Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 757: Quay về Mao Sơn (1) 




Sáng hôm sau, Diệp Thiếu Dương đã rời gường rất sớm, hẹn Nhuế Lãnh Ngọc cùng Tứ Bảo đi ăn sáng, sau đó lại gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, bảo cô qua đây.

Rốt cuộc cô cũng là cảnh sát, có một số việc vẫn cần cô tới xử lý.

Tạ Vũ Tình vừa đến nơi, nhìn thấy trên đầu với hai vai Diệp Thiếu Dương quấn băng gạc, bị dọa đến ngây người, buộc hắn phải kể lại sự tình đã trải qua, sau khi nghe xong, trong lúc nhất thời khiếp sợ nói không nên lời.

“Lương Đạo Sinh đã chết rồi sao…… đến thi thể cũng không còn?”

“Đã bị lửa đốt thành tro rồi, có lẽ vẫn còn tro cốt, cô đi tìm xem sao.”

“Thế thì thôi đi.”

Tạ Vũ Tình nói, cô vốn là muốn đi chụp máy tấm ảnh để lưu lại trong hồ sơ, bởi tính chất đặc thù của phòng ban, báo cáo kết án của sự kiện thần quái có thể không theo quy trình của kết án bình thường, nhưng nếu có ảnh chụp làm chứng thì sẽ tốt hơn.

Xem ra phải tìm cấp trên mà nói chuyện một chút, chuyện này là xử lý đặc thù.

Tạ Vũ Tình nhìn Diệp Thiếu Dương băng vải quấn đầy đầu, xoay người nhìn Nhuế Lãnh Ngọc cười nói: “Lần này ít nhiều cũng nhờ có cô, Thiếu Dương mới không có việc gì, cảm ơn nhiều, về sau còn phải trông cậy vào cô, hiện tại cô cũng đừng đi vội.”

Nhuế Lãnh Ngọc lạnh lùng nói: “Không cần khách khí.”

Diệp Thiếu Dương hơi cúi đầu.

“Còn chuyện kia nữa, chúng ta thương lượng với nhau một chút làm thế nào đây,”

Tứ Bảo thật xảo diệu dẫn dắt chuyển đi đề tài, “Thiếu Dương, ngươi tính đối phó Tử Nguyệt thế nào?”

Không đợi Diệp Thiếu Dương mở miệng, Tạ Vũ Tình đã nói: “Vừa rồi trên đường tới đây, con trai Ngô Nhạc Ý có gọi điện thoại cho ta, nhờ ta chuyển lời tới ngươi, hắn nói nếu ngươi một lòng diệt trừ Tử Nguyệt, hắn cũng không cách nào ngăn trở.

Nhưng nếu Tử Nguyệt chết đi, trận pháp sẽ bị phá vỡ, nhiều nhất chỉ có thể duy trì không đến nửa tháng, đến lúc đó Đồng Giáp Thi Vương nhất định sẽ thoát ra, hắn bảo ngươi tốt nhất là suy nghĩ biện pháp đối phó với Thi Vương như thế nào, rồi mới động thủ, bằng không để Đồng Giáp Thi Vương cùng đám cương thi chạy thoát, thì hậu hoạn vô cùng.”

Diệp Thiếu Dương buồn bực nói: “Con trai Ngô Nhạc Ý, sao lại liên hệ với cô?”

Tạ Vũ Tình cười cười, “Đừng quên người ta là thổ hào, mạng lưới quan hệ rất rộng lớn, muốn tìm cách để liên lạc với ta rất dễ dàng.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ lại thấy đúng thế, rồi nói: “Hắn còn nói gì về Thi Vương không, có tin tức gì mới hay không?”

“Ta có hỏi, nhưng hắn nói hắn cũng không biết, Lương Đạo Sinh chỉ nói qua với hắn, Thi Vương rất khó đối phó, chỉ có thể áp chế, không cách nào diệt trừ.”

