Màu Xanh Huyền Bí

Chương 56




Mia đã hoàn toàn buông tha cho Tang Đồng, hợp đồng sắp đến kỳ hạn, còn dư lại mấy tháng Mia chuẩn bị hoàn toàn cắt đứt với cô, ngưng toàn bộ hoạt động của cô.

Tang Đồng và Hàn Tả Tả cùng nhau lọt vào tình cảnh tứ cố vô thân.

May nhờ có Lạc Hưởng Ngôn, ba ngày hai bữa đem cô từ trong phòng moi ra, mang theo cô xuất hiện trong tất cả hoạt động lớn nhỏ, duy trì hình tượng chói sáng của cô trước mắt công chúng.

Trong lúc nhất thời tin tức lan truyền khắp nơi, đâu đâu cũng có thể thấy được hình Lạc Hưởng Ngôn và Tang Đồng thân mật đứng chung một chỗ, cơ hồ khiến mọi người quên mất tin đồn không tốt trước đó, say sưa chú ý chuyện tình yêu của Lạc Nhị gia.

Phòng bán vé《 Ảo mộng 》 thời gian trước đã bị dỡ bỏ, hiện tại cũng theo đó nước lên thì thuyền lên, trở thành đối thủ cạnh tranh ngang tài ngang sức với 《 Băng phong quyết đấu 》.

Mà nữ chính hai bộ phim điện ảnh, Tang Đồng và Đường Vũ Lâm, cũng bắt đầu lao vào cuộc đua tranh giải Kim Phủ vai nữ chính xuất sắc nhất.

Năm nay giải thưởng lớn nhất Kim Phủ điểm sáng chính là Tang Đồng và Đường Vũ Lâm cạnh tranh.

Hai người từ trước tranh đấu gay gắt bất tri bất giác diễn biến thành cục diện hiện tại không chết không ngừng.

Đường Vũ Lâm sau lưng có Ngô Trung Chí làm chỗ dựa, nhưng Tang Đồng lại có Lạc gia.

Ngô Trung Chí chống lại Lạc gia, nhất định một chút phần th

ắng cũng không có.

Buổi lễ trao giải Kim Phủ, Tang Đồng mặc một bộ váy đuôi dài màu sâm banh, khoác lấy cánh tay Lạc Hưởng Ngôn cùng đi qua thảm đỏ.

Lần trước, cô cùng với Lương Nguyên đi qua thảm đỏ này, đêm đó Lương Nguyên lần đầu tiên nhận giải, đem Tiểu Kim phủ đưa cho cô làm tín vật đính ước.

Vậy mà hôm nay, đứng bên người cô Lạc Hưởng Ngôn, hắn vì Đường Vũ Lâm mà đến hộ tống cô.

Tang Đồng không khỏi cảm thấy sự đời tang thương, trong nháy mắt ngay cả người và vật cũng không còn.

Lạc Hưởng Ngôn chú ý tới tâm tình của cô đột nhiên xuống thấp, nghiêng đầu, nhỏ giọng cười trêu nói: “Đừng bày ra vẻ mặt mất mát đó, còn chưa tới cuối cùng đâu! Bày ra vẻ mặt khó coi như vậy, là muốn tôn lên vẻ anh tuấn tiêu sái của Nhị gia tôi sao?”

Tang Đồng hận không thể tra đạp hắn một cước, như không có việc gì cười cười, cùng hắn ngồi xuống vị trí.

Cách lúc chính thức khai mạc còn một chút thời gian, người tới ngày càng nhiều. Tang Đồng tâm thần có chút không tập trung, đứng lên nói: “Đi toilet.”

Trong hội trường khắp nơi đều là nghệ sĩ nổi tiếng ăn mặc chói lọi, giống như trăm hoa đua nở, tranh tài khoe sắc.

Tang Đồng lại cảm thấy không thở nổi, trước mắt đầy ắp châu báu sáng chói thậm chí có chút chói mắt, vội vã chạy đến toilet, soi gương kịch liệt thở dốc.

Một lúc lâu, Tang Đồng mới bình phục lại, dặm thêm trang điểm, sửa lại một chút tóc để cho mình không có chút sơ hở nào, mới đi ra khỏi toilet.

“Đồng Đồng?”

Tang Đồng sửng sốt, nhìn thấy người bên ngoài lập tức hồi tưởng lại mới vừa ở tại cửa ra vào, cảnh tượng hắn và Đường Vũ Lâm nói cười ríu rít.

