Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1467: Anh yêu tôi, là tôi thêm hạnh phúc 4




So với Vương bài, phía Nolan cũng không tốt hơn là bao. Quả thực có thể nói là anh đang điên cuồng, anh vẫn ở phái người tìm kiếm Lục Trăn, mặc kệ Hạ Thanh Cố Thất Thất hay là người bí mật nào khác, nhưng cũng không có tin tức gì của Lục Trăn.

Hai ngày này Michael cũng bận, Nolan cơ bản không thấy được anh ta.

Nolan giống như không có kiên trì, sáng sớm liền chặn ở trước cửa nhà Michael, anh ta luôn luôn thức dậy rất sớm, Michael nhìn sắc mặt Nolan, kinh ngạc hỏi, “Làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”

“Anh, anh biết em đi rừng rậm làm gì phải không?” Nolan hỏi, “Anh nhất định biết, nhưng June nói cho em biết, anh không biết.”

“Nolan, em muốn nói cái gì? Không thấy Lục Trăn, em tìm anh gây chuyện?” Michael nhíu mày, “Em đối xử với anh trai như vậy sao?”

Nolan như một con khốn thú, không biết nên nói như thế nào “Em cũng đã không có biện pháp gì nữa rồi. Đã bốn ngày nay em tìm không được cậu ta. Em không có một điểm tin tức gì của cậu ấy. Anh, anh nói cho em biết, có phải anh biết tung tích gì của cậu ấy hay không? Em không nói gì với hệ thống người trên cục, vậy thì tại sao anh lại biết Lục Trăn mất tích?”

“Đâu nhất thiết phải đợi em nói anh mới biết. Người của vương bài đang đi tìm cậu ta, tất cả lực lượng đều đem ra hết.” Michael nói cho Nolan, “Anh không biết tung tích của cậu ta.”

Nolan đương nhiên biết tất cả mọi người đang đi tìm Lục Trăn, Vương bài bên kia cũng không ẩn giấu hành tung, chính là quy mô lớn nhất tìm kiếm Lục Trăn, Lục Trăn rất quan trọng.

Người mang Lục Trăn đi nhìn thấy tin tức như vậy rất có thể kinh sợ với lực lượng của vương bài, sẽ không làm thương tổn Lục Trăn, đồng thời đã cảnh cáo, bọn họ sẽ tìm được Lục Trăn, một khi bọn họ tìm được, người kia sẽ phải trả giá thật cao.

“Anh thực sự không biết tung tích của cậu ấy sao?”

“Em có ý gì? Ngay cả anh mà em cũng không tin sao?” Michael thất vọng hỏi.

Nolan thoạt nhìn cũng không biểu tình gì, vô cùng trầm mặc.

“Nói thật, ngay từ đầu em liền hoài nghi chuyện này có quan hệ tới anh.” Nolan nhìn Michael, thanh âm trầm tĩnh, “Có thể anh cảm thấy em điên rồi, nhưng em cảm thấy, đây là suy đoán hợp lý, rốt cuộc có phải anh mang đi Lục Trăn hay không? Anh muốn làm cái gì?”

“Anh là anh trai của em, em rất kính trọng anh, anh chưa bao giờ khiến em thương tổn. Nếu quả thật chính là anh làm, xin anh nể tình chúng ta là anh em mà hãy buông tha cậu ấy.”

“Anh nói cái gì em cũng sẽ đáp ứng, bao gồm cả việc rời khỏi Lục Trăn, từ này về sau sẽ không bao giờ tới gần Lục Trăn nữa, em có thể làm, chỉ cần cậu ấy bình an.”

...

“Em vốn chỉ có hi vọng đơn giản, cậu ấy có thể còn sống, có thể hạnh phúc vui vẻ cả đời, chẳng sợ không yêu em cũng không quan hệ, chỉ cần cậu ấy sống tốt là được rồi, ai biết, cậu ấy yêu em, đây là hạnh phúc thêm vào của em.”

“Bây giờ, em từ bỏ, em chỉ mong, các anh hãy buông tha cậu ấy. Em xin lấy danh dự của một người thiếu tá thề, sẽ không gặp lại cậu ấy nữa.”

Nolan đã nghĩ đến biện pháp có thể để cho bọn họ buông tha Lục Trăn.

Anh cũng nguyện ý nói ra cho Michael nghe.

Michael cười lạnh, thoạt nhìn rất khôn khéo, thoạt nhìn luôn luôn mang theo sự lợi hại, anh đối với Nolan luôn luôn dung túng cùng che chở, không ngờ, em trai anh lại không tín nhiệm anh như vậy.

“Nếu như Lục Trăn ở trong tay anh, anh nguyện ý thả cậu ta, chỉ cần em tuân thủ lời hứa của chính mình, vĩnh viễn không muốn thấy cậu ta, miễn cho phá hủy chính mình, chỉ tiếc, cậu ta không ở trong tay anh, em nói với anh những điều này đều vô dụng.”

“Anh không có biện pháp gì cho em một Lục Trăn.”

Nolan như mất đi khí lực, thất thần nhìn Michael.

Michael không thể nhịn được nữa, một quyền đánh tới, Nolan lùi về sau vài bước, “Khốn khiếp!”