Tứ Bảo nghe thấy thế, nói: “Lúc trước Lương Đạo Sinh tình nguyện bố trí Tứ Cửu Sinh Cơ Biến, giết nhiều người như vậy, cũng không muốn đánh nhau cùng Đồng Giáp Thi Vương, có thể thấy được nó thật sự rất lợi hại, không chừng là đánh không lại.”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói: “Thi Vương có khả năng không khủng bố như chúng ta vẫn nghĩ, xem ra Lương Đạo Sinh lo lắng không phải chỉ có mình Thi Vương, mà là sợ Đồng Giáp Thi trong mộ cổ đồng loạt đi ra, chẳng may để một con chạy thoát thì cũng vô cùng phiền toái.”

“Chúng ta thì làm sao để tránh được chuyện này đây?”

Tứ Bảo gãi gãi đầu, “Trước giờ ta chưa từng đánh nhau với Đồng Giáp Thi, chỉ biết bọn nó đao thương bất nhập, pháp thuật cũng không làm gì được nó, ngươi có biện pháp nào tốt hay không?”

“Ta cũng chưa gặp qua Đồng Giáp Thi,”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một chút, nói, “Chuyện này quan hệ trọng đại, không thể làm bừa được, ta định quay về núi một chuyến, hỏi sư phụ xem biện pháp nào tốt hay không, nhân tiện hỏi một chút chuyện khác.”

Lời vừa nói ra, mấy người đều ngẩn ra một chút, Tứ Bảo nhíu mày nói: “Sư phụ ngươi không phải đi vân du thiên hạ rồi à?”

“Lần trước ta có hỏi Quách sư huynh, sư huynh nói có biện pháp liên lạc với sư phụ, ta đã bảo nhắn lại, xác định sư phụ đang ở trên núi.”

“Cái này…… chẳng phải trước đó sư phụ ngươi không muốn gặp ngươi sao?”

“Ta đã tìm được tin tức của Đạo Phong, có việc muốn thông báo, ông ấy không thể không gặp.”

Diệp Thiếu Dương nói, “Dù sao Tử Nguyệt cũng không rời khỏi U linh lộ, chúng ta cứ chuẩn bị tốt một chút, rồi mới đi đối phó cô ta, ta nhiều nhất mấy ngày sẽ quay trở lại.”

Nói xong lần lượt nhìn thoáng qua Tứ Bảo cùng Tạ Vũ Tình, nói: “Hai người có thể tìm kiếm một chút tình huống về mộ cổ, ví như thân phận của mộ chủ, phía dưới tổng cộng có bao nhiêu con cương thi, rồi còn có thiết kế của mộ cổ, dù sao cố gắng tìm được càng nhiều thông tin cùng manh mối càng tốt, tương lai chúng ta sẽ nắm chắc được nhiều hơn.”

Hai người đều gật đầu.

Tạ Vũ Tình nói: “Ta còn có một việc muốn tìm ngươi, gần đây Thạch Thành xảy ra chuyện lớn, các ngươi có biết không? À, xem ra mấy người ở đây bận rộn, chắc cũng không biết.

Là thế này, tại một tiểu khu nào đó ở Thạch Thành, có một người mẹ độc ác, trốn ra khỏi nhà, dĩ nhiên đem hai đứa nhỏ nhốt ở trong phòng, làm chúng bị chết đói, qua một thời gian lâu mới bị phát hiện, đồng nghiệp của ta đã đến hiện trường xem xét, hai đứa nhỏ bị đói mà chết, bi thảm đến không dám nhìn……”

Tiếp đó đem tình hình cụ thể kể lại tỉ mỉ một lần.

Ba người Diệp Thiếu Dương nghe xong tin này, thổn thức không thôi, đến Nhuế Lãnh Ngọc trên mặt cũng lộ vẻ không đành lòng.

“Chuyện này quả thật thực rất bi thảm, bất quá…… có can hệ gì tới pháp sư chúng ta chứ?”

Tứ Bảo chần chờ hỏi.

