Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 332: Không phải người của Lạc đội trưởng




Ở một dãy biệt thự hai tầng trong thôn Thiết Ti, Triệu Như đang nhấc một cái thùng đặt vào cốp xe,

trong thùng chính là dụng cụ giải phẫu xách tay của nàng, Triệu Thiến Dung thì ngồi trêи xe lăn, xe

lăn đang ở dưới hành lang, bà lẳng lặng nhìn quyển sách trong tay.

Một chiếc xe đang lái từ đầu đường khá xa đi lại đây, Triệu Như nhìn thoáng qua,

nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Thiến Dung cười nói:

"Bà cô, xe của Lạc đội trưởng đến đón chúng ta."

Triệu Thiến Dung gật gật đầu, trêи khuôn mặt già nua có một loại trầm tĩnh theo năm tháng, nhìn

chiếc xe đang dừng trước cửa, Chu Tường mang theo

vài người đi xuống, sắc mặt của Triệu Như ngẩn ra, nàng nhanh chóng đi tới gần Triệu Thiến Dung,

nói nhỏ ở bên tai bà:

"Bà cô, không phải người của Lạc đội trưởng."

Đối với Chu Tường, Triệu Thiến Dung không quen biết, cả đời bà say mê việc nghiên cứu y học, rất ít

sẽ quan tâm đến việc hỗn loạn chung quanh, điều đó không đại biểu cho bà là ngốc tử, nhìn Triệu Như

đang căng chặt cả người, bà cũng biết được, trong lòng Triệu Như đang tính toán, lần

này không muốn đi cùng nhóm người kia.

Chỉ là Triệu Như cũng thông minh, nhìn thấy Chu Tường đang đi vào cửa lớn cười nói:

"Di, ta không phải đã nói với Lôi đoàn trưởng rằng Lạc đội trưởng sẽ đến đón chúng ta hay sao?"



Chu Tường cũng khá khách khí với Triệu Như:

"Đoàn trưởng nói, trước hết mời Triệu tiểu thư và Triệu bác sĩ đi qua, đoàn trưởng chúng ta có an

bài khác, muốn thương lượng chút lợi thế với Chiến đội trưởng."

"Cũng được, bà cô của ta cũng đã già rồi, phiền toái Chu đội trưởng lái xe ổn định chút."

Tròng mắt của Triệu Như đảo trong hốc mắt một chút, lập tức đồng ý đi cùng Chu Tường, không có nửa

phần phản kháng, nàng có thể đoán được kha khá ý đồ trong hành vi này Lôi Giang, đây là

giam giữ Triệu Thiến Dung và nàng, mượn điều này để áp chế Chiến Luyện, không có gì khác ngoài

như vậy.

Đã phái cả Chu Tường đến đây, căn bản Triệu Như không có lựa chọn gì khác, đầu tiên là nàng đầu

nhập vào đoàn của Lôi Giang, hiện tại Lôi Giang muốn nàng phối hợp làm con tin, Triệu Như

không muốn phối hợp sao? Nàng có năng lực phản kháng hay sao?

Nguyên muốn mượn cơ hội lần giải phẫu cho Tiểu Bạc Hà này, để mình thành công từ đội ngũ của Lôi

Giang, đi ăn máng khác, đến đội ngũ của An Nhiên, xem ra chuyện này có chút khúc chiết rồi.

Cũng tốt, vốn dĩ Triệu Như muốn tọa sơn quan hổ đấu, ai thắng nàng đi theo người đó,

rốt cuộc mạt thế này, nàng lại mang theo bà cô, phải tìm dựa vào một đội ngũ cường hãn mới

được, nếu Chiến Luyện không có biện pháp đoạt lại nàng và bà cô từ trong tay Lôi Giang về,



thì cũng không đáng để nàng đi theo.

Cũng vào lúc này, ở huyện thành, An Nhiên còn đang suy nghĩ trong đội ngũ tại sao không có bác

sĩ Triệu, vị bác sĩ phẫu thuật cho Tiểu Bạc Hà cũng không ở, rốt cuộc Chiến Luyện có

tính toán gì không, an bài như thế nào?

Vì thế nàng xuống xe, nhìn thoáng qua Oa Oa trong chiếc nôi an toàn phía ghế sau, cùng với Tiểu Bạc

Hà đang ngủ bên người Oa Oa, nàng canh giữ ở

cạnh cửa xe.

Không khí có chút lạnh, ngôi sao trêи trời đã sớm bò lên đỉnh đầu, hôm nay trời tối tương đối sớm,

nhiệt độ không khí tựa hồ cũng không nóng bức như lúc trước, có mấy con tang thi đang lảo đảo lắc

lư ở gần đó, tựa hồ ngửi được hương vị con người, lắc lư đi về phía trạm xăng, trong miệng còn hô

hô kêu gọi đồng bạn.

Không đợi đồng bạn chúng nó tới, mấy dị năng giả lực lượng đã chạy ra giải quyết mấy con tang thi

đó, còn lại vài người thì đang vận chuyển thùng xăng, Chiến Luyện bò lên trêи đỉnh một chiếc xe,

đứng trêи đó tay cầm một cái ống nhòm tia hồng ngoại, nhìn về phong cảnh nơi xa.

An Nhiên đứng ở cạnh cửa xe, nhìn Chiến Luyện, thời tiết sảng kɧօáϊ như vậy, dưới vòng trời dày đặc

ngôi sao, hắn mặc một chiếc áo thun ngắn tay, quần tác chiến màu xanh lá, cả người đều có loại cảm

giác tràn ngập lực lượng.