Mây Đen Gặp Trăng Sáng

Chương 24: (¯`•._) Đàm Giảo (2)






Sau khi cúp điện thoại, suy nghĩ của tôi rõ ràng hơn ít nhiều. Tôi lên mạng tìm kiếm một hồi nhưng thu hoạch được rất ít. Một là những tin tức liên quan khá ít, chỉ có một vài tóm tắt đơn giản, hai là những tin tức đăng trên mạng có rất nhiều cách nói, tuy rằng cung cấp cho một một ít thông tin, nhưng rất khó xác định tính chân thực. Suy đi nghĩ lại tôi quyết định gọi điện thoại cho Thẩm Thời Nhạn.



Kết quả phát hiện tôi đã xóa số điện thoại của anh ta từ lâu rồi, cũng may tôi nhanh trí, tôi tìm số điện thoại của người giới thiệu anh ta với tôi, gửi một đoạn tin nhắn ngắn, tìm được số của anh ta.



Bây giờ tôi mới biết, chúng tôi đã một năm không gặp, hôm qua gặp lại cảm giác vẫn như cũ nha. Người như anh ta, 80% vẫn không thay đổi.




Đầu dây bên kia vang lên ba tiếng thì có người nhận. Đầu bên kia im lặng vài giây, Thẩm Thời Nhạn mới nói: “Đàm Giảo, có chuyện gì vậy?”



Trong lòng tôi khẽ động, anh ta vẫn còn lưu số của tôi. Tôi nói: “Cảnh sát Thẩm, tôi muốn thương lượng với anh một chuyện.”



Anh ta bình tĩnh hỏi: “Chuyện gì?”



Tôi nói: “Chuyện là như vầy, vụ án xảy ra hôm qua, tôi cảm thấy những thứ tôi cung cấp chỉ là ký ức tạm thời của tôi, lời khai của tôi chưa chắc là những manh mối có giá trị, chỉ là nhớ lại thôi. Dù sao khi ấy tôi cũng bị dọa, rất có thể đã bỏ sót thứ gì đó. Tôi suy nghĩ nghiêm túc xong, tôi nghĩ nếu anh có thể cung cấp cho tôi một ít gợi ý, hoặc một ít thông tin tương tự, tôi nghĩ sẽ có hiệu quả hơn.’



Anh ta im lặng rồi nói: “Tôi không hiểu.”



Tôi liếc mắt, lại nhớ đến những lúc ở chung với anh ta, cho dù anh ta không có ở đây, nhưng vẫn cảm thấy lệch điệu, nếu như là Ô Ngộ... Trong lòng tôi nảy ra ý nghĩ này, nếu như là Ô Ngộ, anh nghe xong chắc chắn sẽ hiểu tôi có mưu đồ, tuy rằng chúng tôi chỉ biết nhau vài ngày.




Thẩm Thời Nhạn lập tức mất thăng bằng nói: “Không được, Đàm Giảo, chúng tôi có quy định giữ bí mật.”



Tôi thật sự muốn đấm anh ta một cái. Loại tảng đá như anh ta, có thể đấu văn không đấu võ, đầu óc tôi nhanh chóng suy nghĩ rồi nói: “Được, tôi đương nhiên tôn trọng quy định của các anh, nhưng có chuyện anh chưa chú ý, căn cứ theo miêu tả trên mạng, hung thủ trước đó đã gây bốn vụ án, nhưng chưa có ai từng thấy mặt hắn, cũng không có ai tiếp xúc trực tiếp với hắn. Chỉ có tôi, tôi từng có tiếp xúc sâu với hắn, thời gian cũng lâu nhất. Ý thức của người bình thường được chia thành hai loại là ý thức và tiềm thức, nếu như tiềm thức của tôi có thể sớm nhớ ra thứ gì đó có giá trị, nói không chừng chính là manh mối các anh đang cần. Tôi cũng muốn giúp các anh sớm phá án.”



Anh ta im lặng, khiến cho tôi hơi thấp thỏm.



“Được, tôi sẽ đi nói chuyện với lãnh đạo.” Anh ta nói.



Trong lòng tôi vui vẻ, vẫn bị tôi giải quyết xong nha, tôi nói: “Ừ, nhanh đi.”




Thẩm Thời Nhạn tuy là khúc gỗ nhưng năng suất làm việc rất cao, một tiếng sau tôi đã nhận được tư liệu, tôi cẩn thận nghiên cứu suốt mấy tiếng, cuối cùng tôi cũng rút ra vài kết luận:



Một là, đến nay hung thủ đã bắt bốn đứa bé, đều vào ban đêm nhưng thời gian không cố định. Có đứa được bỏ chơi trong sân nên bị bắt thẳng đi, có hai trường hợp lẻn vào phòng chúng bắt chúng đi mất. Cách thức gây án tuy rất qua loa, nhưng rõ ràng nhiều lần cũng khiến hắn thành công, điều đó chứng minh khả năng hành động và quan sát của hắn rất cao.



Hai là, những đứa trẻ mất tích trong đó có hai đứa tầm 5-6 tuổi, hai đứa 7-8 tuổi. Số tuổi vẫn tương đối gần nhau.



Ba là, những đứa trẻ bị hại đều có hoàn cảnh gia đình bình thường, không phải con nhà giàu, cũng không phải quá nghèo, đều tập trung trong nội thành.



Bốn là, có hai tấm ảnh ở hiện trường vụ án, phát hiện lông chim. Nhưng tôi dám cá, chắc chắn cảnh sát không chú ý tới. Mặt khác, hai vụ còn lại mặc dù không chụp được, nhưng không có nghĩa là chúng không có ở hiện trường.