Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1652: Thân thế Lục Trăn 7




Người đã chết, cũng muốn chết một cách minh bạch, cả nhà bọn họ ba mạng người, từ nhỏ anh đã muốn tìm biết rõ ràng sự việc như thế nào.

“Tôi không biết anh đang muốn nói cái gì!”

“Chẳng lẽ cả nhà tôi bị diệt môm, vậy mà tôi lại không có quyền được biết chân tướng sự việc? Vì sao chọn cha tôi thế tội chết?” Lục Trăn nghiêm nghị hỏi, tròng mắt bắn ra một tia sắc lạnh, như laser, bắn trúng trái tim ông.

Haller thượng tướng biết, nếu không nói lên lời, khẳng định không thể thuận lợi đạt được con chíp.

Lục Trăn quá giảo hoạt, tính kế để bọn họ đi vào.

Cho là anh ta vì tình tự thú, nguyên do, có ngụ ý.

“Nếu như anh xem hoàn toàn tư liệu của con chíp, anh phải biết MUW là một thực nghiệm tuyệt mật, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, không khéo, năm đó Green tướng quân âm sai dương thác phát hiện, hơn nữa chuẩn bị tài liệu tính toán chuyển giao cho tòa án quân sự. 

“Cha tôi không thể tránh được, chỉ có thể tự biên tự diễn vừa ra hí, giá họa Green tướng quân.” Haller thượng tướng thở dài, “Năm đó tôi còn nhỏ, không được phép tham dự quyết sách, rất nhiều chuyện cũng không phải rõ ràng, nhưng cha tôi cũng có nỗi khổ trong lòng, việc này ông ấy cũng không thể làm chủ.”

"Nói cách khác, 49 người là do cha ông giết?"

"Đúng"

“Bởi vì các người bị dèm pha, nên các người có thể giết cả nhà của người ta?” Lục Trăn lớn tiếng, không khống chế được phẫn nộ cùng hận thù, anh còn đánh giá cao tính nhẫn lại của mình, anh cho rằng, anh nhịn được.

“Lục Trăn, anh muốn biết, tôi đã nói toàn bộ cho anh biết, anh còn điều kiện gì.” Haller ngăn chặn nghi ngờ trong lòng, trầm giọng hỏi.

Anh ta muốn có con chíp.

“Tôi muốn đến gặp Hạ Phong!” Lục Trăn lạnh lùng cười.

"Chuyện này tôi không thể quyết định." Haller nhíu mày, hiển nhiên nói là lời nói thật, nếu như lúc trước, mọi người đều thẳng thắn như vậy, anh không cần thiết nói dối.

Sắc mặt Lục Trăn trầm xuống, “Vậy anh có thể tìm một người biết chuyện đến nói chuyện cùng tôi.”

Haller thượng tướng nhìn Lục Trăn, con ngươi xẹt qua một tia ngoan tuyệt, anh ta nghĩ, giết Lục Trăn diệt khẩu, năm đó không đuổi cùng giết tận người của gia tộc Green, còn lại một huyết mạch, thực sự hậu họa vô cùng, sớm biết như vậy, bọn họ sẽ truy tìm tung tích và giết người diệt khẩu.

Năm đó Shawn tướng quân cùng cha Nolan điều tra tung tích của anh ta, biết anh ta được người ta đưa sang Trung Đông, chỉ là không thể tìm được, dù sao Trung Đông quá lớn, khó tìm, anh ta lại đổi họ đổi tên.

Cha anh muốn phái người đi tìm, anh chỉ cảm thấy là một đứa trẻ năm tuổi, chắc là vô cùng hoảng sợ, bị người ta mang đi Trung Đông, nghe nói đó là bọn buôn người, năm đó một đứa trẻ xinh đẹp được đưa đi Trung Đông là đang làm gì.

Bọn họ cũng đều biết.

Anh cho rằng, con trai nhà Green, khẳng định không sống qua mười tuổi, ai biết, anh ta không chỉ sống, mà bây giờ còn đang chĩa súng vào đầu mình.

Làm cho anh không thể chống cự.

Lục Trăn tâm như gương sáng, tại địa giới này, nếu như Haller tướng quân không thể làm chủ, vậy có thể có người khác làm chủ, dù là chỉ có vài người.

Haller thượng tướng hét nhẹ, “Lục Trăn… cha anh chết, chúng tôi rất xin lỗi, lúc đó là không có sự lựa chọn nào khác, cha tôi đã khuyên giải ông ấy, không muốn hành động thiếu suy nghĩ, có thể thêm vào doanh trại của chúng tôi, là cha anh rất cố chấp, khư khư cố chấp nên mới xảy ra tan cửa nát nhà, đã nhiều năm như vậy, anh cũng báo thù, giết cha tôi, việc này phủ nhận tất cả sao, những người đi trước cùng chúng ta khác nhau, đơn giản là không cần chúng ta lo, hãy đưa con chíp cho chúng tôi, việc này sẽ không phát sinh sự việc gì quá xa.”

“Tất cả không  phát sinh?” Lục Trăn cười lạnh lùng.