Tang Đồng trong lòng không được tự nhiên, trên mặt vẫn nhàn nhạt như cũ hỏi: “Lương Nguyên, không phải nói người hãm hại là Đường Vũ Lâm ư, tại sao còn có thể cùng cô ta cùng đi trên thảm đỏ?”

Lương Nguyên sắc mặt lập tức cứng đờ: “Đây chỉ là công ty an bài, em cũng biết, cô ấy cũng là nữ chính được đề cử, cùng nhau vào hội trường càng có thể đưa tới sự chú ý của truyền thông.”

Tang Đồng lắc đầu một cái: “Vốn là như vậy, chỉ cần liên quan đến công việc, anh đều sẽ đem cái khác tất cả ném ra sau ót…… Lương Nguyên, anh có từng quan tâm em một chút hay không?”

Lương Nguyên vội vàng lôi kéo cô: “Dĩ nhiên, Đồng Đồng, anh chỉ quan tâm một mình em…… Thông cảm cho anh lần này được không?”

Tang Đồng bình tĩnh cười cười: “Tả Tả bởi vì tức giận Mia vào lúc này bỏ đá xuống giếng, cho nên dưới cơn nóng giận đi ăn máng khác…… Cậu ấy còn có thể làm tới bước này, anh thì sao?”

Tang Đồng nhìn vào mắt hắn, từ từ hỏi: “Lương Nguyên…… Anh sẽ cùng Mia chấm dứt hợp đồng sao?”

Lương Nguyên chần chờ chốc lát, tránh khỏi tầm mắt của cô: “…… Còn chưa nghĩ tới, Mia hiện tại không còn như trước rồi, Văn Ca rời đi, lại còn cương thành ra như vậy, bọn họ qua sông đoạn cầu làm cho lòng người nguội lạnh, cho nên anh cũng không muốn tiếp tục ở lại…… Đồng Đồng, Mia như vậy, Tiểu Nghệ cũng rất thất vọng, hai người bọn anh tiếp tục lưu lại Mia khả năng không lớn, lại nói hy vọng có thể phát triển tốt hơn!”

“Cái gì phát triển?”

Lương Nguyên khoát khoát tay: “Còn không có chắc chắn, chờ sau khi nghĩ xong sẽ nói với em…… Đồng Đồng, hai chúng ta không nhắc đến chuyện này được không?”

Tang Đồng thần sắc chợt ảm đạm xuống, cúi đầu cười ra tiếng.

Chuyện cho tới bây giờ, Lương Nguyên vẫn không chịu nói ra lời thật với cô.

Lương Nguyên nhìn cô thần sắc có cái gì không đúng, có chút lo lắng dừng một chút, vẫn là tiếp tục nói ra: “Tiểu Nghệ nói là em vì giải thưởng Kim Phủ không thể không cùng loại người như Lạc Nhị gia qua lại, gặp dịp thì chơi cái gì cũng không thể coi là thật, nói anh phải thông cảm hơn…… Đồng Đồng, đối với chuyện lần trước, anh đã suy nghĩ…… Nếu em muốn rút lui, vậy thì rời đi cái vòng lẩn quẩn này tốt lắm. Chờ tiếp qua hai năm, có năng lực, hai chúng ta có thể quang minh chính đại ở cùng một chỗ, anh sẽ cố gắng, nhất định có thể cho em cuộc sống vô cùng hạnh phúc!”

Tang Đồng bỗng dưng cười lớn, cười đến ngay cả nước mắt cũng chảy ra.

Cõi đời này buồn cười nhất là chuyện gì?

Biết rõ chân tướng, vẫn còn đi nói dối, còn nói thật như vậy, sâu sắc như vậy!

Tang Đồng đột nhiên dừng lại, gằn từng chữ nói: “Không, có, khả năng!”

Lương Nguyên nhíu mày: “Đồng Đồng, không cần tùy hứng, tranh giành nhất thời này có lợi ích gì? Trước uất ức hai năm, về sau sẽ cho giành lại công đạo……”

Tang Đồng lạnh lùng cắt ngang lời hắn: “Đây là chủ ý của Lương Tiểu Nghệ đi! Lương Nguyên, nếu anh biết rõ, chắc là sẽ không nghĩ tới nói những lời này…… Lương Tiểu Nghệ châm ngòi Đường Vũ Lâm đi đối phó em, thậm chí lợi dụng Đường Vũ Lâm từ chỗ Ngô Trung Chí lôi kéo vô số tài trợ, cho nên hắn không thể không trợ giúp Đường Vũ Lâm lấy được giải thưởng vai nữ chính xuất sắc nhất, để tránh Đường Vũ Lâm trở mặt!”

