Mau Xuyên Hệ Thống: Trăm Phần Trăm Ngọt Sủng

Chương 37: Phiên ngoại




Editor: @Diệp Thanh Thu

Beta: @Aki Re

Tháng tư nhân gian.

Phó Khuynh cùng Thẩm Mặc Bạch bước chậm tiến vào bên trong đình đài lâu vũ quen thuộc. Đây là nơi hắn với cô xây dựng cùng nhau.

"Chu Thâm sao lại đính hôn ở chỗ này?" Phó Khuynh liếc mắt một cái bốn phía đều là núi rừng, chớp mắt hỏi.

Vừa dứt lời, một cô gái cả người mặc y phục cổ đại tiến đến, cung kính cúi nửa thân mình chào hỏi, "Ông chủ, phu nhân."

Thẩm Mặc Bạch hơi nhếch cằm, nắm tay Phó Khuynh rồi chỉ tay vào bên trong vừa đi vừa cười nói, "Có thể do hắn quá vội vàng làm hôn lễ, tiền không đủ nên mới đến chỗ chúng ta để tiết kiệm."

Nơi này là nơi khi bọn họ hưởng tuần trăng mật phát hiện ra, lúc ấy ở chỗ này nướng BBQ, Phó Khuynh đi đến bên dòng suối rửa tay, cảm giác được nước ôn hòa, theo một đường tìm được đầu nguồn, thế nhưng phát hiện ra một suối nước nóng tự nhiên.

Mua quyền sở hữu đất, ngay ở giữa sườn núi xây lên một cái tiệm ăn nhỏ, đặt tên "Tháng tư nhân gian". Bên trong mỗi chỗ đều do một tay hai người thiết kế, đình đài lâu vũ, hoa cỏ cây cối, phong cảnh thơ mộng.

Thế nhưng thật ra cũng hấp dẫn không ít du khách, tuy rằng chỉ là việc kinh doanh nhất thời, lại không có bởi vì vậy mà muốn kinh doanh cho nên mỗi ngày chỉ tiếp đãi một lượng khách nhất định, phong cảnh tuyệt mỹ, món ngon mỹ thực vô cùng kì diệu, một món đồ ăn cũng khó cầu.

Phó Khuynh theo hắn vào phòng, phát hiện Chu Thâm và vị hôn thê ở đây giống như thật bình yên, lần trước tiệc đính hôn vội vàng mở ra, nhìn qua cũng là một giai nhân thanh tú.

Mới vừa ngồi xuống, Chu Thâm liền kêu Thẩm Mặc Bạch ra ngoài, Phó Khuynh mới đầu không để ý, bất quá tầm mắt lại phóng tới vẻ mặt do dự không bình tĩnh trên người cô ấy, mới hậu tri hậu giác suy nghĩ.

"Cô tìm tôi, có chuyện gì sao?" Vừa nghĩ như vậy liền đã mở miệng.

Nữ nhân đối diện như là càng thêm do dự, tay nắm chặt váy, một tầng tinh tế nếp uốn hiện lên, có thể thấy được cô ấy vô cùng khẩn trương.

Phó Khuynh cũng không nói chuyện, kiên nhẫn chờ, hồi lâu sau, cô ấy hình như đã hạ quyết tâm, thanh âm kiên định mang theo một phần run rẩy, "Tống Khuynh, thực xin lỗi...... Thời cấp ba, ở trên diễn đàn phát tin vu hãm cô thích Thẩm Dật là tôi, sau đó lại thả ra tin cô cùng lão sư đánh đố muốn đứng vị trí thứ nhất cũng là tôi, tuy rằng lúc trước là do Từ Nghiên sai khiến, nhưng vẫn không thay đổi được sự thật rằng tôi có tham gia vào chuyện này."

Nghe vậy, Phó Khuynh ngốc luôn, ở trong đầu liên hệ với hệ thống: "Tả Tả, có chuyện này sao?"

Tả Tả ngủ một giấc liền ba năm, rũ lông trên người cũng không cảm thấy có tro bụi, lung tung xoa nhẹ khuôn mặt hồ ly nhỏ một chút, liếm liếm ngón tay, nửa mở con mắt mông lung, "Hình như là có chuyện như vậy......"

"...... Chu Thâm còn bởi vì mẹ cô ấy nên đã cầu cha hắn là người làm viện trưởng của bệnh viện kia, chi trả tiền thuốc men cho mẹ cô ấy chữa bệnh mới ngăn cản được việc này......"

Sau khi đã hiểu rõ mọi chuyện, Phó Khuynh ngước mắt, "Nếu tôi còn là tôi của trước kia, có khả năng không tha thứ được, nhưng mà, hiện tại, tôi tha thứ cho cô."

Hai cô gái nhìn nhau cười, một người khuynh thành, một người thanh tú.

-

Chu Thâm dựa cửa sổ, nhìn thoáng qua người bên cạnh, "Lão đại, cậu có phải đã sớm biết đúng không?"

Thẩm Mặc Bạch không biết đang suy nghĩ cái gì, nghe được Chu Thâm nói vậy ừ một tiếng.

"Vậy cậu vì cái gì, không có......"

Nghe vậy, Thẩm Mặc Bạch lúc này mới mở bừng mắt, "Nếu không phải tôi và cậu là anh em tốt bên nhau mười năm......"

"Lão đại, tôi biết, nhưng mà cô ấy kỳ thật là một cô gái tốt......"

Thần sắc Thẩm Mặc Bạch nháy mắt lạnh xuống, "Tôi mặc kệ cô ta là người tốt hay xấu...... Nữ nhân của tôi, không thể bị bất luận kẻ nào khi dễ, cả bản thân tôi cũng không được."

Hoàn TG1