ đều hướng cả về phía mập mạp.

Mập mạp một tay nâng quai hàm, một tay chấm lên chấm xuống một cách nhàn hạ như thể đang chơi đùa trên đài điều khiển.

" Đồ mập mạp chết tiệt!" Phương Hương cắn nhẹ môi. Nàng biết, trận thi đấu này, mình sợ rằng phải thua rồi.

Bất quá, nàng cũng không muốn cứ như vậy mà đầu hàng. Bố nuôi Tolstoi đã từng dạy cho nàng một bài học. Hiện tại, cái bài học mà mình không thể giải quyết này, hẳn lên nên để cho cái gã mập mạp này nếm thử mùi rồi.

Khi phải đối mặt với một đối thủ vô cùng lạnh lùng, không quan tâm đến sinh mạng của binh lính cấp dưới mình, động cái là muốn đồng quy vu tận, ngươi sẽ làm như thế nào?