Lương Nguyên sắc mặt tái xanh: “Đây là Tiểu Nghệ đề nghị, không sai, nhưng không phải nói quá đáng như vậy!”

Lương Nguyên đến gần hai bước, vô cùng đau đớn nói: “ Tại sao lại biến thành như vậy? Vốn anh còn không tin, không nghĩ tới Tiểu Nghệ nói là thật…… Quả nhiên chỉ vì lợi ích từ bỏ tình cảm của chúng ta, em nói, có phải giống như bên ngoài lời đồn đãi em sớm đã bị Lạc Hưởng Ngôn bao nuôi rồi hay không!”

Tang Đồng không thể tin trừng lớn mắt: “Anh cư nhiên nghĩ như vậy?”

“Nếu không thì sao đây? Em giải thích thế nào mối quan hệ giữa Lạc Hưởng Ngôn?”

Tang Đồng tức giận tới cực điểm ngược lại vô cùng bình tĩnh, đột nhiên cảm thấy đáy lòng tràn đầy mệt mỏi.

Nói dối nhiều lần, cũng liền biến thành sự thật.

Ở trong sự thay đổi bất tri bất giác của Lương Tiểu Nghệ trong nhiều năm như vậy, trong lòng Lương Nguyên Tang Đồng đơn giản ngây thơ đã sớm chết từ lâu rồi.

Tang Đồng tựa vào trên vách tường lạnh lẽo, rét lạnh thấu xương để khiến cho ý nghĩ của cô dần dần rõ ràng.

“Lương Nguyên, anh và Lương Tiểu Nghệ rốt cuộc là quan hệ gì?”

Lương Nguyên không hiểu nói: “Anh em a, này còn phải hỏi?”

“Anh em?” Tang Đồng cười nhạo một tiếng, “Hai người không có nửa điểm liên hệ máu mủ, chỗ nào được xem là anh em đây!”

Lương Nguyên ngẩn người, lạnh xuống mặt nói: “anh cùng Tiểu Nghệ mặc dù không phải là anh em ruột thịt, nhưng bọn anh sống nương tựa vào nhau nhiều năm như vậy, đã sớm so với anh em ruột thịt còn thân hơn rồi……”

“Anh xem cô ấy như em gái, nhưng cô ấy chưa chắc xem anh là anh trai!” Tang Đồng dốc cạn cả đáy lòng hét lớn, “Anh có biết hay không cô ấy thích anh nhiều năm rồi!”

Lương Nguyên mặt đen lại cả giận nói: “Nói bậy! Em ấy chỉ là quá lệ thuộc vào anh mà thôi, làm sao có thể đối với anh có loại tư tưởng kia! Chẳng lẽ…… Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân vẫn luôn tồn tại trong lòng em? Coi em ấy thành tình địch không có thật! Lòng ghen tỵ của em lúc nào đã trở nên nặng như vậy, thậm chí Tiểu Nghệ cũng không thể dễ dàng tha thứ……”

“Cho tới bây giờ anh cũng chưa từng tin tưởng qua……” Tang Đồng mệt mỏi khoát tay áo, lời nói vô nghĩa tất cả đều là đau lòng.

“Lương Nguyên, anh hãy thành thật mà nói, có phải anh và Lương Tiểu Nghệ lên kế hoạch tốt lắm, cùng đi nước Mĩ quốc phát triển văn phòng của mình hay không?”

Lương Nguyên toàn thân cứng đờ, mất tự nhiên nói: “Không phải đã nói rồi sao, tương lai như thế nào còn chưa có xác định,…… Là thật không bỏ được!”

Tang Đồng quay đầu sang nhìn hắn, bọn họ ở chung một chỗ nhiều năm như vậy, Lương Nguyên trên mặt ngây thơ đã sớm biến mất không còn một mống, góc cạnh càng thêm rõ ràng, mang theo mị lực thành thục của đàn ông.

Mà đôi mắt khiến cho cô động lòng không dứt, sẽ không còn chung tình yên ả như ban đầu nữa, từ lúc nào đã lấp đầy do dự cùng trốn tránh.

