Mau Xuyên: Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hoá

Chương 438




Lâm Mạn lập tức có chút dở khóc dở cười, bất quá vẫn trả lời vấn đề của cô.

Tiếp theo trong giai đoạn cuối cùng, Lâm Mạn lực chú ý lại lần nữa về tới trên thân bốn người, Trương Hạo thỉnh thoảng hữu ý vô tình nhắc đến việc bên trong của Dụ Cảnh Thần, còn nói Vương đạo đối với hắn rất coi trọng loại hình lời nói.

Dụ Cảnh Thần không chút hoang mang đáp lại, khí tức sạch sẽ ngây ngô, còn có thái độ khiêm tốn ngại ngùng làm cho người xem còn có những người đi đường trong lòng dâng lên không ít yêu thích.

Tiết mục kết thúc ngắn ngủi trong một thời gian ngắn, trên mạng bình luận long trời lỡ đất.

[Hết ăn lại uống giang hồ thuật sĩ: Cái kia Trương Hạo ta thế nào cảm giác hắn đang nhằm vào Dụ Cảnh Thần? Ha ha, độ lượng thực sự là quá nhỏ.]

[Vương đại ca: Hạo ca rõ ràng là thưởng thức khích lệ vãn bối được không? Đừng dùng nội tâm các ngươi dơ bẩn bẩn thỉu đi đối đãi cái thế giới này.]

[Lý tử thục: Cảm giác Trương Hạo luôn luôn hữu ý vô tìng đem vấn đề ném đến trên người Dụ Cảnh Thần, a, đúng rồi thời gian trước không phải nói bọn họ ở đoàn làm phim đã xảy ra hai lần ngoài ý muốn sao? Lần thứ nhất tiểu sinh đang hot nào đó giải thích mập mờ, dẫn tới fans hâm mộ chạy tới phía dưới weibo người mới giận mắng phun nước, còn thỉnh thoảng tận lực bán thảm, không phải liền là da rách một chút sao? Người mới bởi vì hắn ta kém chút từ trên ngựa ngã xuống, người ta lại không nói tiếng nào, nếu không phải là tại nhân viên kia ghi âm lưu truyền sau có người biết chuyện vạch trần, chúng ta sợ là không biết đâu.]

[Tuyết mùa đông: Đồng ý lầu trên, đau lòng Dụ nam thần của ta, diễn xuất so với đối phương xuất sắc, lại chịu khổ ghen tỵ và hãm hại.]

[Trân châu còn thật hơn: Ha ha, các người có ý gì? Trương Hạo là tiểu sinh đang hot, lấy ở đâu ra nghệ sỹ tam tuyến đưa cho chính mình thêm đùa giỡn, đủ xấu.]

Đối với bên này xé bức chửi rủa lẫn nhau đỗi, ở bên khác vừa bình luận lại là hài hòa hơn nhiều.

[A thụ thụ thụ: A a a Dụ Cảnh Thần thật soái, diễn xuất cao vọt lại biết ca hát, nghe nói hắn trước kia còn học qua khiêu vũ cái gì, vân vân.]

[Chúng ta tiên nữ có thể đẹp: Ta ta ta.. Chẳng lẽ chỉ có ta chú ý tới thời điểm Đường Hiểu Tinh đang ăn que sô cô la bộc lộ biểu lộ thực rất tự nhiên sao? Thật rất dễ dàng thỏa mãn nha cô gái, hơn nữa kết thúc còn có chút cảm giác vẫn chưa thỏa mãn, còn vẻ mặt thành thật hỏi là mua ở chỗ nào, ta có chút bắt đầu tin tưởng cô ấy ăn hàng không phải tạo nên người thiết lập.]

[Đường kẹo là ngọt: Ta cảm thấy Dụ Cảnh Thần cùng Đường Hiểu Tinh thật có cảm giác CP nha, không được, ta lại có điểm nghĩ đứng chân nhân.]

[Gió lạnh: Trên lầu +1]

[Nam thần là ta: Đường Hiểu Tinh lăn được không! Không muốn chà đạp chúng ta yêu đậu!]

* * *

Sau lần tham gia tiết mục cũng không lâu lắm về sau, Dụ Cảnh Thần tham diễn bộ huyền nghi phim đã đóng máy, hắn từ nơi khác lúc trở về Trầm Mộc Bạch còn không biết, thẳng đến trông thấy đối phương xuất hiện ở cư xá phụ cận nhà trọ của bản thân, mới ngây ngốc ở đó.

"Cảnh Thần, cậu trở về từ khi nào?"

Dụ Cảnh Thần ngại ngùng cười cười, "Hôm qua vừa trở về."

Trầm Mộc Bạch vừa định nói chút gì, đã nhìn thấy trợ lý của đối phương là Tiểu Vương từ trên xe cầm xuống một đống hành lý xuống, cô có chút ngẩn người.

Dụ Cảnh Thần tựa hồ giống như là nhìn ra cô nghi hoặc, có chút xấu hổ nói, "Người đại diện nói muốn để tôi đổi một cái chỗ ở, tôi không mấy cái quen thuộc, liền nghĩ tới chỗ này."

Trầm Mộc Bạch kỳ quái nói, "Người đại diện tại sao phải để cậu đổi chỗ ở?"

Dụ Cảnh Thần hé miệng ngượng ngùng lại khiêm tốn cười nói, "Người đại diện nói tôi hiện tại ở chỗ kia ra vào sẽ có chút không tiện."

Trầm Mộc Bạch lập tức hiểu, Dụ Cảnh Thần đã không phải là người mới vào nghê như lúc trước nữa, bây giờ hắn cấp tốc thu được một nhóm lớn nhân khí còn có fans hâm mộ, mặc dù nói nhan sắc chiếm hơn phân nửa, nhưng là thông qua biết về sau, những fans hâm mộ kia đã không phải là đơn thuần fan qua đường, huống chi Dụ Cảnh Thần bản thân diễn xuất xuất sắc, cũng có một chút tài hoa, hơn nữa hắn tính cách ở trong vòng giải trí lại đúng là để cho người ta hai mắt tỏa sáng.