“Nghe ta nói xong đã, đây thật là một sự kiện thần quái, nghe nói lúc ấy người đã gọi báo cảnh sát, chính là hàng xóm sát vách nhà bọn họ, buổi tối ông ấy nghe thấy nhà bên có tiếng trẻ con khóc, mới đầu cũng không biết người mẹ đã bỏ nhà đi, bọn con nít lại khóc hoài, thấy có chút có gì không ổn, lại gõ cửa cũng không mở, nên vội vàng báo cảnh sát.

Hơn nữa, đồng sự của chúng ta lúc thăm dò hiện trường, xác nhận đã xảy ra sự kiện thần quái, chuyện này còn chưa làm xong, thì cách đây mấy ngày, trong toà nhà đó có rất nhiều hộ gia đình đều phản ánh đã gặp phải sự kiện thần quái.

Ví như thang máy tự nhiên khởi động, đến mỗi một tầng đều dừng lại, sau đó lại thấy có người giặt quần áo tại bể bơi công cộng vào buổi tối, nhìn mặt bồn nước thấy trên trần nhà khuôn mặt trẻ con…… những chuyện tương tự như vậy có cũng không ít, cho nên hiện tại vụ này đã được chuyển tới phòng của chúng ta, chính do ta phụ trách, ta chỉ có thể tìm các ngươi.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày, nói: “Quỷ chết đói oán khí không nhỏ, hơn nữa lại là trẻ con, rất dễ dàng biến thành lệ quỷ, bất quá đây cũng chỉ là tương đối, rốt cuộc bọn chúng mới thành quỷ được mấy ngày, cũng không có lợi hại gì, cô đi tìm Lão Quách là được, đối phó loại tiểu quỷ này, đối với sư huynh không thành vấn đề.”

Tạ Vũ Tình nói: “Vậy ta đi tìm Lão Quách trước, nếu hắn không đối phó được, ta lại đến tìm các ngươi.”

“Không có khả năng không đối phó được.”

Tứ Bảo cũng nói.

“Cũng không nhất định thế, ta cảm thấy chuyện này thật không đơn giản.”

Mấy người nói chuyện tới giữa trưa, thì cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm, trong lúc ăn uống Diệp Thiếu Dương lấy ra một khối ngọc thạch hình trứng gà màu lam, chăm chú nhìn nửa ngày.

“Hồn Tinh Thạch.”

Nhuế Lãnh Ngọc nhìn thoáng qua nói, “Hồn Tinh Thạch dùng để phong yêu, sao ngươi lại có cái này?”

“Đây là dương cực Hồn Tinh Thạch, là Đạo Uyên Chân Nhân ở Long Hổ Sơn đưa cho ta, cùng với âm cực Hồn Tinh Thạch là một đôi……”

Diệp Thiếu Dương liền nói lại một lượt việc mà Đạo Uyên Chân Nhân ủy thác mình đi làm cho mọi người nghe.

Nhuế Lãnh Ngọc với Tứ Bảo cũng không biết chuyện này, sau khi nghe xong khiếp sợ không thôi.

“Phệ Hồn Ma là Quỷ Vực chi hồn, chuyên hút hồn phách để tu luyện, bất kể là sinh hồn người sống hay là cô hồn dã quỷ đều không buông tha.”

Nhuế Lãnh Ngọc lẩm bẩm nói, “Thứ này có chút tu vi, nhưng khẳng định ngươi có thể đối phó, chỉ là trời sinh tính tình xảo trá, am hiểu biến hóa, thực không dễ dàng bắt được.”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, nói: “Ta có thể thông qua Hồn Tinh Thạch cảm ứng được, nó đang ở vùng này, lúc trước cũng có điều tra qua vài chỗ, nhưng cũng không tìm thấy, chắc là nó còn đang ngủ đông, như vậy ta rất khó tìm được nó, chờ thu phục xong Thi Vương, ta sẽ phải tập trung đối phó nó, tuy hiện tại nó không có di chuyển, nhưng nếu lưu lại cũng sẽ là tai hoạ ngầm.”