“Đừng đi được không? Nguyên Nguyên…… Ở lại, rút lui, hai chúng ta bắt đầu lại từ đầu, lần này cũng không cần lén lén lút lút nữa……”

Trên mặt Lương Nguyên trong nháy mắt lộ vẻ xúc động, do dự hồi lâu, khổ sở nói: “Đồng Đồng, đi nước Mĩ là cơ hội tốt nhất, Tiểu Nghệ vì bỏ ra quá nhiều, không thể cứ như vậy cô phụ em ấy…… Lại nói, coi như lưu lại, cả hai hiện tại cũng không thể công bố trước mọi người.”

Tang Đồng nhàn nhạt nói: “Không thể cô phụ cô ấy, chẳng lẽ là có thể cô phụ em sao? Lương Nguyên, anh có biết hay không, cho tới bây giờ em cũng không quan tâm địa vị gì đó, ban đầu hai bàn tay trắng không phải cũng như lựa chọn bây giờ sao? Cùng lắm thì cả hai đều rút khỏi, thế giới lớn như vậy, hai chúng ta có thể làm công việc khác……”

“Đủ rồi!” Lương Nguyên khổ sở cắt lời cô, “Đồng Đồng, em không hiểu, vĩnh viễn không hiểu cuộc sống của một đứa cô nhi hai bàn tay trắng ngay cả cơm cũng ăn không đủ no! Nỗ lực nhiều năm như vậy, so với người khác khổ cực gấp mấy chục lần, thật vất vả mới có hôm nay! Đây là giữ lại chút tự tôn cuối cùng, hay là toàn bộ cuộc sống đều phải dựa vào nó, không phải nói không quan tâm thì được! Đời này anh không bao giờ muốn lại trải qua những ngày như vậy nữa…… Ngay cả sống chết cũng không thể nắm trong tay mình, qua hôm nay không biết ngày mai thì như thế nào, thậm chí không thể bảo đảm còn có ngày mai…… Cảm giác như vậy em không hiểu! Đồng Đồng, nghe lời, hai năm, chỉ hai năm, chờ hai năm…… Cho cả đời phú quý hạnh phúc, không nên hành động tùy ý……”

Tang Đồng rốt cuộc không nhịn được nữa, nước mắt chậm rãi chảy xuống.

Trong đầu ồ ạt kéo tới những hình ảnh từng cùng Lương Nguyên trải qua như thước phim quay chậm, nhưng cuối cùng đột nhiên trống rỗng, đột nhiên bản thân nhận ra, thật tốt, hôm nay hóa trang hiệu quả phi thường tốt, nếu không đi ra ngoài lại đưa tới một trận xôn xao.

Tang Đồng giống như nghe được tiếng thủy tinh rơi xuống đất, rầm rầm rào rào, đó là thanh âm tan nát cõi lòng.

Tang Đồng tự giễu cười lên: “Không hiểu cuộc sống, chẳng lẽ Lương Tiểu Nghệ thì hiểu sao? Đừng nói chuyện, nghe em nói! Lương Nguyên, không sợ chịu khổ, hai bàn tay trắng, có thể làm lại từ đầu, một chút xíu cố gắng……”

Tang Đồng ánh mắt dần dần kiên định xuống, giọng nói bình tĩnh lại lộ ra quyết tuyệt: “Nhưng là, nếu như rời đi, tất cả sẽ mất hết. Ngày khác nếu lại gặp, chỉ giống như trông thấy một người xa lạ. Từ đó về sau, cả hai không còn quan hệ!”

Lương Nguyên chợt ngẩng đầu lên, cặp mắt đỏ bừng, giống như bị vây khốn buộc đến đường cùng, đè nén quát um lên: “Không nên ép anh!”

“Là em đang ép!”

“Tại sao? Tại sao em không thể hiểu?” Lương Nguyên nặng nề nện một cú trên tường, kích động lại tuyệt vọng nói, “Rốt cuộc em có yêu anh hay không! Em có biết hay không, cảm giác sợ hãi khi không có gì là như thế nào! Nếu quả thật có yêu, tại sao không thể đợi hai năm, tại sao phải khiến sự nghiệp bị hủy trong chốc lát?”

Tang Đồng lắc đầu một cái, khống chế không được nước mắt của mình, âm thanh run rẩy nói: “Yêu, Lương Nguyên, nhưng đây không thể trở thành lý do vô điều kiện lui bước. Em mệt mỏi rồi, không muốn một lần lại một lần thất vọng! Nếu nói không biết, vậy coi như không gì là được, Lương Nguyên, hi vọng sau khi có được tất cả anh sẽ không hối hận, chúc anh tiền đồ rực rỡ!”

