Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 162






Nhìn một màn trước mắt, bạch liên hoa Triệu Kỳ lập tức khóc, “Thần ca ca, sao anh có thể đá A Hoa như vậy?”
Ở trong mắt cô ta, cô ta hoàn toàn không cho rằng thuộc hạ của cô ta sai, cô ta chạy tới trước mặt A Hoa, kêu lên, “A Hoa, anh thế nào?”
“Tiểu thư, người đàn ông kia thật tàn nhẫn.

” A Hoa căn bản không cảm thấy mình sai, “Tôi không đứng lên nổi.


“Thần ca ca, sao anh lại tàn nhẫn như vậy, đá A Hoa không đứng lên nổi.


” Triệu Kỳ oán giận nói, trong giọng nói còn mang theo ủy khuất, còn có một chút ý làm nũng.

Tiêu Thần lạnh lùng nhìn cô ta một cái, “Bốn đứa nhỏ này là con tôi, người bị thuộc hạ của cô uy hϊếp là vợ của tôi.

Tôi đánh hắn có sai sao?” Nói xong, Tiêu Thần ôm eo Tần Hiểu Nguyệt, sau đó trực tiếp rời khỏi nơi này, ngay cả bốn bánh bao nhỏ cũng ngoan ngoãn mà đi theo phía sau, mẹ đi theo bọn chúng chịu ủy khuất, bọn chúng cần điệu thấp một chút, miễn cho bị ba nhéo tai.

“Vợ anh” Mặt Triệu Kỳ lập tức tái nhợt, cô ta làm sao bây giờ, lúc này cô ta có chút điên cuồng, “Thần ca ca, nhưng em thích anh”
Tiêu Thần hừ lạnh một tiếng, “Người thích tôi rất nhiều, cô thì tính là cái gì?”
Một câu này làm người bên cạnh đều nở nụ cười, bọn họ cảm thấy người nam nhân này thật là có chút đẹp trai quá mức, bị nhiều cô gái nhỏ thích như vậy cũng là chuyện rất bình thường.

Lúc này, một bà bên cạnh nói chuyện, “Cô gái nhỏ, người ta đã có vợ, cô cũng đừng nghĩ nhiều, vẫn là nhanh đỡ người cần đi chữa thương đi!”
Lúc này, Triệu Kỳ giống như là vừa mới tỉnh ngộ, chuẩn bị nâng A Hoa dậy, nhưng cô ta không đủ sức lực, rất nhanh đã có một vị quân nhân giúp cô ta nâng a hoa dậy, sau đó hai người nâng A Hoa đến sở y tế lâm thời.

Vừa đi còn có thể nghe được thanh âm Triệu Kỳ, “A Hoa, thực xin lỗi, làm anh chịu ủy khuất.


A Hoa tuy rằng có chút đau, nhưng vẫn đau lòng mà nhìn về phía tiểu thư nhà mình, “Tiểu thư, hôm nay để cô chịu ủy khuất, tôi sẽ không bỏ qua cho tiểu tử kia.

” Hắn biết tiểu thư nhà mình thích tiểu tử kia, không nghĩ tới tiểu tử kia dám đối với tiểu thư bọn họ như vậy.


“Tôi khuyên các người tốt nhất đừng chọc phiền toái.

” Quân nhân bên cạnh nói, hắn đúng là người vừa rồi đưa tích phân cho Tiêu Thần.

“Anh tính là thứ gì?” A Hoa lập tức nổi giận, một quân nhân nhỏ bé mà cũng dám dạy bảo hắn.

Quân nhân vừa nghe lời này lập tức nổi giận, nói thật, Triệu tướng quân này hắn thật sự không để vào mắt, hắn chính là thuộc hạ của lãnh đạo tối cao trực thuộc khắp cả căn cứ, đối với những lời người khác nói, hắn hoàn toàn có thể không nghe, “Nếu như vậy, Triệu tiểu thư tự mình đưa hắn đến sở y tế đi, tôi có việc rời đi trước.


Nói xong, trực tiếp buông A Hoa ra cũng mặc kệ Triệu Kỳ có thể đỡ được hay không, cứ như vậy chạy lấy người.

Trong ánh mắt A Hoa tràn ngập một cỗ hỗ khí, người này hắn sẽ không bỏ qua.

Còn có Tiêu Thần kia, cho dù là tiểu thư thích hắn, mình cũng không thể buông tha hắn.

Quân nhân rời đi, nhưng Triệu Kỳ vẫn như cũ vững vàng mà đỡ A Hoa, không thể không nói bình thường Triệu Kỳ này diễn quá giống, mặt ngoài nhìn mảnh mai, nhưng trên thực tế một chút cũng không mảnh mai.

Mà Tiêu Thần bọn họ lúc này đã về tới nhà, hiện tại Tần Hiểu Nguyệt phát ra lửa giận, xem ra bốn bảo bối nhà mình có chút quá khiến người chú ý, mang đi ra ngoài liền chọc phiền toái lớn như vậy tới cho cô.

“Mẹ, thực xin lỗi, con không nên lớn lên đáng yêu như vậy.


” Tần Ngọc Long đi tới trước mặt Tần Hiểu Nguyệt, thật cẩn thận mà nói với Tần Hiểu Nguyệt.

“Thực xin lỗi! Chúng con không nên lớn lên quá đáng yêu.

” Tần Ngọc Kiệt, Tần Ngưng Nhi cùng Tần Tuyết Nhi cũng đã đi tới.

Nhìn dáng vẻ bốn người bọn họ, làm Tần Hiểu Nguyệt có chút dở khóc dở cười, “Được rồi, chuyện này không trách các con, chỉ đổ lỗi cho chúng ta thực lực vẫn còn quá yếu.


Tiêu Thần gật gật đầu, “Thật là có chút quá yếu, ngay cả một con chó săn đều dám uy hϊếp chúng ta.

” Tiêu Thần quyết định nhất định phải phát triển thế lực của bản thân, bằng không chó săn kia khẳng định sẽ tìm đến bọn họ gây phiền toái.