Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Phản Diện, Cầu Buông Tha

Chương 26




Tần Lam sau khi tỉnh lại, tự nhiên là uy hiếp đạo diễn tóc vàng mắt xanh một phen, mà đúng lúc này, Bạc Tình đã mặc tốt tây trang, mở cửa phòng.

Cái tên đạo diễn tai to mặt lớn kia, lúc này chỉ mặc một cái quần đùi đã muốn chạy đến cạnh cửa chỗ Tần Lam đang đứng nói: "Honey, em làm xong liền không nhận người?" Đối phương tiến lên ngăn cản Tần Lam lại, môi mỏng gợi cảm ở bên tai Tần Lam ái muội thổi khí.

* * *

"Erick, chúng ta đã kết thúc, sự tình tối hôm qua anh nếu dám để cho Bạc Tình biế, tôi sẽ không để yên cho anh!" Tần Lam căm giận uy hiếp nói.

Nếu A Tình biết cô từng dùng quy tắc ngầm cùng đạo diễn ngoại quốc này giao dịch, tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cô.

Nhưng mà Tần Lam lại không biết, thời điểm cô nói chuyện, Erick đã đem cửa phòng mở ra một khe hở.

Bởi vậy, khi Bạc Tình vừa mới mở cửa, tự nhiên lập tức là nghe được âm thanh của Tần Lam.

Chỉ một thoáng, thân thể Bạc Tình tức khắc cứng đờ tại chỗ, sau đó đáy mắt đen nhánh bắt đầu tụ tập âm u gió lốc.

* * *

Mà lúc này, Erick lại còn tiếp tục nói: "Honey, thân thể của em thật là chặt, quả thực làm anh muốn ngừng mà không được, bồi anh thêm một lần đi? Mục đích anh đến nơi này em cũng biết rồi đó, anh có thể cho em vai nữ chính, làm em trở thành ảnh hậu quốc tế, thế nào?"

Nghe được Erick nói, nguyên bản biểu tình Tần Lam rất tức giận lập tức mềm mại xuống, sau đó hoài nghi nhìn Erick, "Anh nói thật?"

Erick không chút để ý duỗi tay đem váy Tần Lam vén lên, đem cô đè trên vách tường hai chân dài quấn lên bên hông của mình.

"Đương nhiên, vốn dĩ anh tới tìm người tên Tưởng Uyển, hình tượng cô ấy cùng mong muốn của anh rất phù hợp, nhưng nếu em có thể làm cho anh vừa lòng, anh liền trực tiếp làm em thượng.."

Nghe được Erick là tới tìm Tưởng Uyển, hai mắt Tần Lam lập tức ghen ghét đỏ lên: "Cô ta chưa bao giờ tiếp xúc qua diễn kịch, anh tìm cô ta làm cái gì?"

* * *

"Honey, em lúc trước cũng không phải xuất thân không chính quy sao?" Erick vừa nói, một bên xé rách váy của Tần Lam.

Nghe được lời này, Tần Lam lập tức cắn chặt răng, sau đó gật đầu nói: "Được! Tôi đáp ứng anh!"

Dù sao cũng ngủ qua một lần, cũng không kém lúc này đây!

Nghe được Tần Lam nói, trong mắt Erick lập tức hiện lên một tia sáng, sau đó duỗi tay trên ngực Tần Lam tìm kiếm.

Làm đạo diễn quốc tế nỗi danh, Erick tự nhiên rõ ràng nên làm thế nào mới có thể để người từ cửa tiến vào nhìn thấy kích tình nhất.

Vì thế, Bạc Tình một chân đá văng cửa, nhìn thấy chính là hình ảnh đùi Tần Lam gắt gao quấn bên hông Erick, môi đỏ cắn lên hầu kết của đối phương.

* * *

Chỉ một thoáng, tức khắc Bạc Tình đỏ hốc mắt.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, người phụ nữ mình yêu đến tận xương cốt, lại phóng đãng như thế!

Mà Tưởng Uyển đôi giày rách hắn từ bỏ, lại trước sau vì hắn thủ thân trong sạch!

Hắn chính vì Tần Lam, mới đối xử với Tưởng Uyển như vậy!

Không có đối lập tiền không có thương tổn, tuy rằng lần đầu tiên của Tần Lam cũng cho Bạc Tình, nhưng mà tận mắt nhìn thấy hình ảnh cô cùng người đàn ông khác ở bên nhau, Bạc Tình nhìn thấy cũng chỉ có cảm giác bị phản bội.

* * *

Mà Tần Lam cũng bị người bất thình lình đá cửa làm cho khiếp sợ, chờ sau khi cô nhìn rõ hình dáng của người đá cửa, thân thể nhát mắt mềm nhũn, thiếu chút nữa từ trên người Erick trượt xuống.

Sắc mặt trắng như tờ giấy nhìn Bạc Tình, Tần Lam sau một lúc lâu mới phản ứng lại, sau đó té ngã lộn nhào về hướng Bạc Tình, "A Tình, anh nghe em giải thích, sự tình không phải giống như anh nhìn thấy đâu, là hắn cưỡng bức em! Em thật sự không phải cố ý!" Nước mắt Tần Lam chảy đầy mặt, nhưng lúc này trừ bỏ làm cho Bạc Tình cảm thấy vô cùng khuất nhục cùng cảm giác bị lừa gạt, cũng không có đau lòng.