Tang Đồng nhẹ nhàng lau nước mắt, sửa lại làn váy một chút, từng bước một rời đi.

Thái độ này quá quyết tuyệt, khiến đáy lòng Lương Nguyên đột nhiên sinh ra khủng hoảng không thể tiếp tục vãn hồi.

Lương Nguyên thanh âm run rẩy, hướng về phía bóng lưng tuyệt vọng của cô cất tiếng buồn bã giữ lại: “Đừng đi, Đồng Đồng……”

Tang Đồng dừng lại bước chân, lại như cũ không quay đầu lại, nhàn nhạt hỏi: “Không đi, vậy anh cũng đừng đi?”

Lương Nguyên trầm mặc.

Tang Đồng khẽ mỉm cười, nụ cười mang theo tuyệt vọng nói không ra cùng…… thất vọng chán nản.

Tang Đồng vừa rời đi, trên hành lang trống rỗng chỉ còn lại một mình Lương Nguyên.

Lạc Hưởng Ngôn chậm rãi từ cua quẹo đi ra, có chút thương hại nhìn Lương Nguyên thất hồn lạc phách.

Ánh mắt kia hoàn toàn chọc giận Lương Nguyên.

Lạc Hưởng Ngôn đối với địch ý của hắn hoàn toàn không để trong lòng, thong thả ung dung để ý ống tay áo, không nhanh không chậm mở miệng nói: “Nếu bỏ qua, như vậy bắt đầu từ bây giờ, Tang Đồng sẽ do tôi toàn quyền tiếp nhận!”

Lương Nguyên giận không kềm được hừ nói: “Dựa vào cái gì!”

Lạc Hưởng Ngôn khoa trương nhíu lông mày, cố làm ra vẻ trầm tư, đáp lời: “Đại khái bằng việc sẽ toàn tâm toàn ý tin tưởng cô ấy? Hoặc là…… Có thể dễ dàng giúp cô ấy giải quyết tất cả phiền não?”

Lương Nguyên sắc mặt đen xuống: “Nằm mơ!”

Lạc Hưởng Ngôn bĩu môi, buông tay bày tỏ không có một chút áp lực: “Là ai đang nằm mơ…… Lập tức sẽ biết!”

Lương Nguyên không hiểu những lời này có ý gì, lại bị cái vẻ cao cao tại thượng kiêu căng ngạo mạn của Lạc Hưởng Ngôn đâm vào trong lòng đau xót.

“Đồng Đồng sẽ không chọn anh!”

“Chỉ là thông báo một tiếng, bắt đầu từ bây giờ, cô ấy là cô ấy, không phải đang trưng cầu ý kiến a Lương tiên sinh…… Về phần cô ấy có thể lựa chọn hay không, đó là chuyện của hai chúng tôi!”

Lạc Hưởng Ngôn ý vị không rõ khẽ cười một tiếng, hướng đại sảnh đi tới.

“A, đúng rồi!” Lạc Hưởng Ngôn đột nhiên quay đầu lại, tà khí mà cười nói, “Buổi lễ trao giải sau khi chấm dứt, không ngại lặng lẽ đi theo phía sau Đường Vũ Lâm, nói không chừng có thể xem được màn kịch hay!”

Lạc Hưởng Ngôn mới vừa ngồi xuống, buổi lễ trao giải đã bắt đầu.

Tang Đồng không yên lòng nhìn màn ảnh lớn trên sân khấu, phần đầu không mấy quan trọng, vài danh mục giải thưởng được trao tặng, rốt cuộc cũng đến trọng tâm chính rồi.

Trên màn hình lớn xuất hiện vài lượt hình ảnh các nam diễn viên, cuối cùng hình ảnh dừng lại, Lương Nguyên nhãn thần kiên nghị chăm chú mà nhìn lên phía trước, trong tay cầm súng hình tượng người đàn ông rắn rỏi.

Bất tri bất giác, Lương Nguyên đã chuyển hình thành công, thoát khỏi hình ảnh diễn viên dựa vào gương mặt thần tượng, trở thành một diễn viên với khả năng diễn xuất xuất sắc.

Năm nay không có đối thủ cạnh tranh quá mạnh mẽ, giải thưởng giành cho vai nam chính xuất sắc nhất hoàn toàn xứng đáng rơi vào tay Lương Nguyên.

Vòng nguyệt quế ảnh đế này, danh xứng với thực.