Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1220: Tình yêu cẩu huyết của nhị thiếu Đường gia 4




Đường tổng biểu tình biến thành, o(╯□╰)o.

Lão đầu tử ông có muốn khoa trương như vậy hay không a, ông không khoa trương ông sẽ chết sao?

Bất quá, Đường nhị thiếu gia đích thực là một đóa hoa lạm tình, so với Đường Bạch Dạ về phương diện ăn chơi chỉ có hơn.

"Quên đi, quên đi, tôi cũng dễ dàng đối phó chuyện này, shit, có ai kết hôn thế này, một ngày an lành cũng không hưởng thụ được, mỗi ngày gà bay chó sủa." Đường Bạch Dạ thốt ra.

Đường lão sửng sốt một chút, "Anh kết hôn cũng chưa tới mười ngày đã nghĩ ly hôn?"

"Ông mới nghĩ ly hôn đấy, cái lỗ tai nào của ông nào nghe thấy tôi nghĩ ly hôn?" May mắn Hạ Thần Hi không ở đây, nếu không, nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

"Vậy anh oán giận cái gì?"

"Oán giận các người nhà này gà bay chó sủa (ý nói toàn người gây họa)." Đường tổng rít gào.

Đường Nhất Phong ở một bên thầm nghĩ, từ khi đại ca về nhà ở, trong nhà đích thực là thật có sức sống a, mỗi ngày nhìn cha cùng đại ca cãi nhau đều có sức sống như vậy, tam thiếu Đường gia lặng yên nghĩ, anh là người không cần lo lắng nhất.

Bạn gái của anh ngoại hình đoan trang, mặc dù không có giỏi giang giống như đại tẩu, cũng không xinh đẹp như thiên tiên giống nhị tẩu, nhưng cũng là một mỹ nữ.

Tự muốn tiến bộ, tính cách lạc quan, khả năng vượt qua thử thách, tuyệt đối là người yêu tốt, tuyệt đối sẽ không nghĩ như đại ca cùng đại tẩu oanh oanh liệt liệt như vậy, cũng sẽ không giống nhị ca cùng nhị tẩu kết hôn cẩu huyết nhanh như chớp vậy.

Anh còn đang tự nghĩ thì Đường Thành Nam lại sôi nổi xuống lầu, Đường lão cùng Đường Bạch Dạ vừa thấy được anh ta liền đau đầu muốn chết, Đường Thành Nam cẩn thận từng li từng tí tránh ánh mắt độc ác của Đường lão chạy về phía Đường Bạch Dạ.

"Anh, cha đóng băng tài khoản ngân hàng của em rồi."

"Cho nên thế nào?" Khóe mắt Đường Bạch Dạ vừa nhảy.

Đường Thành Nam thuận tay lấy ra ví tiền của Đường Bạch Dạ, tùy tiện rút một cái thẻ ra, "Mượn thẻ của anh dùng một lát."

Còn chưa có chờ Đường Bạch Dạ mắng, Đường Thành Nam chạy xuống dưới lầu gọi Trình Lam, "Lam Lam, Lam Lam, mau xuống, anh có tiền, chúng ta ra ngoài mua sắm, mua sách em thích nhất, đồ sứ em thích nhất, còn có chó poodle em thích nhất..."

Mặt Đường Bạch Dạ quả thực đều biến thành xanh.

Trình Lam thư thả đi xuống, thanh âm ôn nhu cùng ba nam nhân Đường gia và phu nhân chào hỏi, "Cha, mẹ, đại ca, chú út, tụi con đi ra ngoài trước."

Đường phu nhân lần đầu tiên được đứa nhỏ gọi mẹ, đối với con dâu nhỏ này cực kỳ hài lòng, một tiếng mẹ liền giải quyết vấn đề cơ bản mẹ chồng nàng dâu.

Ba nam nhân Đường gia đều há hóc miệng nhìn trừng trừng đôi tiểu tình lữ ngốc ngếch nắm tay vô sỉ đi ra, trên đường Đường Thành Nam còn ngâm nga một ca khúc, thỉnh thoảng hôn trộm Trình Lam một cái, phong cách rất kêu, lão bà em thật xinh đẹp, lão bà em vì sao xinh đẹp như vậy.

Đường lão rít gào, "Đường Thành Nam, anh trở lại cho tôi!"

Lúc này anh còn dám ra ngoài, không sợ người bên cảnh sát vũ trang xử à.

Đuổi theo ra đi, chỉ nhìn tới được đuôi xe Ferrari của Đường Thành Nam.

Đường Bạch Dạ xoa xoa huyệt thái dương, nhịn không được rít gào, "Tôi thực sự là kiếp trước thiếu nợ Đường gia các người a a a a a..."

Anh bất đắc dĩ, lại cho thư ký liên hệ phó thư ký sửa lại thời gian cuộc hẹn, tôi hẹn ông mười giờ ăn cơm, chậm một giây tôi đuổi việc ông, đồng chí phó thư ký đáng thương đang họp, nghe anh nói vậy thì run run lập tức xuống lầu đến chỗ hẹn ăn cơm, kết quả Đường tổng bị nhiệm vụ quan trọng ở Đường môn cần xử lý nên ở lại, thong thả đến mười hai giờ mới đến.

Nét mặt phó thư kí Thị ủy rất khó coi.

Ở một phương diện khác, Đường Thành Nam mang theo vị hôn thê xinh đẹp của anh ra ngoài đi dạo phố, mua sách, Trình Lam xuất ngoại học chính là hệ tiếng Trung, trùng hợp chính là cô ấy cũng học đại học Princeton, là đàn em của Hạ Thần Hi.