Mà Erick lúc này buông lỏng Lần Lam ra, vẻ mặt tò mò nhìn về phía Bạc Tình, "Cậu chính là Bạc Tình?"

Nghe được Erick nói, Bạc Tình rốt cuộc nhịn không được hướng Erick một quyền đánh qua.

Nhưng Erick cũng sẽ không ngoan ngoãn tùy ý Bạc Tình đánh hắn, lập tức, hắn trực tiếp bắt lấy tay của Bạc Tình, sau đó hai mắt tỏa sáng nhìn hắn, "Đủ cay đủ kích thích, trách không được Tần Lam đối với cậu nhớ mãi không quên, tôi cũng thực thích loại hình như vậy, soái ca, giao hảo sao?"

Nghe được Erick nói, Bạc Tình tức khắc chỉ cảm thấy bàn tay bắt lấy hắn như dính phải rác rưởi, ghê tởm không chịu được.

* * *

Đột nhiên thu hồi cánh tay của mình, Bạc Tình lạnh lùng trừng mắt nhìn Erick liếc mắt một cái, sau đó cúi đầu đối với Tần Lam nói: "Tần Lam, cô làm cho tôi qua thất vọng rồi! Chúng ta chia tay đi!"

Dứt lời, hai mắt Bạc Tình đỏ đậm hướng ngoài cửa đi đến.

Thấy thế, Tần Lam cuống quít hướng Bạc Tình đuổi theo, "Không! A Tình, em sai rồi! Em biết sai rồi! A Tình, thật xin lỗi, cầu xin anh đừng vứt bỏ em!"

Nhưng mà Bạc Tình lại đối với Tần Lam làm như không thấy, trực tiếp đi vào thang máy.

* * *

Mắt thấy Tần Lam duỗi tay lại đây phải bị thang máy kẹp lấy, Bạc Tình vẫn thờ ơ như cũ.

Nhưng hắn nắm chặt hai tay, lúc này đã niếc tới nỗi khớp xương trắng bệch.

Nhưng sự tình làm Bạc Tình luống cuống tay chân còn ở phía sau. Hắn vừa hạ thang máy, điện thoại liền dồn dập vang lên.

"Bạc Tổng, không xong rồi, chúng ta có vài đơn hàng bị đối phương đơn phương bội ước! Còn có cổ phiếu, lại bắt đầu giảm rồi!"

* * *

Nghe được thư kí nói, Bạc Tình hung hăng dùng một chút lực, sau đó đem di động trong tay ném thật mạnh ở trên sàn nhà khách sạn.

Nhất định là Nghiêm Thù giở trò quỷ! Nhất định là Nghiêm Thù!

Hắn tuyệt đối sẽ không thua bởi Nghiêm Thù.

Nghĩ đến đây, Bạc Tình không khỏi hít sâu một hơi, sau đó trong ánh mắt hoảng sợ của giám đốc khách sạn, đem di động đã quăng ngã nhặt lên.

Láy xe tới công ty, Bạc Tình liền bắt đầu xử lí cục diện rối rắm của Bạc thị.

Mà một bên xử lí, một bên trong lòng Bạc Tình cũng hối hận.

Sớm biết có ngày hôm nay, hắn cần gì phải vì Bạc gia cố ý nhằm vào Tưởng Uyển trong nhiều năm như vậy? Nói như vậy, Nghiêm Thù làm sao có cơ hội gặp được Tưởng Uyển?

* * *

Trong lòng càng muốn thứ gì thì thứ đó lại càng khó, Bạc Tình lúc này hận thời gian chảy ngược lại mới tốt!

Nhưng tưởng tượng đến sự tình tối hôm qua, trong lòng Bạc Tình liền dễ chịu một chút.

Tuy rằng tối hôm qua hắn bức Tưởng Uyển lại đây, nhưng từ phản ứng của Tưởng Uyển tới xem, cô là ước gì được hiến thân cho hắn.

Bởi vậy có thể thấy được, Tưởng Uyển vẫn yêu hắn sâu đậm, hắn hiện tại hối hận, hết thảy đều không muộn.

Nghĩ dến đây, Bạc Tình không khỏi lấy di động mới điện thoại cho Mộ Vân Ca.

* * *

Mà Mộ Vân Ca lúc này, đang lãnh đạm nhìn Erick cợt nhã trước mặt Nghiêm Thù.

"Nghiêm đại Boss, cô ấy quả thật chính là vì trở thành nữ vương mà tồn tại, tôi giúp ngài nhiều như vậy, ngài liền cho tôi mượn mấy tháng đi! Tôi đảm bảo bộ điện ảnh này vừa ra, Tưởng Uyển tuyệt đối sẽ nổi tiếng trên toàn thế giới!" Erick kích động nhìn Mộ Vân Ca ngũ quan minh diễm đại khí mà lại tinh xảo.

Nhưng hắn vừa nói dứt lời, Nghiêm Thù gắt gao ôm Mộ Vân Ca cười lạnh nói: "Cậu nằm mơ tương đối nhanh, sự tình đã làm tốt, cậu cũng nên trở về nước."

Làm bảo bối hắn nổi tiếng? Hắn choáng máng mới có thể làm như vậy, bảo bối hắn hận không thể giấu đi để toàn bộ đàn ông trên thế giới đều không thể nhìn thấy.